“Để ngăn chặn áp lực quá mức trong quá trình ‘bao vây đánh chi viện’, ta đề nghị có thể tạm thời phong tỏa hai lối đi dẫn đến phòng điều khiển điện.” Chung Lôi cẩn thận kiểm tra bản đồ xung quanh phòng điều khiển điện và đưa ra đề ngị: “Nếu có thể, tốt nhất là phong tỏa cả những đường còn lại.”
Đinh Mẫn lắc đầu: “Ngay cả sau khi cắt điện, cũng không thể phong tỏa được.”
“Vậy thì ta sẽ làm, cứ dùng thuốc nổ phá hủy hành lang là được…”
“Được, Đinh Mẫn, ngươi ở lại đây, Lâm Hàm Tranh, ngươi hợp tác với Đinh Mẫn, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì hãy liên hệ với chúng ta qua radio cầu sinh càng sớm càng tốt, bốn người còn lại sẽ đến phòng điều khiển điện...”
Phân công nhiệm vụ đại khái, mọi người đồng loạt gật đầu.
“Không thành vấn đề!”
Phương Hằng nhìn Triệu Đông Dương và nói: “Triệu Đông Dương, hãy thiết lập một ma pháp trận ở vị trí này để làm suy yếu Huyết tộc. Ngươi có câu hỏi nào không?”
“Ta...”
Triệu Đông Dương há mồm, hắn không hiểu được mạch não của đám người này, rõ ràng là nhiệm vụ bất khả thi, nhưng vẫn nghiêm túc phân tích...
Thậm chí còn muốn làm theo kế hoạch.
Thế giới này bị điên hay hắn bị điên?
Triệu Đông Dương bắt đầu tự hỏi liệu có phải là vấn đề của chính mình hay không.
Lời vừa đến bên môi, Triệu Đông Dương lại nói: “Không, không có…”
Lúc đầu, khi Quân đoàn Thập Hoang Giả chiếm giữ nơi ẩn núp, Phương Hằng đã tiến hành cải tạo đặc biệt cho nơi ẩn núp.
Ngoài phòng điều khiển điện chính, trong nơi ẩn núp còn có hai nguồn điện dự phòng.
Nhưng hiện tại có Đinh Mẫn trợ giúp, trực tiếp thay đổi chế độ kích hoạt của nguồn điện dự phòng khiến nó không thể khởi động được, cho dù có một trăm bộ dự phòng cũng không hoạt động!
Thành trì dù có kiên cố đến đâu cũng khó ngăn cản được nội gián.
Lập kế hoạch xong, bốn người Phương Hằng đi tới khu vực điều khiển điện.
Trong góc hành lang phía sau, hai Huyết tộc cao cấp canh giữ cửa phòng điều khiển điện.
Ngoài ra, có một số lượng lớn Huyết tộc treo ngược trên trần nhà.
Chung Lôi thò đầu ra ngoài quan sát, sau đó nhanh chóng thu lại, thấp giọng gật đầu với Phương Hằng và nói: “Có rất nhiều Huyết tộc, chúng ta phải tìm cách xử lý bọn chúng, nếu làm ồn quá thì Huyết tộc gần đấy sẽ tới chi viện.”
Triệu Đông Dương cũng nghiêng đầu nhìn Phương Hằng.
Nào, hãy xem ngươi định đối phó với những Huyết tộc này thế nào.
Một khi trận chiến bắt đầu, Huyết tộc trên trần nhà gần đó sẽ bị dụ tới và tụ tập thành đàn, lúc đó tiểu đội sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ bố trí thuốc nổ và ma pháp trận.
Cái gọi là kế hoạch chiếm giữ nơi ẩn núp sau đó chẳng khác nào xây lâu đài trên không.
“Các ngươi đợi ở chỗ này, ta qua đó dụ Huyết tộc đi, các ngươi có thể căn cứ tình huống tìm biện pháp bố trí thuốc nổ và ma pháp trận, sau đó ta nhập hội với các ngươi.”
“Cái gì? Một mình ngươi đi dụ bọn chúng? Ngươi làm được sao? Ta nói này, ngươi không cần cậy mạnh...”
Triệu Đông Dương còn tưởng rằng mình nghe lầm, mới nói được nửa câu liền bị một bàn tay đặt lên vai.
“Hửm?”
Chung Lôi đặt tay lên vai Triệu Đông Dương, lắc đầu với hắn: “Đừng nói nhảm nữa, quan sát cẩn thận, chăm chỉ học tập.”
Phương Hằng cử động cơ thể của mình, lảo đảo tại chỗ trong nửa phút, cuối cùng nhìn vào lời nhắc trò chơi.
Còn 20 giây nữa phân thân zombie sẽ sống lại, thời gian vẫn được khống chế tốt.
“Hành động.”
Nói xong, Phương Hằng từ trong góc tường đi ra, vênh váo đi về phía cửa phòng điều khiển điện chính.
Trong lối đi, hai cảnh vệ Huyết tộc ở cửa nhìn thấy Phương Hằng đến gần, ban đầu không phản ứng gì.
Ở trạng thái không ngủ, Huyết tộc cao cấp có khả năng nhận thức tốt.
Bọn chúng nhận thấy mùi Huyết tộc thoang thoảng của Phương Hằng và nghĩ rằng Phương Hằng là một Huyết tộc bình thường.
“Đây...”
Triệu Đông Dương không hiểu.
Tại sao Huyết tộc không tấn công Phương Hằng?
Quá kỳ lạ!
Bình thường ở trạng thái không chiến đấu, con người và Huyết tộc có ngoại hình gần như không có điểm khác biệt, nhưng ở khoảng cách gần như vậy, Huyết tộc nhất định sẽ nhận ra Phương Hằng là con người!
Phương Hằng nhất định sẽ bị phát hiện!
Triệu Đông Dương không khỏi nghiêng đầu nhìn Trình Nhã, nhỏ giọng nói: “Tại sao Huyết tộc không...”
“Suỵt, nhỏ giọng lại đi.”
Trình Nhã cũng không còn thấy lạ nữa.
Chuyện gì cũng có thể xảy ra với Phương Hằng.
“Câm mồm!”
Chung Lôi cũng vậy, hắn cũng lườm Triệu Đông Dương, nhỏ giọng ngăn Triệu Đông Dương lại, bảo hắn giữ im lặng.
Sau khi ở bên cạnh Phương Hằng trong một thời gian dài, ngưỡng hiểu biết của Chung Lôi về những điều kỳ lạ đã được nâng cấp không giới hạn, hắn cảm thấy rằng ngay cả khi bây giờ có ai đó xuất hiện, nói với hắn rằng Phương Hằng chính là lão đại của Huyết tộc thì hắn cũng không quá ngạc nhiên.
Phương Hằng chậm rãi đi về phía trước, cho đến khi hắn đến cửa phòng điều khiển điện.
Hai Huyết tộc cao cấp ở cửa nhìn Phương Hằng với ánh mắt nghi ngờ.
Còn mười giây nữa.
Phương Hằng đã bị hai cảnh vệ Huyết tộc cao cấp đứng ở cửa phòng điều khiển điện chặn lại.
Một trong những Huyết tộc hỏi: “Ngươi là ai? Tại sao ta chưa bao giờ nhìn thấy ngươi?”
“Hầu tước Atina đã ban hành lệnh cấm. Không có thủ lệnh, ngươi không được phép vào khu vực điều khiển điện.”
Đang nói chuyện, Huyết tộc treo ngược trên trần nhà cũng bị đụng phải, tất cả đều đáp xuống khôi phục hình người, vây quanh Phương Hằng ở trung tâm.
“Lần đầu tiên gặp mặt, không biết ta là chuyện bình thường.”
Với nụ cười trên khuôn mặt, Phương Hằng liếc nhìn các Huyết tộc dần dần bao vây hắn.
Huyết tộc cao cấp có thực lực rất mạnh, chúng cũng sở hữu hiệu quả năng lực huyết ma pháp sát thương