Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy (Dịch)

Chương 851 - Chương 853: Nguyên Tắc (2)

Chương 853: Nguyên tắc (2)

Với tư chất và thiên phú như vậy, hơn nữa lại còn siêng năng như thế, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà Phương Hằng đã hoàn thành việc hấp thụ linh hồn cấp cao ở trong Cuốn sách cầu nguyện, và thăng cấp kỹ năng Vong linh học cơ sở lên thành sơ cấp!

Có thiên phú! Có nghị lực!

Có hy vọng về Vong linh học hưng thịnh rồi!

Đáng tiếc, cháu gái của hắn cũng đã mấy ngàn tuổi, tuổi tác có hơi chênh lệch cao một chút, nếu không thì làm thế nào cũng phải tác hợp cho hai người bọn họ rồi.

Dicky cảm thán.

Hai người Đàm Sóc và Lê Thiếu Cường đứng phía sau nơm nớp lo sợ, nghe thấy lời của Dicky thì trong lòng họ lập tức hoảng hồn, để lộ vẻ mặt rất đỗi ngạc nhiên.

Tình huống gì đây!

Vong linh học sơ cấp!

Phương Hằng?

Hắn đã hoàn thành việc thăng cấp lên Vong linh học sơ cấp rồi!

Không phải chứ?

Thử nghĩ mới mấy ngày trước, Phương Hằng còn là một tay lính mới vừa tiếp xúc với Vong linh học...

Không đúng!

Không phải đã nói, Vong linh học sơ cấp chỉ có ở trong trò chơi trung cấp trở lên mới được thăng cấp sao?

Không phải là bọn họ nghe lầm đâu nhỉ?

Đàm Sóc và Lê Thiếu Cường nhanh chóng dùng ánh mắt để trao đổi với nhau.

Ta không nghe lầm chứ? Có phải là ta bị ảo giác rồi không? Phương Hằng thăng cấp rồi.

Ảo giác cái con khỉ, ta cũng nghe được liễu, hai chúng ta đều bị ảo giác hết rồi.

Nhưng… Cái này có hơi khó tin nhỉ? Không phải là hắn vừa mới đạt được giới chủ khu bảy sao. Vậy thì lấy đâu ra thời gian đi luyện cấp chứ.

Sao ta biết được! Ngươi hỏi hắn xem!

Có vấn đề!

Có vấn đề gì? Chẳng lẽ là mở hack sao? Ta thấy ngươi là đang ghen tị thì có.

Đúng, ta là đang ghen tị đấy, chẳng lẽ ngươi không ghen tị sao!

“Việc ta có thể thăng cấp trong thời gian ngắn như vậy đều là nhờ có thầy Dicky giúp đỡ.”

Phương Hằng thật sự rất kính trọng và biết ơn vị trưởng lão vừa ân cần vừa rộng rãi này.

Không nói cái khác, chỉ nhìn vào việc đối phương vô tư đưa cho Phương Hằng hơn mười Cuốn sách cầu nguyện thôi, thì hắn đã ghi nhớ trong lòng rồi.

Thầy Dicky vẫn là một người thấy rất tốt!

Linh hồn cấp cao rất khó tìm.

Đặc biệt là ở trong trò chơi sơ cấp.

Nếu chỉ dựa vào một mình hắn từ từ thu thập linh hồn, thì cũng không biết hắn phải chờ tới khi nào mới có thể chân chính thăng lên Vong linh học sơ cấp.

Sau này có cơ hội hắn nhất định phải báo đáp thầy Dicky.

Dù sao thì có ân báo ân, có thù tất báo, có tham tất tham là nguyên tắc làm người của Phương Hằng.

"Đương nhiên là có trợ giúp, nhưng vẫn cần sự thiên phú và chăm chỉ của ngươi, không cần phải khiêm nhường nữa, đổi thành hai người bọn họ, đừng nói là ba ngày, cho ba tháng bọn họ cũng làm không được."

Dicky vừa nói vừa tiện tay chỉ về phía hai người Đàm Sóc và Lý Thiếu Cường đang đứng ở phía sau.

"Hai người các ngươi, đã học tập ở chỗ này của ta bao nhiêu lâu rồi hả? Ngay cả Vong linh học cơ sở cũng không vào cửa được."

Sắc mặt của hai người Đàm Sóc lập tức suy sụp, cùng nhau nhận sai.

"Hổ thẹn với công sức dạy dỗ của đạo sư."

"Bỏ đi."

Tâm trạng Dicky đang rất tốt, hắn khoát tay áo, lại nhìn Phương Hằng: "Tu luyện Vong linh học là một quá trình vô cùng lâu dài, ta cũng chỉ là đi trước ngươi mấy ngàn năm mà thôi, nếu như sau này ngươi gặp phải vấn đề trên con đường phía trước, có thể tìm ta bất cứ lúc nào, hy vọng kinh nghiệm của ta có thể giúp được ngươi."

"Cảm ơn thầy nhiều."

"Ừm..."

Dicky rất thích cái danh xưng thầy giáo này, hắn bắt đầu nghĩ cách làm thế nào để bảo vệ đứa học trò này, liệu có nên tìm một số người đáng tin cậy tiến vào trò chơi, bảo vệ hắn 24/24 hay không.

Đồng thời lại không nén nổi có chút lo lắng, nếu như bảo vệ quá mức sẽ làm hắn mất đi động lực tiến về phía trước, tính tình có thể sẽ vì vậy mà trở nên kiêu căng...

Bất tri bất giác, Dicky nhớ lại một đứa học trò trước đây của hắn.

Cũng đều tài hoa hơn người, cũng đều tu luyện khắc khổ.

Đáng tiếc...

Đứa học trò vừa mới thu được này thậm chí còn tài năng hơn hắn, Dicky cũng càng trân trọng hắn hơn.

"Thầy Dicky?"

"Hả?" Dicky đang hoài niệm từ từ tỉnh lại.

Hắn ngẩng đầu lên nói: "Phương Hằng, sao mà tới tìm ta gấp gáp vậy, gặp phải phiền phức gì sao?"

"Phải đó, thầy." Phương Hằng gật đầu, nhanh chóng thôi đi vào vấn đề chính: "Như ta đã nói với ngài lần trước, ta đã hồi sinh linh hồn người chết, nhưng sức mạnh của nàng đã giảm đi rất nhiều."

Vì liên quan đến tuyến chính, Phương Hằng thay đổi tiến trình của sự việc rồi dùng một phương thức khác để kể lại nó, sau đó hỏi: “Đạo sư Dicky, thời gian rất gấp, ta lập tức phải quay lại trong trò chơi, có phương pháp gì có thể nhanh chóng khôi phục sức mạnh của linh hồn kia hay không."

"Thật sự thì, sau khi lên cấp Vong linh học cơ sở, ngươi đã nắm trong tay năng lực điều khiển linh hồn mạnh hơn rồi, thái độ thù địch của sinh mạng được hồi sinh bởi thuật chiêu hồn cũng không có mạnh như vậy..."

"Nhưng còn quá sớm để ngươi dựa vào sức mạnh của chính mình để giải phóng tất cả sức mạnh của linh hồn."

Dicky đã sống hàng ngàn năm, gặp phải rất nhiều vấn đề.

Hắn vuốt vuốt chòm râu, nhanh chóng có một ý tưởng.

"Tùy tùng, giúp ta lấy quyển Cuốn sách người chết của Margarita ra đây."

"Vâng!"

Chốc lát, hai gã tùy tùng Vong linh học cầm một cái khay cung kính đưa qua.

Trên khay có một quyển Cuốn sách người chết được khảm tơ vàng bên hông.

Dicky mở Cuốn sách người chết ra, nhẹ nhàng xé xuống một trang trên quyển sách.

Bình Luận (0)
Comment