Thời gian nghỉ ngơi mỗi buổi sáng có thể vào trong thư viện để đọc sách một lúc, buổi chiều còn có thời gian vận động dụng cụ, buổi tối còn được xem mấy bộ phim trong phòng.
Lúc này Trần Ngự ngồi trong phòng đọc sách, thờ ơ lật xem truyện tranh trên tay.
Bây giờ điều hắn lo lắng nhất là Phương Hằng.
Chính xác mà nói là khu số tám.
Hắn lo Phương Hằng và Liên Bang sẽ hoàn toàn trở mặt.
Theo tính cách của Phương Hằng, nếu như hắn không màng tất cả khai chiến với Liên Bang khu số tám....
Toàn bộ khu số tám thậm chí đều có khả năng trở nên như khu số bảy tệ hại hiện tại.
Những người chịu khổ xui xẻo thật sự vẫn là những người chơi bình thường kia.
Trần Ngự không muốn nhìn thấy chuyện đó xảy ra.
“Đù má!”
Một người Liên Bang cai ngục ngồi ở cửa thư viện đang lướt điện thoại không nhịn được mà hét lên.
Một người Liên Bang cai ngục khác đang chăm chú đọc sách hỏi: “Sao vậy?”
“Bảng xếp hạng nhiệm vụ tuyến chính khu số tám Zombie kích hoạt rồi ngươi tin hay không? Khu số tám mới mở server được bao lâu chứ?”
“Thật à?”
“Còn giả được hả?”
Nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, Trần Ngự thoáng sửng sốt, đặt quyển truyện tranh trong tay xuống một cái vụt.
Zombie Ngày Tận Thế khu số tám?
Tuyến chính?
Lẽ nào là Phương Hằng?
Trong lòng Trần Ngự rất rõ ràng, hiện tại nhiệm vụ tuyến chính mà Liên Bang bọn họ tiếp xúc căn bản không thể đạt đến 50%.
Người có khả năng tiếp xúc với nhiệm vụ nhất chính là Phương Hằng!
Trần Ngự đứng dậy: “Người anh em, xin lỗi, ta có thể xem tin tức này được không?”
“Cái này...”
Cai ngục đến thực tập do dự một lúc, nhìn gã nhân viên lâu năm ở bên cạnh.
“Cho hắn xem đi, xem hắn cũng chẳng có việc gì có lẽ qua mấy hôm nữa là có thể thả ra rồi.”
Cai ngục mới đứng dậy đi đến bên Trần Ngự đưa máy tính bảng qua.
“Cảm ơn ha.”
Nhìn thấy chi tiết bảng xếp hạng độ cống hiến khu số tám Zombie Ngày Tận Thế xếp trên mạng, Trần Ngự lộ ra vẻ mặt quả nhiên là vậy.
Không sai, quả thật là Phương Hằng.
Đứng nhất bảng xếp hạng độ cống hiến!
Nhất định là hắn khởi động danh sách bảng xếp hạng.
Trần Ngự cảm thấy có chút như thành thói quen rồi.
Phương Hằng luôn làm ra những chuyện khiến người ta không thể tưởng được.
Nhưng rốt cuộc sao Phương Hằng có thể làm được vậy?
“Xem xong chưa?”
Thủ vệ nói rồi lấy máy tính bảng lại.
Ngay lúc đó khóe mắt Trần Ngự nhìn thấy thứ gì đó, một tia sáng bỗng xẹt qua trong đầu.
Trần Ngự sửng sốt ngay tại chỗ khoảng nửa giây, một chuỗi hình ảnh hiện lên trong đầu.
“Khoan đã!!”
Trần Ngự ngẩng đầu túm người cai ngục lại.
Cai ngục cau mày: “Nè, người anh em đừng làm khó ta.”
“Cho ta xem một cái lần cuối! Vô cùng quan trọng!”
Cai ngục bất đắc dĩ đưa máy tính bảng qua.
Đồng tử Trần Ngự co rút lại.
Xếp thứ nhất về độ cống hiến là Phương Hằng, không có vấn đề gì!
Nhưng thứ ba trong bảng xếp hạng là....
Quý Thu Bắc!!
Trần Ngự nhớ rõ ràng cái tên Quý Thu Bắc này!
Hắn từng thức trắng vô số đêm để xem tài liệu về Dạ Kiêu đã từng nhìn thấy cái tên này.
Thế lực phản Liên Bang – Người đại diện của tổ chức Dạ Kiêu trong thế giới hiện thực – Quý Thu Bắc.
Thiên phú đặc biệt tương tự với năng lực cường hóa dịch dung, gần như không thể bị nhìn ra!
Sao có thể là hắn được!
Tuyệt đối không thể là hắn!
Trần Ngự nhớ rất rõ, hắn đã tận mắt nhìn thấy, lúc đầu khi tiếp xúc với vật mẫu bộ phần chưa rõ, người nhận được độ cống hiến nhiệm vụ tuyến chính phải là sĩ quan tổng chỉ huy khu số tám – Hàn Quýnh.
Mà bây giờ cái tên trên bảng xếp hạng lại là Quý Thu Bắc!
Xuất hiện tình huống này chỉ có một nguyên nhân mà thôi, đó chính là...
Trần Ngự nhìn chằm chằm vào cai ngục: “Ta phải gặp sĩ quan trưởng cao nhất của các ngươi ngay lập tức, ta có chuyện vô cùng quan trong phải báo cáo lên cấp trên!”
“Sĩ quan trưởng không phải là người ngươi muốn gặp là gặp, ngươi có thể đề đơn xin, đợi đến mấy ngày sau cấp trên sẽ thống nhất để sắp xếp.”
Cai ngục nói rồi lấy máy tính bảng từ trong tay Trần Ngự lại, kéo một cái nhưng lại không kéo ra được.
“Tổng chỉ huy khu số tám của Liên Bang hiện tại là do thành viên Dạ Kiêu tổ chức phản Liên Bang Quý Thu Bắc ngụy trang giả mạo!”
Cai ngục sửng sốt bị nội dung trong lời nói của Trần Ngự dọa hết hồn.
“Ngươi, ngươi nói cái gì?”
Trần Ngự vội đến nỗi gần như rống lên: “Mau đi báo cáo!”
....
Nơi ẩn núp Liên Bang.
Hành lang tầng ba dưới tầng hầm.
Raymond không ngừng chảy mồ hôi lạnh.
Chỉ chưa tới mười phút ngắn ngủi, toàn bộ bên trong nơi ẩn núp chỉ còn lại hơn mười người chơi Liên Bang cuối cùng, bao gồm luôn cả hắn.
Mọi người giơ súng lên nhắm chuẩn vào cánh cửa kim loại cấp thấp phía trước.
Phía sau chính là phòng nghiên cứu trung tâm.
Bọn họ đã không con đường lui nữa.
Mà đội quân chi viện của Liên Bang vẫn còn ít nhất hai mươi phút nữa mới tới được.
“Ầm!”
Một âm thanh cực lớn vang lên, trên cánh cửa kim loại đóng chặt xuất hiện một chỗ lõm xuống cực lớn.
“Ầm ầm!!”
“Ầm!”
Sau ba lần tấn công liên tiếp nặng nề, cánh cửa kim loại bị Tyrant dung hợp đập nát bằng một cú đấm.
Đó là quái vật gì vậy?
Là Tyrant sao?
“Ầm ầm ầm ầm!”
Người chơi theo bản năng bóp cò súng, điên cuồng bắn lên phía trước.
Hai tay của Tyrant dung hợp chắn trước nhãn cầu ở ngực, tăng tốc xông lên phía trước.
“Mau tránh ra!”
Trong thông đạo chật hẹp các người chơi cố gắng né ra xung quanh.
“Bịch!”