Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 72 - Chương 75: Thăm Dò Một Mình

Chương 75: Thăm dò một mình

Con đường phía trước gần như bị zombie chặn lại, Hạo Châu hét lớn: “Lệ tỷ mở màn che chắn!”

“Vù...”

Một màn che chắn màu trắng nhạt xuất hiện bảo phủ lấy phạm vi xung quanh người chơi.

Trong nháy mắt, zombie bên ngoài màn che chắn màu trắng cùng lúc yên tĩnh trở lại.

Bọn họ mất đi cảm giác đối với đám người Phương Hằng không thể nào tấn công, yên tĩnh chờ đợi tại chỗ.

Mấy người bọn họ nhanh chóng xử lý mấy con zombie còn sót lại bên trong màn che chắn.

Khunka tiến lên cảm ơn.

“Cảm ơn ngươi, Phương Hằng lúc nãy nếu không có ngươi ta đã gặp rắc rối rồi.”

“Đừng khách sáo, đều là đồng đội nên vậy mà.”

Hạo Châu nhanh chóng phân tích vị trí của bệnh viện cộng đồng, vẫy tay nói: “Đi! Bên đó, đuổi theo!”

Kết giới bảo vệ do cảm giác tạo ra chuyển động theo Lệ tỷ, mọi người chỉ cần giải quyết những con zombie bên trong kết giới.

Có sự trợ giúp màn che chắn của Lệ tỷ, tiểu đội tiến lên nhanh chóng tăng tốc lần nữa.

Thiên phú như Lệ tỷ mới xứng với cấp S!

Trong lòng Phương Hằng thầm tán thưởng, vung dao rựa lên đi theo đội vừa tiến lên phía trước vừa tiếp tục giết zombie.

Không đến năm phút, mọi người đã đến trước bệnh viện cộng đồng.

Toàn bộ cửa sổ của bệnh viện cộng đồng đã bị người ta dùng tấm gỗ đóng chặt, bên ngoài cửa vào bằng thủy tinh cũng kéo xuống một tấm cửa sắt còn bị người ta dùng tấm gỗ gia cố thêm mấy lớp.

Trong chốc lát mọi người lại chẳng tìm được lối có thể đi vào bệnh viện cộng đồng.

Hai người Khumpa Khunka cùng lúc nhìn Hạo Châu trưng cầu ý kiến của hắn.

Hạo Châu cũng không ngờ tất cả cửa của bệnh viện đều bị phong kín, cau chặt mày lại.

“Để ta! Tất cả đi theo ta.”

Phương Hằng thấy Hạo Châu đang do dự, hắn gọi mọi người một tiếng sau đó nhanh chóng đi lên trước cửa sổ tầng một bị gỗ phong kín.

Giơ khẩu shotgun lên, kéo chốt súng.

“Pằng!”

“Pằng!”

“Pằng!”

Cưỡng chế phá giải!

Ba phát súng, thủy tinh và gỗ bên ngoài cửa sổ bị vỡ nát lộ ra một lối vào.

Đm!

Thổ hào!

Bình thường một phát đạn shotgun ở doanh địa Thương nhân tận thế cũng phải bán đến 100 điểm cầu sinh.

Ba phát đạn này chính là hết sạch ba trăm điểm cầu sinh rồi!

Mọi người có một đánh giá càng rõ ràng hơn về cái gọi là ‘trang bị khá tốt’, đồng thời sau đó thầm tán thưởng Phương Hằng trong lòng.

Trong Ngày Tận Thế, gặp được đồng đội như Phương Hằng thật sự may mắn quá rồi!

Thực tế Phương Hằng đã quét Thương nhân tận thế đến cấp bậc vô cùng cao, do đó hắn có được giảm giá cao nhất, chỉ cần 31 điểm cầu sinh đã có thể mua một viên đạn shotgun.

“Nhanh!”

Mọi người nối đuôi nhau tiến vào từ cửa sổ leo vào tiến vào trong bệnh viện.

Vừa bước vào bệnh viện Phương Hằng lập tức mở đèn pin mang theo bên người nhanh chóng chiếu sáng mỗi một góc trong phòng.

Trong đây là một phòng khám bệnh bình thường.

Khumpa và Khunka nhanh chóng xử lý sạch sẽ bọn zombie còn sót lại trong phòng, sau đó mở cửa đi vào hành lang bên ngoài phòng khám, xử lý những zombie trong hành lang.

Hạo Châu thì lấy ván gỗ ra phong kín và gia cố lại cửa sổ mà mọi người lúc xông vào làm hỏng.

Lúc này, Khumpa và Khunka xử lý hành lang bên ngoài phòng sau đó quay trở lại lần nữa.

“Xác nhận an toàn.”

Lệ tỷ nghe vậy lập tức hủy bỏ trạng thái màn che chắn.

Nàng lấy ra một lon Red Bull gia tăng tốc độ hồi phục tinh thần lực hớp một ngụm to vào miệng.

“Tinh thần lực tiêu hao ít hơn trong dự đoán, hồi phục tinh thần lực hoàn toàn cần khoảng một tiếng rưỡi.”

Hạo Châu gật đầu.

“Được rồi, mọi người nghỉ ngơi trước đi.”

Cả đường thuận lợi tiến vào bệnh viện cộng đồng, nhiệm vụ giai đoạn đầu tiên của mọi người đã hoàn thành.

Nói tóm lại vẫn xem như là hữu kinh vô hiểm.

Hạo Châu khóa cửa phòng khám lại, nâng tay lên đốt lên một đống lửa ngay tại đó.

Mọi người ngồi xuống xoay quanh bên đống lửa bắt đầu ăn uống bổ sung thể lực tiêu hao trước đây.

Tình huống thế này Phương Hằng vẫn cầu mong được yên ổn.

Hắn không lựa chọn trổ tài thể hiện tài năng nướng thịt độc đáo của mình.

Dù sao thì zombie cũng có khả năng ngửi được mùi mà truy lùng đến đây.

Không cần gây thêm rắc rối cho mình.

Vẫn như trước đây ăn nửa gói Oreo còn dư lại.

Kết hợp với sữa socola.

Phương Hằng vừa ăn vừa suy nghĩ hành động tiếp theo.

Tiếp theo điều đội phải làm chính là tìm bộ máy phát điện dự phòng ở tầng một, sau đó phá hủy nó.

Đương nhiên hắn vẫn còn việc quan trọng hơn phải làm.

Phương Hằng lại xem chú thích nhiệm vụ một lần.

Tên nhiệm vụ: Tìm kiếm huyết thanh virus T.

Chú thích nhiệm vụ: Tìm kiếm huyết thanh virus T và giao nó cho Vettel ở Thương nhân tận thế (ngươi có thể tìm thấy huyết thanh virus T bên trong phòng viện trưởng ở lầu ba bệnh viện cộng đồng trong trấn Hi Vọng. Ngươi có thể thông qua các cách khác nhau để tìm huyết thanh virus T.)

Nhắc nhở: Theo sự chuyển động của thời gian, huyết thanh kháng virus bên trong trấn Hi Vọng có thể bị kẻ cầu sinh lấy đi hoặc phá hoại trước.

Huyết thanh virus T được giấu ở tầng ba.

Phải lên tầng ba xem xét trước.

Nghĩ đến việc làm nổ bộ máy phát điện sẽ dẫn đến tiếng ồn thu hút zombie đến, Hạo Châu có lẽ sẽ lựa chọn sau khi Lệ tỷ hồi phục hoàn toàn mới thực hiện thao tác làm nổ bộ máy phát điện...

Cho nên bản thân vẫn còn thời gian rảnh rỗi nửa tiếng.

Phương Hằng đang suy nghĩ lại nghe Hạo Châu vỗ tay.

“Kế hoạch là như thế này, đầu tiên đến vị trí của bộ máy phát điện, phòng chiếm đóng bộ máy phát điện, xác định tính an toàn của phòng bộ máy phát điện và hoàn cảnh xung quanh.”

“Nửa tiếng sau, chúng ta lắp đặt thuốc nổ sau đó nhanh chóng tản ra.”

Hạo Châu vạch ra đại khái kế hoạch sau này.

Mọi người chẳng có ý kiến gì đối với việc này.

Chỉ có Phương Hằng không giống vậy, hắn vẫn đang nghĩ đến đi lên tầng ba hoàn thành nhiệm vụ.

“Các ngươi không cảm thấy nhiệm vụ này có hơi kỳ lạ sao?”

Mọi ngươi nghe vậy cùng lúc ngẩng đầu nhìn Phương Hằng.

“Đặc biệt là Lão Hắc, hắn cũng rất kỳ lạ.”

Phương Hằng nói xong đứng dậy đi đến lối vào phòng thử nhấn công tắc đèn điện trong phòng.

“Nguồn điện dự bị ở đây cũng không có hiệu lực, tại sao vẫn phải làm chuyện phí công vô ích tốn nhiều sức lực làm nổ bộ máy phát điện chứ?”

Đám người Hạo Châu nhất thời trở nên im lặng.

Bình Luận (0)
Comment