Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 825 - Chương 827: Mặt Trăng Vĩnh Hằng (2)

Chương 827: Mặt trăng vĩnh hằng (2)

Còn ở bên cạnh, Triệu Đông Dương đứng bên hóng chuyện thấy kinh ngạc.

Hắn có hơi hoảng hốt.

Tình huống gì thế? Hắn vừa nhìn thấy Phương Hằng nâng một quyển sách lên, sau đó đã nhận được nhắc nhở của trò chơi.

Phương Hằng?

Hắn trở thành giới chủ của khu bảy? !

Chuyện của lúc nào?

Chỉ thời gian đọc sách vừa nãy sao?

Đồng thời trở thành giới chủ của khu bảy và khu tám?

Song giới chủ?

Còn có kiểu thao tác này?

Không phải là đã nói đến cướp Angitas sao?

Sao mà vừa mới chốc lát đã cướp hết luôn cả khu bảy đi rồi?

Những người chơi còn lại đứng vây quanh bên cạnh canh gác cũng có hơi sửng sốt.

Trong thời gian vài phút, đã có được tư cách giới chủ rồi, thực sự đơn giản vậy sao?

Ngoại trừ Chung Lôi thấy hưng phấn, tất cả người chơi còn lại đều hơi lúng ta lúng túng, bọn họ nhìn Phương Hằng và thể tổ chức ghê tởm lại bắt đầu không ngừng lúc nhúc ở trước mặt hắn.

Chung Lôi quá đỗi kích động, hắn bây giờ ném ra ngay một chiếc túi ngủ offline đi nói với hội trưởng tin tức tốt này!

Phương Hằng có được khu bảy, công hội trò chơi Tả Đạo của bọn họ là người có lợi lớn nhất.

Lần này đầu tư kiếm lời lớn!

Tiếp sau đây chỉ cần đuổi Huyết tộc đi…

Sau khi quằn quại nhúc nhích một hồi, tổ chức vật mẫu Hella ngưng tụ lại thành một thể xác con người toàn thân nhuốm máu.

Mặt mũi của nàng dần dần khôi phục.

Hella Ricky!

Phương Hằng nhìn người phụ nữ trước mắt.

“Bịch!! Bịch bịch!!”

Trên người Hella liên tiếp nổi lên những u thịt đáng sợ, từng u thịt lại nổ tung, lại lành lại trong nháy mắt!

Bellamy trên chiếc nhẫn trên ngón tay Phương Hằng sắc mặt nghiêm trọng.

Thể sinh mệnh trước mắt này khiến nàng cảm giác thấy vô cùng bất an!

Kí thể của tổ chức vật mẫu nàng ở lại trước lại bị đối phương phá hủy toàn bộ!

Phương Hằng há miệng, nhỏ giọng: “Hella Ricky.”

Cô gái trần như nhộng ngẩng đầu, trong mắt lóe lên vẻ hoài nghi.

“Cái tên rất quen thuộc.”

Đối với người triệu hồi linh hồn của nàng lại lần nữa, Phương Hằng có một chút cảm giác quen thuộc với Phương Hằng, nàng nhìn Phương Hằng, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ và khó hiểu.

Phương Hằng lấy ra từ trong ba lô một bộ quần áo đã chuẩn bị xong từ trước ném về phía Hella.

Hella ngơ ngác nhìn Phương Hằng, nhận lấy quần áo.

Phương Hằng quan sát trên dưới Hella, tính công kích mà Hella thể hiện không mạnh.

“Ta, là Hella?”

“Đúng, ta nhớ ra rồi, đây là tên của ta, Hella… Ngươi lại là ai?”

“Ngươi đã từng chết một lần rồi, ta là người hồi sinh ngươi.”

“Hồi sinh…” Hella thầm lẩm bẩm, nàng nhìn Phương Hằng, càng thêm nghi ngờ: “Tại sao, tại sao ta cảm thấy đau đớn như vậy?”

Thật kì lạ, theo như đạo sư Dicky nói, linh hồn được thuật triệu hồn gọi trở về đáng lẽ tràn đầy oán hận và tức giận mới đúng.

Tại sao Hella ở trước mặt nhìn bộ dạng có vẻ không được thông minh cho lắm?

Cái này là vận may của nàng tương đối tốt sao?

Vừa hay thể linh hồn triệu hồi trở về lần này khá là hiền lành, không hề có tính công kích quá mạnh?

Vậy thì không được.

Triệu hồi ngươi về là vì đề đánh nhau.

Trong đầu Phương Hằng lóe lên vài ý nghĩ, sau đó nhìn Hella: “Bởi vì ngươi đang oán hận, nguồn gốc của việc hận nằm ở đám Huyết tộc kia, bọn họ giết chết chồng của ngươi, phá hủy gia viên của ngươi, đi đi, trong sinh mệnh có hạn của ngươi, đi chém giết, đi báo thù.”

Trong mắt Hella lộ ra vẻ nghi ngờ sâu sắc hơn.

“Huyết tộc…”

“Đúng, bọn họ đã giết chết người thân của ngươi, giết chết con gái của ngươi… ngươi đã quên mất rồi sao?”

Phương Hằng tiếp tục lừa gạt, đưa một tấm ảnh về phía nàng.

Nhìn thấy bức vẽ trên tấm ảnh, lửa giận trong nháy mắt nuốt chửng Hella.

“Ta phải giết hết bọn chúng! Ta muốn bọn họ mãi mãi hứng chịu đau khổ!”

Vậy thì đúng rồi!

Trong lòng Phương Hằng thầm khen một câu.

“Pằng! Pằng pằng!”

Phía sau Phương Hằng, mấy tiếng súng liên tiếp vang lên.

Một người chơi tinh anh Liên Bang hét lớn: “Trưởng quan Phương Hằng! Cẩn thận! Đám Huyết tộc đuổi đến rồi!”

Đồng tử của Phương Hằng khẽ co lại, chợt quay đầu nhìn sau.

Phía sau, một đám Huyết tộc đông kìn kịt dần dần ép lại gần, nhanh chóng nhào về vị trí đám người của Phương Hằng.

Hầu tước Huyết tộc Malachi dẫn đội truy kích không hề nhận ra Phương Hằng, hắn nhìn thấy gần hai mươi dị nhân dừng lại ở bên đó, tốc độ không đổi xông về phía trước.

Malachi căn bản không đặt mười mấy tên dị nhân này vào trong mắt!

Hắn đang dự đoán, mấy người này sẽ bị đám Huyết tộc nuốt chửng trong nháy mắt, chết đến ngay cả bã cũng không còn!

Phương Hằng đứng nguyên tại chỗ, hắn khá là bình tĩnh, tiếp tục nhìn Hella.

“Hella, đám Huyết tộc đã đến đây rồi, giải phóng lực lượng của ngươi đi.”

Hella nghiêng đầu, nhìn đám Huyết tộc đằng sau.

Nàng cũng không biết sự tức giận trong lòng là từ đâu mà đến.

Nhưng trong lòng nàng tràn đầy dục vọng giết chóc.

“Huyết tộc…”

Đồng tử của nàng dần dần thay đổi, hình thành hai hình trăng tròn màu đỏ.

Giữa không trung, Malachi đang lao về phía đám người Phương Hằng bỗng nhiên ngây người.

Hắn bỗng nhiên cảm thấy trong chốc lát thân thể mình có hơi nặng nề, dường như là bị loại lực lượng kì quái nào đó ảnh hưởng.

Tình huống gì vậy? !

Malachi chưa phân biệt được nguồn lực lượng mới phát ra, đàn dơi bên cạnh cũng bắt đầu có từng lượng lớn mất đi khống chế, không ngừng rơi xuống giữa không trung.

Xác thịt Huyết tộc cấp thấp rơi trên mặt đất bắt đầu mau chóng thối rữa…

Tình huống gì thế?

Trong lòng Malachi vô cùng kinh ngạc.

Người phụ nữ kia!

Malachi đột nhiên quay đầu, lại càng lại gần người phụ nữ kia, số lượng đám dơi rơi xuống lại càng nhiều!

Bình Luận (0)
Comment