Thành Cô Tô là một trong hai mươi tòa thành của nước Hà . Nó nằm cách xa kinh thành, địa thế hiểm trở, dễ thủ khó công. Cũng là một cứ điểm quan trọng nằm giữa chốt biên giới của hai nước Hà và Việt Quốc .
Điều kì lạ thay vị trí quân sự của tòa thành này trọng yếu đến vậy, thế nhưng nó lại không nằm trong tay triều đình nhà Hà , mà lại dưới thế lực của một người tên Thiên Vũ .
Người xưa có câu: Tu chân thuật sĩ. Địa phương có người liền có Tu chân , mà hễ có Tu chân liền sẽ có phong ba.
Thiên Vũ là một ẩn sĩ trong tu chân, tu vi rất là thâm hậu, trí tuệ ranh mãnh, lại có dã tâm và tham vọng rất lớn. Mười năm trước nhân lúc nước Hà còn đang bận rộn tập trung đối phó với việc nước Viêm xâm lấn bờ cõi. Thiên Vũ cùng thế lực trong tay là Huyết Ảnh môn đã ám sát thành chủ của Cô Tô . lúc bấy giờ là Nguyễn Thanh , đồng thời bằng cách nào đó khống chế được các tâm phúc khác của Nguyễn Thanh , chiếm lấy binh quyền của toàn thành.
Hắn sau đó đóng cửa thành xưng vương, chiêu binh mãi mã, tự xây dựng quân đội của riêng mình.Vị trí của thành Cô Tô rất mẫn cảm, triều đình nhà Hà sau khi phát hiện ra việc này liền nổi giận phái đại quân chinh phạt.
Thế nhưng chỉ một phong thư từ Thiên Vũ , đại quân mấy chục vạn của triều đình đành nuốt giận hồi binh. Nghe giang hồ đồn đại trong phong thư gửi cho thống soái của đại quân năm đó chỉ có vẻn vẹn vài chữ: Triều đình bất nhân, Thiên Vũ sẽ bất nghĩa.Kèm theo đó chính là tín vật của triều đình nhà Hà . Chỉ một bức thư ám chỉ, nhẹ nhàng giải quyết nguy hiểm, thậm chí triều đình nhà Hà còn phải thông cáo thiên hạ phong chức và ban thưởng cho Thiên Vũ trên danh nghĩa để tránh mất mặt, điều này đã đủ nói lên phần nào về trí tuệ của hắn.
Thiên Vũ sống ở tòa thành này không khác gì hoàng đế, gần một trăm ngàn nhân khẩu nơi đây đều nằm dưới quyền sinh sát của hắn. Dân có khổ mà không dám nói, chịu đủ áp bức mà không dám kêu. Trong khi đó triều đình nhà Tần lại chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, sợ làm Thiên Vũ chó cùng rứt dậu, thậm chí còn phải cung ứng lương thảo, tài vật cho thành Cô Tô để tránh nước Ân ra tay mua chuộc.
..............
Khi mặt trời còn chưa có mọc trên rạng mây xanh,bỗng dưng có tiếng gà gáy vang lên làm cho một thiếu niên ăn mày đang ngủ trong con hẻm nhỏ bừng tỉnh dậy.
Thiếu niên đứng dậy tìm một cái bình nước rửa mặt, xong hắn lại tiếp tục đi làm công việc của cổ thân thể này .
Tìm một chỗ thích hợp thỉu thiếu niên ăn mày
ngồi xuống đưa một cái chén đã bị vỡ gần phân nữa ra trước, ai đi ngang có lòng tốt cho hắn một ít ngân lượng thì hắn sẽ giúp lại cho người đó một chút, đây xem như là có qua có lại, không ai nợ ai.
Đang ngồi được một lúc, chưa được hai nén nhang thì có một tên ăn mày khác cầm gậy đi đến chỗ thiếu niên ăn mày đang ngồi, người áo rách đi trước liền đạp vào người thiếu niên ăn mày một cái khiến hắn ngã nhào ra sau một chút, đây là hắn vẫn đang muốn làm quen với thế giới này nên chưa sử dụng hệ thống , chứ nếu không tên kia có đạp đến chết cũng chưa chắc có thể đập hắn mảy may.
Thiếu niên liền lồm cồm bò dậy, tỏ ra mình rất yếu đuối, quay sang hỏi một đám ăn mày đó hỏi :
- các Ngươi, tại sao lại đánh ta?
Nghe được câu hỏi của thiếu niên ăn mày liền khiến đám ăn mày ai nấy đều gương mặt khó xem, quay qua quay lại nhìn nhau sau đó sau đó có một tên lắc đầu nói:
- Ngươi chắc là người mới tới nên không biết đây là địa bàng của chúng ta, nên hắn tưởng ngươi cướp chỗ của chúng ta nên đánh ngươi!
Thiếu niên nghe vậy liền gật đầu, quay sang nói nhẹ một cái:
- Ít nhất các ngươi cũng nên hỏi ta một tiếng, vô cớ đánh người là sao!
Nói xong thiếu niên ăn mày cầm chén đã bể của mình đi chỗ khác, hắn đi đến chỗ gần ngã tư,rồi ngồi xuống.
Lúc này đi tới một người phụ nữ trung niên trông rất là giàu có .thiếu niên thấy vậy liền hô :
- Bà chủ xinh đẹp tốt bụng , làm ơn cho tôi ít tiền.
Người phụ nữ kia nghe được có người khen mình, tính bà cũng dễ dãi không quan trọng mấy đồng tiền lẻ liền quăng tới 5 đồng xu cho Minh Xuyên rồi bước đi.
Ting!! Nhiệm vụ hoàn thành hệ thống mở ra.
+nhiệm vụ chính tuyến : ra đường ăn xin, nhận được (10/10 đồng xu).
+chế độ : (hoàn thành.)
+phần thưởng : 100EXp
Ting!! Kí chủ đã tăng lên cấp 1
Ting!! Ký chủ nhận được gói quà tân thủ
-Có mở ra gói quà tân thủ hay không?
-Mở.
Thiếu niên trợn trắng mắt, đây không phải nói nhảm sao.
- Chúc mừng ký chủ Minh Xuyên đạt được 100 điểm Bách Biến tích lũy , Thần Cấp Thẻ thoát thai hoán cốt x1
+Phần thưởng : công Pháp Tinh Không cấp ( Thôn Phệ Bách Biến Tinh Quyết)
Nghe được thanh âm này, Minh Xuyên quá vui mừng , (Thần Cấp thẻ Thoát thai hoán cốt) này với hắn mà nói là quá kịp thời rồi, thật sự đúng với câu ' ăn mày gặp được chiếu rách ', cái cơ thể này bệnh tật ốm yếu , mà Thần cấp Thẻ Thoát Thai Hoán Cốt này nghe tên là biết tác dụng rồi. có thể cải biến thể chất, đề cao căn cốt tư chất của người tu luyện , dễ dàng cải biến hiện trạng của mình, ăn xin chỉ còn là giấc mộng. Hắn nếu như sử dụng Thần Cấp Thẻ Thoát Thai Hoán Cốt Này , tuy chưa nói có thể tăng lên tu vi hay không , nhưng cũng có thể tiến vào hàng ngũ của những người tu luyện bình thường, huống chi hắn còn có Toàn Năng Bách Biến Hệ Thống , hắn chắc chắn sẽ đứng ở trên cao mà nhìn xuống.
Mà Thôn Phệ Bách Biến Tinh Quyết là một bộ công pháp tu luyện, còn là công pháp Tinh Không Cấp , đây chính là Tinh Không cấp. Thế giới cái gì rộng lớn nhất? Tất nhiên là Vũ trụ Tinh không mà Vũ trụ có biết bao nhiêu thế giới ở trong đó.
Ting! Ký chủ có muốn học công Pháp ( Thôn Phệ Bách Biến Tinh Quyết) không?
Ting!! Ký chủ có muốn sử dụng Thần Cấp Thẻ Thoát Thai Hoán Cốt hay không?
°Có ° không
Thanh âm Hệ thống lại vang lên lần nữa.
-có
Một tấm thẻ màu vàng xuất hiện trước mặt hắn, tấm thẻ phát quang mang lóe lên chiếu vào thân thể Minh Xuyên.
Ngay sau đó chính là một cỗ năng lượng lửa nóng bao phủ khắp toàn thân hắn .
Đau nhức, lửa thiêu rồi lại băng lạnh cả người tê tâm liệt phế, thống khổ kịch liệt này làm cho Minh Xuyên cảm giác linh hồn của hắn như muốn tan vỡ , giống như ngàn vạn cây kim nhỏ đang đâm chích cốt tủy cơ bắp toàn thân, kinh mạch trong thân thể không ngừng bị năng lượng này đánh tới , xé nát, nhưng sau đó lại bắt đầu chế tạo lại , lần lượt bị phá hư, lại một lần nữa chế tạo , như thế vòng đi vòng lại. Minh Xuyên đã quên đây là lần Cải tạo thứ mấy rồi, mỗi một lần cải tạo cũng sẽ tăng thêm thống khổ gấp đôi, loại thống khổ này làm cho hắn có một cảm giác xúc động muốn cắn người , bất quá hiện tại hắn động cũng không động được, coi như là muốn tìm người để cắn cũng không có khả năng.
Những người đi qua đi lại hay mấy người bán hàng ở gần, thấy một thiếu niên ăn mày không ngừng lăn qua kêu la thảm thiết thì muốn qua giúp đỡ. Nhưng khi mọi người tới gần chỉ thấy trên người thiếu niên ăn mày kia chảy ra những chất đen hôi thối kinh người. Mùi hôi thối ô uế tràn ra làm người xung quanh chịu không nổi, vì thế mọi người đều tản đi hết không quan tâm đến thiếu niên ăn mày kia nữa. Họ nghĩ thiếu niên ăn mày này mắc bệnh gì đó hiếm gặp sắp chết .chắc Đây là đang trong thời kỳ cuối rồi, nên có lòng cũng không giúp được gì. Tất cả đều nghĩ như vậy.