Lúc đầu không có vấn đề gì, sau khi đưa tới đây, hàng xóa sẽ được chuyển đến nhà kho.
Nhưng rất không may là đúng lúc ấy người của Bắc Liên Bang lại đến đòi hàng hóa tiếp tế.
Người đứng đầu Bắc Liên Bang vừa thấy đống vật tư mới đến kia tiện tay đòi họ phải đưa.
Tiểu đội trưởng cũng không biết tầm quan trọng của đám vật tư này, nên hắn nghe theo lệnh trước kia của Trần Ngự, tránh khiến cho mâu thuẫn với Bắc Liên Bang lớn hơn, hắn đã để mặc cho đám người kia lấy vật tư mà không ngăn cản.
"Bây giờ vật tư đã được mang đến nhà kho tạm thời mà Bắc Liên Bang chiếm đóng, ta tính thời gian thì chắc họ cũng vừa mới đến nơi thôi."
Hôm nay mọi chuyện đều không suôn sẻ.
Nghe thấy binh sĩ giải thích, trái lại Phương Hằng khẽ thở phào.
May là nhóm người Liên Bang chỉ trùng hợp thấy đống vật tư này, họ cũng không biết trong chiếc hộp là đạo cụ đặc biệt có thể hoàn thành nhiệm vụ ẩn cuối cùng của thế giới.
"Ta đã biết, đây không phải là lỗi của các ngươi.” Từ Hồng Đào gật đầu, hiểu rõ, rồi lại nhìn Phương Hằng: "Ta sẽ lập tức liên lạc với Trần trưởng quan, đòi lại đống vật tư kia..."
"Không cần làm phiền đến Trần Ngự, đó vốn dĩ là đồ của chúng ta, vậy chúng ta đến đó lấy là được."
Phương Hằng ngắt lời Từ Hồng Đào, rồi quyết định nhanh chóng.
Nếu tốn thời gian đi tìm Trần Ngự đòi đống vật tư đó thì quá lâu.
Sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo của hắn.
Trước kia Phương Hằng hợp tác với những người Bắc Liên Bang để lợi dụng họ.
Nhưng bây giờ không cần nữa rồi.
Cứ chạy đến đó lấy lại bản mẫu bộ phận Hella mới là cách giải quyết nhanh nhất.
Đến đó lấy sao?
Nghe thấy câu trả lời của Phương Hằng, người chơi Liên Bang quanh điểm tài nguyên đều cảm thấy vui sướng.
Theo ý của Phương Hằng, chẳng lẽ hắn định đến đó lấy lại mặt mũi cho họ sao?
Trong khoảng thời gian này, các người chơi Bắc Liên Bang đã khiến cho những người chơi khác cảm thấy vô cùng giận giữ.
Tuy rằng Trần Ngự vẫn luôn yêu cầu đám thuộc hạ phải nhường nhịn những người đó, nhưng lửa giận của các người chơi cũng bị đè nén đến mức sắp bùng nổ.
Họ rất cần một nơi để trút giận.
Phương Hằng mang đến một tia hy vọng cho họ.
Vẻ mặt Từ Hồng Đào trông rất nghiêm túc.
Sau khi cân nhắc một lượt, hắn lập tức gật đầu, hét lên với những người chơi Liên Bang đằng sau: “Toàn đội! Lên đường với chúng ta!"
"Được!!"
...
Tại điểm cung cấp vật tư quan trọng của Bắc Liên Bang.
Nơi này chỉ tốn một ngày ngắn ngủi từ khi xây dựng đến lúc đưa vào sử dụng xây dựng.
Hầu hết vật tư đều được Trần Ngự phái người đưa đến, ngoài ra còn có vài vũ khí cấp cao và vật tư vận chuyển từ Đất Hoang Ngày Tận Thế đến đây qua không gian dịch chuyển.
Người chỉ huy tạm thời của nơi ẩn núp là Kiều Hổ.
Hắn vốn dĩ là một người phụ trách nơi ẩn núp cỡ vừa tại phía bắc khu thứ bảy ở Zombie Ngày Tận Thế.
Trước kia, ở Zombie Ngày Tận Thế, Khấu Hoài nắm giữ hết quyền lực tại khu phía đông, những người chơi trong ba khu vực khác của Liên Bang đều không có quyền hạn quá lớn.
Tạ Quân Hào đến để thay đổi tình tình này.
Vì Tạ Quân Hào dần nắm trọn khu thứ bảy nên Kiều Hổ cũng được cất nhắc, tạm thời phụ trách an toàn cho điểm cung cấp vật tư hậu cần.
Hôm nay vừa mới kiểm kê xong vật tư nên tâm trạng của Kiều Hổ rất tốt.
Bây giờ kể cả về điểm cung cấp hay Tạ Quân Hào thì mọi chuyện đều vô cùng tốt đẹp.
Dưới sự chỉ huy của Tạ Quân Hào, khu thứ bảy đã ngăn chặn được mấy đợt tấn công của Huyết tộc.
Chờ đến khi Tạ Quân Hào tiêu diệt hết Huyết tộc, nắm giữ hoàn toàn khu thứ bảy, thì hắn cũng có thể bước thêm một bước, làm quan chỉ huy trong nơi ẩn núp cỡ lớn.
Ngay lúc hắn đang suy nghĩ rất đắc ý, một tên bảo vệ trạm gác vội chạy vào thông báo:
"Kiều trưởng quan, có một đội ngũ đang đi về phía nơi ẩn núp của chúng ta."
"Ừ? Đội ngũ của người chơi sao?"
"Đó là người chơi Liên Bang ở điểm tài nguyên tạm thời, chắc là người của Trần Ngự, họ có rất nhiều người."
Sau đó hắn chần chừ rồi nói thêm: “Họ đều trang bị vũ khí đầy đủ, có vẻ đến đây để gây chuyện."
Kiều Hổ nhướn mày.
Tại sao lại như vậy?
Bây giờ là thời điểm Tạ Quân Hào dẫn đầu đội ngũ giao đấu với Huyết tộc lần đầu tiên, sao họ lại đến đây gây rối?
"Chúng ta ra ngoài xem thử!"
Trên tháp canh, khi Kiều Hổ tận mắt thấy khí thế hung hãn, gần như liều mạng của những người kia, trong lòng hắn lập tức cảm thấy có gì đó sai sai.
Có vấn đề!
Kiều Hổ lập tức ra lệnh cho người chơi trong nơi ẩn núp tập trung, sau đó đích thân dẫn họ ra khỏi điểm tài nguyên, chờ ngoài cửa đón tiếp những người kia.
Hơn hai mươi chiếc xe tải lớn dừng bên ngoài điểm tài nguyên.
Một người trẻ tuổi dẫn đầu bước xuống xe.
Các người chơi Liên Bang khu phía Đông theo sau hắn, sắp xết trật tự.
Thấy người trẻ tuổi kia, trong lòng Kiều Hổ cảm thấy giật mình, cảm giác lo lắng trong lòng càng mãnh liệt.
Lại là Phương Hằng!
Đúng là phiền phức!
Trước kia Khấu Hoài rất tài giỏi đúng không? Một mình hắn cũng đủ nắm giữ hết khu thứ bảy.
Bắc Liên Bang của hắn còn chèn ép ba khu vực khác của Liên Bang không ngẩng đầu lên được.
Nghe thấy tên Khấu Hoài, thậm chí Kiều Hổ còn chẳng dám thở mạnh!
Thế nhưng, từ sau khi gặp Phương Hằng, Khấu Hoài bị chèn ép khắp nơi, mỗi hành động của hắn đều thất bại, cuối cùng còn chết không rõ nguyên do, thậm chí hắn còn bị bóc là hợp tác với Dạ Kiêu, cuối cùng ngay cả sau khi chết cũng chẳng có danh tiếng gì tốt lành.