“Khụ khụ.” Phương Hằng không đỏ mặt cũng không thở dốc, đưa tay vỗ vai Sandy, nói: “Sandy, ta hiểu ngươi theo đuổi nghệ thuật, chúng ta cần lấy mẫu vật Angitas để tiến hành nghiên cứu, như vậy mới có thể tìm được cách để đánh thức nó..."
"Còn không phải là bởi vì bọn họ dùng cách thô thiển như vậy để di chuyển thần tích sao! Bọn họ thì biết cái gì!"
Sandy có chút hụt hơi, hắn đi tới gốc cây Angitas, cẩn thận chạm vào phần thân trên của Angitas rồi thở dài: "Thật là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời... Hắn vốn dĩ không cần chữa trị, chết tiệt! Nếu ta biết sớm một chút……"
Đinh Mẫn nhún vai, giương ánh mắt bất lực nhìn Phương Hằng.
"Bắt đầu từ hôm qua đã như thế này rồi, cản không được."
Phương Hằng cũng cười khổ lắc đầu.
"Phương Hằng, nghệ thuật là không có biên giới. Ta đánh giá cao hành vi chuyển các tác phẩm nghệ thuật của ngươi về để bảo vệ, nhưng đối xử thô lỗ với các tác phẩm nghệ thuật như bọn họ là một tội ác! Nếu là vài trăm năm trước, tất cả bọn họ đều sẽ bị treo cổ chết!"
Sandy nói, quay đầu nhìn chằm chằm Phương Hằng: "Lần sau nếu muốn mang theo tác phẩm nghệ thuật, nhất định phải mang theo ta! Đã hiểu chưa!"
"Hiểu rồi hiểu rồi."
Phương Hằng nhún vai, vô cùng miễn cưỡng mà nói, thầm nghĩ ngươi không phải Huyết tộc dẫn ngươi đi qua đó làm gì? Tham quan sao?
"Gì?"
Đang thầm lẩm bẩm, Phương Hằng hừ nhẹ một tiếng, nhướng mày.
Hắn nhìn thấy một số lời nhắc trò chơi lướt qua võng mạc của mình.
‘Nhắc nhở: Sandy đã tiếp xúc với thần tích sơ cấp, trải qua một đoạn thời gian thăm dò và phân tích, tâm trí của hắn bị kích động, như có sự trợ giúp của thần thánh, lĩnh hội được một số kỹ năng’.
‘Nhắc nhở: Kỹ năng lĩnh hội được của Sandy – giám định thần tích (level 67), tu bổ thần tích (level 47), mô phỏng thần tích (level 3), mĩ hóa thần tích (level 43), di dời thần tích (level 21)’.
‘Nhắc nhở: Cấp bậc nhân vật của Sandy đã được nâng lên SS-’.
Vãi chưởng? !
Như vậy mà cũng được?
Phương Hằng sửng sốt.
Hắn mở miệng, quay đầu lại, nhìn kỹ Sandy từ trên xuống dưới, như thể muốn làm quen từ đầu với hắn ta một lần nữa.
Được lắm, nhớ không nhầm thì, Sandy ban đầu được xếp hạng cấp S-, nhưng hắn ta vậy mà lại đột nhiên tiến hóa...
Còn lợi hại hơn Khâu Diệu Khang?
Cái tên miệng suốt ngày huyên thuyên về nghệ thuật này...
Vậy mà lại là một thiên tài?
Nơi ẩn núp đầy những người tài năng, phát triển thịnh vượng...
Đợi đã, di dời thần tích?
Chính là chỉ việc là di chuyển Angitas sao? Vậy còn tu bổ? Angitas có thể tu bổ được không?
"Phương Hằng, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi có nghe thấy không?"
Thấy Phương Hằng ngơ ngác, Sandy có vẻ không hài lòng đưa tay vẫy trước mặt Phương Hằng, cố gắng thu hút sự chú ý của Phương Hằng.
"Thế giới này thật điên rồ! Ai đã nghĩ ra ý tưởng thiên tài đặt Angitas ở tầng thứ bảy dưới lòng đất? Một thần tích như Angitas nên được thờ phụng trong một ngôi đền chuyên dụng!"
"Phương Hằng, chúng ta phải lập tức bắt tay vào xây dựng ngôi đền và di dời Angitas ngay lập tức! Những vấn đề cụ thể hãy giao cho ta, ta sẽ để mắt đến tên tiểu tử Mạc Gia Vĩ đó. Còn về phần việc xây dựng, ta cũng sẽ trao đổi với Victor.."
"Haiz, trên đời này cũng chỉ có ngươi hiểu ta, Phương Hằng, ngươi yên tâm, ta sẽ vì nghệ thuật mà cố gắng hết sức!"
"Hờ……"
Phương Hằng lấy lại tinh thần, gật đầu: "Được rồi, được rồi, nhưng ở trạng thái này, Angitas không thích hợp để di dời."
“Ta có cách.” Sandy nói: “Ta chính là muốn nói cho ngươi chuyện này, chỉ cần có đủ bảo thạch rực rỡ, ta hoàn toàn có thể khôi phục thần tích, hồi phục nguyên khí cho hắn, có thể đến lúc hắn sẽ tự mình tỉnh lại.”
Hả? Bảo thạch rực rỡ?
Phương Hằng lại sửng sốt.
Sử dụng bảo thạch để khôi phục cây thần?
Tại sao nghe có vẻ không đáng tin cậy?
Hắn nhìn Khâu Diệu Khang với ánh mắt khó hiểu.
Khâu Diệu Khang gật đầu và nói: "Phương Hằng, chúng ta đang muốn nói với ngươi điều này, bảo thạch rực rỡ tự bản thân nó không có bất kỳ sức mạnh đặc biệt nào."
"Tuy nhiên, giống như các ngươi, Sandy có thể đã bị ảnh hưởng bởi tác dụng của cơ thể virus biến dị. Hắn có một sức mạnh đặc biệt, khiến hắn có thể sử dụng những bảo thạch rực rỡ để khôi phục Angitas."
“Trên lý thuyết mà nói, khôi phục Angitas đến một mức độ nhất định, quả thật có thể thuận theo tự nhiên mà hồi sinh.” Đinh Mẫn kịp thời bổ sung: “Có điều, nó cần một lượng cực lớn bảo thạch rực rỡ.”
Ồ!
Phương Hằng nắm tay gõ vào lòng bàn tay của mình.
Hắn hiểu rồi.
Nói cả nửa ngày, hóa ra đó là kỹ năng thức tỉnh thiên phú của Sandy.
Sử dụng bảo thạch rực rỡ để khôi phục thần tích!
Thiên phú này tuyệt đối là một kỹ năng thần thánh!
Phương Hằng cảm thấy như mình đã tìm thấy một kho báu.
"Nói láo! Đây là thần tích! Là nghệ thuật mà thần ban tặng cho ta, không phải cái thứ biến dị gì cả, các ngươi sao mà hiểu được!"
Sandy như một con gà trống hung hãn hiếu chiến, nhỏ tiếng thầm chửi rủa.
Phương Hằng đau đầu khủng khiếp, vò đầu bứt tóc và dùng sức kéo Sandy trở lại.
Khâu Diệu Khang rất bình tĩnh, tiếp tục giải thích với Phương Hằng.
"Năng lực của Sandy rất có ích cho Anguitas. Chúng ta đã thử nghiệm qua, đến giai đoạn này, Angitas cũng đã ổn định rồi."
Sau khi nói xong, Khâu Diệu Khang quay lại nhìn Sandy và nhắc lại: "Nhưng đây không phải là món quà từ thần nghệ thuật gì cả."
“Ừm……”
Phương Hằng gật đầu biểu thị đã hiểu.
"Ngoài ra, ta đã thử qua rất nhiều phương pháp kích thích Angitas, đáng tiếc đều thất bại. Kích thích càng kịch liệt sẽ làm Angitas bị thương, chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ chúng ta cũng không muốn mạo hiểm. Chúng ta còn cần tiếp tục nghiên cứu, tốn thêm thời gian."