Tại sao Phương Hằng lại đột nhiên hoàn thành nhiệm vụ tuyến chính của toàn bộ khu tám? Lại còn có quyền sở hữu của khu tám?
Có phải sai ở đâu không?
Sau khi chấp nhận thực tế này, họ bắt đầu cảm thấy mừng như điên.
Sau khi lấy được khu tám, đương nhiên thực lực của Phương Hằng đã tăng lên rất nhiều.
Họ đã đặt cược đúng!
Trước đây Chung Lôi luôn tìm phải mấy tên đồng đội lợn để thành lập một đội, đột nhiên cảm thấy có sự trở mình lớn.
Hắn thậm chí còn có hứng đăng một bài lên diễn đàn để khoe khoang một chút.
Chân thành xin lời khuyên, đồng đội của ta có tiền đồ quá, cảm giác bản thân biến thành heo mất rồi, phải làm gì đây?
Càng không ngờ tới là ngay ngày hôm sau, bọn họ lại nhận được tin Khấu Hoài chết một cách li kì, Liên Bang khu bảy náo loạn.
Lúc đó, cảm giác của Chung Lôi chính là hạnh phúc chồng chất hạnh phúc, hắn suýt chút nữa ngất đi vì quá hạnh phúc.
Hay lắm, một khi Khấu Hoài chết, Liên Bang đại loạn, tới lúc đó cái thành ngu ở khu bảy kia làm sao có thể là đối thủ của bọn họ được?!
Chịu ảnh hưởng của đủ loại thông tin tiêu cực, 'giá nhà' của các nơi ẩn núp tại khu bảy cũng lao dốc không phanh!
Công hội trò chơi Tả Đạo đã nhân cơ hội này để mua sắm điên cuồng, đẩy nhanh việc hoàn thành kế hoạch bố trí tháp cảm ứng từ mẫu mô Hella của Phương Hằng!
Tuy nhiên, công hội chưa vui được bao lâu, khu bảy đã bị các Huyết tộc xâm chiếm.
Bao gồm công hội trò chơi Tả Đạo, cũng như Quân đoàn Thập Hoang Giả, Liên Bang, các công hội lớn ở khu bảy… Tất cả các thế lực đều bị Huyết tộc xâm lược đè ra đất chà xát.
Huyết tộc thế như chẻ tre, lấy khu vực núi Tung Khê làm trung tâm, nhanh chóng bành trướng ra bên ngoài, phá hủy nơi nơi ẩn núp trên đường đi.
“Giá nhà” khu bảy lại lao dốc.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, công hội trò chơi Tả Đạo đã tổn thất hàng chục triệu.
Và cuộc tấn công của Huyết tộc vẫn đang tiếp tục.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, tất cả các sản nghiệp được thiết lập bởi công hội trò chơi Tả Đạo của họ ở khu bảy sẽ bị Huyết tộc phá hủy!
Điều khiến Điền Trấn và Chung Lôi đau đầu hơn nữa là họ phát hiện ra rằng họ không thể liên lạc với Phương Hằng, vì vậy họ vội vã đi tìm Mạc Gia Vĩ.
Tuy nhiên, cái tên Mạc Gia Vĩ không đáng tin cậy đó cũng không tìm được Phương Hằng!
Công hội trò chơi Tả Đạo nhất thời như ruồi không đầu, vừa chống cự Huyết tộc, vừa điên cuồng tìm kiếm Phương Hằng.
“Thực xin lỗi, hai ngày trước ta có việc gấp cần xử lý, bây giờ đã xử lý xong rồi.”
“Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.”
Chung Lôi cảm thấy công hội trò chơi Tả Đạo sẽ được cứu: “Phương Hằng, chúng ta hiện đang gặp rắc rối lớn.”
“Ừm, ta cũng nghe đại khái rồi.” Phương Hằng rời mắt khỏi bản đồ trên màn hình, lại nhìn xung quanh: “Điền Trấn đâu?”
“Một nơi ẩn núp lớn được mua một thời gian trước đây tình cờ nằm trên tuyến đường tấn công của Huyết tộc, đích thân hội trưởng dẫn người đến đó bảo vệ.”
“Ồ?”
Phương Hằng cau mày.
Một mặt, Huyết tộc tấn công khu năm, mặt khác họ vẫn còn dư lực để tấn công khu bảy.
Quả nhiên Angitas đủ mạnh!
Phải tìm cách đưa nó về khu tám!
“Bọn ta đã mua nơi nơi ẩn núp đó cách đây không lâu với một mức giá rất lớn. Bọn ta định chế tạo một thiết bị cảm ứng từ trường ở nơi đó, mục đích ban đầu là để tìm kiếm các mẫu mô Hela... ơ...”
Chung Lôi đang khóc lóc kể lể, vừa quay đầu lại, nhìn thấy Phương Hằng lộ ra vẻ mặt phấn khích, những lời còn lại mắc kẹt trong cổ họng.
“Phương Hằng?”
“À.”
Phương Hằng thu hồi sự phấn khích trong mắt, nói: “Tình hình bên Điền Trấn bây giờ thế nào?”
“Tình hình rất tệ.” Chung Lỗi cười khổ nói: “Bên kia có một trang bị xé không gian loại nhỏ, cho nên các loại vật tư tương đối đầy đủ, tối hôm qua khó lắm mới chống cự được, nhưng tối nay không ổn lắm.”
Phương Hằng lại nhìn lên bản đồ.
“Giờ ta sẽ chạy qua đó chi viện, còn có một việc cực kỳ quan trọng cần ngươi giúp đỡ.”
Sắc mặt Chung Lôi ngưng trọng, vội vàng mở sổ ghi chép trong trò chơi, gật đầu nói: “Ngươi nói đi, ta sẽ nhớ kỹ.”
“Ừ, ta cần một ít dược liệu, ta sẽ liệt kê tỉ mỉ dược liệu cho ngươi. Liên hệ với Liên Bang, đi tìm Trần Ngư của Liên Bang, cứ bảo là ta cần lấy.”
Phương Hằng vừa nói vừa duỗi ngón tay chỉ vào trên màn hình chỗ nơi ẩn núp mà Điền Trấn đang đích thân canh gác: “Bảo bọn họ thông qua thiết bị xé không gian nhanh chóng vận chuyển đến nơi ẩn núp này, liên lạc với người bên kia chuẩn bị nhận dược liệu, sau đó bảo bên đó chuẩn bị một phòng chứa đồ lớn một chút, thu dọn sạch sẽ, ta cần dùng luôn.”
Dược liệu?
Còn cả Liên Bang?
Trần Ngự là ai?
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Phương Hằng lại đạt được thỏa thuận gì với Liên Bang sao?
Chung Lôi rất khó hiểu, hắn nhanh chóng ghi lại yêu cầu của Phương Hằng, cố nhịn không cắt ngang lời của Phương Hằng.
“Ngoài ra, ta cần nguồn cung cấp đạn dược, đạn xuyên giáp 12.7 ly, ngươi có chúng ở đây không? Ta cần bổ sung ngay lập tức.”
Chung Lôi cầm cuốn sổ, nhìn lên và nói: “Có, nhưng dự phòng không nhiều, ta sẽ cử người gửi ngay cho ngươi.”
“Không cần, ta cùng ngươi đi lấy.”
...
Trụ sở chính Liên Bang khu bảy.
Cho đến bây giờ, Trần Ngự vẫn còn hơi choáng váng.
Hắn có cảm giác như bị một chiếc bánh rơi từ trên trời rơi xuống đánh ngất.
Hơn tám tiếng trước, hắn nhận được mệnh lệnh của cấp trên, lập tức tới khu bảy Zombie Ngày Tận Thế, tạm thời trở thành quan chỉ huy khu bảy, phối hợp với Phương Hằng đánh bại Huyết tộc, giành lại quyền kiểm soát khu bảy.