Mí mắt của Raymond nhướng lên.
Hắn đã nghe nói về chuyện Tyrant thể dung hợp cấp cao.
Khi lần đầu tiên Huyết tộc tấn công nơi trú ẩn của quân đoàn zombie, những Tyrant dung hợp đó đã gây rắc rối lớn cho Huyết tộc nhờ khả năng tự lành mạnh mẽ của chúng.
"Hầu tước Raymond, tên dị nhân kia rất kỳ quái, ngươi nhất định phải cẩn thận!"
"Thôi đi, cẩn thận? Chẳng qua là một cái tên dị nhân."
Đối mặt với con người, Huyết tộc luôn kiêu ngạo.
Chưa kể đối phương chỉ là một tên dị nhân mà thôi.
Trong mắt Huyết tộc, con người chẳng khác gì thức ăn của chúng.
Sự khác biệt là thức ăn ngon như thế nào thôi.
"Cho rằng những Ma pháp trận luyện kim thấp kém này có thể ngăn cản chúng ta sao? Đừng lo lắng về điều đó, đi thôi!"
Raymond cười khinh khỉnh.
“Buồn cười!”
Sau cùng, Raymond vẫy tay và đích thân dẫn nhóm Huyết tộc vào hầm trú ẩn.
Tên ngốc!
Nhìn thấy nhóm Huyết tộc công khai xông vào nơi trú ẩn, Quý Thu Bắc thầm nguyền rủa trong lòng.
Hắn đã nhìn thấy sự kiêu ngạo của Huyết tộc rồi.
Dám lao vào chỗ chết thật sự không có gì lạ!
Quý Thu Bắc và Phương Hằng cũng là đối thủ cũ, đã chiến đấu rất nhiều lần, nhưng hắn chưa bao giờ giành được bất kỳ lợi thế nào từ Phương Hằng.
Lần này, Phương Hằng nhất định đã cài bẫy!
Quý Thu Bắc thầm nguyền rủa đồng đội heo của mình, nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi theo Huyết tộc vào nơi trú ẩn.
...
Hầm trú ẩn, bên trong phòng điều khiển chính.
"Phương Hành, Huyết tộc đã phát động tổng công kích vào nơi trú ẩn, xông vào tầng thứ nhất. Tất cả Ma pháp trận luyện kim sắp xếp trước đều đã kích hoạt, dự kiến có thể duy trì tối đa 20 phút."
"Ừm."
Phương Hằng đứng trước bức bình phong của nơi trú ẩn và khẽ ngâm nga.
"Cực khổ rồi.”
Nhìn thấy cảnh tượng trong đường hầm thông qua màn hình nội bộ, sắc mặt của Triệu Đông Dương hơi thay đổi: "Xin lỗi, Phương Hằng, thủ lĩnh lần này của Huyết tộc là Raymond, chủ nhân của Thánh khí Huyết tộc – Thập Tự Giá Huyết Sắc."
"Thập Tự Giá Huyết Sắc?"
Phương Hằng nhìn chằm chằm vào Hầu tước Raymond trên màn hình.
Nghi ngờ nói: "Rất mạnh sao?"
"Rất mạnh. Chỉ riêng sức mạnh cá nhân mà nói, Raymond đã xếp thứ ba Hầu tước Huyết tộc. Ngoài ra, năng lực cận chiến mạnh mẽ, hắn cũng quen thuộc với nguyền rủa, một loại chú ngôn của Huyết tộc.”
"Thập Tự Giá Huyết Sắc có hiệu quả cường hóa nguyền rủa, có thể cường hóa năng lực người thi triển nguyền rủa, bao gồm giam cầm, suy nhược, lão hóa các loại, bổ trợ cho sức mạnh của Hầu tước Raymond."
Triệu Đông Dương cố gắng đưa ra lời giải thích rõ ràng nhất để Phương Hằng có đánh giá đúng đắn nhất về sức mạnh của đối thủ.
"Tóm lại, Raymond là một đối thủ rất khó chơi."
Ban đầu, Triệu Đông Dương đánh giá Raymond là một đối thủ bất khả chiến bại ở giai đoạn này.
Nhưng xét đến Phương Hằng, Triệu Đông Dương đã hạ thấp đánh giá về Raymond đi rất nhiều.
Dù sao cũng có rất nhiều bài học rút ra từ quá khứ, Triệu Đông Dương không chắc liệu Phương Hằng có thể giải quyết được Raymond hay không.
Khi hai người đang nói chuyện, Chung Lôi cũng vội vã quay lại với một đội điều tra chung bao gồm các Hiệp sĩ Hắc Ám và Quân đoàn Thập Hoang Giả.
"Phương Hằng? Sao đột nhiên lại gọi cho bọn ta thế?"
Chung Lôi luôn ở bên ngoài để thực hiện các nhiệm vụ điều tra, hắn cảm thấy kỳ lạ khi bị Phương Hằng đột ngột gọi lại vào lúc này.
"Kế hoạch có thay đổi, ngươi trở về khu thứ tám trước đi."
"Hả? Đến khu thứ tám?"
Chung Lôi sững người một lúc, sau đó quay đầu lại và liếc nhìn kênh truyền dẫn không gian trong đại sảnh.
Hắn thực sự nghĩ về việc trốn thoát theo cách này.
Nhưng vấn đề là, chạy trốn như vậy nhất định sẽ để lại thiết bị xé rách không gian.
"Còn kênh truyền tin thì xử lý ra sao?"
"Ta sẽ ở lại và giải quyết nó."
Một mình ở lại để xử lý?
Hắn lại có kế hoạch đặc biệt gì?
Chung Lôi cẩn thận liếc nhìn Phương Hằng: "Điều này quá nguy hiểm, ngươi định một mình đối phó với những Huyết tộc đó sao?"
"Không phải." Phương Hành cúi đầu nhìn thời gian nói, thúc giục nói: "Ta có một kế hoạch, tóm lại, nhanh lên, trở về khu tám, trước khi Huyết tộc xông vào đây."
"Được!"
Bây giờ Phương Hằng đã có kế hoạch, Chung Lôi gật đầu, không nói gì nữa và xếp hàng trở về khu tám để lánh nạn.
Phương Hằng chuyển ánh mắt về phía Victor và Trình Nhã phía sau.
“Cũng rất may mắn, thuốc nổ đã bố trí xong.” Victor lau mồ hôi trên trán, gật đầu nói: “Dựa theo yêu cầu của ngươi, thuốc nổ được lắp ráp bên trong thiết bị xé rách không gian. Nếu không mở trang bị ra kiểm tra cẩn thận thì không thể phát hiện được, lượng chất nổ được gài vào đủ để phá hủy hoàn toàn thiết bị xé rách."
Vừa nói, Victor vừa đưa một bộ điều khiển cỡ lòng bàn tay cho Phương Hằng: “Đây là bộ khởi động, sau khi nhấn bộ khởi động nó sẽ tự động phát nổ sau 20 giây, phạm vi cảm nhận của bộ khởi động chỉ có 100 mét, vì vậy hãy đặc biệt chú ý."
"Được, các ngươi đi về trước đi, nếu như hết thảy thuận lợi, ta sẽ tới tìm các ngươi nhanh thôi."
"Phương Hằng, cẩn thận."
Nhìn Victor và Chung Lôi dịch chuyển đi cùng với Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, Phương Hằng lập tức đóng thông đạo thời không lại.
"Hãy bắt đầu!"
Phương Hằng trầm giọng nói, nâng cao tinh thần.
Hắn lấy dao rựa từ trong ba lô ra, tiến lên vài bước và nhắm vào một số bộ phận cấp cao trên bộ ổn định không gian.
“Bing, ken két ken két…phù…”
Bộ ổn định không gian nhận phải công kích, sau khi nổi ra mấy đốm lửa thì bốc lên một đống khói đen, rất nhanh đã dừng công việc lại.
“Như vậy cũng đã tương đối rồi, chỉ là có hơi đáng tiếc.”