Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 800 - Chương 802: Thế Lực Thứ Ba (2)

Chương 802: Thế lực thứ ba (2)

Bởi vì bọn họ là người chơi thuộc khu số bảy, hiện tại bọn họ có thể lựa chọn quay về không gian Chủ thần trong hai trăm bốn mươi tiếng đồng hồ, như vậy thân phận của bọn họ sẽ đổi thành người chơi khu số tám.

Điều Trình Nha quan tâm nhất bây giờ chính là thông đạo dịch chuyển phân bộ khu số bảy.

Nàng đã nhận được tin tức, hành động tập kích vào khu số năm của Liên Bang đã tuyên bố thất bại trong nửa tiếng trước.

Tiểu đội tập kích thầm thâm nhập trong bóng tối đã bị trọng thương, thành viên của tiểu đội chết một nửa, những người còn nửa cái mạng khi quay về cũng đã tàn tật một nửa, ít nhất trong một khoảng thời gian ngắn không thể nào chiến đấu được nữa.

Nghe nói trong kế hoạch hành động lén thâm nhập, bọn họ đã bị một Hầu tước Huyết tộc Atina phát hiện.

Chung Lôi cũng đang đợi tin tức của Phương Hằng.

An nguy thành bại của Phương Hằng quyết định tương lai của công hội trò chơi Tả Đạo của bọn họ.

Triệu Đông Dương ngược lại coi như bình tĩnh, bây giờ hắn chính là một tên tò mò hóng chuyện bình thường mà thôi.

Hắn rất tò mò, vì sao Phương Hằng ở lại một mình, hắn ở lại để làm gì? Hắn muốn một mình đối phó với Huyết tộc sao?

Hay là muốn thu thập thêm thánh khí Huyết tộc?

Nghĩ kỹ lại, thánh khí Huyết tộc trên người Phương Hằng đã có ba món rồi!

Một người chơi có ba món thánh khí Huyết tộc cùng một lúc?

Cái này cũng quá....

Trong tất cả mọi người thì Khâu Diệu Khang là người hưng phấn và nôn nóng nhất.

Thế giới song song chưa xác định!

Huyết tộc!

Bản mẫu Angitas!

Mỗi một cái đều là thứ mà lúc này Khâu Diệu Khang đang cấp bách muốn có được và tiến hành nghiên cứu!

Bỗng nhiên trên thiết bị xé không gian cỡ lớn ở trung tâm đại sảnh lóe lên một ánh sáng trắng.

Phương Hằng bước ra từ trong màn ánh sáng.

Khâu Diệu Khang bước lên đầu tiên hạ giọng hỏi: “Thế nào!”

“Ừm, lấy được rồi.”

Phương Hằng nói rồi lấy nhánh cây vừa bị chặt xuống từ trong balo quá độ thời không ra.

Khâu Diệu Khang cẩn thận mang đôi găng tay vào cầm nhánh cây vào trong lòng bàn tay tỉ mỉ quan sát.

Máu từ mặt cắt của nhánh cây đã ngừng chảy ra, hơn nữa một phần của nhánh cây đã bắt đầu khô héo.

Angitas!

Khâu Diệu Khang khó mà che giấu được ánh mắt hưng phấn.

“Có được nó nghiên cứu của chúng ta rất nhanh sẽ có được đột phá lớn.”

Chung Lôi tò mò nghiêng đầu qua nhìn nhánh cây đó.

Hắn nhìn không hiểu gì cả.

“Ừm, Phương Hằng đó là cái gì? Ngươi một mình ở lại chỉ vì cái thứ này thôi sao?”

“Cái này chính là Angitas à?”

Triệu Đông Dương nhìn chằm chằm vào nhánh cây to lớn bị chặt gãy nằm trên tay của Khâu Diệu Khang.

Hắn rất kinh sợ.

Thế mà lại là nhánh cây của Angitas!

Cái này cũng quá....

Triệu Đông Dương cảm thấy quá mức hoang đường.

Nhưng mọi thứ tận mắt chứng kiến đều đã nói với hắn rằng nhánh cây mà Khâu Diệu Khang cầm trong tay chính là một phần trên cây Angitas!

Hơn nữa vừa mới chặt xuống từ trên cây Angitas cách đây không lâu!

Vẫn còn rất tươi mới!

Nhưng mà.....

Triệu Đông Dương lại quay đầu nhìn Phương Hằng ánh mắt lộ ra tia hoảng sợ.

Phương Hằng mang thứ này về muốn làm gì chứ?

Nghiên cứu đơn giản thôi sao?

Triệu Đông Dương cảm thấy sự việc không hề đơn giản như vậy.

“Hả? Đây là nhánh cây của thần cây Huyết tộc à? Ngươi chắc chứ?”

Chung Lôi nghe vậy cũng rất kinh ngạc.

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn Phương Hằng.

Cho nên....

Phương Hằng vừa mới chạy đến tổng bộ Huyết tộc, sau đó chặt một nhánh cây lớn của cây Angitas ở trước mặt nhiều Huyết tộc như vậy?

Rốt cuộc làm thế nào mà hắn là được như vậy?

“Ngươi vui lòng đừng nghi ngờ tính chuyên nghiệp của ta.”

Triệu Đông Dương thu ánh mắt đánh giá Phương Hằng lại.

Hắn hít sâu một hơi, ổn định lại tâm trạng rồi tiếp tục nói: “Nếu muốn nghiên cứu ta đề nghị các ngươi tranh thủ thời gian, mất đi chất dinh dưỡng dòng máu, nhánh cây Angitas rất nhanh sẽ bị héo.”

“Ồ? Dường như ngươi biết không ít về cây Angitas?” Khâu Diệu Khang nhìn Triệu Đông Dương một cái rồi lại quay đầu nhìn Phương Hằng: “Phương Hằng, ta muốn lấy người này hắn sẽ giúp ích rất nhiều đối với nghiên cứu sau này. Lát nữa bảo hắn đến phòng thí nghiệm tìm ta.”

Khâu Diệu Khang nói xong xoay người mang theo cây Angitas đi thẳng xuống phòng thí nghiệm trung tâm.

“Hả?”

Triệu Đông Dương thoáng sửng sốt.

Hắn thầm nói chỉ là hóng chuyện một lúc thôi sao lại kéo bản thân mình vào trong luôn rồi?

“Vậy thì nhờ ngươi rồi, Triệu Đông Dương.” Phương Hằng nhìn Triệu Đông Dương: “Về phần tiền thuê sau khi chuyện này kết thúc đến tìm Liên Bang thanh toán.”

“Được thôi.”

Triệu Đông Dương cũng chẳng hề do dự.

Đồ ngu mới chê tiền.

Lại nói chỉ là phối hợp nghiên cứu mà thôi không hề nguy hiểm đến tính mạng.

Đơn giản hơn nhiều so với chuyện xâm nhập vào phân bộ Huyết tộc!

Sau khi lên tiếng đồng ý, Triệu Đông Dương cũng lập tức rời đi theo Khâu Diệu Khang.

Trình Nha không hề có ý kiến gì với việc Liên Bang trả tiền, điểm chú ý của nàng cũng không nằm trên chuyện trả tiền và cây Angitas: “Vậy Phương Hằng à, thông đạo dịch chuyển ở phân bộ thì sao? Nó bị tiêu hủy chưa?”

“Ừm, ta đã khởi động máy làm nổ, toàn bộ thiết bị xé không gian đều bị nổ tan tành.”

Phù!

Nhận được câu trả lời xác nhận của Phương Hằng, Trình Nha thở phào một hơi.

Kết thúc thông đạo dịch chuyển còn chôn vùi một lượng lớn vật tư, kế hoạch thu thập tinh thạch không gian tím của tổ chức Dạ Kiêu bị xáo trộn.

Cuối cùng Liên Bang cũng tạm thời được nghỉ ngơi một lúc.

Bọn họ có thể tranh thủ một khoảng thời gian nhất định để ổn định thế cục, cũng có một câu trả lời với cấp trên.

“Tốt lắm!”

Bình Luận (0)
Comment