Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 847 - Chương 849: Danh Sách

Chương 849: Danh sách

Tám con Tyrant dung hợp nghênh ngang khiêng thần thụ Angitas bị gói chặt trong lớp vải bạt màu đen rời khỏi nơi ẩn núp của Huyết tộc.

Trên đường, bọn họ cũng không gặp phải bất cứ thứ gì chặn đường mà đến thẳng nơi tập hợp.

Tại điểm tập hợp E.

Trước tai họa Zombie Ngày Tận Thế thì nơi này là chỗ lánh nạn khẩn cấp dưới tầng hầm được chính phủ xây dựng vào thời chiến.

Sau tai họa, chỗ này đã từng bị một đám NPC cầu sinh người chiếm lấy.

Kế đến, ngươi chơi đã dọn dẹp sạch sẽ khu vực này và cướp đoạt vật liệu sinh tồn của đám NPC.

Bởi vì ở lân cận khu vực này thiếu vật liệu sinh tồn, không thích hợp để xây dựng nơi ẩn núp sơ kỳ nên những ngươi chơi đành phải lựa chọn từ bỏ.

Để vào được chỗ lánh nạn phải thông qua một cái miệng giếng cổ.

Dựa theo kế hoạch ban đầu.

Trần Ngự sẽ dẫn một đám ngươi chơi ở Liên Bang đến chỗ lánh nạn ở tầng hầm để chi viện cho Phương Hằng.

Nhưng Phương Hằng cũng không ngờ rằng nửa sau kế hoạch của kế hoạch cướp lấy Angitas lại được thực hiện một cách thuận lợi như vậy.

Bọn họ cũng không cần phải tốn nhiều chi phí để giành lấy quyền kiểm soát toàn bộ nơi ẩn núp của Huyết tộc, còn dễ dàng lấy được Angitas đang sống dở chết dở.

Lúc này, ngươi chơi Liên Bang thuộc phía đông đang núp trong núp chỗ lánh nạn khu E cũng đã nhận được nhắc nhở trò chơi cách đây không lâu rằng Phương Hằng đã đạt được thân phận là giới chủ khu bảy.

Tâm trạng của mọi người cũng trở nên rất tốt.

Trần Ngự cũng giống vậy.

Mặc dù hắn cũng không biết sao Phương Hằng lại làm được.

Nhưng việc này không quan trọng.

Nếu Phương Hằng đã đạt được tư cách giới chủ khu bảy, thì nó cũng đồng nghĩa với việc kế hoạch mà Phương Hằng đã lập ra từ trước nhất định sẽ thành công!

Ít nhất là hiện tại chắc chắn sẽ thành công!

Phá hủy kế hoạch Dạ Kiêu và đuổi Huyết tộc ra khỏi khu bảy cũng chỉ vấn đề về thời gian!

“Trưởng quan! Bọn họ tới rồi!”

Một người chơi quan sát tình hình ở đằng xa thông qua ống nhòm, vội vàng xuống báo cáo: “Phát hiện không có truy binh đi theo! Chuyên gia Triệu Đông Dương đã gửi tin nhắn tới bảo rằng mọi thứ đều bình thường, bảo chúng ta lập tức tới chi viện.”

“Được! Tới tiếp ứng!”

Trần Ngự cũng không nghi ngờ hắn mà lập tức dẫn những người chơi của Liên Bang trở lại mặt đất để chi viện cho Phương Hằng.

Ở đằng xa, Trần Ngự thấy Phương Hằng và một đám người đang chạy nhanh tới chỗ này.

Ở phía sau bọn họ, mấy con Tyrant dung hợp đang cùng nhau vác cái khung ván gỗ vừa dày vừa nặng, chạy chậm suốt dọc đường.

Trần Ngự sốt ruột trong lòng, hắn không nhịn được mà dò hỏi: “Phương Hằng, việc thực hiện kế hoạch thế nào rồi?”

Tâm trạng của Phương Hằng cũng xem như không tệ, hắn giơ ngón tay cái về phía Trần Ngự.

“Rất ổn, đã lấy được món đồ rồi.”

Mí mắt Trần Ngự giật giật, sau đó hắn nhìn sang món đồ khổng lồ được tám con Tyrant dung hợp cùng nhau mang đến ở phía sau Phương Hằng.

Hắn thầm cảm thấy hoảng sợ.

“Nó chính là vật mà ngươi đã lấy ra được từ trong tổng bộ Huyết tộc sao?”

“Ha ha, không sai, nó chắc chắn là món đồ tốt có thể khiến cho đám Huyết tộc đau lòng đến đổ máu.” Phương Hằng đưa tay vỗ lên cái khung một cái rồi tiếp tục nói: “Nó rất quan trọng, ngươi giúp ta đưa nó về điểm dịch chuyển trong khu G, đến đó rồi thì hãy lập tức liên lạc với ta, nhất định phải cẩn thận, trên đường đi tuyệt đối không được để xảy ra chuyện.”

Nhận được câu trả lời khẳng định từ Phương Hằng, Trần Ngự lại quan sát vật thể lớn được bọc bởi nhiều lớp vải bạt một lượt từ trên xuống dưới.

Hay thật, hắn đã chạy tới khỏi tổng bộ Huyết tộc, mà còn có thể vác cái thứ lớn như vậy ra ngoài.

Từ khi nào mà Huyết tộc trở nên yếu như vậy?

Tại sao tổng bộ Huyết tộc lại giống như là vườn hoa sau nhà Phương Hằng thế?

Trong lúc nhất thời Trần Ngự nghĩ không ra.

Hơn nữa, rốt cuộc vật kia là gì vậy?

Trần Ngự biết, Phương Hằng không nói chắc chắn là có lý do của hắn.

Nếu Phương Hằng đã tin tưởng và giao đồ cho hắn thì cũng đừng hỏi gì cả, cứ làm theo là được!

“Ừ, được, ta sẽ đích thân dẫn người hộ tống nó quay về.”

Trần Ngự gật đầu một cách nghiêm túc, sau đó hắn vung tay với những người chơi ở phía sau: “Chúng ta đi!”

“Đợi một chút.” Phương Hằng đưa tay cản Trần Ngự lại: “Kế hoạch có sự thay đổi, ngoài ra ta còn cần một đợt vật liệu khẩn cấp, ngươi hãy nghĩ cách đem chúng tới đây.”

Vừa dứt lời, Phương Hằng đưa cho Trần Ngự một tờ danh sách vật liệu xây dựng thông đạo dịch chuyển mà hắn vừa lấy được cách đây không lâu.

Trần Ngự cầm lấy tờ danh sách vật liệu từ trong tay Phương Hằng rồi kiểm tra từng vật liệu, sau đó hắn cau mày.

“Những vật liệu này là…”

Gì?

Vật liệu cần thiết để tu sửa và xây dựng máy móc Cốc Đề.

Trần Ngự lại càng không hiểu.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn Phương Hằng, rồi không ngừng gãi đầu.

Cái tên lão đại này...

Hắn lại bắt đầu giở trò gì hoa lá hẹ sao?

“Thu thập những vật liệu này dự tính mất khoảng bao lâu?”

“À.”

Trần Ngự hoàn hồn lại, hắn lập tức suy nghĩ một chút, rồi đáp: “Những thứ này đều là vật liệu tương đối thường gặp, ở gần đây có mấy điểm tài nguyên vật liệu tài có đồ phụ tùng, ta sẽ nhanh chóng cho người đi tập trung tài nguyên lại.”

Vừa nói dứt lời, Trần Ngự quay đầu nhìn Từ Hồng Đào: “Từ Hồng Đào, ngươi phụ trách việc vận chuyển vật tư vật liệu, sau khi thu thập xong thì lập tức tập hợp chúng tại đây.”

“Dạ!” Từ Hồng Đào lập tức chỉ huy một đ người chơi Liên Bang: “Đội ba! Đội bốn! Tất cả mau đi theo ta!”

Bình Luận (0)
Comment