Toàn Năng Khí Thiếu

Chương 460

Lúc này trên người Nataliya chỉ có một chiếc áo cao cổ màu trắng, đôi gò bồng đảo trước ngực vì nằm bò lên tựa lưng của ghế sô pha, bị đè ép thành một đôi đĩa tròn.

Vòng eo của cô vô cùng nhỏ, phía dưới là chiếc quần da màu đen bó sát người, bờ mông căng tròn, vì tư thế lúc này mà có thể thấp thoáng nhìn thấy khe rãnh ở giữa, đặc biệt chói mắt.

Mái tóc vàng xõa tung sang hai bên, khuôn mặt tinh xảo có chút đáng thương kia xoay đầu lại, ánh mắt chứa sự thấp thỏm không yên cùng vài phần ngượng ngùng nhìn Tần Xuyên..

- Kiếm Ma các hạ, ngài đây là muốn…

Tần Xuyên cúi người đè lên, hai tay chống hai bên người người phụ nữ, miệng ghé sát đến vành tai trắng nõn của cô, thổi khí nóng.

- Cô đoán thử xem lần này tôi muốn thăm dò cô hay thật sự muốn cưỡi cô?

Nataliya sững sờ ở đó, trong lòng cô rất rối loạn, trong đầu rối như tơ vò, hoàn toàn bị Tần Xuyên đè đến nỗi thở không nổi.

Loại áp lực cả về thân thể và tâm hồn này khiến cho cô có cảm giác tuyệt vọng, dường như người ở trên người cô không phải là một người đàn ông mà là một ác ma địa ngục.

- Tôi… tôi…

Nataliya không biết trả lời thế nào, cô không thấy bất cứ đáp án nào trên khuôn mặt cười tà của Tần Xuyên.

“Bốp!”

Tần Xuyên một tay dùng sức quất vào căp mộng của người phụ nữ, khe mông được quần da che kín xuất hiện gợn sóng mê người.

Nataliya thân thể mềm mại căng cứng, tuy dáng người của cô rất đẹp nhưng thật ra cô chưa từng có kinh nghiệm, đều là vì lúc đầu Phil đều nghiêm khắc khống chế, không cho cô tùy tiện tiếp xúc với đàn ông để đến lúc đó gả cho người đàn ông có đầy đủ địa vị.

Vì thế sự ngượng ngùng bất an của Nataliya vào lúc này không phải giả bộ mà là thật sự không biết làm sao.

- Nataliya, tôi dạy cô một chuyện.

Tần Xuyên ánh mắt lóe ra nói.

- Cái… cái gì?

- Có lúc so với việc dùng đầu óc suy nghĩ thì chi bằng dùng giác quan thứ sáu đi cảm nhận một cách thuần túy.

Vừa dứt lời, Tần Xuyên kéo quần da của Nataliya xuống!

Cảm giác được phần mông của mình đã lộ ra ngoài không khí, Nataliya kêu to một tiếng, cảm thấy tư thế lúc này của mình vô cùng xấu hổ.

- Đến lúc này rồi mà cô còn cảm thấy tôi đang thăm dò cô sao? Cô nghĩ nhiều quá đấy.

Tay Tần Xuyên vuốt ve trên làn da ở bờ mông trơn bóng như lông thiên nga kia, lửa ở dụng dưới cũng hừng hực thiêu đốt.

Hắn chẳng có tình cảm gì với Nataliya, nói trắng ra là, nhiều lắm hắn chỉ coi là một người hầu của mình, chẳng qua là có chức vị cao thôi.

Tần Xuyên có thể biến cô ta thành tộc trưởng gia tộc, cũng có thể khiến cô ta biến mất hoàn toàn.

Nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến việc Tần Xuyên thích diện mạo và thân thể của người phụ nữ này. Sức kháng cự của hắn đối với người đẹp trước giờ đều không cao, nay hắn đã đánh đổ phòng tuyến tâm hồn của cô ta, cũng là lúc chinh phục thân thể của cô ta rồi.

Thật ra trong lòng Nataliya cũng đã có chuẩn bị, chỉ là cô không ngờ Tần Xuyên sẽ muốn mình một cách đột ngột như vậy.

Trong khoảnh khắc dị vật của đàn ông đi vào cơ thể cô, tạm biệt với xử nữ, Nataliya vẫn chảy một giọt nước mắt trong suốt.

Chỉ có điều, không bao lâu sau, cô không rảnh để nghĩ đến những cái khác, chỉ có thể không ngừng lắc lư mái tóc vàng, phát ra tiếng ưm a mê người.

Thật ra cô cũng không ghét Tần Xuyên chiếm hữu mình mà cô còn cảm thấy đây là một cơ hội. Nếu cô có thể mang thai con của Tần Xuyên thì Tần Xuyên bắt buộc phải thật lòng đối đãi với cô như là người phụ nữ của mình, ít nhất chắc chắn sẽ có địa vị cao hơn hiện tại.

Vì thế, khi Tần Xuyên lật người cô lại, ôm lên bàn làm việc, tiếp tục rong ruổi, Nataliya cực kỳ chủ động cong người, ôm lấy cổ Tần Xuyên, nhiệt tình đáp lại, còn hôn vào mặt Tần Xuyên.

Tiếc là cô không hề biết Tần Xuyên sớm đã nghĩ ra cách dùng chân khí khống chế mình, không để phụ nữ dễ dàng mang thai.

Không chỉ như thế, để an toàn hơn, khi sắp kết thúc, Tần Xuyên rút khỏi thân thể của Nataliya.

Nataliya khuôn mặt đỏ hồng, cả người đổ mồ hôi đầm đìa một hồi mờ mịt, không biết tại sao người đàn ông lại đột nhiên ngừng.

- Há miệng.

Tần Xuyên dùng giọng mệnh lệnh nói ra.

Trong mắt Nataliya hiện ra một tia hiểu rõ, trong lòng cười khổ nhưng vẫn yên lặng làm theo, cô biết rõ còn nhiều thời gian, sau này vẫn có cơ hội.

Cuối cùng, Tần Xuyên dùng cặp môi đỏ mọng của người đẹp tóc vàng kết thúc chiến đấu, thỏa mãn vỗ vỗ mông của người phụ nữ, rời khỏi thư phòng.

Khi về phòng khách mình nghỉ ngơi buổi tối, Đường Vi đang ở bên trong xem ti vi.

Nhìn thấy Tần Xuyên tiến đến, ánh mắt Đường Vi lộ ra vẻ cổ quái:

- Sao anh không qua đêm ở đó? Đến chỗ em làm gì?

Tần Xuyên biết rõ, với thính lực của Đường Vi, chắc chắn đã nghe thấy gì đó, tuy sớm đã đoán trước nhưng hắn cũng có chút xấu hổ.

- Tiểu Vi Vi, đó là công việc cần, làm sao anh có thể vì một cô nàng ngoại quốc đầy tâm cơ mà bỏ mặc em chứ?

Tần Xuyên leo lên giường, thò tay muốn nắm lấy cây cỏ mềm mại của người phụ nữ, nói vài câu ngọt ngào để dỗ dành.

Nhưng Đường Vi luôn tránh né, hờn dỗi chỉ vào nhà vệ sinh nói:

- Anh rửa sạch người mình trước đi! Không được để em ngửi thấy mùi của người phụ nữ đó!

Tần Xuyên vội lăn xuống giường, chạy vào nhà vệ sinh, mở vùi hoa sen, hung hăng bôi xà bông thơm cùng sữa tắm lên người.

Đợi khi hắn vừa vào nhà vệ sinh, khuôn mặt Đường Vi mới hiện lên nụ cười xinh đẹp, lắc lắc đầu.

Thật ra cô không hề tức giận, dù sao cô cũng không phải là vợ cả, Tần Xuyên cũng không chỉ có một người phụ nữ. Cho dù trong lòng cô thấy hơi chua xót nhưng cũng sẽ không cảm thấy Tần Xuyên đã làm chuyện có lỗi với mình.

Nhưng cô thích nhìn Tần Xuyên vẻ mặt xấu hổ, sau đó đến dỗ mình mà thôi.

Sau khi Tần Xuyên tắm rửa xong đi ra, bò lên giường, cuối cùng cũng có thể thuận lợi ôm Đường Vi, nói một số lời thân mật.

- Tiểu Vi Vi, phía Holman em sắp xếp xong rồi à?

Tần Xuyên khẽ vuốt tóc của người phụ nữ.

Đường Vi híp đôi mắt dễ thương:

- Uhm, anh ta giúp anh giết người xong liền về phòng mình rồi. Em còn tìm người hầu trong tòa nhà ở cùng anh ta, anh ta rất hài lòng.

- Khi anh ta giết người em có nhìn không?

- Đương nhiên là có, xem ra trên người máy Nano của anh ta có lắp trang bị cảm ứng. Em còn đang thấy buồn bực, anh ta không lắp camera, làm sao mà dự đoán được mục tiêu ở đâu, hóa ra là cảm ứng nhiệt.

Tần Xuyên gật gật đầu, trong mắt hiện lên rất nhiều suy nghĩ:

- Anh ta là một nhân tài, ngày mai anh sẽ nói chuyện kĩ hơn với anh ta, bảo anh ta sau khi quay về giúp anh nghiên cứu thứ anh cần.

Đường Vi biết rõ kế hoạch hệ thống tình báo siêu cấp của Tần Xuyên, không hỏi nhiều, chỉ nói:

- Mặc kệ anh định làm gì, sau này càng phải cẩn thận hơn, như lần này, nếu Ulysses không dùng độc thì anh nguy hiểm rồi.

Tần Xuyên cúi đầu hôn lên tóc của người phụ nữ:

- Biết rồi, anh sẽ làm vậy.

- Được rồi, ngày mai còn không ít việc phải xử lý, ngủ thôi.

- Tiểu Vi Vi, thật ra sức chiến đấu của anh rất mạnh mẽ, cứ ngủ thế này không thích hợp lắm.

Tần Xuyên cầm tay Đường Vi, để vào giữa hai chân mình, sờ vào cậu em.

Đôi bàn tay trắng như phấn của Đường Vi đánh vào ngực hắn:

- Đi chết đi! Em không dùng thứ người phụ nữ kia vừa dùng xong! Sau này hãy nói!

Tần Xuyên một hồi bất đắc dĩ, sớm biết như vậy hắn đã về phòng ăn cô nàng xinh đẹp này trước, thứ tự bừa bãi, mình tổn thất lớn quá!

Ngày hôm sau, sau khi Tần Xuyên nói kế hoạch của mình với Holman, Holman quả nhiên hứng thú vô cùng, anh ta cần thời gian nghiên cứu và thiết kế phần cứng để chế tạo hệ thống siêu cấp.

Tần Xuyên để anh ta về Mỹ trước, đợi khi anh ta có thành quả sẽ lại đi tìm. Holman cũng không ở lại thêm, ngày hôm đó liền ngồi máy bay rời đi.

Cùng lúc đó, ba gia tộc khác của đồng minh Tulip đều có phản ứng.

Đầu tiên là hao tổn lượng lớn thần phạt giả và Ulysses, gia chủ Habsburg tiêu hao lượng lớn sức mạnh chủ động đến lấy lòng, hy vọng gia tộc Romanov không tính toán hiềm khích lúc trước, tiếp tục hợp tác vững chắc.

Nhưng dù là Tần Xuyên hay là Nataliya cũng đều không vừa mắt với gia tộc Habsburg, đương nhiên sẽ mặc kệ. Điều này khiến nội bộ gia tộc Habsburg loạn cào cào, sợ mục tiêu tiếp theo của Tần Xuyên chính là người của gia tộc bọn họ.

Về phần hai nhà Capetian và Hohenzollern thì lại gửi điện mừng đến, cho rằng cách làm của gia tộc Habsburg quá bỉ ổi, kéo mọi người cùng xuống nước. Nataliya ổn định thế cục trong lúc mưa gió bấp bênh, còn cùng Kiếm Ma biến chiến tranh thành tơ lụa, là chuyện may mắn của đồng minh Tulip.

Nói trắng ra là, từ đầu tới cuối là gia tộc Habsburg cùng Romanov bị tổn thất, hai nhà kia coi như là xem cho hay, mặc kệ đổi ai làm gia chủ.

Nhưng Tần Xuyên không hề thỏa mãn với kết quả này, hắn tương đối tò mò là tại sao gia tộc Habsburg lại tìm thần vật còn ba nhà kia lại không biết rõ về thần vật.

Mặt khác, nếu gia tộc Habsburg tiếp tục âm thầm thu mua cao thủ, đến tìm hắn gây phiền phức thì cũng sẽ là vấn đề đau đầu.

Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, gia tộc này có lịch sử Đế Quốc ngàn năm, muốn diệt trừ tận gốc trong thời gian ngắn là chuyện không thể nào.

Khi Tần Xuyên đang suy nghĩ xem có cần nhanh chóng chạy đến Tây Ban Nha, nhân lúc nội bộ gia tộc Habsburg đang rối loạn, cho chúng một đòn cảnh cáo không thì gia chủ Rodolfo lại đột nhiên tới St. Petersburg!

Buổi sáng ngày thứ ba, Nataliya mang theo tâm trạng phức tạp bày ra thế trận hoan nghênh, mời Rodolfo suýt chút nữa trở thành bố chồng đi vào trang viên.

Tần Xuyên đứng ở đại sảnh, chờ đoàn người Rodolfo tiến đến, nhưng điều khiến hắn bất ngờ là Rodolfo lại phái người nâng một chiếc tủ sắt xinh xắn màu đen kịt đến.
Bình Luận (0)
Comment