Sinh vật áo đen dừng lại một lát, hai con dao găm đen kịt từ hai cổ tay áo trái và phải hiện ra, hai tay cùng lúc quẹt qua cổ Phương Hằng.
"Xì!!"
Hai vết máu đậm đã được vạch ra trên cổ của Phương Hằng.
Vết máu lành lại với tốc độ cực nhanh!
Pằng!
Phương Hằng cắn răng chịu đau, dùng trái tay dán một cái dấu ấn lên trán sinh vật áo đen.
‘Nhắc nhở: Phong ấn thất bại!’.
Chết tiệt!
Xác suất thành công quá thấp!
"Kỹ thuật phong ấn là vô song cái khỉ gì!"
Phương Hằng thầm nguyền rủa trong lòng.
Tỷ lệ thành công của kỹ thuật phong ấn cơ bản để phong ấn sinh vật sống chắc chắn thấp hơn mười phần trăm!
Nhìn thấy một lượng lớn sinh vật Mạc áo đen đuổi theo từ ngoài cửa, Phương Hằng không dám ở lại lâu hơn, hắn cầm lấy chiếc bát lớn chứa nguyên liệu làm phép và một ít giấy phù chú trên mặt đất, tháo chạy về phía cửa sau.
Có vẻ như kỹ thuật phong ấn cơ bản không thể giải quyết hoàn toàn sinh vật màu đen.
Phải nghĩ cách khác.
Có rồi!
Phương Hằng nheo mắt lại.
Ngã chết bọn chúng!
Từ cửa sau của căn phòng yên tĩnh chạy ra, Phương Hằng chớp mắt, quay đầu chạy về phía tòa nhà bên cạnh nhà thể thao.
Trên đường đi, hơn hai mươi sinh vật Mạc đồ đen điên cuồng đuổi theo Phương Hằng.
Mỗi khi bị đuổi kịp chém một đao, Phương Hằng sẽ quay đầu lại và sử dụng phù văn phong ấn để tấn công đối thủ.
Đến lúc sắp chạy lên cầu thang lên tầng bảy của tòa nhà, Phương Hằng đã bị bọn sinh vật Mạc đồ đen đâm gần một trăm nhát vào lưng.
Một nhát dao khác lại cắt qua lưng Phương Hằng.
Phương Hằng nghiến răng chịu đựng cơn đau.
Hắn gần như đã hình thành một phản xạ có điều kiện máy móc, quay đầu lại tiện tay dán một trang phù văn lên trán của sinh vật Mạc áo đen phía sau.
Một ánh bạc lóe lên.
"Vút!!"
Ngay lập tức, sinh vật Mạc đồ đen bị hút vào trong tấm thẻ bài.
Hửm?
Không ngờ đến, Phương Hằng sững người trong giây lát.
Vậy mà lại phong ấn được rồi! ?
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một dòng nhắc nhở trò chơi nhanh chóng quét qua mắt hắn.
‘Nhắc nhở: Ngươi đã phong ấn một thể sống không xác định’.
‘Nhắc nhở: Thông qua kỹ năng- nghi thức Thần bí học, thiên phú thuật phong ấn của ngươi sẽ tăng lên 0,002, sức mạnh thiên phú kỹ năng phong ấn hiện tại của ngươi: 2410.731 (???), thiên phú kỹ năng phong ấn của ngươi vượt quá phạm vi thống kê và không thể đo lường được’.
Phương Hằng nhanh chóng lướt qua lời nhắc nhở.
Trước đây trong trò chơi, Phương Hằng vốn dĩ muốn phát huy tối đa thiên phú thuật phong ấn của mình.
Không ngờ sau khi nâng cao đến 999 rồi mà vẫn còn nâng cao được nữa.
Khi đó thời gian không còn nhiều, thế là Phương Hằng dứt khoát để lại một ít phân thân zombie tiếp tục nâng cao lực thiên phú, đồng thời đem những phân thân zombie còn lại đi phong ấn mẫu mô Hella.
Thật không ngờ, sau một thời gian, nó đã lên tới hơn 2.000...
Phương Hằng cũng không biết sức mạnh thiên phú thuật phong ấn rốt cuộc có thể được nâng lên bao nhiêu.
Hắn vừa quay đầu lại tiếp tục chạy trốn, vừa cầm mảnh giấy sau khi được niêm phong trong tay và quan sát nó.
‘Vật phẩm: Phong ấn – Thể sinh mệnh không xác định’.
Chú thích: Trong tấm thẻ này được niêm phong với một thể sinh mệnh không xác định.
Rất tốt! Không có hướng dẫn nào về việc không thể nhét vừa ba lô!
Phương Hằng nghĩ rồi nhanh chóng ném tấm thẻ phong ấn vào trong ba lô quá độ.
"Bùm!"
Chạy một mạch từ tầng mười bảy của tòa nhà đến mái nhà, Phương Hằng một chân đá tung cánh cửa dẫn lên mái nhà, chạy đến sau hàng rào trên mép mái nhà, quay đầu nhìn lại phía sau lần cuối.
Sinh vật Mạc đồ đen vẫn đang đuổi theo anh ta.
Bị đuổi lâu như vậy, Phương Hằng cũng đã tính rõ ràng.
Tổng cộng có hai mươi bốn sinh vật áo đen, một tên bị hắn phong ấn, chỉ còn lại hai mươi ba.
Nhưng cho tới tận bây giờ, Phương Hằng vẫn không nhìn rõ mặt của những sinh vật áo đen này.
Phương Hằng cảm thấy rằng chúng có lẽ là sản phẩm của thế giới trò chơi trung cấp hoặc cao cấp.
"Ha ha, muốn bắt ta? Đến đi!"
Dưới màn đêm, Phương Hằng trực tiếp nhảy qua hàng rào, mạnh mẽ bước về phía trước, trực tiếp từ tòa nhà mười bảy tầng nhảy thẳng xuống!
Những sinh vật Mạc đồ đen không ý thức được rốt cuộc tồn tại nguy hiểm gì khi nhảy từ tầng mười bảy, chúng từng bước thực hiện nhiệm vụ mà không chút do dự, theo bước chân của Phương Hằng, chúng nhảy lên cao về phía trước rồi nhảy lên không trung.
Xem ra không sai, bọn chúng cũng thuộc dạng sinh mệnh không có ý thức, và chúng chỉ làm theo nhiệm vụ được giao bởi người điều khiển.
Phương Hằng suy nghĩ.
Có thể là ai được?
Là ai mà cấp bách muốn giết ta như vậy?
Nhanh chóng rơi xuống từ không trung, Phương Hằng cảm thấy một làn gió thổi qua mặt.
Thời gian trôi qua dường như bị chậm lại.
Đây chính là cảm giác khi nhảy lầu sao?
Phương Hằng trong lòng biết, cho dù trực tiếp nhảy xuống đất như vậy, thì cũng sẽ không chết được bởi vì hiệu quả của thể bất tử!
Nhưng mà……
Nhất định sẽ đau đớn tột cùng.
Hơn nữa nếu bị rơi xuống thành đống thịt thì thật là ghê tởm!
Trong khi cơ thể nhanh chóng rơi xuống, Phương Hằng từ từ nhắm mắt lại.
Trước mặt hắn, một cánh cửa màu đồng dần dần mở ra.
Cơ thể của Phương Hằng vẫn đang rơi xuống từ trên không trung, và một ma pháp trận màu đỏ tươi xuất hiện ngay dưới mặt đất.
Xùy xùy xùy...
Giữa không trung, vô số bàn tay màu lam xám đồng thời nhô ra từ trong hư không, bao bọc chặt lấy Phương Hằng ở trong đó.
"Vút!!!"
Trong giây phút tiếp đất, cả người Phương Hằng như rơi vào trong ma pháp trận, biến mất cùng với toàn bộ ma pháp trận màu đỏ tươi.