Huyết ảnh rất nhạt, phạm vi có thể công kích rất gần, uy lực thoạt nhìn cũng không mạnh.
Có lẽ nguyên nhân là do lượng máu quá ít.
Suy cho cùng, hiệu quả của bất tử quá mạnh mẽ có đôi khi cũng không tốt.
Loại vết thương nhỏ dùng đao để cắt này gần như có thể liền lại ngay lập tức, căn bản thì máu chảy ra cũng không có bao nhiêu.
Hay là...
Phương Hằng nhìn Triệu Đông Dương.
"Gì đây..."
Triệu Đông Dương rất nhanh đã phản ứng lại.
Hắn ý thức được cái ánh mắt này của Phương Hằng không hề có ý tốt, vội vàng lùi về sau hai bước.
"Đây là dây chuyền - thánh khí của Huyết tộc?"
"Ừ."
Phương Hằng gật đầu.
Ánh mắt của hắn nhìn Triệu Đông Dương lại biến thành ghét bỏ.
Quên đi, Triệu Đông Dương chỉ là một tên cục gạch, huyết lực trong cơ thể hắn chưa chắc đã cao, lỡ như bị trọng thương thì phiền phức lắm.
Vẫn là để lần sau tìm cơ hội kiểm tra.
Nghĩ xong, Phương Hằng bỏ dây chuyền vào trong ba lô.
Trong lòng Triệu Đông Dương buông lỏng, sau đó chớp mắt liên tục hai cái.
Khá lắm, vậy nghĩa là vừa có một Hầu tước Huyết tộc đã thua trong tay Phương Hằng rồi sao?
Cứ vậy mà tính thì trong tay hắn đã có bao nhiêu thánh khí rồi nhỉ? Không phải là muốn thu thập cho đủ một bộ luôn đó chứ?
Lần này Huyết tộc thật sự lỗ sặc máu luôn rồi... Chạy tới tận đây để dâng thánh khí cho người ta.
Phương Hằng ngẩng đầu, nhìn trước cách đó không xa hướng trụ sở chính của Huyết tộc quan sát.
Cột sáng màu đỏ cao ngất trời đã từ từ biến mất.
"Này, Phương Hằng, không phải là ta không tin tưởng ngươi nha, nhưng mà, chúng ta thật sự phải cứng rắn xông vào sao?"
Triệu Đông Dương nhìn Phương Hằng, nhỏ giọng dò hỏi.
Hắn hiểu rõ năng lực của Phương Hằng.
Rất mạnh.
Cực kỳ mạnh.
Nhưng cứ như vậy mà xông vào trụ sở chính của Huyết tộc thì có phải hơi quá sức rồi không?
"Đừng nóng vội, ta có kế hoạch."
Phương Hằng nói xong, ánh mắt nhìn bên phải.
"Bọn họ tới rồi."
Trong khu rừng cách đó không xa.
Lâm Hàm Tranh dẫn theo hai gã người chơi của Công hội trò chơi Tả Đạo, chia ra đạp ba chiếc xe leo núi, chạy đến mức đầu đầy mồ hôi, vội vàng chạy về phía hai người Phương Hằng.
"Ông chủ Phương!"
Nhìn thấy Phương Hằng, Lâm Hàm Tranh cuối cùng cũng đến, phất phất tay về hướng Phương Hằng.
Tinh thần hắn bây giờ vô cùng phấn khởi, trong lòng thoải mái đến mức muốn bay lên.
Giống như là trúng được mấy trăm triệu vậy, cực kỳ vui vẻ.
Hắn là người chơi của Công hội trò chơi Tả Đạo.
Lần này Phương Hằng chiếm được tư cách giới chủ, công hội Tả Đạo ngay lập tức sẽ hưng thịnh trong nháy mắt, một đêm phất lên!
Chỉ riêng tiền thưởng cuối năm cũng đủ để hắn mua vài căn hộ ở thành phố hạng nhất rồi.
Lâm Hàm Tranh đạp xe tới đây, tiện tay ném chiếc xe đạp qua một bên.
"Mọi thứ đều đã được mang đến rồi, xem thử xem có thiếu thứ gì không?"
Vừa nói, Lâm Hàm Tranh vừa ra hiệu cho hai người chơi khác đã đuổi kịp đến phía sau.
Ba người lấy đồ dùng và vật liệu từ trong ba lô ra, ném xuống đất kiểm tra.
"Ừm."
Phương Hằng gật đầu, nhặt một lọ thuốc màu tím nhạt ra từ đống vật phẩm dưới đất, ném cho Triệu Đông Dương.
"Hả? Đây là cái gì?"
"Đạo cụ có thể tạm thời loại bỏ hơi thở của con người, được nghiên cứu phát minh nhằm vào Huyết tộc, khiến chúng lầm tưởng ngươi là Huyết tộc, tất nhiên, chỉ có thể lừa được những loại cấp trung và cấp thấp thôi..."
Lâm Hàm Tranh giải thích rất ngắn gọn với Triệu Đông Dương: "Nguyên liệu để chế luyện ra thứ này rất đắt, vì hành động lần này mà tạm thời chế luyện khẩn cấp, chúng ta cũng chỉ có năm bình."
Còn có loại đồ vật công nghệ cao này nữa hả?
Thật sự có công hiệu sao?
Triệu Đông Dương - một chuyên gia về Huyết tộc, cảm thấy rằng kiến thức của bản thân đã vừa được mở rộng.
Chẳng qua, nếu mà nó đã được tạo ra bởi Phương Hằng thì chắc chắn là sẽ có hiệu quả thôi.
Không hổ là đại thần.
"Lợi hại!"
Triệu Đông Dương khen ngợi một tiếng, mở nắp bình ra ngửi thử, sau đó ngửa đầu uống vào.
Phương Hằng kiểm tra lại các đạo cụ có thể cần thiết để đến trụ sở chính của Huyết tộc thực hiện 'kế hoạch cấy trồng'.
Thuốc nổ loại nhỏ, thiết bị điều khiển, tấm bạt, vải bố thoáng khí, xẻng, thuốc diệt cỏ, một ít gỗ, đinh: "Mười câu hỏi và giải pháp phổ biến cho việc cấy trồng": "Cẩm nang của người làm vườn": "Kế hoạch cấy trồng xanh hóa vào năm 2918 của công ty Meteor"...
Phương Hằng nhét mấy cuốn sách vào ba lô.
Do sức chứa của ba lô có hạn, đặc biệt là cái loại gỗ vô cùng nặng nề chiếm diện tích này, hắn chỉ có thể tạm thời để Lâm Hàm Tranh và hai người chơi khác tiếp tục mang nó theo.
Nói tóm lại, đội ngũ gồm có năm người, Triệu Đông Dương là đồ cục gạch, Lâm Hàm Tranh và hai gã người chơi khác chủ yếu ở đây với tư cách là ba lô di động.
Sau khi kiểm tra và xác nhận rằng vật tư tiêu hao đã sẵn sàng, Phương Hằng vẫy tay.
"Đã sẵn sàng, sau khi chuẩn bị xong chúng ta lập tức lên đường, sau khi xuyên qua rừng cây phía trước, rất nhanh sẽ đến phạm vi bên ngoài nơi ẩn núp."
Phương Hằng trình bày đơn giản những việc cần chú ý khi lẻn vào: "Vì để tránh những phiền phức không cần thiết, trong quá trình tiếp theo không được sử dụng bất kỳ phương tiện giao thông nào, bị Huyết tộc thẩm vấn cũng đừng nói, hết thảy cứ giao cho ta."
"Ừm!"
Mọi người đồng loạt gật đầu: "Đã rõ!"
Ba người Lâm Hàm Tranh đeo ba lô đã trang bị đầy đủ lên lần nữa, theo bước Phương Hằng cùng nhau xuất phát về hướng trụ sở chính của Huyết tộc.