Không phải.
Ngươi đem nhiều người như vậy đến làm gì?
Đợi lát nữa dọa cho Huyết tộc chạy mất thì phải làm sao?
Hai người Triệu Đông Dương và Lâm Hàm Tranh đi theo phía sau Phương Hằng nhìn nhau, cũng đều cảm thấy khóc không được cười cũng không xong.
Tổng bộ Huyết tộc bây giờ còn có lực chiến đấu? !
Ngươi nói chuyện đùa gì với ta vậy!
Thần thụ Huyết tộc Angitas đã bị Phương Hằng trộm về nhà rồi.
Thân Vương Huyết tộc cũng bị đuổi về thế giới Huyết tộc rồi.
Vài Hầu tước Huyết tộc ở lại bảo vệ tổng bộ cũng đều bị Phương Hằng giết sạch sẽ rồi.
Công tước Nate kia càng thảm hơn, sau khi đuổi đến nơi ẩn núp ngay lập tức bị giết đến xác cũng không còn.
Bây giờ bên trong cả nơi ẩn núp của tổng bộ Huyết tộc đại khái chỉ còn lại một đám Huyết tộc bình thường bị Phương Hằng lừa gạt thôi…
Đây không phải là chèn ép?
“Khụ khụ…” Phương Hằng biết Trần Ngự hiểu nhầm rồi, ho nhẹ một tiếng.
Hắn lắc đầu: “Thôi, chúng ta không dùng đến nhiều người như vậy, tinh giản đội ngũ, chỉ cần dẫn theo vài tiểu đội tinh anh đi cùng là được rồi, đội ngũ còn lại tạm thời ở lại nơi này tiếp ứng.”
Trần Ngự chớp mắt liên tiếp hai lần, trong lòng ngờ vực.
Chỉ cần vài tiểu đội tinh anh là có thể đánh thắng trận quyết chiễn cuối cùng?
Trần Ngự có hơi mơ hồ, hắn tiến đến phía trước Phương Hằng, nhỏ giọng hỏi: “Thực sự không cần?”
“Không cần, ta có kế hoạch.”
“Được!”
Nghe thấy Phương Hằng có kế hoạch, Trần Ngự lập tức an tâm lại.
Kế hoạch của Phương Hằng phần lớn đều kì lạ viển vông, nhưng vẫn thực sự chưa từng thất bại!
“Đoàn tinh anh, theo ta chuẩn bị tác chiến, tất cả những người khác ở lại nơi này đợi lệnh, Từ Hồng Đào, ngươi phụ trách chỉ huy.”
“Vâng!”
Trần Ngự vẫn luôn tin tưởng Phương Hằng vô điều kiện, hắn lập tức kêu gọi các người chơi đoàn thuộc hạ tinh anh bước lên xe tải, cùng Phương Hằng tiến về trụ sở chính của Huyết tộc.
Chung Lôi trong đội ngũ cũng đưa theo khoảng hai mươi người chơi công hội trò chơi Tả Đạo bước lên xe tải chứa nguyên liệu vật tư, nối đuôi nhau lên.
“Xuất phát!”
Phút chốc, mười xe tải lớn nối liền thành một đường thẳng trên tuyến đường chính rộng thênh thang.
Những người chơi của Bắc Liên Bang đi theo phía sau đội ngũ.
Tạ Quân Hào ngồi trên ghế lái phụ của một chiếc xe tải lớn.
Hắn cau chặt mày lại.
Phương Hằng lại giở trò gì thế?
Cứ nghênh ngang hống hách như vậy trực tiếp tiến công tổng bộ Huyết tộc thực sự được sao?
Kiểu đội hình không chịu trách nhiệm này…
Nếu như lúc này chịu phải công kích của Huyết tộc, vậy thì bọn họ gần như không có bất cứ năng lực phản kháng nào!
Lẽ nào Phương Hằng sau khi có được Angitas thì thấy phổng mũi rồi?
Hay là Phương Hằng có cách thức đặc biệt nào đó có thể bảo đảm mình không bị Huyết tộc đột kích?
Điều Tạ Quân Hào nghĩ không hiểu nhất là, thứ đựng phía sau hơn mười chiếc xe tải trong đội ngũ không phải thứ khác, mà là lượng lớn vật liệu linh kiện máy móc không lâu trước Trần Ngự vội vã sai người chuẩn bị.
Thật là kì lạ! Phương Hằng cần nhiều vật liệu sửa chữa máy móc như vậy làm gì?
Dùng nó đi đánh chính diện với Huyết tộc?
Cũng chưa từng nghe nói linh kiện máy móc có thể khắc chế Huyết tộc…
Tương tự người nghĩ không hiểu còn có Trần Ngự.
Nhưng hắn vẫn luôn rất tin tưởng Phương Hằng.
Đó là sự tin tưởng bắt đầu xây dựng từ thời kỳ cống thoát nước.
Trần Ngự tin rằng Phương Hằng nhất định có cách thức kì lạ nào đó có thể giúp bọn họ hoàn toàn nắm chắc chiến thắng.
…
“Trưởng quan, chúng ta sắp đến nơi rồi.”
Ngẩng đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, phía trước, nơi ẩn núp của Huyết tộc đã dần dần hiện ra một góc.
Tạ Quân Hào cau mày lại sâu hơn.
Đội ngũ tiến lên thế mà lại còn không dừng lại?
Thật sự không xem Huyết tộc là người sao?
Càng kì lạ hơn là, tổng bộ Huyết tộc nhìn có vẻ sóng yên biển lặng, nhìn thoáng qua cũng không có bất kì phòng ngự và điều tra nào.
Suốt dọc đường, cả đội ngũ người chơi Liên Bang đều không nhận phải bất kì đột kích nào.
Xe tải tiến lên dần dần giảm tốc độ.
Cho đến khi mấy chiếc xe tải ở đầu tiên dừng lại ở phía trước nơi ẩn núp.
Phương Hằng từ trên xe nhảy xuống.
Mấy thể Tyrant dung hợp ở phía sau đội ngũ bước nhanh lên trên, đi đến phía trước nơi ẩn núp, hợp lực cùng đẩy chiếc cửa sắt đang đóng chặt của nơi ẩn núp ra.
Tình huống gì thế?
Sao mà nơi ẩn núp của tổng bộ Huyết tộc một chút phản ứng cũng không có?
Tiếp đó, đoàn đội tinh anh Liên Bang đi xuống từ trên xe.
Tiểu đội các người chơi lần lượt bày ra tư thế tác chiến, duy trì đội hình, cầm súng ống lên phối hợp với nhau cảnh giác phía trước.
Rất nhanh, các người chơi Liên Bang hoàn toàn chiếm đóng lối vào nơi ẩn núp.
Phương Hằng nghênh ngang đứng ở vị trí lối vào nơi ẩn núp, triệu tập đội trưởng các tiểu đội tinh anh lại cùng nhau bố trí chiến đấu: “Các vị, mục tiêu của nhiệm vụ lần này là xâm nhập địa điểm mục tiêu, vũ khí đều lắp đặt bộ giảm thanh, mang theo trang bị và vật liệu chiến đấu.”
“Trần Ngự, đưa hết người của ngươi đi theo ta, đừng có chạy lung tung, trong quá trình tiến lên một khi phát hiện có Huyết tộc lập tức bắn chết!”
“Đã hiểu!!”
“Tạ Quân Hào, người của ngươi đi theo phía sau trợ giúp đội ngũ, không phải là bất đắc dĩ thì đừng công kích.”
“Ừm.”
Phương Hằng lại nhìn Chung Lôi ở bên cạnh.
Không cần mở miệng giải thích, Chung Lôi hiểu ý, gật đầu với Phương Hằng, bật ngón tay cái biểu thị đã hiểu.