Chương 43 - Lòng Người Khó Lường
Hắn uôn tránh đi qua những tòa nhà để không bị phát hiện.
Nhưng giờ mọi thứ đã khác.
Đây là lần đầu tiên Lý Trường An muốn trở thành kẻ săn mồi.
Buông ngón tay khỏi cò súng, Triệu Dật rời mắt khỏi ống ngắm, xoa nhẹ khóe mắt đã bắt đầu nhức mỏi rồi nhặt một viên đá trên sàn nhà khắc thêm một dấu gạch cuối cùng trên tấm bảng ghi chú.
Đã đến lúc rời khỏi đây rồi!
Ba ngày qua, năm người đã chết dưới tay anh ta.
Trong số đó, bốn người thuộc dạng khó nhằn, còn một kẻ chỉ là mục tiêu phụ.
Dù sao thì đạn cũng rất quý. Dị năng của anh chỉ là Xuyên Thấu, chứ không phải là dạng huyền thoại Bách Phát Bách Trúng.
Xuyên Thấu thua kém Bách Phát Bách Trúng ở chỗ nó không thể bắn trúng bất kỳ mục tiêu nào trong tầm nhìn.
Nhưng điểm mạnh của Xuyên Thấu là tính linh hoạt, bất kể đối phương sở hữu loại dị năng gì, bất kể phòng thủ mạnh đến đâu đạn của anh vẫn có thể xuyên qua được.
Đứng giữa không trung, Tra Lý Tư được bao bọc bởi một lớp ánh sáng sấm sét, tạo thành một tấm khiên phòng hộ.
Nhưng chỉ cần Triệu Dật muốn, cũng chỉ cần một phát súng bất kể phòng ngự vô hình hay hữu hình đều không thể ngăn cản đạn của anh ta.
Nhưng Tra Lý Tư chưa thể chết được.
Anh ta vẫn cần Tra Lý Tư để tiêu diệt những kẻ tham gia khác.
Chỉ khi còn lại Tra Lý Tư và anh ta, khi ấy họng súng mới sẽ chĩa vào Tra Lý Tư và anh ta sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Thành thạo tháo rời khẩu súng bắn tỉa và xếp gọn vào hộp, mọi động tác của Triệu Dật đều vô cùng cẩn thận.
Để có được khẩu súng này, anh đã tiêu sạch toàn bộ tài sản của mình.
Chỉ riêng khẩu súng đã tiêu tốn 50 triệu và mỗi viên đạn cũng có giá tới 150.000.
Trong số đó, khoản tiền chi để thiết lập các mối quan hệ không hề nhỏ.
Xuất thân từ một gia đình bình thường, Triệu Dật may mắn cưới được một người vợ giàu có.
Tuy nhiên, việc khiến gia đình cô ấy chết mà không để lại dấu vết đã tiêu tốn không ít công sức của anh ta.
Trước khi rời đi, Triệu Dật liếc nhìn lại vị trí nơi mình từng nằm. Tòa nhà đã bị chém mất một tầng nhưng vết cắt quá phẳng, khiến anh ta có cảm giác như nó bị ai đó dùng một lưỡi dao khổng lồ chém ngang qua mang theo một sự kỳ lạ không thể diễn tả.
Triệu Dật, 34 tuổi, đã chứng kiến tận mắt sự sụp đổ của thế giới.
Anh ta hiểu rõ tầm quan trọng của sức mạnh.
Nhiều năm huấn luyện đã biến anh ta thành một tay súng bắn tỉa điêu luyện và tiêu tốn của anh ta toàn bộ tài sản.
Dù là thuốc tăng cường gen hay huấn luyện, mọi thứ có thể giúp anh ta mạnh lên đều không thể bỏ qua.
Xuống từ tầng 60 của tòa nhà cao tầng mà vẫn bước đi như thể trên mặt đất, anh ta tin rằng thể chất mới là nền tảng.
Súng chỉ là công cụ, còn cơ thể con người mới là vũ khí thực sự.
Khi đến tầng bốn, Triệu Dật dừng lại nhanh chóng ném hộp súng xuống và rút ra hai khẩu súng lục từ thắt lưng.
Cánh cửa trước mặt đột ngột phát nổ, một kẻ dùng tấm cửa làm khiên xông về phía anh ta.
Triệu Dật vẫn bình tĩnh, hai tay cầm súng bắn liên tục vào một điểm duy nhất trên tấm cửa dựa vào chiều cao ẩn mình của đối thủ phía sau cửa để tính toán.
Chỉ cần đạn xuyên qua cửa, nó sẽ bắn thẳng vào ngực đối phương.
Trước dị năng của anh ta, không có gì là không thể xuyên thủng.
Kẻ tấn công di chuyển với tốc độ cực nhanh, chưa kịp bắn hết hai viên đạn thì đối phương đã áp sát trong vòng một mét.
Triệu Dật lập tức lăn sang một bên, quay đầu súng định bắn tiếp.
Nhưng kẻ tấn công như thể có khả năng nhìn xuyên thấu, dù bị tấm cửa che khuất tầm nhìn, vẫn quay người lại đúng lúc tiếp tục dùng cửa để chắn Triệu Dật.
Qua những lỗ đạn trên cửa, Triệu Dật có thể thấy một chút máu đỏ.
Tên này đã trúng ít nhất ba phát đạn.
Dù không vào chỗ hiểm thì cũng đủ để làm chậm lại động tác của hắn.
Ngươi không ngờ phải không, tấm cửa không thể cản đạn của ta đâu!
Triệu Dật cười lạnh, nâng súng lên, nhắm vào vị trí mà anh ta đã tính toán là đầu của đối thủ.
Ngay khoảnh khắc đó, tấm cửa bay vụt về phía anh ta.
Triệu Dật buộc phải lăn mình tránh né.
Trong tích tắc, dù đang lăn anh ta vẫn không quên bắn liên tục về vị trí kẻ địch theo trí nhớ của mình.
Tiếng đạn xuyên qua da thịt vang lên bên tai, Triệu Dật mỉm cười nhưng chỉ không biết đạn đã trúng vào đâu trên cơ thể đối thủ.
Khi anh ta vừa lấy lại thăng bằng, quỳ gối xuống sàn thì đột nhiên một bóng người xuất hiện ngay sát cạnh.
Chỉ khi ấy Triệu Dật mới thực sự hoảng loạn.
Nâng súng nhắm vào đầu đối phương anh ta không do dự bóp cò.
Nhưng kẻ tấn công đã dùng một tay ấn vào nòng súng làm lệch hướng viên đạn.
Đạn xuyên qua lòng bàn tay của hắn nhưng dường như không có tác dụng gì.
Cú đấm của đối phương giáng mạnh xuống.
Súng và nắm đấm, cái nào cứng hơn?
Câu trả lời quá rõ ràng.
Triệu Dật không còn đường né tránh, chỉ có thể chịu đòn.
Cùng lúc đó anh ta bóp cò khẩu súng thứ hai.
Cú đấm đập thẳng vào xương gò má, Triệu Dật có cảm giác như bị một chiếc xe tải đâm trúng.
Tai anh ta chỉ nghe thấy tiếng xương gò má vỡ vụn nhưng tiếng đạn găm vào thịt mà anh ta mong đợi lại không vang lên.
Khi anh ta cố quay đầu, trong thế giới chao đảo trước mắt, nắm đấm đẫm máu của đối thủ đang nhanh chóng phóng to.