“Dù sao Công tước Nate và ta không giống nhau, hắn là người rất có sở trường chiến đấu, đám bạn nhỏ kia của ngươi e là không chống cự nổi.”
“Đám người kia không thể tính là bạn.” Phương Hằng nói rồi nhẹ nhàng bóp cò.
“Pằng!”
Đạn nổ đùng đoàng, ở đằng xa một Huyết tộc cấp cao Hình thái con dơi bị nổ tung đầu, rơi xuống giữa không trung.”
Phương Hằng bình tĩnh thay nạp đạn, tiếp tục nói: “Hơn nữa, bọn ta không phải là đang chạy trốn, kế hoạch của bọn ta vẫn đang trong quá trình chấp hành.”
“Vậy sao, vậy thì phải cố gắng lên, nhắc nhở ngươi thêm một lần, thời gian của ngươi không nhiều nữa, có người đã đuổi kịp rồi kìa.”
Đồng tử của Phương Hằng co lại, thông qua ống ngắm trên súng bắn tỉa nhìn xa.
Phía xa, một đám Huyết tộc đông nghìn nghịt đang nhanh chóng đuổi đến phía đoàn đội Liên Bang.
“Có biết là ai không?”
“Hầu tước Malachi, thực lực cũng xem như không tệ, đương nhiên không thể nào so được với ta.”
“Có thể giúp ta cản họ lại không?”
“Tham lam quá rồi, Phương Hằng, ta cũng đã giúp ngươi rất nhiều lần rồi, nếu như lần này vẫn ra tay, bên Viện Trưởng Lão kia sẽ rất khó giải thích.”
Phương Hằng cau mày.
Hắn liếc nhìn vị trí tọa độ của chính mình, nhanh chóng thu súng lại, xoay người tiến vào trong thân xe từ cửa sổ xe của xe tải.
“Phương Hằng, vừa rồi Tạ Quân Hào đã đến thăm hỏi ta, ta bảo hắn cút rồi.”
Trần Ngự cũng khá là nóng nảy, lúc trước nhẫn nhịn đều là vì để không phá hoại kế hoạch của Phương Hằng.
Bây giờ, đã không cần ngụy trang nữa rồi.
Trần Ngự nhìn Phương Hằng, tiếp tục nói: “Ngoài ra tình hình của chiến trường chính bên kia tạm thời vẫn giữ vững được, Thân Vương Huyết tộc không hề trực tiếp ra tay, Bắc Liên Bang cũng có át chủ bài của bọn họ, ít nhất trong thời gian ngắn sẽ không thất bại nhanh đến vậy.”
“Được.”
Phương Hằng đáp lại một tiếng, hắn vừa liếc nhìn bản đồ tích hợp trong trò chơi vừa nói: “Có một tin tức xấu, phía sau có Hầu tước Huyết tộc dẫn quân đuổi theo chúng ta, ước tính số lượng có vài nghìn, nếu như mặc kệ không quan tâm bọn chúng rất nhanh sẽ đuổi tới.”
“Cái gì? !”
Trần Ngự bỗng thấy kinh ngạc trong lòng.
Hầu tước Huyết tộc?
Sinh vật cấp năm đỉnh phong, còn dẫn theo một đám Huyết tộc cấp cao?
Phiền phức rồi!
“Đừng lo lắng, chẳng qua là Hầu tước mà thôi, chuyện nhỏ.”
Triệu Đông Dương ở bên cạnh vẫn là vô cùng bình tĩnh.
Chỉ có điều bây giờ dưới tình huống này nếu như bị đám Huyết tộc quấn lấy, đám Huyết tộc ùn ùn không ngớt đuổi đến phía sau nhất định sẽ nuốt chửng bọn họ.
Dù sao Triệu Đông Dương bây giờ rất bình tĩnh.
Hắn tin rằng Phương Hằng nhất định có cách giải quyết.
Triệu Đông Dương quyết định tiếp tục an tâm ăn dưa.
“Trần Ngự, để một xe người mang theo vật liệu dừng lại với ta, các ngươi tiếp tục tiến về phía trước, sau khi ta giải quyết xong phiền phức lập tức qua đó tìm ngươi.”
Phương Hằng cảm thấy không thể trì hoãn thêm nữa, hắn nhanh chóng đưa ra quyết định: “Triệu Đông Dương, ngươi ở lại cùng với ta.”
Triệu Đông Dương nghe xong ngây người: “Hả? Ta cũng đi theo? Ta chỉ là cố vấn, chuyện nguy hiểm như vậy phải thêm tiền…”
“Được!”
Trần Ngự trực tiếp bỏ qua lời của Triệu Đông Dương, cầm lấy thiết bị vô tuyến của xe tải, truyền đạt mệnh lệnh đến toàn đội khu đông.
“Đội hai ở lại! Toàn đội nghe theo chỉ thị của Phương Hằng và Chung Lôi! Những người còn lại tiếp tục đi theo ta!”
“Chúng ta cũng đi.”
Phương Hằng nói rồi đẩy cửa sổ xe, một tay kéo quần áo của Triệu Đông Dương ở bên cạnh, dẫn theo hắn cùng nhảy xuống từ trên xe tải.
“Lộp bộp.”
Đáp đất.
Từng chiếc xe tải lớn nhanh chóng lao qua trước mắt Phương Hằng và Triệu Đông Dương, tiếp tục xâm nhập vào nội địa Huyết tộc.
Trong đội xe tải dài ngoằng, một chiếc xe tải trong đó tách ra khỏi đội ngũ, dừng ở bên đường.
Chung Lôi nhảy xuống từ khoang xe sau.
Hắn hô hoán vài người chơi Liên Bang tay cầm súng ống bên trong khoang xe xuống xe, phối hợp với đám Licker dọn dẹp sạch sẽ tổng thể tàn dư của Huyết tộc ở xung quanh.
“Ông chủ Phương, là lúc này sao?”
“Ừm, bắt đầu đi.”
Trong lòng Chung Lôi phấn chấn!
Hắn đợi câu nói này của Phương Hằng quá lâu rồi!
Cuối cùng!
Quyền sở hữu cuối cùng của khu bảy!
Hắn khẽ vẫy tay với mấy người chơi của công hội trò chơi Tả Đạo bên trong khoang xe.
“Bắt đầu! Chuyển hàng!”
Những người chơi của công hội trò chơi Tả Đạo bên trong khoang xe lập tức phối hợp vận chuyển mấy chiếc hộp trang bị ở phía sau ra khỏi khoang xe, đặt tất cả bọn chúng chất đống giữa đường nhỏ, vây thành một vòng tròn.
Vật mẫu của tổ chức Hella.
Tổng cộng hai mươi phần.
Bây giờ đã thu thập đủ tất cả.
Nhìn đám người Chung Lôi vận chuyển xong xuôi, trong mắt Triệu Đông Dương tràn đầy hiếu kì, hắn và vài người chơi Liên Bang khác cùng đứng ở bên đường đợi, vừa cảnh giác Huyết tộc ở xung quanh, vừa yên lặng quan sát động tác của Phương Hằng.
Chiếc nhẫn sắt trên tay Phương Hằng dần dần động đậy, hình thành một hình người nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Phương Hằng.
“Cạch!”
Phương Hằng bước lên trước, lần lượt mở hộp kim loại đặc biệt ra, lấy vật mẫu của tổ chức Hella ra từ bên trong, đặt nó lên mặt đất.
“Rầm! Rầm rầm!”
Vào lúc hộp vật mẫu của tổ chức Hella thứ năm được mở ra, bọn họ bỗng chốc không an phận bắt đầu kích động, tập trung lúc nhúc hướng về một chỗ.
Phương Hằng cau mày lại.
Tập trung hai mươi vật mẫu của tổ chức Hella lại với nhau thực sự quá nguy hiểm rồi!
“Bellamy, giúp đỡ! Đừng để bọn họ tập trung lại với nhau!”
“Thứ đồ chơi thú vị, Phương Hằng, ngươi muốn làm cái gì?”