Sở Nham hít một hơi sâu, nói: "Ta không cam tâm từ bỏ Duy thành như thế này."
"Rất tốt, ta cũng vậy."
Phương Hằng hài lòng gật đầu, hắn suy nghĩ một chút, nói: "Cho nên, hiện tại chúng ta có hai việc phải làm. Thứ nhất, mau chóng tìm ra thân phận và lộ tuyến hành động của đoàn giáo chủ khu vực mới nhậm chức, sau đó giao cho ta, ta sẽ nghĩ cách cản trở trên đường đi, triệt để tiêu diệt."
Đồng tử của Sở Nham hơi co lại, trong lòng khẽ động.
Mấy từ chặn giết đại giáo chủ Thánh đình, Phương Hằng lại có thể nói ra một cách tùy tiện.
Đúng là một người đáng sợ!
"Tất nhiên, điều này cũng chỉ là để kéo dài thời gian, chuyện thứ hai mới là quan trọng nhất." Phương Hằng vươn hai ngón tay, lại nhìn Sở Nham: "Chúng ta phải nghĩ biện pháp giúp ngươi nhanh chóng đạt được điểm công lao, làm tăng chiến công của ngươi, danh chính ngôn thuận ngồi vững vào vị trí giáo chủ Duy thành".
Sở Nham nghe thấy điều này, một vẻ kỳ lạ bùng lên trong mắt hắn ta.
"Ông chủ Phương, việc này thật sự có biện pháp sao?"
“Đương nhiên, nhưng trước đó ta còn cần…”
Bên cạnh, Sandy đột nhiên lên tiếng cắt ngang lời Phương Hằng: “Sở Nham, phân bộ của Thánh đình đều xây dựng đại sảnh thần dụ đúng không? Bây giờ ngươi cũng đã là chủ quản, hẳn là có thể dẫn chúng ta vào phải không? Phải không phải không?”
Đại sảnh thần dụ?
Trong lòng Phương Hằng rung động, hắn nghiêng đầu nhìn Sandy, thầm nói đó là nơi nào?
Sở Nham nghe vậy thì khẽ nhăn mày, hắn quay đầu lại và nói: “Đúng là vậy, tiên sinh Sandy, ngươi nói rất chính xác, đúng là trong phân bộ có xây dựng đại sảnh thần dụ, để tiện cho các tín đồ tấn chức và tiếp thu sự chúc phúc của thần, nhưng…”
Sandy truy hỏi: “Nhưng sao?”
“Nhưng đại sảnh thần dụ cực kỳ đặc biệt, dù là Huyết tộc hay vong linh đều không để tiến vào bên trong, nếu mạnh mẽ xâm nhập sẽ làm cho đại sảnh thần dụ không ổn định, đơn giản thì kẻ xâm lấn bị đại sảnh thần dụ hủy diệt, hoặc là đại sảnh bị kẻ xâm lấn hủy diệt…”
“Mặt khác, đại sảnh thần dụ vẫn luôn có Đoàn Kỵ sĩ tín ngưỡng bảo vệ, ta có thể sử dụng đại sảnh thần dụ, nhưng đại sảnh không chấp nhận sự khống chế của ta.”
“Còn có thể như vậy nữa à?”
Sandy khẽ chớp mắt, hiển nhiên là cũng không dự đoán được còn có loại tình huống này.
Sở Nham từng nghe người của Thánh đình nói, bọn họ cảm giác được hơi thở Huyết tộc và hơi thở vong linh mãnh liệt từ trên người Phương Thạc.
Hắn cảm thấy, nếu Phương Thạc tới đó, chỉ sợ bọn họ còn chưa kịp đi vào đại sảnh thần dụ thì đã đánh nhau với Kỵ sĩ tín ngưỡng trông coi bên ngoài rồi.
Nếu kích phát nhiệm vụ xâm lấn thì phiền phức to.
Sở Nham khuyên: “Ông chủ Phương, ta cũng không có ý ngăn cản ngươi, nhưng miễn cưỡng xâm nhập đại sảnh thần dụ thì sẽ rất nguy hiểm.”
“Không sao, ta chỉ muốn thử, sẽ không xông vào.”
Phương Hằng xua tay.
Đại sảnh thần dụ?
Tấn chức và tiếp thu sự chúc phúc của thần?
Nghe có vẻ rất hay ho nhỉ?
Nhưng nghe Sở Nham nói, Phương Hằng nhận ra đại sảnh thần dụ không chấp nhận Huyết tộc và học giả vong linh.
Hắn vốn không được.
Nhưng bây giờ thì chưa chắc.
Sau khi có được kỹ năng dung hợp học thuật mới, có thể thử chuyển sang hình thái Thần thánh học đi vào đại sảnh xem thế nào.
Trong lúc suy nghĩ, Phương Hằng chuyển sang hình thức thuộc tính Thánh quang thông qua kỹ năng.
Sở Nham nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy cũng được, ông chủ Phương, xin cho ta một ít thời gian để chuẩn bị.”
“Ừm.”
Phương Hằng nhìn Sở Nham đi xa, hắn quay đầu nhìn Sandy và hỏi: “Sandy, đại sảnh thần dụ là gì?”
“Ặc, ta không rõ tình hình cụ thể lắm, trong sách có nói các tín đồ của hội giáo Thánh có thể tiến hành trò chuyện với thần ở bên trong, có được sự dẫn dắt.” Sandy nói rồi cười hì hì: “Chủ yếu là ta nghe nói trong đó có rất nhiều tác phẩm nghệ thuật cao cấp Thánh đình lưu lại.”
Mí mắt Phương Hằng hơi giật.
Giỏi lắm, nói nửa ngày lại là vì tác phẩm nghệ thuật đúng không?
…
…
Thánh đình.
Đại sảnh thần dụ được xây dựng ở một bên khác của tòa nhà chi nhánh.
Đi xuống ngầm.
Dưới sự chỉ dẫn của Sở Nham, Phương Hằng và Sandy cùng đi tới hành lang ngoài đại sảnh.
“Đại sảnh thần dụ có thể tăng giá trị kinh nghiệm của kỹ năng Thần thánh học, thu hoạch ghi chép kỹ năng và tăng cấp bậc của kỹ năng Thần thánh học.”
Một đường đi tới cánh cửa cuối cùng phía trước, Sở Nham giới thiệu tình hình cụ thể trong đại sảnh một cách tỉ mỉ với hai người Phương Hằng.
“Có một chuyện khá là phiền phức, đại sảnh thần dụ trực thuộc sự khống chế của trụ sở Thánh đình, dưới tình huống này, cho dù ta có được tất cả quyền hạn của phân bộ Thánh đình, khi sử dụng đại sảnh thần dụ cũng phải tiêu hao độ cống hiến.”
Đang nói chuyện thì đoàn người cũng đã sắp bước tới cuối hành lang.
Phía trước, Phương Hằng nhìn thấy hai bên hành lang rộng lớn có một hàng kỵ sĩ Thánh đình tay cầm trường thương đứng thẳng.
“Là Đoàn Kỵ sĩ tín ngưỡng của Thánh đình, bọn họ trực thuộc giáo chủ Thánh đình, ta không thể ra lệnh cho bọn họ.”
Sở Nham cảm thấy hơi căng thẳng, hắn nhỏ giọng nhắc nhở: “Ông chủ Phương, ngươi cẩn thận chút, có thể bọn họ sẽ nhìn ra thân phận của ngươi, lỡ như xảy ra xung đột ngoài ý muốn, mong rằng ngươi đừng chống cự, ta sẽ nghĩ cách.”
“Được, ngươi không cần lo lắng, tiếp tục dẫn đường đi.”
Phương Hằng nói rồi bước về phía trước, đi lướt qua hàng thủ vệ Kỵ sĩ tín ngưỡng đang đứng thẳng ở hai bên.
Ý?