" Dừng lại, đừng đánh ca ca ta, hắn sẽ chết mất " - Lúc này, một thanh âm bi thương vang lên, âm thanh ngọt ngào khiến người ta không nhịn được chua xót.
Người phát ra thanh âm đó chính là Triệu Lan Mai, bên cạnh nàng thế nhưng bị một tên thanh niên dáng vẻ giống đám người kia chặn lại, cho dù cố gắng thế nào, đều không thể làm gì được hắn.
" Triệu Lan Mai, ngươi nếu không im miệng lại, đừng trách ta đem ngươi kéo vào cùng, dù sao thêm 1 kẻ cũng không khác gì nhau đâu " - Cái kia nguỵ quân tử dường như đối với nàng có hận ý, quay về phía nàng trừng mắt.
Ánh mắt đó thực sự là đáng sợ, đặc biệt đối với Triệu Lan Mai là như vậy, nhưng nàng dường như không quan tâm tới ánh mắt đó, càng không quan tâm hận ý của tên kia, nhìn về phía 1 người bên cạnh nguỵ quân tử hét lớn :
" Triệu Khương Minh, tên khốn khiếp nhà ngươi, mau bảo bọn hắn dừng tay lại, nếu không đợi Long ca trở về, hắn nhất định sẽ đánh chết ngươi. "
Bên cạnh nguỵ quân tử, đúng là đã từng đi cùng Võ gia đám người, Triệu Khương Minh. Mà nghe được Triệu Lan Mai lời nói, khuôn mặt hắn lại hiện lên vẻ dữ tợn :
" Hừ, nếu tên đó dám đến, hắn cũng sẽ bị bắt luôn, hắn đã gây tai hoạ cho Triệu gia thì nhất định phải nhận trừng phạt "
Tại thời điểm thiếu gia của Võ gia Võ Thế Chính bị đánh, hắn chỉ có thể đứng đó mà không thể làm gì, bởi vì Triệu Minh Long không phải hắn có thể đắc tội được. Mà sau khi Võ Thế Chính bị ném ra ngoài cửa, hắn thậm chí còn không thèm ngó tới Triệu Khương Minh, còn đe doạ sẽ mang Võ gia đám người đến hỏi tội, quyết đòi bằng được một công đạo.
Triệu Khương Minh hắn chỉ là một cái bình thường dòng thứ Triệu gia, thiên phú tầm thường, vì muốn có được quyền lời cao hơn mà đeo bám Võ gia, mất đi Võ Thế Chính rồi, hắn chẳng khác nào mất đi nửa cái mạng sống.
Dưới cơn tức giận, hắn gọi Chấp Pháp Đội đến, nói đủ thứ xấu về Triệu Minh Long đám người, để bọn hắn đem bắt lại, bởi vì trong lòng hắn, Chấp Pháp Điện là một cái không coi ai ra gì, cho dù là đồng tộc cũng đều bị đánh đập dã man nếu không có địa vị.
Quả đúng là như vậy, Chấp Pháp Điện vừa đến, liền bắt Triệu Tiên Kiên đánh đập chỉ vì nói vài câu xấu về bọn hắn.
Mà lúc này, nguỵ quân tử thanh niên nhìn chằm chằm về phía Triệu Lan Mai nói :
" Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, làm thị nữ của ta, ta còn có thể tha chết cho tên này, nếu không đừng trách ta ra tay độc ác "
Một nguyên nhân khiến Chấp Pháp Điện đến nhanh như vậy, cũng là vì tên nguỵ quân tử này đã từng truy cầu Triệu Lan Mai, nhưng không biết bị từ chối bao nhiêu lần, hắn mặc dù giận dữ nhưng không dám manh động, bởi vì hắn chỉ là một tiểu đội trưởng của Chấp Pháp Điện mà thôi, mà nàng vẫn là thị nữ của thiếu chủ Triệu gia, hắn không thể làm gì được.
Nhưng lần này thì khác, thiếu chủ Triệu gia có tội lớn, đám người này không thể không liên quan, vì thế hắn có đầy đủ lý do để không ngại gì mà bắt về.
Cuối cùng, Lan Mai muội tử đã thuộc về ta, đây là điều hắn đang nghĩ.
Nghe hắn nói như vậy, Triệu Lan Mai không những không thoả thuận, còn suýt khóc ra mà nói :
" Hừ, cho dù ta chết cũng sẽ không phục tùng ngươi, ngươi chỉ là chó săn của người khác mà thôi, gặp những kẻ mạnh hơn mình lại nhẫn nhục cúi đầu, thật là một kẻ thảm hại "
Mà nguỵ quân tử thanh niên nghe vậy, đôi mắt càng thêm âm trầm, cười gằn nói :
" Tốt, tốt một cái Triệu Lan Mai, ngươi dám không nghe lời ta, vậy ta sẽ biến hôm nay thành ngày ác mộng nhất cuộc đời ngươi, để cho ngươi ghi nhớ nó suốt phần đời còn lại "
" Người đâu, đánh tên mạnh hết sức cho ta, cho dù chết cũng không vấn đề gì cả " - Hắn khoát tay ra hiệu cho đám người kia, mà bọn hắn nghe được, cũng cười xấu xí một cái.
Ngay lúc bọn hắn chuẩn bị đánh đập Triệu Tiên Kiên, một thanh âm đáng sợ vang lên :
" Ta thật muốn xem xem, kẻ nào dám ở ta phủ đệ giết người "
Thanh âm từ xa vọng lại, khiến bọn hắn quay mặt nhìn về phía phát ra nó. Từ xa, hai đạo thân ảnh tiến đến, mang theo đôi mắt muốn ăn thịt bọn hắn mà đi, hai người này đúng là Triệu Minh Long và Triệu Linh Nhi.
Mà nguỵ quân tử thanh niên khi nhìn thấy hai người, trong lòng chột dạ, đôi chân có chút lẩy bẩy, lập tức quay người, giọng run run mà nói :
" Gặp qua Linh Nhi tiểu thư, chúc tiểu thư một ngày tốt lành "
Lưng hắn còng xuống tỏ vẻ cung kính, mà đám người kia, cũng biết được thân phận của người trước mặt, lập tức không dám làm gì, đồng thanh nói :
" Gặp qua Linh Nhi tiểu thư, chúc tiểu thư một ngày tốt lành "
Bọn hắn cung kính, chỉ là đối với Triệu Linh Nhi, còn người bên cạnh, trực tiếp bị bọn hắn bỏ qua, không hề biết rằng đó là người phát ra thanh âm, cũng là thiếu chủ bọn hắn.
Nhìn lấy đám người cúi đầu, Triệu Minh Long chưa hề nói tiếp, Triệu Linh Nhi đã ngắt lời mà nói :
" Triệu Bá Đông, ngươi thật to gan, dám công nhiên tại Triệu gia giết người, nếu không phải ta hiện tại đến, có phải hay không Triệu Tiên đã là một kẻ đã chết "
Đôi mắt nàng mang theo uy hiếp khí tức, khiến bọn hắn không nhịn được run một cái, mà nguỵ quân tử tên Triệu Bá Đông kia, cũng sợ sệt mà nói :
" Bẩm tiểu thư, ta nào dám làm như vậy, chỉ là bọn hắn đã phạm phải sai lầm, nên phải bắt về điều tra, nhưng Triệu Tiên Kiên hắn lại nhất quyết không theo, ta cũng chỉ xử sự theo quy tắc mà thôi "
Kế hoạch lúc đầu của hắn, đúng là giết chết Triệu Tiên Kiên cũng được, nhưng cho hắn một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám nói như vậy, bởi vì người trước mặt hắn đây chính là con của đại trưởng lão, chỉ riêng thân phận đấy, cũng để hắn sợ sệt không thôi rồi.
" Ồ, vậy là ngươi đang nói, tai ta có vấn đề sao? " - Đáp lại hắn chính là nụ cười trêu tức của Triệu Linh Nhi.
Hôm nay, đáng lẽ là ngày vui của nàng, Long đệ khôi phục kinh mạch, nàng muốn báo cho càng nhiều người biết càng tốt. Ai ngờ rằng khi đến Triệu Minh Long phủ đệ, lại gặp phải cảnh này.
Triệu Tiên Kiên huynh muội, đồng dạng đều là người mà nàng thân thiết, đều đối xử bọn họ như thân thích của mình, vậy mà hôm nay, một tên nho nhỏ tiểu đội trưởng lại dám công nhiên tại thiếu chủ phủ đệ giết người của nàng, khiến nàng từ chín tầng mây trở về nhân gian, loại cảm giác này, khiến nàng không giận sao được.
Triệu Bá Đông nghe thanh âm phát ra, trong lòng biết rõ hôm nay mình đã đá phải thiết bản, dáng người càng cúi sâu xuống nói :
" Ta thật không có ý như vậy, nếu tiểu thư không tin, ta có thể mời đội trưởng Chấp Pháp Điện đến đây, nhất định sẽ cho tiểu thư một cái công đạo "
Nói xong, hắn không đợi Triệu Linh Nhi trả lời, lập tức xoay người chạy đi, bởi vì hắn biết, nếu ở lại lâu thêm nữa, kẻ chịu phạt nặng nhất chắc chắn sẽ là mình, thậm chí chức vị cũng vì thế mà bị huỷ.
Chỉ là hắn chưa kịp chạy đi một bước, Triệu Minh Long thanh âm đã vang lên :
" Ta đã cho ngươi đi rồi sao? "
Thanh âm giống như chuyển di đến những vị trí khác nhau, sau một giây, nơi phát ra thanh âm đã chuyển đến trước mặt Triệu Bá Đông, khiến hắn dừng lại nhìn.
Đợi khi hắn nhìn rõ thời điểm, con ngươi co rụt lại, cẩn thận nói :
" Long thiếu chủ, không biết ngươi tìm ta có việc gì? "
Không giống như đám thủ hạ kia, bọn hắn là không biết được thân phận của Triệu Minh Long, hắn đương nhiên biết, nhưng vậy thì sao, trong mắt hắn, tên thiếu chủ này chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi, không có phụ thân hắn ở đây, Triệu Minh Long quyền lực cũng chả là cái gì.
Vì thế cho dù nhìn rõ Triệu Minh Long bên cạnh Triệu Linh Nhi, hắn cũng khinh thường không thèm chào, bởi vì hắn nghĩ rằng, kẻ này chỉ biết bám váy nữ nhân mà thôi, không đáng được hắn để vào mắt.
Triệu Minh Long đương nhiên biết ý nghĩ của Triệu Bá Đông, nhưng hắn cũng không quan tâm, chỉ có đôi mắt chứa đầy hàn quang, giọng điệu lạnh buốt đối Triệu Bá Đông mà nói :
" Ngươi muốn chết thế nào? "