Phương Hằng lật hết tất cả cuốn sách trong một lần để xác nhận thuộc tính, nhất thời hắn trở nên mất hứng thú.
Được rồi, không có kỹ năng sách.
Vẫn không thu hoạch được gì.
Hắn phải đến tổng bộ của Thánh đình để tìm nước thánh.
Đang suy nghĩ thì ở bên ngoài căn phòng bí mật truyền đến giọng của Viniret.
“Hầu tước đại nhân, bây giờ ngài có tiện không?”
“Mời vào.”
Viniret đi xuống từ trên lầu rồi đi vào trong căn phòng bí mật, sau đó hắn nửa quỳ xuống đất.
“Hầu tước đại nhân, ba phút trước có một đội đến từ Thánh đình đang tụ về phía chỗ này…”
À ha.
Là viên quân của Thánh đình.
Ánh mắt Phương Hằng sáng lên, hắn hỏi: “Có bao nhiêu người?”
“Bên đối phương chưa đến một trăm người, trong đội ngoài Kỵ sĩ thánh chú ra thì còn có nhiều mục sư giáo hội, vậy nên tốc độ di chuyển của đối phương khá chậm, dự tính 10 phút nữa sẽ đến nơi.”
Không tồi không tồi, lại đến đưa tinh thạch tới.
Một đội hơn một trăm người, dự kiến sẽ kiếm được 10 viên tinh thạch tiến hóa cấp một.
“Này, Sandy, chúng ta phải đi rồi.”
Lúc này Sandy đã có đồ chơi mới, hắn xay tay về phía Phương Hằng: “Ngươi đi làm việc đi, mấy cuốn sách khá thú vị, ta ở lại đây nghiên cứu một chút, không cần phải để ý đến ta.”
...
Duy thành.
Shelley - phán quan chủ thẩm của Thánh đình dẫn đội đến bên ngoài phòng triển lãm.
Trước đó, Shelley đã tiếp nhận mệnh lệnh của giáo chủ khu Thánh đình, phải tu sửa lại ma pháp trận đã bị hư hỏng với tốc độ nhanh để làm tăng đối hoàn thiện của ma pháp trận.
Khoảng hơn mười phút trước, nàng vừa mới dẫn đội đi hoàn thành việc sửa chữa đại khái chi nhánh kết cấu ma pháp trận.
Nhưng vừa mới rời khỏi vị trí thì nàng để ý tới chùm tia thánh quanh khác thường ở trong phòng triển lãm.
Rất rõ ràng là năng lượng của cột sáng đang suy yếu đi rất nhiều.
Nàng nhớ ma pháp trận ở vị trí đó vẫn chưa hoàn thiện.
Rất có thể là kết cấu của ma pháp trận đã xảy ra vấn đề.
Vì để đảm bảo ma pháp trận ở Duy thành vận hành ổn định, nên Shelley lập tức đưa đội ngũ tới tu sửa điểm trung tâm của ma pháp trận.
Thế là cả đoàn vội vã chạy vào vòng ngoài của phòng triển lãm và đến cửa ra vào của tòa cao ốc.
Tòa cao ốc triển lãm rơi vào trong bóng tối, chùm tia sáng chiếu lên từ trong phòng triển lãm đã dần trở nên tối mờ mịt, giống như nó có thể tắt đi bất cứ khi nào vậy.
Shelley nhíu mày.
Nàng ý thức được có lẽ vấn đề không hề đơn giản giống như nàng nghĩ trước đó.
Sau khi kích hoạt ma pháp trận cỡ lớn để phong ấn thành phố, lẽ ra toàn bộ phòng triển lãm phải ở trong tình trạng giới nghiêm, nhưng tại sao lại chẳng có ai trực ở đây?
Hơn nữa bên trong phòng triển lãm còn có nguồn điện dự phòng, mà sao lại không có ánh đèn?
Chẳng lẽ là...
Phòng triển lãm đã bị tấn công.
Shelley đưa tay ra hiệu cho cả đội giữ nguyên đội hình tác chiến.
“Đi điều tra.”
Một tiểu đội Kỵ sĩ thánh chú đã tiếp nhận mệnh lệnh và nhanh chóng tiến vào trong đại sảnh, sau đó họ lập tức rút lui ra ngoài.
“Thẩm phán quan, ở trong đại sảnh có để lại vết máu và nhiều dấu vết xung đột, nhưng bọn ta lại không phát hiện ra kẻ địch.”
“Ngươi để vài người ở lại đây, những người còn lại thì đi với ta!”
Chùm tia sáng đang nguy cấp, Shelley lo lắng cho tình trạng của ma pháp trận phong ấn nên nàng đã lập tức dẫn người vào tòa cao ốc để thăm dò điểm trung tâm của ma pháp trận.
Đi vào tòa cao ốc, cả đội hợp nhất thành đội hình trinh sát tác chiến rồi đi thẳng tới vị trí phong ấn ở tầng hầm lầu hai với sự cảnh giác cao độ.
Cả đội vừa đi theo lối đi thì tới cửa đi vào, Shelley nhíu mày, nàng đưa tay ra hiệu cho cả đội ngừng di chuyển.
Nàng khịt khịt mũi.
Kỳ lạ.
Mùi của Huyết tộc lẫn với khí tức yếu ớt của vong linh.
Tại sao lại có khí tức yếu ớt của vong linh?
Hơi thở đó đến từ...
Shelley đang định cảm nhận vị trí cụ thể của khí tức vong linh thì bỗng dưng có một âm thanh soạt soạt soạt truyền đến bên tai nàng.
“Soạt soạt soạt…”
Tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng soạt soạt soạt kia đang nhanh chóng tiến gần họ.
Ngay giây sau, ở trong bóng tối, từng cơ thể sống màu nâu đậm lần lượt hiện ra từ khắp bốn phía.
Shelley ngẩn người.
Là Quỷ ăn xác!
Nhớ đến khí tức vong linh mà nàng đã cảm nhận được cách đó không lâu, trong đầu Shelley lập tức hiện lên hình ảnh sinh vật vong linh được ghi lại trong cuốn sách cổ của giáo hội Thánh đình!
Rõ ràng là Quỷ ăn xác!
Soạt soạt soạt…
Quỷ ăn xác ở trong bóng tối nhanh chóng tiến lại gần và bao vây bọn họ ở chính giữa.
Shelley nhíu mày.
Nhiệm vụ của nàng là sửa chữa ma pháp trận, vậy nên trong đội của nàng cũng không có nhiều Kỵ sĩ thánh chú, thay vào đó là có nhiều mục sư của giáo hội thánh.
Phía Thánh đình cũng nhanh chóng điều chỉnh lại đội hình.
Các Kỵ sĩ thánh chú thì xếp hàng ở đằng trước, bọc lấy đội mục sư đang đứng phía sau vào chính giữa.
Shelley nghĩ cách và giữ bình tĩnh.
Quỷ ăn xác là thứ dơ bẩn đến từ thế giới chết, nếu tấn công bình thường thì không thể nào giết được chúng, nhưng lực lượng thuộc tính thần thánh có thể trục xuất khỏi tiến hóa, mà mục sư của giáo hội thánh lại rất giỏi trong việc trục xuất này.
Nhưng đánh giá biểu hiện vừa rồi thì đám Quỷ ăn xác này di chuyển với tốc độ rất nhanh, xem ra đã trả qua quá trình biến dị.
...