Kế hoạch chấp hành rất hoàn hảo.
Vậy thì tiếp theo…
Trong mắt Phương Hằng hiện lên sự tham lam.
Không làm thì thôi, nhưng đã làm là phải làm đến cùng, phá huỷ toàn bộ mười cột sáng còn lại trong Duy Thành, sau đó tiêu diệt toàn bộ Thánh đình trong Duy Thành.
Bước đi này chỉ cần trực tiếp xông tới, chỉ cần lợi dụng quyển sách người chết chuyển hoá năng lực rót vào năng lượng tử vong, kíp nổ toàn bộ cột sáng còn lại là được!
Hắn còn thiếu mười mấy viên tinh thạch cấp một nữa là lên tới cấp 20, chắc hẳn có thể hoàn thành một cách thuận lợi trên đường.
Sau đó chạy thẳng tới tổng bộ, diệt sạch Thánh đình. Cứ như vậy chắc là cũng được rồi, có thể cày nhiệm vụ tới độ cống hiến cấp SSS, lấy được phần thưởng cấp bậc cao nhất.
Sau khi suy nghĩ xong kế hoạch tiếp theo, Phương Hằng che giấu thân hình, cẩn thận lùi về phía sau.
Quay về con đường phía sau khuvườn, Phương Hằng thuần thục lật một cái nắp cống thoát nước ở sau hẻm lên.
Hắn không lập tức nhảy xuống cống thoát nước mà ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Viniret với hình thái con dơi dừng trước mặt Phương Hằng rồi quỳ một gối xuống đất.
“Hầu tước đại nhân, chúng ta vừa nhận được tin tức đến từ tộc. Không lâu trước đây, bá tước Kito đang triệu tập đội Huyết tộc trong thuộc địa.”
Phương Hằng không khỏi nhíu mày cắt ngang: “Kito? Ai?”
Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của Phương Hằng, Viniret nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng giải thích với hắn: “Bá tước Kito là bá tước của tộc Alta chúng ta, được kỳ vọng cao tới nay, là người được chọn đắc lực kế thừa Hầu tước đời tiếp theo.”
“Sau khi hắn biết cao ốc trung tâm Huyết tộc bị nổ đã lập tức triệu tập Huyết tộc trong khu vực phụ cận. Hắn sẽ tới Duy Thành tiến hành…” Viniret ấp úng: “Tiến hành chi viện chúng ta, giết chết thế lực còn sót lại của Thánh đình.”
Nhìn vào đôi mắt hơi né tránh của Viniret, Phương Hằng đã hiểu ra.
Không tới sớm không tới muộn, bây giờ biết cao ốc trung tâm và người Thánh đình bị giết nên tới đây cướp công à?
Phương Hằng bĩu môi.
“Mặt khác…”
Vẻ mặt của Viniret hơi khó xử.
“Chuyện gì?”
Viniret cẩn thận nói: “Hầu tước đại nhân, bá tước Kito nhờ ta chuyển lời cho ngươi, làm ngươi lập tức đi tới phía đông Duy Thành nghênh đón hắn, trước khi hắn tới, không được hành động thiếu suy nghĩ, chờ đợi mệnh lệnh của hắn.”
Mí mắt Phương Hằng giật giật.
Trong thế giới Huyết tộc, hầu trước cùng bậc to hơn bá tước, nhưng suy xét đến phe phái trong tộc và khu trực thuộc tương ứng, một người tự xưng là ẩn tộc như hắn đúng là không có quyền lên tiếng gì cả.
Tuy Kito vênh váo tự đắc là ngu ngốc, nhưng cũng hợp lý.
Cũng do Duy Thành là một thành phố trong góc, trong thành phố vốn không có bất cứ Huyết tộc cao giai nào bảo vệ, nếu không thì lúc trước, hắn còn phải tốn chút công sức nữa để lấy được quyền khống chế Duy Thành.
Phương Hằng nghĩ rồi hỏi: “Lời nói ban đầu của bá tước Kito không phải như vậy đúng không?”
Viniret gục đầu xuống: “Rất xin lỗi, Hầu tước đại nhân, xin ngươi tin rằng ta đứng về phía ngươi, nhưng nếu bá tước Kito đi vào Duy Thành, là một thành viên của tộc, chỉ sợ ta…”
Phương Hằng đã hiểu.
Áp lực đến từ trong tộc của Huyết tộc.
Viniret lại cúi đầu xuống: “Xin lỗi, Hầu tước đại nhân.”
Phương Hằng xua tay nói: “Ta biết rồi, trước khi Kito đến cứ tiếp tục điều tra, nhìn hướng đi của Kito và tất cả đội ngũ của Thánh đình trong Duy Thành cho ta, có bất cứ khác thường gì thì lập tức báo cáo với ta.”
“Tuân lệnh, Hầu tước đại nhân!”
Phương Hằng nhìn Viniret tiếp tục bay lên không trung thành phố.
Hắn không quan tâm với việc cướp quyền gì đó, chỉ hy vọng Kito không gây chuyện với mình là được.
Nếu không…
Phương Hằng lật nắp cống thoát nước trên mặt đất lên rồi nhảy xuống.
“Xuỳ xuỳ xuỳ…”
Cùng lúc đó, trên phế tích cao ốc Huyết tộc cách đó không xa, đàn Licker đang chiến đấu với Kỵ sĩ thánh chú cũng nhanh chóng rút lui như thuỷ triều.
“Ha! Phương Hằng! Cú nổ vừa rồi quá ngầu!”
Quay về phòng an ninh dưới cống thoát nước, Sandy hưng phấn bật ngón cái lên với Phương Hằng: “Tính nghệ thuật và tính xem xét đều có thể lấy được đánh giá bốn sao! Đúng rồi, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”
“Đi tới điểm trung tâm ma pháp trận tiếp theo, không xa, ở ngay một nhà đại lý xe gần đây.”
Phương Hằng nhìn bản đồ, dẫn Sandy chạy tới điểm tiếp theo thông qua cống thoát nước.
Sandy nhàn nhã, hắn cảm thấy rất tò mò bèn tiếp tục hỏi: “Ông chủ Phương, nói về kế hoạch của ngươi cho ta nghe đi, để ta xem chúng ta còn có nơi nào có thể cải tiến thêm không.”
Phương Hằng bị quấn lấy đành nói qua về kế hoạch sắp chấp hành cho hắn nghe.
“Không được đâu! Ông chủ!””
Nghe thấy Phương Hằng nói đến kế hoạch kíp nổ đá phong ấn, Sandy hơi sửng sốt rồi lập tức hô to ngăn cản.
“Hả? Vì sao lại không được?”
“Không được không được, tuyệt đối không được?” Sandy tỏ vẻ chính nghĩa: “Đá phong ấn hiếm có như vậy, cứ nổ thì quá lãng phí! Hơn nữa, chúng nó là nguyên liệu hoàn hảo để ta điêu khắc tác phẩm nghệ thuật, sao có thể lãng phí như vậy được? Ta nói cho ngươi nghe, tuyệt đối không được.”
“Hừm…” Phương Hằng chần chờ một lúc rồi hỏi: “Ngươi chắc chắn là nó rất đáng giá ư?”
“Cực kỳ đáng giá! Vô cùng đáng giá!!”
Sandy nghiêm túc gật đầu, hắn móc quyển sách kiếm được từ tầng hầm ngầm cách đây không lâu ra: “Hơn nữa ta vừa nghiên cứu, đá phong ấn này còn có tác dụng khác nữa, ta nghiên cứu xem… Hơi cải tạo vị trí của đá phong ấn và…”
Ồ?
Phương Hằng đánh giá quyển sách trong tay Sandy,”Ngươi nói ngươi có thể điều chỉnh phong ấn đá phong ấn bày ra?”
“Khụ khụ.”