Lâm Hàm Tranh nhìn con huyết rối ở đằng xa, rồi lại nhìn Phương Hằng, thầm nghĩ chẳng phải huyết rối giống y hệt thể Tyrant dung hợp của ngươi sao?
Ngươi phải hiểu rõ thứ này hơn ta mới đúng chứ!
Sau khi suy nghĩ một lát, Lâm Hàm Tranh nuốt nước bọt, nghiêm túc nói: “Theo lý thuyết thì ta nghĩ là đúng, nhưng sau khi dụ được nó qua đây thì ngươi định xử lý thế nào?”
Dụ qua đây rồi lỡ như không xử lý được.
Đây có khác gì là tự tìm cái chết không?
Phương Hằng không trả lời, hắn đổi sang một khẩu súng trường bắn tỉa thông thường trong ba lô của mình và lắp thêm một ống giảm thanh.
“Phương Hằng, ngươi bình tĩnh...”
Lâm Hàm Tranh nhìn thấy động tác của Phương Hằng, định đưa tay ra chặn.
“Bùm!”
Một tiếng súng vang lên.
Cho dù có bộ giảm thanh, khẩu súng bắn tỉa vẫn phát ra tiếng rít nhỏ.
‘Nhắc nhở: Ngươi tấn công một thể sinh mệnh không xác định, đòn tấn công này ẽ gây ra 157 điểm sát thương’.
Ở đằng xa.
Con huyết rối bị tấn công bởi khẩu súng bắn tỉa từ từ quay người lại, như thể đang tìm kiếm nguồn gốc của đòn tấn công.
Phương Hằng tập trung, nhắm vào đầu con huyết rối một lần nữa và bóp cò.
“Bùm!”
“Bùm bùm!!”
Sau khi bị bắn trúng nhiều lần liên tiếp, con huyết rối cuối cùng cũng tìm thấy hướng bắn của kẻ tấn công, nó bước tới lao về phía vị trí của Phương Hằng.
“Tới rồi! Phương Hằng! Nó tới rồi!”
Con huyết rối đang rỉ máu toàn thân, tạo cho người ta một tác động thị giác tuyệt vời.
Lâm Hàm Tranh có chút bối rối, hắn vội vàng quay đầu nhìn sang Phương Hằng: “Kế hoạch đã thành công, sau đó thì sao? Sau đó chúng ta nên làm gì?”
“Đừng lo.”
Phương Hằng liếc nhìn thời gian và chậm rãi nói: “Sau đó chúng ta có thể trốn vào rừng và giải quyết nó.”
“Vậy thì nhanh lên!”
Lâm Hàm Tranh càng hoảng hơn, hắn đã cảm nhận được tiếng bước chân nặng nề của huyết rối khi nó bước đi, linh cảm rằng mình sắp bị đánh bất tỉnh bởi một cú đấm từ huyết rối.
“Ừ, chúng ta đi thôi.”
Thấy huyết rối đã đuổi kịp, Phương Hằng nhắm vào huyết rối và bắn nó thêm vài phát.
Sau khi xác nhận rằng đã gây thù được với đối phương, hắn mới cất khẩu súng bắn tỉa đi và quay trở lại khu rừng.
Chạy vèo một mạch.
Lâm Hàm Tranh nghe thấy tiếng bước chân của huyết rối đuổi theo phía sau càng ngày càng rõ ràng!
Tim hắn nhảy lên tới cổ họng
Còn kế hoạch thì sao?
Tại sao chỉ toàn là chạy trốn?
Chạy thế này thì sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp thôi!
Lâm Hàm Tranh quay đầu lại hỏi Phương Hằng rốt cuộc kế hoạch là gì.
Vừa quay đầu đã không thấy Phương Hằng đâu.
Hửm?!
Phương Hằng đâu rồi
Tiêu rồi.
Lâm Hàm Tranh giảm tốc độ chạy của mình và quay đầu nhìn lại.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Phương Hằng đã dừng lại rồi.
Đối mặt với huyết rối đang sải bước về phía mình, hắn lấy từ trong ba lô ra một cuốn sách được gắn chỉ bạc.
Sách?
Lâm Hàm Tranh ngây ra một lát.
Chắc chắn không phải quyển sách bình thường.
Là đạo cụ cường hóa đặc biệt gì đó sao?
Sau đó, đồng tử của Lâm Hàm Tranh đột nhiên khóa chặt.
Bùn đất xung quanh chân Phương Hằng bắt đầu lăn lộn không ngừng.
Một bàn tay màu xám xanh trồi lên khỏi bùn.
Zombie?!
Mí mắt Lâm Hàm Tranh nhảy dựng lên.
Những zombie sống lại phải vật lộn để bò lên khỏi mặt đất.
Sau đó, những vòng tròn ma thuật màu đỏ xuất hiện trên mặt đất xung quanh Phương Hằng.
Từng con Licker bò ra khỏi truyền tống trận.
Từ trong ma pháp trận trồi lên, nhóm Licker lao về phía huyết rối đuổi theo cách đó không xa.
Lâm Hàm Tranh há miệng, trên mặt tràn đầy vẻ không tin.
Đây là cái gì?
Năng lực đặc biệt? Triệu hồi sinh vật sao?
Có thể triệu hồi nhiều như vậy cùng một lúc?
Lâm Hàm Tranh nhanh chóng tập trung ánh mắt vào quyển sách người chết trong tay Phương Hằng.
Quyển sách đó!
Rốt cuộc là đạo cụ đặc biệt gì có thể triệu hồi nhiều zombie và Licker như vậy?
Không ổn!
Tuy số lượng đông, nhưng cấp bậc của Licker vẫn kém hơn một chút, khả năng phòng ngự quá yếu, gần như bị huyết rối đánh chết chỉ bằng một đấm.
Nếu có thể triệu hồi một số lượng lớn các thể Tyrant dung hợp thì vẫn còn hi vọng.
Lâm Hàm Tranh nghĩ tới đó, quay đầu nhìn sang chiến trường trước mắt.
Những con Licker bò ra khỏi ma pháp trận đã lao vào trước huyết rối.
Huyết rối đang đuổi theo phải dừng lại, giơ nắm đấm bốc hơi khí huyết lên, hung hăng vung về phía trước.
Huyết rối đang đuổi theo không thể không dừng lại, nó giơ nắm đấm bốc khí huyết lên chém mạnh về phía trước.
“Ầm!”
Licker bị tấn công chính diện bởi một cú đấm, cơ thể của nó bị cú đấm này đập vào một lõm, hoàn toàn bị đánh văng đi.
Bịch...
Ngay lúc rơi xuống đất, cơ thể bị đập vào một lõm của Licker đã hồi phục được bảy tám phần. Sau khi lăn một vòng dưới đất thì đã khôi phục lại trạng thái đầy máu, điên cuồng xông về phía huyết rối kia một lần nữa.
Sao lại như thế?
Lâm Hàn Tranh trợn mắt thật to.
Tiến triển của sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lâm Hàn Tranh.
Tại sao sức sống của mấy con Licker này lại mạnh mẽ như vậy?
Càng quan sát Lâm Hàn Tranh càng cảm thấy kinh ngạc.
Hắn tận mắt chứng kiến một con Licker bị huyết rối nhắm vào tấn công liên tiếp năm sáu lần mà vẫn chưa chết.
“Hú....”
Huyết rối dường như bị chọc giận, từ trong miệng nó phát ra một tiếng hú trầm thấp, chộp tới phía trước một cái bắt lấy một con Licker nắm chặt nó trong lòng bàn tay. Mãi cho đến khi bóp nát xương cốt của nó phát ra tiếng răng rắc răng rắc.
Giống như trút giận vậy.
Nhưng mà con Licker bị nắm chặt kia lại không hề chết!