Từ trong ánh mắt của Phương Hằng hắn nhìn thấy một sự tham lam khiến người khác cảm thấy không rét mà run.
“Thú vị.”
“Angitas.... Món đồ rất tốt....”
Phương Hằng nhỏ giọng lẩm bẩm, trong ánh mắt toát lên vẻ bất thường.
Lúc nghiên cứu Angitas hắn bỗng lóe lên một ý nghĩ, nhận ra đây là một chuyện vô cùng quan trọng.
Angitas vốn là sản phẩm thuộc thế giới Huyết tộc Ngày Tận Thế.
Nhưng bây giờ, nó lại xuất hiện ở thế giới Zombie Ngày Tận Thế....
Vậy theo lý thuyết....
Hắn cũng có thể mang Angitas cùng quay về khu số tám Zombie Ngày Tận Thế đúng không?
Không có khuyết điểm!
Phương Hằng càng nghĩ càng cảm thấy suy nghĩ này thật sự vô cùng hợp lý!
Hắn lập tức mở laptop mang theo bên người ra.
Còn nhớ trước khi đến khu số bảy, lúc Khâu Diệu Khang phân tích ma thị ở phòng nghiên cứu, trò chơi đã gửi một vài nhắc nhở.
Bởi vì ma thị không thể thích nghi với hoàn cảnh, không thể sinh sôi ở khu số bảy.
Mang Huyết tộc quay về khu số tám cũng rất có khả năng gặp vấn đề giống vậy.
Mà trong truyền thuyết, Angitas là cây mẹ sinh ra Huyết tộc....
Tóm lại.
Lấy góc độ này làm điểm vào, nếu như có thể di chuyển Angitas vào khu số tám, thì có thể thăng cấp tính thích ứng của Huyết tộc khu số tám đúng không?
Để cho Huyết tộc khu số tám sinh sôi nảy nở, từ đó thăng cấp toàn bộ thực lực khu số tám Zombie Ngày Tận Thế?
Phương Hằng có hơi động lòng.
Hắn cảm thấy suy nghĩ này có không gian thực hiện rất lớn.
Nghĩ vậy, Phương Hằng quay đầu nhìn Đinh Mẫn: “Angitas không phải là sản phẩm thuộc về thế giới của chúng ta, lại có thể di chuyển từ thế giới Huyết tộc đến.”
“Ừm.”
“Vậy nên chúng ta có thể nghĩ cách chuyển Angitas đến nơi khác được không?”
“Nơi khác?”
Đinh Mẫn lộ ra nét nghi ngờ, nàng thử suy nghĩ theo cách nghĩ của Phương Hằng: “Ý ngươi là nhổ cấy sao?”
“Đúng vậy! Chính là nhổ cấy!”
Phương Hằng phấn chấn tinh thần, ánh mắt sáng rực nhìn Đinh Mẫn: “Có thể làm được không? Trồng nó vào thời không song song khác!”
Đinh Mẫn cũng vừa mới gặp loại sinh mệnh kỳ lạ như Angitas, trong lòng nàng cũng không nắm chắc không thể đưa ra đáp án trực tiếp được.
Suy nghĩ một lúc nàng chỉ nói: “Không thể xác định, ta còn cần phải tiến hành nghiên cứu nhiều hơn.”
“Cần bao lâu?’
“Nếu dốc toàn sức lực, ít nhất cũng cần hai ngày. Nếu có người có thể giúp ta tiến hành phân tích một phần thì tốc độ có thể nhanh hơn.”
Phương Hằng nghe vậy cúi đầu thầm nhanh chóng tính toán trong lòng.
Thời gian hai ngày đủ không?
Dạ Kiêu cũng cùng lúc tiến vào khu số năm, khu số bảy, mục đích của bọn họ không rõ ràng, có thể liên quan đến tư liệu đặc biệt đang vận chuyển.
Trước tiên suy xét trên tình huống xấu nhất.
Trước tiên xác định Dạ Kiêu không có mấy hứng thú với quyền sở hữu tuyến chính.
Vậy tỉ như mục đích xâm lấn lần này của Dạ Kiêu là vì vật tư đặc biệt.
Một khi bọn họ hoàn thành thu thập vận chuyển vật tư có thể sẽ trực tiếp rời khỏi khu số năm và số bảy.
Đến lúc đó Đinh Mẫn sẽ mất đi giá trị lợi dụng với bọn họ, có thể giết nàng bất cứ lúc nào.
Để bảo vệ sự an toàn của Đinh Mẫn, hắn nhất định phải nghĩ cách giữ chặt Dạ Kiêu ngăn cản tiến độ vận chuyển vật tư của bọn họ.
Ngoài việc này, cho dù mọi thứ thuận lợi, muốn trồng Angitas, sau hai ngày hắn còn phải đối mặt với một lượng lớn Huyết tộc cao cấp và ít nhất trên ba tên Huyết tộc cấp cao cấp bậc Hầu tước nhìn thấy trong màn hình giám sát.
Đau đầu!
Phương Hằng tự cảm thấy thực lực của bản thân hiện tại không đủ, phải cần một thời gian để điều chỉnh các tài nguyên, lập ra một bản kế hoạch tác chiến.
Tin tức tốt chính là, lần này hắn đến rất có giá trị, vớt được không ít nội tình của Huyết tộc.
“Phương Hằng, trời sắp tối rồi, thân vương Huyết tộc canh giữ ở đây sẽ có khả năng thức tỉnh bất cứ lúc nào, ngươi nên đi rồi.”
Do dự một lúc.
Phương Hằng quyết định để Đinh Mẫn ở lại.
Bây giờ dẫn theo Đinh Mẫn đi hệ số nguy hiểm vẫn tồn tại như vậy, để nàng ở đây rõ ràng có tác dụng lớn hơn.
“Được thôi ta sẽ đi trước, ngươi ở lại đây nghiên cứu. Nhất định phải chú ý an toàn chúng ta giữ liên lạc mọi lúc.”
Đinh Mẫn hơi nghi ngờ: “Liên lạc?”
Phương Hằng dùng ánh mắt ra hiệu với Lâm Hàn Tranh ở bên cạnh, nói: “Có thêm một tù binh ở đây, Huyết tộc sẽ không phát hiện đâu nhỉ?”
“Cái gì? Ta?”
Lâm Hàn Tranh nghe vậy ngây người ra, chỉ vào mũi của mình.
Trước đây hắn vẫn còn oán thầm, trong lòng nghĩ cả đường đi xuất hiện nhiều nguy hiểm như vậy, hắn cũng chẳng giúp được gì, giống như một cổ động viên thôi vậy.
Bây giờ coi như hắn cũng đã hiểu rồi.
Thì ra vất vả cả ngày, đi vạn dặm xa xôi mang hắn đến đây chỉ để làm một cái loa truyền tin thôi sao?
So với NPC, người chơi dễ dàng ẩn trốn hơn, chỉ cần vứt cái giường thô sơ là có thể biến mất trong nháy mắt.
“Xử lý cẩn thận một chút sẽ không xảy ra vấn đề.” Đinh Mẫn đánh giá Lâm Hàn Tranh một lượt, gật đầu nói: “Vẫn còn một ít thời gian, trước tiên ta đến nhà kho một chuyến, ta vẫn còn thứ muốn cho ngươi xem có lẽ có thể giúp được ngươi.”
Rời khỏi đại sảnh điều khiển chính, Đinh Mẫn lại dẫn hai người Phương Hằng đến nhà kho ở tầng trên.
Men theo thông đạo đi xuống nhà kho dưới tầng hầm, Đinh Mẫn quét khuôn mặt mở nhà kho chứa đồ số ba ra.