Nhân thời gian rảnh rỗi trong trò chơi khi hắn tắt máy để tìm kiếm tinh thạch tiến hóa, Phương Hằng sẽ xử lý rắc rối này trước khi rời khỏi Hiệp hội nghiên cứu vong linh.
"Là do những tác dụng phụ do sử dụng các trang mang lại phải không, cần phải hấp thụ một ngàn cơ thể linh hồn sơ cấp để đánh đổi."
Lúc trước khi nhờ Dicky giúp đỡ, Lý Thiếu Cường hai người bọn họ cũng có mặt, nên họ đã hiểu ngay khi nghe điều đó.
“Đúng, chính là cái đó.” Phương Hằng ngẩng đầu nói: “Có phải ta phải đi đến không gian kêu rên cao cấp không?”
Hai người nhìn nhau.
Rõ ràng cấp bậc Vong linh học cao như vậy, đến những điều cơ bản về Vong linh học mà thậm chí còn không biết...
Cũng khó trách, hắn mới tiếp xúc với Vong linh học được bao lâu chứ?
"Phương Hằng, có thể ngươi chưa hiểu rõ lắm, linh hồn sơ cấp và linh hồn bình thường không giống nhau, loại vật kia khá nguy hiểm, hơn nữa còn bị kiểm soát nghiêm ngặt."
Nguy hiểm? Kiểm soát?
"Đúng vậy, linh hồn sơ cấp đã thức tỉnh một phần ý thức về bản thân, nói thế nào nhỉ..." Đàm Sóc suy nghĩ một chút, đưa ra một ví dụ: "Ừm, điểm khác biệt lớn nhất so với linh hồn bình thường là chúng sẽ chủ động tấn công."
Phương Hằng nghe điều này càng cảm thấy kỳ lạ hơn.
Trước đây lúc thu thập các thể linh hồn cấp cao trong trò chơi cũng không thấy bọn chúng phản kháng.
Ngược lại, lại khá vất vả để tranh giành linh hồn với Angitas.
"Là thật sao? Nhưng mà cách đây không lâu lúc ta thu thập linh hồn Hầu tước Huyết tộc ở khu bảy, hình như cũng không hề có phản ứng gì quá lớn."
Haiz……
Đàm Sóc cúi đầu, càng cảm thấy chán nản.
Một người mới bắt đầu học, bây giờ đã bắt đầu sử dụng Cuốn sách người chết để tiến hành thực chiến rồi.
Hơn nữa, hấp thu linh hồn của Hầu tước Huyết tộc là một thao tác cực kỳ khó khăn!
Ngược lại, bản thân hắn thì sao?
Nghe Phương Hằng đặt ra nghi vấn, Lý Thiếu Cường cũng sửng sốt.
Hắn không ngờ rằng Phương Hằng vậy mà lại đã thực sự phong ấn linh hồn Cuốn sách người chết để thực chiến.
Có thể được bậc thầy Dicky nhìn trúng nhận làm học trò, Phương Hằng thực sự là một thiên tài!
Lý Thiếu Cường tự cảm thấy xấu hổ.
"Sao vậy? Có chỗ nào không đúng sao?"
Lý Thiếu Cường vuốt gọng kính, nhìn xung quanh và nhỏ giọng giải thích với Phương Hằng.
"Phương Hằng, không giống nhau, ta là nói đến thể linh hồn sơ cấp thoát ra từ khe hở thế giới chết, bọn hắn thuộc về linh hồn đã thức tỉnh, thể linh hồn càng thêm ngưng tụ, linh hồn ngươi hấp thu trong trò chơi chính là linh hồn vừa mới chết, bọn chúng còn chưa thức tỉnh, thân thể vừa mới chết, linh hồn còn ở trạng thái vô thức, có thể dễ dàng bị đưa vào Cuốn sách người chết."
Phương Hằng vò đầu bứt tóc.
Cuối cùng hắn đã hiểu.
Đã đánh giá thấp đối thủ rồi!
"Được, vậy làm sao mới tìm được thể linh hồn sơ cấp? Đi không gian kêu rên cấp cao sao?"
"Không hề có chuyện đó, nhưng bên trong hiệp hội quả thực có một cái Hành lang Trầm Luân, nơi đó có thể tìm được thể linh hồn sơ cấp lang thang..."
“Vậy là chắc rồi.” Phương Hằng thả lỏng một chút, cầm lấy một xiên thịt nướng: “Chờ ta qua bên đó xem thử một chút đã, dù sao cũng phải giải quyết chuyện rắc rối này mới được.”
"Ách..."
Lý Thiếu Cường suýt chút nữa mắc nghẹn khi nghe những lời của Phương Hằng.
Xem thử?
Chơi?
Nơi đó chỉ cần không cẩn thận chút thôi là có thể mất mạng!
Lý Thiếu Cường cảm thấy Phương Hằng còn chưa nghe hiểu, hắn ho nhẹ một tiếng, lại giải thích nói: “Phương Hằng, ngươi cần phải xin phép hiệp hội mới có thể tiến vào Hành lang Trầm Luân, sau một loạt khảo hạch mới có thể tiến vào, ngoài kiểm tra năng lực còn có... …"
Phương Hằng còn chưa nghe hết lời, đặt xiên thịt nướng trong tay xuống, ngắt lời hỏi: "Ta phải tìm ai để xin đây?"
.....
"Ồ? Chuyện trong trò chơi đã kết thúc rồi sao?"
Nghe nói Phương Hằng tới nói muốn tiến vào Hành lang Trầm Luân thu thập thể linh hồn sơ cấp, tâm tình của Dicky vô cùng tốt.
Nhìn xem!
Đây là học trò của hắn, vừa làm xong việc là trở về tu luyện ngay.
Được thôi!
Dicky đưa ngón tay gõ nhẹ vào tay vịn của ghế, càng nhìn Phương Hằng càng cảm thấy hài lòng.
Với thực lực của hắn, một mình tiến vào Hành lang Trầm Luân cũng không phải là vấn đề lớn.
Vì lý do an toàn……
Trong khi suy nghĩ, Dicky nhìn Lý Thiếu Cườngvà Đàm Sóc phía sau Phương Hằng.
Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc vô cớ cảm thấy tội lỗi, cúi đầu xuống.
Được rồi, lại đến lúc so sánh.
"Đi đi, Phương Hằng." Dicky nhẹ nhàng kí vào đơn đăng ký: "Ta đặc biệt thông qua đơn xin của ngươi, linh hồn sơ cấp và thể linh hồn vô thức bình thường không hề giống nhau, cho nên phải cẩn thận một chút, không nên cưỡng ép."
Phương Hằng gật đầu cảm tạ: "Ta ghi nhớ rồi, cám ơn sư phụ."
Lý Thiếu Cường và Đàm Sóc cúi đầu, hai mắt nhìn nhau.
Họ đều nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của nhau.
Đặc biệt phê duyệt?
Quả là đãi ngộ dành cho con trai ruột?
"Còn hai ngươi, đã một năm kể từ lần cuối cùng nộp đơn xin khảo hạch rồi phải không?"
Nghe vậy, Lý Thiếu Cường sửng sốt, tim đập dữ dội.
Hắn vội vàng ngẩng đầu lên trả lời: "thầy Dicky, đã qua một năm rưỡi rồi. Đơn đăng ký chúng ta nộp còn đang trong thời gian giám định, còn hai năm nữa mới kết thúc giám định."
"Ừm, đơn của các ngươi ta cũng đặc biệt thông qua, lần này hai người các ngươi dẫn theo Phương Hằng cùng đi, hắn mới tới, đối với Hành lang Trầm Luân cũng không biết nhiều lắm, các ngươi nên giúp hắn nhiều hơn một chút, tuyệt đối không được lỗ mãng. Đã hiểu chưa?"
"Vâng, sư thầy."