Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 702 - Chương 704: Ma Thị

Chương 704: Ma thị

Cooper lặng lẽ nhắm mắt lại cảm ứng một lát, sau đó lại mở miệng nói: "Tổng cộng có hai mươi bốn ma thị, hai mươi ba tên trong số đó bị giết sau khi tái sinh, một ma thị hoàn toàn mất đi liên kết tinh thần, đến bây giờ ta vẫn chưa thể thiết lập lại kết nối với nó."

"Là ý gì?"

"Theo nghĩa đen, tư liệu các ngươi đưa ra có vấn đề, đánh giá về cấp bậc của nhân vật mục tiêu cần phải được nâng lên rất nhiều."

"Chết tiệt! Hắn chỉ là một người chơi trò chơi sơ cấp ở ngoài trò chơi mà thôi! Còn muốn tăng lên như thế nào!"

Quý Thu Bắc đưa tay đập mạnh vào vô lăng.

Thật là đáng ghét!

Sau khi kế hoạch đánh lén lần này thất bại, Mạc gia nhất định sẽ tăng cường phòng ngự, Phương Hằng cũng sẽ cẩn thận hơn.

Lần sau bọn họ muốn ám sát Phương Hằng sẽ cực kỳ khó khăn.

Cooper liếc nhìn Quý Thu Bắc, sau đó bình tĩnh thu hồi lại ánh mắt.

"Được rồi, nhiệm vụ lần này đã kết thúc, ta nên rời đi rồi, nếu còn không rời đi, bọn sâu bọ Liên Bang sẽ đuổi theo ta."

"Ùm..."

Quý Thu Bắc còn đang muốn nói gì đó, nhưng điện thoại đột nhiên rung lên.

Hắn nhấc máy ngay.

"Vâng, ông chủ."

Nghe rõ những gì phát ra từ đầu bên kia của điện thoại, hai mắt Quý Thu Bắc đột nhiên siết chặt lại.

"Ngươi nói gì?!"

"Vâng."

"Được, ngươi đừng lo lắng, ta sẽ lo liệu ổn thỏa."

Sau khi cúp điện thoại, Quý Thu Bắc liếc nhìn Cooper.

"Tình huống khẩn cấp, Khấu Hoài chết rồi."

Cooper quay đầu nhìn Quý Thu Bắc, vẻ mặt vẫn bình tĩnh.

"Sau đó thì sao?"

"Kế hoạch đã thay đổi, dựa theo chỉ thị của đoàn trưởng, chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch trước. Hiện tại, Dạ Kiêu cần sự trợ giúp của các ngươi."

"Được, làm đi, ta sẽ phối hợp trao đổi."

...

"Chết tiệt, nhà bị trộm rồi."

Trong phòng trà, Mạc Giang Hà ôm một bụng khó chịu, tức giận rót một chén trà lớn vào bụng: "Suýt chút nữa làm hỏng việc lớn, cũng may đệ tử thông minh của ta chạy trốn rất nhanh, không bị dính chưởng, nếu không ta nhất định phải đi tìm đám người đó đòi mạng!"Không."

Mạc Vân Tiêu bình tĩnh rót một ly trà khác cho Mạc Giang Hà.

"Hả? Đệ tử của ngươi?"

"Đúng rồi, Phương Hằng ấy, là ta tự tay dạy hắn thuật phong ấn, hắn đương nhiên là đệ tử thân truyền của ta rồi."

Kể từ khi phát hiện ra rằng Phương Hằng đã mở thành công vết nứt ở một chiều không gian khác sau một ngày học thuật phong ấn, Mạc Giang Hà bắt đầu đơn phương tuyên bố rằng Phương Hằng là đệ tử thân truyền của mình.

Nhắc tới Phương Hằng, Mạc Giang Hà đến nay còn có chút hưng phấn, thề thốt: "Tứ ca, ngươi đừng có không tin ta, ta có linh cảm, đồ đệ của ta nhất định sẽ phát huy được thuật phong ấn!"

"Đợi hắn xử lý xong việc trong trò chơi, ta phải tìm hắn nói chuyện, khiến hắn từ từ tiến vào..."

"Ồ, y ta là, mời hắn bước vào thế giới trò chơi ác mộng."

"Ta cũng mong là như vậy."

Mạc Vân Tiêu khẽ ậm ừ, tiếp tục hỏi: "Chuyện này không nói nữa, ta hỏi ngươi, những kẻ công kích ngươi gặp tối nay là người của Dạ Kiêu sao?"

"Không thể nào, chỉ dựa vào mấy tên mèo ba chân của Dạ Kiêu sao làm khó được ta, khả năng lớn là mười hai tài phiệt ra tay."

"Không có gì lạ, Dạ Kiêu từ rất sớm đã có liên hệ với mười hai tài phiệt."Mạc Vân Tiêu gật đầu nói: "cũng thật làm khó mấy lão già đó, ngấm ngầm chịu đựng nhiều năm như vậy."

"Đừng nói là bọn họ, chúng ta chẳng phải cũng đang phải nhẫn nhịn như thế sao? Sắp kìm nén đến mức bị nội thương rồi."

Mạc Giang Hà vô cùng bất mãn lẩm bẩm: "Còn phải nhịn sao? Ta thấy chẳng có ý nghĩa gì, cứ dứt khoát chiến đấu trực diện với bọn họ đi ...

"Không vội, chúng ta nói rồi còn gì."

Hai người đang nói chuyện thì điện thoại di động của Mạc Vân Tiêu reo lên.

Sau khi nói chuyện vài câu, Mạc Vân Tiêu cúp điện thoại, lộ rõ vẻ mặt trầm tư.

"Ca, có chuyện gì vậy?"

"Khấu Hoài đã chết."

Hai mắt Mạc Giang Hà sáng lên, lập tức có hứng thú: "Ồ hô? Bùng nổ như vậy? Là Dạ Kiêu làm sao? Kế hoạch bắt đầu sớm hơn dự tính ư?"

"Không, có lẽ không phải Dạ Kiêu đã làm."Mạc Vân Tiêu tỏ ra nghi ngờ và nói: "Từ tin tức có được bên phía Huyết tộc ngày tận thế, sau cái chết của Khấu Hoài, Dạ Kiêu đã có hành động khẩn cấp đặc biệt cho khu bảy, kế hoạch đột nhiên được tiến hành trước dự tính ban đầu, không hề nằm trong dự liệu của bọn họ."

"Kỳ lạ vậy sao?"

"Hừ, hơn nữa, Khấu Hoài chết ở dãy nhà bên cạnh nhà thể thao, người của tổ thanh tra đã can thiệp vào cuộc điều tra, nhà thể thao của chúng ta cũng tạm thời bị đưa vào phạm vi điều tra."

"Được lắm, bọn chó Liên Bang đó thật biết tận dụng cơ hội."

Mạc Giang Hà thấp giọng mắng một tiếng, vò đầu bứt tóc, lại lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: "Thật kỳ lạ, Khấu Hoài nếu đã không phải bị Dạ Kiêu giết? Vậy còn có thể là ai? Hơn nữa hắn chết ở bên cạnh nhà thể thao của chúng ta? Điều này cũng thật khoa trương rồi?"

“Đúng vậy.” Mạc Vân Tiêu bưng chén trà lên, đặt ở trước miệng nhấp một ngụm: “Xem ra ngoại trừ chúng ta cùng mười hai tài phiệt, còn có người hứng thú với tế đàn.”

"Ừng ực."

Mạc Giang Hà nuốt một ngụm nước, nghĩ tới điều gì đó, thăm dò hỏi: "Tứ ca, ta nghe nói tiểu tử Gia Vĩ cũng có kế hoạch với khu bảy, chắc không phải hắn và Phương Hằng chắc sẽ không bị cuốn vào chuyện đến tế đàn chứ?"

"Ừm."

"Vậy thì tốt, chuyện tế đàn này đối với bọn hắn vẫn là quá nguy hiểm. Phương Hằng là người thừa kế thuật phong ấn của ta, tiểu tử Gia Vĩ kia cũng là cháu trai của ta, hai người bọn họ không liên quan đến thì vẫn là nên đừng can dự vào."

Bình Luận (0)
Comment