Tô Mộ cũng sẽ không bởi vì mấy câu liền lựa chọn tin tưởng Thiên Chi Long.
“Dũng giả trong truyền thuyết, ngươi không tin ta cũng rất bình thường, nhưng ngươi đã không còn lựa chọn nào khác.”
“Bỏ lỡ sức mạnh ánh sáng và bóng tối, ngươi sẽ không cách nào khống chế toàn năng nữa.”
“Giơ Chân Thần Châu lên, ta sẽ không chạm vào nó, nếu ngươi phát hiện có bất kỳ biến cố nào, có thể tiêu diệt ta!”
Giọng điệu của Thiên Chi Long vô cùng chân thành.
Tô Mộ nheo mắt lại, nhanh chóng suy nghĩ.
Sức mạnh của ánh sáng có thể có thu được bằng con đường tắt, nhưng muốn hấp thụ lượng lớn quy tắc bóng tối cũng không phải là một điều dễ dàng.
“Nghe cho kỹ, tên này nếu dị động, trực tiếp giết!”
Lấy ra Chân Thần Châu, Tô Mộ phát ra hô to với đám người Hiên Viên.
“Hãy nhận lấy món quà của ta!”
Âm thanh của Thiên Chi Long vô cùng hiền lành.
Lời hắn vừa dứt, lực sáng tối đối lập từ trên người hắn xuất hiện, bay về phía viên Chân Thần Châu kia.
Tô Mộ nắm chặt Chân Thần Châu, xốc lại tinh thần một trăm phần trăm.
Một khi xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, hắn sẽ không chút do dự giết chết Thiên Chi Long!
Cũng may không có gì bất thường xảy ra.
Trên Chân Thần Châu bộc phát ánh sáng rực rỡ, điên cuồng hấp thu hai luồng sức mạnh.
“Khụ khụ!”
Không lâu sau, Thiên Chi Long ho khan dữ dội.
Hai luồng sức mạnh trên người hắn càng ngày càng yếu, cả người hắn cũng đang lão hóa với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
“Ngươi điên rồi sao? Nếu cứ tiếp tục như thế này, ngươi sẽ chết!” Một âm thanh điên cuồng đột nhiên vang lên.
Nửa khuôn mặt bóng tối của Thiên Chi Long vô cùng vặn vẹo.
“Vì cái gọi là sứ mệnh, ngươi lại trả bằng mạng sống của ngươi điều đó căn bản không đáng giá!”
Hắn gào thét giận dữ.
Nửa khuôn mặt còn lại hiền lành nở nụ cười.
Thiên Chi Long không nói gì.
Trong đôi mắt kia mang theo sự dứt khoác và kiên định.
Ánh sáng trên Chân Thần Châu càng lúc càng rực rỡ, tham lam hấp thu sức mạnh trên người Thiên Chi Long.
Sau một đoạn thời gian, vị thành chủ đại nhân này cũng bị móc sạch hoàn toàn.
Ánh sáng và bóng tối cùng nhau biến mất, thân thể đã gần đất xa trời từ lâu của hắn cũng mất đi toàn bộ khí lực, rơi xuống mặt đất.
“Thú Xích Diễm!”
Tô Mộ phát ra một tiếng hô to, thú Xích Diễm dùng tốc độ cực nhanh tiếp được Thiên Chi Long.
“Tất cả sức mạnh đều đã tập hợp đầy đủ, ta có thể cảm giác được pháp tắc khủng khiếp ẩn chứa trong viên Chân Thần Châu này!”
Nắm chặt Chân Thần Châu, biểu cảm trên mặt Tô Mộ vô cùng kích động.
Một loại cảm giác chưa từng có dâng lên trong lòng.
Chỉ cần hắn hấp thu viên Chân Thần Châu này, là có thể có được sức mạnh không gì không làm được!
“Dũng giả trong truyền thuyết, ước định lúc trước với ngươi, xin ngươi nhất định không được quên.”
“Từ giờ trở đi, ngươi chính là thành chủ của thành Lăng Thiên!”
Trên lưng thú Xích Diễm, Thiên Chi Long kéo thân thể đang hấp hối, lấy ra cây quyền trượng tượng trưng cho địa vị thành chủ.
Tô Mộ lóe lên, đi tới trước mặt Thiên Chi Long.
“Con người ta không thích hợp làm thành chủ, hơn nữa ngươi hẳn là rõ ràng, ta sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian ở tầng một Thần tháp.”
Không có nhận cây quyền trượng kia, Tô Mộ đối với vị trí thành chủ thàng Lăng Thiên hoàn toàn không có hứng thú.
“Vậy để hắn đến làm thành chủ thì sao?”
Thiên Chi Long vẻ mặt bất đắc dĩ, quay đầu nhìn Hiên Viên.
“Ngươi có muốn làm không?”
Tô Mộ cười cười, mở miệng hỏi.
“Chủ nhân để cho ta làm, vậy ta liền làm!” Hiên Viên đáp.
“Dũng giả trong truyền thuyết, ta sắp chết, đây là tâm nguyện cuối cùng của ta, cầu xin ngươi!”
Thiên Chi Long lại lần nữa cầu khẩn.
“Được rồi!”
Đối mặt với lão nhân chậm chạp này, Tô Mộ cuối cùng cũng không từ chối.
“Ha! Ha! Ha!”
“Cuối cùng ta cũng đã hoàn thành sứ mệnh của mình!”
Thiên Chi Long dùng khí lực cuối cùng, đem quyền trượng trong tay ném cho Hiên Viên.
Trong một trận tiếng cười hào hùng, thân thể hắn theo gió mà tản đi, hóa thành tro bụi.
Tô Mộ cúi đầu im lặng, tỏ lòng tôn kính.
“Đi thôi, thành chủ đại nhân!”
Sau một khoảng thời gian, Tô Mộ nhìn Hiên Viên, trêu ghẹo nói.
Hiên Viên cầm cây quyền trượng thành chủ kia, có hơi không biết làm sao.
“Đừng áp lực, chỉ là một cái tên treo lên mà thôi!”
Tô Mộ cười cười, ý bảo Hiên Viên không cần quá mức nghiêm túc.
Đoàn người chạy tới thành Lăng Thiên.
Đội ngũ hùng dũng nhanh chóng thu hút sự chú ý.
Khi nhìn thấy quyền trượng trong tay Hiên Viên, thủ vệ trên cửa thành đều quỳ xuống.
“Thành chủ đại nhân của các ngươi đã hiến tế chính mình.”
“Từ giờ trở đi, Hiên Viên chính là thành chủ mới của các ngươi!”
Tô Mộ phát ra tiếng hô rung trời.
Cái chết của Thiên Chi Long không thể giấu được.
Hơn nữa những người này trong thành Lăng Thiên cũng sớm có dự cảm.
Trong thành nhanh chóng vang lên tiếng khóc bi thương.
Mặc dù đã sớm biết Thiên Chi Long sẽ hiến tế chính mình, nhưng khi ngày này thật sự đến, không ai là không thương cảm ân đức của Thiên Chi Long.
Sau khi tiếng khóc chấm dứt, toàn bộ người bên trong đi ra khỏi thành Lăng Thiên.
Bọn họ cung kính nhìn Hiên Viên trên không trung, từng người từng người một quỳ trên mặt đất.
“Bái kiến thành chủ đại nhân!”
“Bái kiến thành chủ đại nhân!”
Hiên Viên cầm quyền trượng thành chủ, đăng quang làm vua!
Tô Mộ thừa dịp mọi người quỳ lạy Hiên Viên, mang đám người Tử Long đi tới vị trí đại trận trong thành.
“Nhiều tài liệu như vậy?”
“Vốn liếng của thành Lăng Thiên rất khá!”
Nhìn đại trận trước mắt, Tô Mộ tươi cười đầy mặt.
Có tòa đại trận này trợ giúp, khi hắn hấp thu Chân Thần Châu, tuyệt đối có thể đạt được hiệu quả gấp bội.
“Không đúng lắm!”
Chương 884: Tập hợp đủ lực pháp tắc (2)Lại quan sát một lúc, Tô Mộ tinh thông trận pháp rất nhanh phát hiện manh mối.
Những trận pháp này đang bị sức mạnh nào đó ăn mòn!
“Thiên Chi Long lại để cho ta một mớ hỗn độn!”
Tô Mộ bất đắc dĩ trợn trắng mắt.
Thiên Chi Long mặt tối hiển nhiên không có vô tư dâng hiến như vậy.
Dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn, mình và Hiên Viên lưỡng bại câu thương, thì khi hắn khởi động đại trận hấp thu Chân Thần Châu sẽ làm ngư ông đắc lợi.
“Phá hủy!”
“Những tài liệu này sử dụng ở trên đại trận của ta, hiệu quả nhất định sẽ càng tốt hơn!”
Không do dự, Tô Mộ mang theo các tiểu đệ bắt đầu kế hoạch”phá dỡ”.
Hiên Viên hiện tại chính là thành chủ thành Lăng Thiên, cho dù hắn phá hủy toàn bộ thành Lăng Thiên, cũng không có ai dám lời ra tiếng vào.
Mỗi lần tháo xuống một bộ phận tài liệu, đều sẽ có một luồng vật chất bóng tối xuất hiện, phát động công kích đối với Tô Mộ.
“Grào!”
Cũng không cần Tô Mộ động thủ, trên người thú Xích Diễm bộc phát hỏa diễm mạnh mẽ, dễ dàng hóa giải.
Mở Kho tàng Hoàng Kim ra, nhóm tiểu đệ Xương Khô đã quen nghề cũ, đem tài liệu tháo ra chuyển vào trận pháp bên trong Kho tàng.
“Bảo vệ nơi này cho tốt, tiếp theo ta sẽ hấp thu sức mạnh của Chân Thần Châu!”
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, Tô Mộ dặn dò một câu với Tử Long rồi bước vào Kho tàng Hoàng Kim.
Khi hắn đi ra lần nữa, toàn bộ đều sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Bên trong Kho tàng Hoàng Kim.
Tô Mộ đặt tất cả đồ đạc ở trên tòa trận pháp kia.
Khắp nơi chỗ nào cũng có tài liệu, kém nhất đều là tài liệu cấp Thần.
“Đây là một công trình lớn!”
“Nên mở rộng tòa trận pháp này ra một chút!”
Tài liệu đầy đủ làm cho Tô Mộ có tự tin.
Tòa trận pháp trong thành Lăng Thiên hắn cũng đã nghiên cứu qua, có không ít chỗ đáng để tham khảo.
Đối mặt với sức mạnh không gì sánh kịp này, nguyên tắc của Tô Mộ chỉ có một.
Thập toàn thập mỹ!
Theo hắn không ngừng bận rộn, trận pháp so với ban đầu đã được mở rộng ước chừng lớn gấp đôi.
Nếu như có bất kỳ một đại sư trận pháp nào ở đây, tuyệt đối sẽ giật mình kinh hãi.
Không nghi ngờ gì nữa, trận pháp này đã đạt tới sự hoàn mỹ!
Tô Mộ đi tới giữa đại trận, lấy viên Chân Thần Châu ra.
Trên Chân Thần Châu tản ra ánh sáng bảy màu rực rỡ, trôi lơ lửng ở trước người Tô Mộ.
“Bắt đầu!”
Hít sâu một hơi, Tô Mộ khởi động cả đại trận.
“Đinh!”
“Đinh!”
Nương theo âm thanh vang lên cực kỳ có tiết tấu, trên tòa đại trận cũng bộc phát ra ánh sáng cực hạn.
Toàn bộ Kho tàng Hoàng Kim bị bao phủ hoàn toàn.
Một giây sau, Chân Thần Châu dường như được kích hoạt, từ đó bộc phát ra ánh sáng màu sắc rực rỡ khác nhau.
Ánh sáng màu đỏ ẩn chứa nóng rực.
Ánh sáng màu xanh dương nổi lên gợn nước.
Ánh sáng màu xanh lá hiện ra sinh cơ nồng đậm.
Ánh sáng màu vàng mang theo lực đại địa.
Còn có sấm sét vang dội ầm ĩ, cuồng phong gào thét không ngừng.
Tiếp theo là sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối.
Tất cả pháp tắc bị hấp thu vào giờ khắc này đều hiện ra.
Tô Mộ đắm chìm dưới những ánh sáng này, thân thể lập tức bay lên.
Vô số năng lượng hội tụ lên trên viên Chân Thần Châu.
Ánh sáng màu đỏ dẫn đầu chuyển động.
Nó xoay quanh không trung vài vòng, trực tiếp rót vào thân thể Tô Mộ.
“Rào!”
Hỏa diễm dày đặc đột nhiên từ trên người Tô Mộ bộc phát ra.
Cùng lúc đó, năng lượng trên trận pháp chuyển hướng về phía Tô Mộ.
Những năng lượng này giống như củi lửa, làm cho ngọn lửa trên người hắn càng cháy càng mạnh!
Sau một thời gian, năng lượng màu xanh di chuyển.
“Tí tách tí tách!”
Lúc đầu chỉ là những giọt nước nhỏ, ngay sau đó là mưa to tầm tã.
Nước mưa tưới lên người Tô Mộ, làm ướt toàn bộ thân thể hắn.
Lại qua một đoạn thời gian, những năng lượng còn lại cũng nối tiếp chuyển động.
Năng lượng hệ mộc làm cho thân thể Tô Mộ mọc ra vô số chồi non.
Năng lượng hệ thổ làm cho hắn biến thành một người đá.
Năng lượng hệ lôi làm cho hắn hóa thân thành”bảo bối sạc điện hình người”.
Năng lượng hệ phong lại làm cho hắn tựa như tinh linh tùy tâm sở dục.
Ngay sau khi những năng lượng này đều bị hấp thu xong, luồng năng lượng màu đen chuyển động đi lên.
Lạnh lẽo, tối tăm, sợ hãi, chết chóc.
Năng lượng màu đen hoàn toàn khác với các năng lượng khác!
Khi luồng năng lượng này rót vào thân thể Tô Mộ, cả người hắn đều”đen”.
Hiển nhiên, so với những năng lượng khác, năng lượng màu đen cũng không dễ dàng hấp thu như vậy.
Tô Mộ chợt mở hai mắt ra, bóng tối xung quanh con ngươi bắt đầu khuếch tán.
Một khi đôi mắt của hắn bị bóng tối ăn mòn hoàn toàn, không ai biết những gì sẽ xảy ra.
Nhưng ngay khi bóng tối sắp bao phủ hết thảy, sức mạnh ánh sáng chiếu rọi lên người Tô Mộ.
Ấm áp, yên bình, thánh thiện.
Sức mạnh của ánh sáng và bóng tối tạo thành sự đối lập rõ ràng.
Bóng tối trong mắt Tô Mộ dần dần rút lui.
“Đây là tất cả lực pháp tắc sao?”
“Loại cảm giác này thật sự là quá khó hình dung!”
Tất cả lực pháp tắc nhập thể, trên mặt Tô Mộ khó nén vẻ hưng phấn.
“Rắc!”
Đột nhiên, trên viên Chân Thần Châu kia xuất hiện vết nứt.
Tô Mộ cũng không lo lắng.
Sức mạnh trên Chân Thần Châu đã bị hắn hấp thu toàn bộ, hạt châu này đã hoàn toàn mất đi tác dụng.
“Khống chế toàn năng, duy ngã độc tôn!”
Âm thanh vô cùng tự tin vang lên.
Trên người Tô Mộ bộc phát ra một luồng khí thế trước nay chưa từng có.
Những năng lượng xao động trong Kho tàng giống như dòng nước được khơi thông, điên cuồng lao về phía hắn.
Thần Toàn Năng sắp được sinh ra!
...
Quá trình Tô Mộ hấp thu lực pháp tắc nhìn như rất nhanh, nhưng bên ngoài Kho tàng Hoàng Kim đã trôi qua hai ngày.
Hiên Viên tự mình canh giữ ở cửa lớn Kho tàng, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.
“Năng lượng thật đáng sợ, chủ nhân sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
Tử Long cảm thụ được năng lượng khủng bố trong Kho tàng, có chút lo lắng mở miệng nói.
Chương 885: Rắn Thế Giới đột kích“Hắn chính là chủ nhân của chúng ta, sẽ không có vấn đề gì!” Hiên Viên cười cười, đối với Tô Mộ rất có lòng tin.
“Ầm ầm!”
Ngay khi Tử Long còn muốn nói cái gì đó, chấn động cách đó không xa vang lên.
“Ầm ầm!”
Đất rung núi chuyển, long trời lở đất.
Hiên Viên cau mày, vội vàng bay về phía động tĩnh truyền đến.
Cách thành Lăng Thiên không xa, mặt đất sinh ra nứt nẻ, chia ra làm hai.
Một vực sâu khổng lồ đến khó có thể tưởng tượng xuất hiện.
Hiên Viên nhìn chằm chằm vào vực sâu kia, biểu cảm trên mặt càng thêm khó coi.
Hắn có thể cảm giác được, có một tồn tại mạnh mẽ sắp tới.
Không do dự, Hiên Viên phát ra một tiếng quát lớn, trong tay xuất hiện một cây cung dài.
Theo trường cung bị kéo ra, một mũi tên tự động xuất hiện, nhắm ngay vị trí vực sâu.
“Rào!”
Ngọn lửa bao phủ trên mũi tên.
“Đi!”
Hiên Viên phát ra một tiếng quát lớn, buông dây cung ra.
“Vù!”
Sau khi mũi tên hỏa diễm bay ra, ánh lửa càng bộc phát rực rỡ.
Mũi tên này giống như một mặt trời lao đến vực sâu đen kịt.
“Xì!”
Cùng lúc đó, trên không trung hiện lên một tia chớp vừa to vừa cứng cáp.
Tia chớp này hoàn toàn trùng khớp với mục tiêu của mũi tên hỏa diễm!
Nhưng ngay sau khi hai công kích tiến vào vực sâu không bao lâu, ánh lửa và lôi quang đột nhiên dừng lại.
“Điều này làm sao có thể?”
Hai mắt Tử Long trừng lớn vô cùng, phát ra tiếng hô kinh sợ.
Đây chính là một đòn mạnh nhất của hắn và Hiên Viên!
Lại sử dụng các loại lực pháp tắc mạnh nhất.
Cứ như vậy bị hóa giải dễ dàng?
Biểu cảm trên mặt Hiên Viên đồng dạng kinh ngạc, một câu cũng nói không nên lời.
“Ầm ầm!”
Hai người còn đang khiếp sợ, mặt đất phía dưới lại vang lên chấn động.
Vực thẳm khủng bố vẫn đang mở rộng.
Rất nhanh, một cái đầu rắn có thể so sánh với cả tòa thành Lăng Thiên từ trong vực sâu xuất hiện.
Con rắn khổng lồ này lè lưỡi phun ra nuốt vào, trên người tản ra khí thế cực kỳ ghê người.
“Trời ạ, rốt cuộc là cái gì?”
“Một con rắn... lớn?”
“Cái này đã không thể gọi là rắn đi? Nó cũng quá lớn rồi?”
Trong thành Lăng Thiên, nhìn thấy cự xà xuất hiện, da đầu mọi người tê dại, thân thể lại không ngừng run rẩy.
“Khè!”
Cự xà mở miệng to như chậu máu, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít.
Thân thể của nó dần dần từ trong vực sâu bò ra.
Trên thân thể khổng lồ kia khắp nơi đều là miệng vết thương, bên cạnh mỗi một miệng vết thương đều mang theo chất lỏng màu đen.
Khi thân hình của nó phơi bày toàn bộ, cả thành Lăng Thiên cũng bị bóng tối bao phủ hoàn toàn.
Cự xà nhìn tòa thành phố này, trong ánh mắt tràn ngập khinh thường.
Đó là sự thật.
Chỉ cần nó phát động công kích, tòa thành phố trôi nổi trên không trung này sẽ sụp đổ chỉ trong khoảnh khắc!
Nó nhìn Hiên Viên, miệng chậm rãi nói ra tiếng người.
“Ngươi chính là người ta muốn tìm?”
“Đúng vậy, ta chính là người ngươi muốn tìm!”
Hiên Viên nhìn con rắn khổng lồ kia, trên mặt không có nửa điểm sợ hãi.
Con rắn khổng lồ này khí thế hung hăng.
Tô Mộ lại đang ở thời khắc mấu chốt hấp thu Chân Thần Châu.
Trước mắt có thể bảo vệ thành Lăng Thiên cũng chỉ có hắn.
“Mọi người nghe lệnh!”
Đưa lưng về phía thành Lăng Thiên, Hiên Viên hô lớn.
“Mở ra trận phòng ngự trong thành!”
Thành chủ đại nhân hạ lệnh, người trong thành Lăng Thiên cố nén sợ hãi đối với rắn Thế Giới, nhanh chóng hành động.
Cự xà còn đang đánh giá Hiên Viên, không có chút ý tứ ra tay.
Ở trong mắt nó, bất kể là Hiên Viên hay là những người trong thành Lăng Thiên, toàn bộ đều là con kiến hôi tùy thời có thể nghiền chết.
“Hại ta chịu nhiều tội như vậy, kết quả lại chỉ là vì đối phó với một Chân Thần?”
“Không thú vị!”
Rắn Thế Giới lại mở miệng, thật sự không để Hiên Viên vào mắt.
“Nếu đã tới, vậy thì hủy diệt toàn bộ nơi này đi!”
Phun ra nuốt vào lưỡi rắn đỏ tươi, rắn Thế Giới di chuyển.
“Ầm ầm!”
Thân hình khổng lồ làm mặt đất cũng vang lên chấn động.
“Ta mặc kệ ngươi là quái vật gì, tiến thêm một bước.”
“Ngươi sẽ chết!”
Hiên Viên kéo dây cung trong tay ra, trong âm thanh cảnh cáo mang theo một luồng kiên quyết.
Trước khi Tô Mộ từ Kho tàng Hoàng Kim đi ra, hắn tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy!
“Chết?”
“Ha ha ha!”
“Chỉ bằng ngươi?”
Rắn Thế Giới giận quá hóa cười.
Khi đôi mắt đen kịt của nó chuyển động, bóng tối vô tận bao phủ toàn bộ bầu trời.
Cự xà cũng không vội ra tay.
Nó muốn nhìn sự sụp đổ từng chút một của những người trước mắt trong tuyệt vọng.
Bằng cách này, nó mới có thể cảm nhận một chút niềm vui.
“Khè!”
Lại là một tiếng rít vang lên.
Năng lượng màu đen mạnh mẽ lướt qua Hiên Viên, đánh mạnh vào thành Lăng Thiên.
“Phanh!”
Trận pháp phòng ngự vừa mới mở ra bị trùng kích, trong nháy mắt nứt ra một lỗ hổng.
“Con rắn đen này rốt cuộc có lai lịch gì? Trận pháp của thành Lăng Thiên ngay cả Chân Thần cũng có thể gánh được, lại không ngăn được một đòn của nó?”
“Quá đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ!”
“Chúng ta xong rồi, vị thành chủ đại nhân kia không cứu được chúng ta!”
“Mọi người đừng bỏ cuộc!”
Chỉ bằng một đòn, lòng người thành Lăng Thiên lập tức tan rã, tất cả mọi người rơi vào tuyệt vọng.
“Rào!”
Đúng lúc này, trong thế giới đen kịt xuất hiện một ánh lửa.
Mũi tên Hỏa Diễm trong tay Hiên Viên dường như trở thành hy vọng của mọi người.
“Vù!”
Mũi tên phá không mà đi, kéo lên một vệt đuôi lửa thật dài trong bóng đêm.
“Ha ha!”
Đối mặt với một đòn này, rắn bóng tối căn bản không có ý tránh né.
Trên người nó bộc phát ra một vầng khí tức màu đen, trong nháy mắt nuốt chửng ánh lửa trên mũi tên hầu như không còn.
“Khè!”
Chương 886: Chân chính toàn năngLại một tiếng rít điên cuồng vang lên.
“Ầm!”
Năng lượng màu đen lần thứ hai lướt qua Hiên Viên, hung hăng đánh vào Thành Lăng Thiên.
Tòa đảo lơ lửng trên không trung bị dịch chuyển sang ngang.
“Đông!”
Cả thành phố đang rung chuyển.
“Đùng đoàng!”
Đột nhiên, âm thanh lôi điện vang vọng trên bầu trời thành Lăng Thiên.
Ánh sáng sấm sét rực rỡ trong bóng tối càng chói mắt.
“Grào!”
Đồng dạng là một tiếng gầm thét, Đạn Lôi Quang thật lớn từ trong miệng Tử Long bay ra, tấn công Hắc Ám Cự Xà.
Tốc độ của sấm chớp cực nhanh, một đòn này chuẩn xác đánh trúng đầu cự xà.
“Ầm!”
Hắc Ám Cự Xà bị đánh trúng cái ót, thân thể không khống chế được mà nghiêng ngả.
“Tốt!”
“Quá lợi hại!”
Một đòn này cũng làm cho mọi người trong thành Lăng Thiên phát ra tiếng hoan hô rung trời.
Chỉ cần có thể gây ra sát thương đối với Hắc Ám Cự Xà, vậy bọn họ còn có hy vọng!
“Rất tốt!”
Nhưng một đòn này đối với Hắc Ám Cự Xà , căn bản không đau không ngứa.
Nó kéo đầu rắn khổng lồ nhìn về Tử Long phát động một đòn này.
Giây tiếp theo, vô số năng lượng bóng tối từ trên người nó xuất hiện.
Những năng lượng này biến ảo thành một bàn tay khổng lồ, chộp lấy Tử Long nắm chặt trong tay.
“A!”
Tiếng gào thét thống khổ từ trong miệng Tử Long vang lên.
Thân là một con cự long cấp Chân Cấp Thần, làn da trên người nó có được năng lực phòng ngự cực mạnh.
Nhưng dưới năng lượng bóng tối này, rõ ràng không đủ nhìn.
Đây là thực lực nghiền ép tuyệt đối!
“Ta sẽ không để ngươi chết thống khoái như vậy!”
Âm thanh của Hắc Ám Cự Xà lạnh băng vô tình.
Những năng lượng bóng tối kia không ngừng tra tấn Tử Long.
“Ngươi buông hắn ra cho ta!”
Ánh mắt Hiên Viên tràn ngập lửa giận vô tận.
Lực pháp tắc hỏa diễm mạnh mẽ tăng lên đến cực hạn.
Ánh lửa dày đặc giống như mặt trời mọc, dấy lên hy vọng trong lòng mọi người ở thành Lăng Thiên.
“Thành chủ đại nhân, xông lên!”
“Giết chết cái tên phiền phức đen thui này!”
Tiếng hò hét vang vọng khắp trời xanh.
Hiên Viên mang theo hy vọng của mọi người, hội tụ tất cả sức mạnh của hắn trên mũi tên.
“Đi!”
Mũi tên bị ngọn lửa dày đặc bao phủ, trực tiếp bay về phía Hắc Ám Cự Xà.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh vang lên, khí tức bóng tối đáng sợ lần thứ hai đánh vào mũi tên hỏa diễm.
Nhưng lúc này đây, ngọn lửa cũng có không bị dập tắt!
Dù cho ở dưới khí tức bóng tối quấy nhiễu, ánh lửa trên mũi tên lung lay sắp đổ.
Mọi người trong thành Lăng Thiên nhìn chằm chằm mũi tên kia.
Ánh lửa lúc sáng lúc tối mang theo hy vọng của tất cả bọn họ.
“Rào!”
Sau khi xuyên qua vùng khí tức bóng tối kia, ánh lửa đại thịnh.
Mũi tên này bắn thẳng vào mắt trái của Hắc Ám Cự Xà.
“A!”
Đến lượt Hắc Ám Cự Xà gào thét đau đớn.
Không nghi ngờ gì nữa, nó đã khinh suất.
Nếu toàn lực ngăn cản, một đòn này của Hiên Viên căn bản không có cơ hội đả thương nó.
“Ngươi là thành chủ của tòa thành này đúng không?”
“Ta sẽ không để ngươi chết quá nhanh, ta muốn ngươi tận mắt nhìn thấy dân thành của ngươi, từng người từng người chết ở trước mặt ngươi!”
Trong âm thanh trầm thấp của Hắc Ám Cự Xà lộ ra phẫn nộ vô cùng.
“Khét!
Rất nhiều năng lượng bóng tối hóa thành một mũi tên màu đen bắn về phía thành Lăng Thiên trên không trung.
“Ầm!”
Dưới một mũi tên, toàn bộ đảo trên không trong nháy mắt biến thành hai nửa.
“Ầm ầm!”
Hòn đảo trên không lớn như vậy ngay sau đó bắt đầu chìm xuống.
Tất cả hy vọng, dường như dưới mũi tên này, hóa thành bong bóng!
...
Trong Kho tàng Hoàng Kim.
Sau khi dung hợp các hệ pháp tắc, mọi thứ cũng không có chấm dứt.
“Luồng sức mạnh này là gì?”
Trong quá trình hấp thu, Tô Mộ đột nhiên cảm giác được một luồng sức mạnh pháp tắc trước nay chưa từng có.
Luồng sức mạnh này thậm chí vượt qua các hệ pháp tắc Chân Thần Châu.
Đúng lúc này, cột điểm trên thanh kỹ năng của Tô Mộ sinh ra biến hóa.
Con số ban đầu là 999999999 đang giảm với tốc độ rất nhanh.
Cũng chính trong quá trình giảm xuống này, lực pháp tắc đột nhiên xuất hiện trong Kho tàng cũng càng ngày càng mạnh.
Tô Mộ mở to hai mắt.
Từ lúc hắn tiến vào trò chơi, thật ra đã nắm giữ lực pháp tắc mạnh mẽ nhất!
Số điểm kỹ năng nhanh chóng biến thành 0.
Vô số pháp tắc vây quanh ở trước người Tô Mộ.
Hắn trong nháy mắt hiểu được.
Hấp thu những lực pháp tắc này, hắn mới có thể đạt tới toàn năng chân chính!
“Ầm ầm!”
Cũng vào lúc này, toàn bộ Kho tàng Hoàng Kim xảy ra rung động dữ dội.
“Bên ngoài xảy ra chuyện?”
Tô Mộ nhíu mày.
Không do dự, hắn vươn tay, chạm vào lực pháp tắc trước người.
Một giây sau, vô số pháp tắc tràn vào thân thể hắn.
Thần toàn năng sắp ra đời!
Thành Lăng Thiên.
Tòa thành cổ không biết tồn tại bao lâu này bị chia làm hai, đang dùng tốc độ cực nhanh rơi xuống phía dưới.
Hiên Viên buông tha công kích Hắc Ám Cự Xà, bay về phía một nửa thành.
“Si tâm vọng tưởng!”
Hắc Ám Cự Xà phát ra một tiếng cười nhạo.
Năng lượng bóng tối khủng bố như giòi bám vào xương, quấn quanh trên người Hiên Viên.
“Buông ta ra!”
Hiên Viên liều mạng giãy dụa, trên người bộc phát ra pháp tắc hệ hỏa mạnh mẽ.
Tô Mộ còn ở nửa tòa thành phố kia, nếu mặc cho hắn rơi xuống, nói không chừng sẽ phá hỏng đại sự.
“Ngươi cái gì cũng không làm được.”
“Ngươi còn lại chỉ có tuyệt vọng vô tận!”
Hắc Ám Cự Xà giọng điệu lạnh lùng vô cùng.
Dù cho Hiên Viên sử dụng toàn bộ sức mạnh, cũng không cách nào thoát khỏi những năng lượng bóng tối kia.
Chênh lệch giữa Thần Chủ và Chân Thần căn bản không thể bù đắp!
Chương 887: Nháy mắt giết chết Hắc Ám Đại XàMở cái miệng to như chậu máu, trong miệng Hắc Ám Cự Xà xuất hiện một luồng năng lượng cầu màu đen nhắm vào nửa thành phố đang rơi xuống.
“Ngươi dừng tay cho ta!”
“Có bản lĩnh thì nhắm vào ta!”
Hiên Viên phát ra tiếng rống giận điên cuồng.
Hắc Ám Cự Xà không để ý tới, vẫn tụ tập năng lượng như trước.
Muốn hoàn toàn phá hủy một người, vậy trước tiên phải bắt đầu ra tay từ thứ hắn coi trọng.
Nhìn quả cầu năng lượng bóng tối không cách nào địch nổi kia, người trong nửa tòa thành tất cả đều nhắm mắt lại.
Bọn họ như cảm thấy cái chết đang đến gần.
“Hủy diệt đi!”
Quả cầu năng lượng màu đen bay thẳng về phía nửa tòa thành.
Sức mạnh đủ để hủy diệt tất cả mọi thứ mà nó bao trùm chỉ trong nháy mắt.
Hắc Ám Cự Xà phun ra nuốt vào lưỡi rắn, nhìn chằm chằm Hiên Viên bị trói buộc.
“Người vô năng, đây chính là kết cuộc chọc giận ta!”
“Ta nhất định phải giết ngươi!” Hiên Viên vô cùng phẫn nộ gào thét.
Nhưng lời nói của hắn ở trong mắt Hắc Ám Cự Xà, quả thực chính là một chuyện cười.
“Bạch!”
Nhưng đúng lúc này, một tia sáng vô cùng rực rỡ từ trên nửa tòa thành kia xuất hiện.
Luồng ánh sáng này ẩn chứa sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, trong khoảnh khắc những năng lượng bóng tối kia bị tan rã.
Không chỉ vậy, năng lượng này tiếp tục khuếch tán.
Rất nhanh, ánh sáng bao phủ Tử Long và Hiên Viên.
Năng lượng bóng tối trói buộc hai người đồng thời biến mất.
Bóng tối bao phủ trên bầu trời đã tan biến, ngay cả Hắc Ám Cự Xà cũng bị luồng ánh sáng này chiếu đến không mở mắt ra được.
“Kẻ nào!”
Trên người nó bộc phát ra khí tức bóng tối, muốn ngăn cản những ánh sáng xâm lấn kia.
“Khi dễ người của ta, ngươi có biết ngươi sẽ phải trả giá đắt như thế nào không?”
Một âm thanh vô cùng khí phách vang lên.
“Chủ nhân!”
“Chủ nhân!”
Hiên Viên và Tử Long vẻ mặt phấn khởi, đồng thanh hô lớn.
Một giây sau, một bóng dáng trong nháy mắt đi tới bên cạnh bọn họ.
“Tiếp theo hãy giao cho ta, các ngươi đi giúp những người trong thành.”
Tô Mộ đối với hai người cười cười, căn bản không có để con Hắc Ám Cự Xà kia vào mắt.
“Đã biết!”
Hai người gật đầu, phân biệt bay về phía thành Lăng Thiên đang rơi xuống.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Hắc Ám Cự Xà phát ra tiếng gầm giận dữ đối với Tô Mộ, trong âm thanh mang theo sự kiêng kỵ rất sâu.
Thân là BOSS cấp Thần Chủ, nó có thể cảm giác được hơi thở mà Tô Mộ phát ra đáng sợ đến mức nào.
Tồn tại như vậy, vốn là không nên xuất hiện ở cái chỗ này mới đúng.
“Ta mới là người ngươi muốn tìm!”
Tô Mộ lộ ra hàm răng trắng, vươn tay về phía Hắc Ám Cự Xà.
“Răng rắc!”
Một giây sau, vô số lôi quang xuất hiện trên thân thể khổng lồ kia.
“Phanh!”“Phanh!”“Phanh!”
Tiếng nổ vang lên liên tục.
Ngay cả một đòn toàn lực của Hiên Viên cũng không làm gì được thân thể Cự Xà, nhưng dưới sự công kích của lôi điện, trong khoảnh khắc thân thẻ nó máu thịt lẫn lộn.
Rất nhiều máu đen tuôn ra.
“A!”
Hắc Ám Cự Xà cảm giác thống khổ trước nay chưa từng có.
Cho dù nó mang theo lực pháp tắc mà đến, cũng không bằng một đòn gây ra tổn thương của Tô Mộ.
“Còn chưa xong đâu!”
Nụ cười trên mặt Tô Mộ không ngừng, tư thế trên tay biến đổi.
Ngay sau đó, một lỗ đen so với Hắc Ám Cự Xà còn lớn hơn rất nhiều xuất hiện.
Trước lỗ đen này, Cự Xà giống chỉ như một con giun đất.
Tô Mộ khống chế lỗ đen, cuốn thân thể Hắc Ám Cự Xà thành một cục.
“Không, chuyện này không có khả năng!”
“Ngươi làm sao có được sức mạnh kinh khủng như vậy?”
Phát hiện mình căn bản không có đường phản kháng, Hắc Ám Cự Xà rơi vào trong tuyệt vọng cực độ.
Nó chính là một Thần Chủ!
Nhân loại trước mắt này, vậy mà có thể đem nó đùa bỡn trong lòng bàn tay?
“Ta chính là Thần Toàn Năng!”
Tô Mộ thu hồi tươi cười trên mặt, sát ý lạnh lẽo đột nhiên bộc phát.
“Phanh!”
Trong nháy mắt, lỗ đen bộc phát, Hắc Ám Cự Xà bị năng lượng bộc phát ảnh hưởng đến, nổ tung thành vô số mảnh vụn.
Nhưng chuyện này chưa kết thúc.
Những mảnh vụn này hóa thành vô số vật chất màu đen, muốn một lần nữa tụ tập cùng một chỗ.
“Hừ!”
Tiếng hừ lạnh vang lên, trên mỗi một mảnh vụn đều dấy lên ngọn lửa cháy hừng hực.
Tô Mộ hời hợt, giết chết Hắc Ám Cự Xà cấp Thần Chủ.
Vươn tay, mấy vầng sáng trên không trung bay về trong tay hắn.
Đây là những thứ rơi xuống sau khi BOSS cấp Thần Chủ chết.
Những thứ này, Tô Mộ không thèm để vào mắt.
“Sức mạnh toàn năng, quá mạnh mẽ!”
Sau khi dung hợp pháp tắc vô hạn, cấp bậc hiện tại của Tô Mộ đã sớm thoát khỏi pháp tắc!
Thuộc tính, trang bị kỹ năng, những thứ này lại hoàn toàn mất đi ý nghĩa.
Chỉ cần hắn nguyện ý, hoàn toàn có thể sáng tạo pháp tắc!
Ngẩng đầu, Tô Mộ nhìn lên trên tháp.
Vẻn vẹn chỉ liếc mắt một cái, ánh mắt trực tiếp xuyên qua chín tầng phía trên.
Tất cả mọi thứ đều bị hắn thu hết vào đáy mắt.
Ở khu vực của tầng cao nhất, là một tòa cung điện do vô số trận pháp xây dựng mà thành.
Phía trên cung điện có một ngai vàng.
Tô Mộ nhìn thấy rõ ràng, ngồi trên ngai vàng kia là một bộ xương khô!
“Chính là ngươi ban cho ta điểm kỹ năng vô hạn sao?”
Cách một khoảng xa, Tô Mộ mở miệng hỏi.
Xương khô không trả lời, hoặc có lẽ đã không thể trả lời.
Tô Mộ thở dài một hơi.
Muốn bước vào tòa cung điện pháp tắc kia, phía trên chín tầng thế giới còn có không ít kẻ địch cản đường.
Thu hồi tầm mắt, Tô Mộ nhìn xuống dưới.
Xuyên qua mặt đất, trước mắt hắn xuất hiện toàn bộ thế giới Thần Đồ.
Chương 888: Nháy mắt giết chết Hắc Ám Đại Xà (2)Dưới Thế giới Thần Đồ, chính là toàn bộ thế giới hiện thực.
“Thì ra cái gọi là vị diện và thế giới Thần Đồ có sự kết nối?”
Dưới góc nhìn này, Tô Mộ rõ ràng nhìn thấy, các vị diện nối liền với thế giới game Thần Đồ, nhưng giữa hai bên bị vách tường ngăn cách.
Điều này dẫn đến muốn tiến vào thế giới Thần Đồ, vậy trước tiên phải tiến vào thế giới hiện thực.
Mà theo lực pháp tắc sống lại, những vách tường này cũng theo đó biến mất.
Về phần dũng giả tháp cao tồn tại, đúng như dự đoán trước đó, tháp cao có tác dụng chuyển tiếp.
Mở ra tất cả tháp Dũng Sĩ, chẳng những có thể giải phóng liên thông ở hạ tầng thế giới, hơn nữa con đường dẫn đến Thần tháp sẽ theo đó xuất hiện.
Tô Mộ nhìn Hiên Viên và Tử Long.
Hai người mỗi người kéo một nửa Thành Lăng Thiên, vững vàng rơi trên mặt đất.
“Leo lên ngai vàng, ta có thể hiểu rõ hết thảy!”
“Phiền toái phía dưới giao cho Hiên Viên và Tử Long!”
“Phiền toái phía trên chính ta tự tay giải quyết!’
Vươn tay, trong lòng bàn tay Tô Mộ xuất hiện ra hàng loạt lực pháp tắc.
Sau vô hạn toàn năng, hắn đã có thể khống chế tất cả pháp tắc trong thế giới này.
Dưới sự tu bổ của những pháp tắc này, thành Lăng Thiên nứt thành hai nửa dùng tốc độ cực nhanh một lần nữa nối lại với nhau.
Ngay cả những kiến trúc bị phá hư trong thành cũng giống được quay ngược thời gian, khôi phục lại trạng thái hoàn hảo như lúc ban đầu.
“Như này cũng quá thần kỳ đi?”
“Đây là sức mạnh toàn năng?”
Hiên Viên nhìn thấy toàn bộ, trợn mắt há hốc mồm.
“Đúng vậy!”
Tô Mộ gật đầu, cười yếu ớt.
“Từ giờ trở đi, ngươi cũng có thể có được luồng sức mạnh này!”
Không đợi Hiên Viên kịp phản ứng, Tô Mộ vung tay lên.
Thân thể Hiên Viên nhất thời không khống chế được, lơ lửng ở trên không trung.
Một giây sau, luồng lực pháp tắc vô hạn từ trong cơ thể hắn bộc phát.
Đã từng là”phân thân” của Tô Mộ, trong cơ thể Hiên Viên cũng lưu lại một bộ phận pháp tắc vô hạn.
Dưới sự trợ giúp của Tô Mộ, hắn trực tiếp vượt qua cấp Thần Chủ, đạt tới cấp Thần Vương mạnh nhất thế giới!
“Từ giờ trở đi, ngươi chính là Thần Vương của tòa tháp này!”
“Ta muốn ngươi thay ta trấn thủ tòa tháp!”
Âm thanh Tô Mộ không giận mà uy, khí thế ngập trời.
“Tuân mệnh!”
Hiên Viên quỳ trên mặt đất, vô cùng cung kính.
“Nơi này giao cho ngươi!”
“Ngươi sẽ gặp phải không ít phiền toái, nhưng với thực lực của ngươi bây giờ, bất luận phiền toái gì cũng không thành vấn đề!”
Tô Mộ gật đầu, không phải dùng giọng điệu ra lệnh, mà là dặn dò đối với huynh đệ.
“Yên tâm đi chủ nhân!” Hiên Viên lần nữa đáp ứng.
Không nói thêm gì nữa, trên người Tô Mộ bộc phát ra tia sáng.
Một giây sau, cả người hắn phóng lên trời, đi tới đỉnh cao nhất của Thần tháp.
“Lên!”
Theo một tiếng quát kẽ, toàn bộ trên tháp Dũng Sĩ ở tầng một Thần tháp bộc phát ra ánh sáng rực rỡ.
“Mở!”
Lại là một tiếng quát.
Cả thế giới đã thay đổi hoàn toàn.
Tòa thành dưới đáy biển từ trong biển sâu chậm rãi bay lên.
Các tháp Dũng Sĩ ở địa phương, những thành phố bị tàn phá hoặc là những thành trì đã sớm bị phá hủy, cũng đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được”phục hồi như cũ”.
Sức mạnh như vậy, quả thực khó có thể tưởng tượng!
Trong thế giới Thần Đồ, một cột sáng xuất hiện trên bầu trời thành Diêm Nhật.
“Cột sáng này là cái gì?”
“Chuyện gì đã xảy ra? Đây hình như là một cái thang trời?”
“Chẳng lẽ nói, cột sáng này có thể đi đến Thần Giới?”
Vô số người chơi nhìn cột sáng kia, tiếng nghị luận không dứt.
Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.
Trong thế giới hiện tại, cánh cửa truyền tống ở các nơi bắt đầu mở rộng.
Từng cột từng cột ánh sáng xuất hiện ở các địa điểm khác nhau.
Thế giới hiện thực, thế giới Thần Đồ được mở ra hoàn toàn.
Mà trong thế giới Thần Đồ, ngoại trừ thành Diệu Nhật, những nơi khác cũng xuất hiện thang trời.
Chỉ cần bước lên những bậc thang này là có thể tiến vào Thần tháp!
...
“Ha ha ha! Mọi thứ cuối cùng đã bắt đầu!”
“Chờ đợi vô số năm tháng, ta muốn một lần nữa leo lên tòa tháp cao kia, ngồi lên ngai vàng kia!”
“Tất cả mọi thứ đều thuộc về ta, không ai có thể ngăn cản!”
Sâu trong các thế giới vị diện, tiếng gầm giận dữ phấn khích liên tiếp không ngừng.
Đã từng là cường giả từng người từng người xuất hiện trên mặt nước.
Có người khổng lồ một mắt cao vạn trượng.
Còn có người dùng một hơi thở là có thể tiêu diệt cự long vạn dặm.
Lại càng có”người” đầu đầy tóc tai, toàn thân trải rộng vết thương.
Mục tiêu của họ chỉ có một.
Leo lên Thần tháp, trở thành Chí Tôn!
...
“Tiếp theo là con đường đi lên!”
Ở tầng cao nhất của Thần tháp, Tô Mộ ngẩng đầu lên.
Vươn tay ra, một màn chắn pháp tắc vô hình hiện ra.
Không giống lúc trước, khi Tô Mộ đụng phải những pháp tắc này, cũng không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.
Ngược lại những pháp tắc này giống như gặp phải khắc tinh, bắt đầu tiêu tán với tốc độ cực nhanh.
“Phá!”
Một chữ khí phách vô cùng xông thẳng lên trời cao.
Một tiếng phá này của Tô Mộ như diều gặp gió bay lên chín tầng trời!
Dưới một chữ, vạn pháp đều diệt!
Lối đi lên mở ra hoàn toàn.
Tô Mộ không nhúc nhích.
Với sức mạnh hiện tại hắn đang nắm giữ, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể lướt qua chín tầng thế giới, thẳng đến tòa cung điện pháp tắc kia.z a lo: 0 9 3 5 8 2 4 7 0 2
Chương 889: Tiêu diệt tất cả hắc ámNhưng hắn không làm thế.
Trước khi tìm hiểu tất cả, có rất nhiều”rắc rối” cần phải được dọn sạch.
“Bọn họ tới rồi!”
“Những người đi lên giao cho ngươi xử lý!”
Nhẹ giọng nỉ non hai câu, hai câu này đồng thời truyền đến trong tai Hiên Viên.
Trong thành Lăng Thiên, Hiên Viên đeo trường cung, trên người tản ra khí thế không ai địch nổi.
Hắn bay lên bầu trời thành Lăng Thiên, kéo dây cung trong tay.
Một mũi tên xuất hiện, một giây sau xuyên qua không gian, trực tiếp bay về phía vị trí của một cột sáng truyền tống.
Nơi đó có một con chó khổng với ba cái đầu đang chạy như điên trên bậc thang lên bầu trời.
“Phanh!”
Một mũi tên bắn ra, diệt Chân Thần!
Cơ thể của con chó khổng lồ mất đi sự chống đỡ, từ trên thang trời rơi xuống.
Cái chết của nó chỉ là sự khởi đầu.
Có rất nhiều sinh linh mưu toan trèo lên Thần tháp.
Hiên Viên cầm trường cung trong tay, trong hai mắt nhìn rõ hết thảy.
Ngày hôm nay, vô số cường giả muốn bước lên bậc thang dẫn tới Thiên Môn, bước vào Thần tháp bọn họ nhớ mãi không thôi.
Nhưng đây hết thảy đều là nói suông!
Hiên Viên một người một cung, trấn thủ cửa Thần tháp!
Quần thần ngã xuống dưới mũi tên cô quạnh!
...
So với đối thủ của Hiên Viên, Tô Mộ đối mặt với tồn tại càng thêm mạnh mẽ.
Thần tháp đã sớm bị vật chất bóng tối ăn mòn, sinh vật bóng tối mạnh mẽ vô số kể.
Những kẻ này tuyệt đối sẽ không tùy ý để hắn bước vào tòa cung điện pháp tắc kia.
Một khi đi lên trên, sẽ có vô số ma vật Bóng tối ngăn cản bước chân của hắn!
“Vô Hạn Bão Táp!”
Tâm niệm vừa động, Tô Mộ trong nháy mắt đi tới trung tâm thế giới tầng hai của Thần tháp.
Trong mê cung vô tận này, cuồng phong vô tận từ trên người hắn bộc phát ra.
“Hô! Hô! Hô!”
Cơn lốc hủy diệt đủ để cuốn sạch vô số ma vật.
Những sức mạnh bóng tối cũng bị tán ra khắp mọi ngóc ngách của tầng này.
“Đã đến lúc có được một cuộc sống mới!”
Tô Mộ lộ ra một nụ cười, trên lòng bàn tay lưu chuyển lực pháp tắc.
Vô số pháp tắc bóng tối bị thiêu đốt.
Tòa Thần tháp có tử khí nặng nề của này, sắp nghênh đón sức sống hoàn toàn mới!
“Ta là Tô Mộ, Chí Tôn Chi Chủ!”
Âm thanh của Tô Mộ vang vọng cả tòa Thần tháp, quanh quẩn không dứt.
“Chí Tôn Chi Chủ? Buồn cười đến cực hạn!”
“Tòa Thần tháp này đã sớm thuộc về bóng tối, cái gọi là Chí Tôn, đều sẽ biến thành xương khô!”
“Chất dinh dưỡng lại tự đưa tới cửa, xem ra xuất hiện một người không tồi, hy vọng có thể để cho ta ăn no một bữa!”
Trên thượng tầng Thần tháp, từng âm thanh mạnh mẽ vang lên.
Trong giọng nói của bọn họ mang theo sự chế giễu nồng đậm.
“Rất tốt!”
Tô Mộ cũng không tức giận, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
“Đã đến lúc quét sạch toàn bộ bóng tối!”
Lật tay thành mây, phủ tay làm mưa.
Tô Mộ nhìn lên trên, trong mắt tràn ngập lực quang minh.
Chỉ liếc mắt một cái, tất cả kẻ địch đều bại lộ dưới tầm mắt.
“Tẩy sạch bóng tối!”
Bốn chữ khổng võ hữu lực, giống như chuông lớn.
Các tầng Thần tháp, một ít tinh thể đặc thù giống như được triệu hoán, tản mát ra ánh sáng rực rỡ.
Những tinh thể này chính là huân chương của Thần!
Dưới sự khống chế của Tô Mộ, chúng bộc phát ra sức mạnh cực hạn.
Từng khối từng mảnh huân chương của Thần lấp lánh bầu trời, giống như ngọn hải đăng trong bóng tối vậy.
“Chỉ bằng ngươi? Không tự lượng sức mình!”
“Xuất khẩu cuồng ngôn, chết cho ta!”
“Ánh sáng đom đóm, cũng dám mưu toan quét sạch bóng tối?”
Vài âm thanh phẫn nộ liên tiếp vang lên.
Không gian thượng tầng Thần tháp nhất thời rơi vào trong bóng tối vô tận.
Cho dù có huân chương của Thần tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nhưng cũng không cách nào ngăn cản bóng tối xâm lấn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ ánh sáng biến mất.
Thần tháp tầng một, thậm chí thế giới Thần Đồ thế giới hiện thực cũng chỉ còn lại một vùng tối đen.
“Chí Tôn Chi Chủ? Chẳng qua cũng chỉ có như vậy!”
“Thời đại bóng tối, ai dám nói quang minh? Ai dám xưng Chí Tôn?”
Âm thanh đầy trào phúng vang vọng toàn bộ Thần tháp.
Hoa văn trên huân chương càng lúc càng ảm đạm.
Sức mạnh của bóng tối dần dần nuốt chửng tất cả mọi thứ.
Nhưng ngay khi tất cả ánh sáng sắp biến mất, trong dòng lũ bóng tối, một ánh lửa yếu ớt lay động bất diệt.
“Rào!”
Ánh lửa không ngừng!
Trên người Tô Mộ bộc phát ngọn lửa mạnh mẽ.
“Bóng tối, quét sạch!”
Ngọn lửa vô tận cuốn sạch mà đi.
Cùng lúc đó, ánh sáng trên huân chương của Thần tiêu tán rồi lại xuất hiện hỏa diễm mạnh mẽ.
Vật chất bóng tối bao phủ Thần tháp gặp phải khắc tinh.
Những ngọn lửa này không đơn thuần chỉ là sức mạnh của ngọn lửa.
Mà nó là dung hợp toàn hệ pháp tắc, chỉ là dùng hình dạng hỏa diễm hiện ra.
Dưới sự gia tăng của pháp tắc vô hạn, vật chất bóng tối bắt đầu được gột rửa.
“Không, làm sao có thể? Làm thế nào chúng ta có thể thất bại?”
Chương 890: Tiêu diệt tất cả hắc ám (chương kết)“Chúng ta rõ ràng đã nắm trong tay tòa Thần tháp này, chỉ cần qua một kỷ nguyên nữa, chúng ta có thể thống trị hết thảy!”
“Đây không phải là vận mệnh của chúng ta, ta không phục!”
“Bóng tối vĩnh viễn bất diệt, quốc gia Bóng Tối nhất định sẽ quay trở lại!”
Hết lần này đến lần khác tiếng gào thét vang lên.
Dưới ngọn lửa vô tận thiêu đốt, những sinh vật bóng tối đáng sợ từng cái từng cái bị tiêu diệt.
“Hô!”
Tô Mộ thở dài một hơi.
Sức mạnh bóng tối trong Thần tháp đã bị ngọn lửa quét sạch toàn bộ.
Về phần lực bóng tối phía dưới Thần tháp, mình để lại cho Hiên Viên giải quyết đi.
“Đến lúc rồi!”
Sau lưng mở ra đôi cánh hỏa diễm vô cùng phong cách, Tô Mộ trực tiếp bay tới thượng tầng Thần tháp.
Không một chút trở ngại, hắn đi đến cánh cửa trên tầng cao nhất.
“Mở!”
“Ầm ầm!”
Vung tay lên, cánh cửa này mở ra.
Rất nhiều lực pháp tắc xuất hiện.
Với sự xuất hiện của Tô Mộ, chúng nó dường như trở nên rất nóng nảy.
Không để ý đến những lực pháp tắc này, Tô Mộ nhìn ngai vàng phía trên cung điện.
Một bộ xương khô ngồi ngay ngắn ở nơi đó.
Mặc dù đã chết nhưng vẫn có thể này cảm nhận được uy nghiêm cực kỳ cường thế từ trên bộ xương khô.
“Đã đến lúc biết tất cả!”
Trên người Tô Mộ bộc phát ra lực pháp tắc vô hạn, xông tới bộ xương khô kia.
Trong nháy mắt tiếp xúc, hoàn cảnh xung quanh lập tức thay đổi.
Đây là một biển hoa rực rỡ, mùi hương thơm ngát xộc vào mũi.
“Ngươi rốt cục đã tới!”
Một bóng người cười bước chậm trong bụi hoa, nhẹ giọng mở miệng nói với Tô Mộ.
Tô Mộ nhìn bóng người kia nhưng không thể thấy rõ diện mạo của hắn, thậm chí ngay cả nam nữ cũng không cách nào phân biệt.
“Chính là ngươi ban cho ta pháp tắc vô hạn?”
“Phải nhưng cũng không phải.”
Bóng người nói một câu mơ hồ.
“Tất cả những điều này không quan trọng.”
“Vậy điều gì quan trọng?” Tô Mộ cau mày hỏi.
Bóng người không trả lời, giơ tay lên vung lên.
Giây tiếp theo, biển hoa vô tận bắt đầu khô héo với tốc độ cực nhanh.
“Biển hoa cũng giống như biển sao!”
Theo âm thanh tràn ngập tang thương của bóng người vang lên, hình ảnh trước mắt Tô Mộ lại biến đổi.
Đó là một bầu trời đầy sao rực rỡ.
Giống như biển hoa héo rũ, tinh cầu tản ra ánh sáng lần lượt ảm đạm xuống từng viên một.
Trong mấy hơi thở, Tinh Hà rực rỡ trở thành tĩnh mịch!
“Đây có phải là sức mạnh của bóng tối không?”
Âm thanh Tô Mộ trở nên trầm thấp.
“Vũ trụ của chúng ta chia làm hai tầng.”
“Một tầng ở bên trong, một tầng ở bên ngoài.”
“Ngươi có thể gọi nó là thế giới bên trong và thế giới bên ngoài.”
Bóng người không trả lời câu hỏi của Tô Mộ, tự mình nói.
Theo giọng nói của hắn, một mô hình lập thể cùng nhau xuất hiện.
Đó là hai quả cầu hoàn toàn giống nhau.
Có một gợn sóng mạnh mẽ ở giữa quả cầu.
“Thế giới bên ngoài được tách ra khỏi vật chất bóng tối, trong khi thế giới bên trong thì nằm trong vật chất bóng tối.”
“Dưới ảnh hưởng của vật chất mạnh mẽ, văn minh của thế giới bên trong cực kỳ phát triển, thậm chí còn có được sức mạnh vô hạn.”
“Ngược lại, văn minh của thế giới bên ngoài tương đối kém.”
“Nhưng tất cả nền văn minh đều đánh giá thấp sự đáng sợ của sức mạnh vật chất bóng tối.”
“Bọn họ tự cho là có thể khống chế tất tả, cuối cùng đạt được lại là hủy diệt.”
“Quốc gia Bóng Tối chính là tên gọi chung của những nền văn minh bị hủy diệt này.”
“Mà mục đích của bọn họ, chính là triệt để phá hủy hai thế giới bên trong, đạt tới cái gọi là”vĩnh hằng”.”
Nghe bóng người nói, sắc mặt Tô Mộ càng lúc càng khó coi.
“Ở phía sau ngai vàng này chính là cánh cổng đi tới thế giới bên trong.”
“Đến lúc ngươi lựa chọn rồi.”
Hình ảnh xung quanh lại thay đổi một lần nữa.
Tô Mộ trở lại cung điện pháp tắc, bộ xương khô trên ngai vàng đã biến mất.
Ngai vàng ban đầu biến thành một cánh cửa!
Tuy rằng bóng người kia có rất nhiều lời còn chưa nói hết, nhưng Tô Mộ lại có thể hiểu được.
Giờ phút này, vận mệnh thế giới bên ngoài hoàn toàn nằm trong tay mình.
“Hoặc là ngươi cũng có thể lựa chọn không nhìn tới, chờ đợi bóng tối ăn mòn toàn bộ.”
“Dùng thời gian còn lại để hưởng lạc, cũng không phải không thể!”
Âm thanh của bóng người lại vang lên.
Tô Mộ không nhịn được nở nụ cười.
Hắn cũng không biết vì sao mình lại cười, nhưng chính là muốn cười.
“Ta có thua không?”
Hồi lâu sau, Tô Mộ mở miệng hỏi.
“Có lẽ sẽ không.”
Bóng người không thể chắc chắn.
Xương khô trên ngai vàng dường như đã đại diện cho tất cả câu trả lời.
Tô Mộ không hỏi nữa.
Đây chắc chắn là sự lựa chọn khó khăn nhất mà hắn phải đối mặt.
Không ai có thể hiểu được ý nghĩa của sự lựa chọn này.
Ngay cả Tô Mộ cũng không rõ.
“Có lẽ có một ngày nào đó ta cũng sẽ biến thành một bộ xương khô, ngồi trên ngai vàng kia.”
“Nhưng ta tuyệt đối không hối hận!”
“Ta là Chí Tôn, trấn áp toàn bộ bóng tối thế gian!