Hơn chục chiếc xe tải chất đầy dược liệu và zombie dây leo theo sát phía sau.
Sau khi ngồi vào ghế lái, Chung Lôi liếc nhìn đằng sau qua kính chiếu hậu.
Bầy Licker đi theo sau xe tải nhanh chóng bò lên.
Cảm giác an toàn kỳ quái này là sao?
Kể từ khi Phương Hằng trở lại, mặc dù toàn bộ khu bảy vẫn bị các Huyết tộc đe dọa, nhưng Chung Lôi cảm thấy rất bình tĩnh.
Có cảm giác rằng mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.
Giờ đây, những nơi ẩn núp loại lớn mới mua ở tiền tuyến đã được giữ vững, bọn họ sẽ đến Quân đoàn Thập Hoang Giả để hỗ trợ.
Ngay khi Chung Lôi đang suy nghĩ, một ánh đèn trắng lóe lên ở phía sau xe.
Đổng Thành, một người chơi tinh anh của công hội Tả Đạo đã online, hắn đã quen với cảm giác choáng váng khi vừa vào trò chơi, lập tức nói: “Anh Chung, ông chủ Phương, chúng ta vừa nhận được tin khẩn từ Lâm Hàm Tranh rằng có một người Huyết tộc cấp hầu tước đã dẫn đầu một đội đến trụ sở chính của Quân đoàn Thập Hoang Giả.”
“Ừm.”
Trên ghế lái phụ, Phương Hằng khẽ ừm một tiếng.
Chuyện trong dự tính.
Phương Hằng đã dự đoán trước rằng Huyết tộc sẽ sớm phát động một cuộc phản công chống lại Quân đoàn Thập Hoang Giả.
Vì vậy, sau khi hoàn thành một phần nhỏ thuốc chiến thần tạm thời đủ dùng trong nơi ẩn núp, hắn lập tức chạy đến trụ sở chính để hỗ trợ thuốc và dược liệu.
“Lâm Hàm Tranh không thể lấy được quá nhiều tin tức, hắn chỉ biết người dẫn đội là Mombo, ngoài ra Đinh Mẫn...”
“Ai cơ?” Phương Hằng cau mày, đột nhiên cắt ngang: “Ngươi đang nói hầu tước Huyết tộc nào? Mông gì cơ?”
“Là Mombo.”
Mombo?!
Không phải hắn đã bị giết rồi sao?
Còn nổ ra tinh thạch tiến hóa cao năng và bao cổ tay thánh khí Huyết tộc.
Phương Hằng cảm thấy rất kỳ quái.
Bên Huyết tộc cũng có cùng tên và họ à?
Đổng Thành không hề biết Mombo đã bị Phương Hằng giết một lần, hắn nhìn Phương Hằng trên ghế lái phụ với vẻ mặt nghi ngờ: “Ông chủ Phương, ngươi quen hắn à?”
Phương Hằng cũng không tiếp tục để ý tới điểm này nữa: “Ta cũng không xác định có phải là người ta quen không, không có việc gì, ngươi cứ nói tiếp đi.”
“Được.” Đổng Thành tiếp tục nói: “Ngoài ra, Mombo đã hỏi tiến sĩ Đinh Mẫn về thân phận của ông chủ Phương trước khi tấn công. Tiến sĩ Đinh Mẫn đã gợi ý với đối phương sử dụng một số lượng lớn huyết rối làm sinh vật chiến đấu chính.”
“Mombo không nghi ngờ gì, tiến sĩ Đinh Mẫn đã thông qua nền tảng camera xác nhận rằng một số lượng lớn Mombo đã mang theo một số lượng lớn Huyết tộc trung cấp và cao cấp cùng huyết rối đến trụ sở chính của Quân đoàn Thập Hoang Giả.”
“Hả?! Không phải... nhầm đấy chứ?”
Chung Lôi nghe thấy vậy thì ồ lên một tiếng, nghiêng đầu nhìn Phương Hằng, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu.
Gợi ý đối phương dùng huyết rối làm đơn vị chủ lực chiến đấu?
Lý lịch của Đinh Mẫn là sao?
Nội gián à?
“Được.”
Phương Hằng tạm thời dẹp bỏ những nghi ngờ về Mombo và giải thích với Chung Lôi: “Đó là sự sắp xếp của ta, trước đây ta đã nói chuyện với Đinh Mẫn về một số chi tiết, bọn ta phán đoán rằng Huyết tộc có thể tấn công trụ sở chính của Quân đoàn Thập Hoang Giả, thảo luận rằng muốn lừa gạt đối phương sử dụng huyết rối để công kích.”
“Đây…”
Chung Lôi còn cảm thấy bối rối hơn.
Ngươi có chắc mình đang ‘lừa’ không?
Hắn thực sự không thể hiểu được lợi ích của việc dụ đối thủ sử dụng một số lượng lớn huyết rối để tấn công căn cứ chính của Quân đoàn Thập Hoang Giả.
Có chắc là không tự gây phiền phức cho mình không?
Một đám sinh vật cấp 5, bọn họ thật sự có thể đánh nổi sao?
Chung Lôi không thể không hỏi: “Không phải, ông chủ Phương, tại sao chúng ta phải làm như vậy?”
Phương Hằng giơ ba ngón tay, nói ngắn gọn: “Thời gian rất gấp rút, huyết rối là thể sinh mệnh khổng lồ, tốc độ di chuyển của chúng so với toàn bộ Huyết tộc rất chậm, rất có thể kéo chậm thời gian đối phương đi đến Quân đoàn Thập Hoang Giả, để chúng ta có thể về kịp trụ sở chính, chuẩn bị trước kế hoạch ứng phó.
“Thứ hai, sau khi huyết rối chết, có thể bạo phát thành tinh thạch tiến hóa cao năng mà ta đang rất thiếu.”
“Còn điểm thứ ba, trong trụ sở chính của đối phương có rất nhiều huyết rối, dụ chúng ra và giết đi, lần sau chúng ta xâm nhập trụ sở chính của kẻ địch, có thể giảm bớt nguy hiểm.”
“Đây…”
Chung Lôi nhất thời cảm thấy hơi lúng túng.
Tại sao nghe logic của Phương Hằng, dụ huyết rối đi ra giống như dụ hai con quái zombie bình thường ra vậy?
Đối phương là huyết rối đó!
Sinh mệnh thể cấp 5!
Sức mạnh chiến đấu hàng đầu trong Zombie Ngày Tận Thế, đã gần chạm trần!
Chung Lôi cười khổ: “Nhưng Phương Hằng à, chúng ta thực sự có thể ngăn chặn những huyết rối đó sao?”
“Quả thực có chút khó khăn.”
Phương Hằng gật đầu thừa nhận điều này.
Huyết rối cấp 5 thì cũng bình thường, nhưng đồng loạt xông lên sẽ gây áp lực rất lớn cho trụ sở chính của Quân đoàn Thập Hoang Giả.
Do đó, còn phụ thuộc vào sự sắp xếp chiến thuật và phát huy tại chỗ.
Tận dụng nhược điểm là tốc độ di chuyển chậm và bộ não kém của huyết nối, cùng với ưu điểm là di chuyển nhanh và khả năng miễn nhiễm sát thương vật lý của Licker, tiêu diệt từng tên một!
Nghĩ đến đó, Phương Hằng quay đầu nhìn về phía Đổng Thành ở ghế sau: “Huyết tộc xuất phát từ khi nào?”
“Khoảng 40 phút trước.”
Phương Hằng liếc nhìn thời gian.
Tính toán thời gian, họ có thể đến trụ sở chính của Quân đoàn Thập Hoang Giả sớm hơn gần nửa giờ so với đội ngũ Huyết tộc.
Về mặt lý thuyết, trụ sở chính của Quân đoàn Thập Hoang Giả chỉ có nửa giờ để chuẩn bị.