Chương 46: Omega nam mang thai đầu tiên được xác định mang thai tại Viện nghiên cứu ABO.
Triệu Dã Tức đi theo Đào Kiều Sanh ăn cơm. Dọc theo đường đi, mức độ nói chuyện của Đào Kiều Sanh mở đến mức lớn nhất, phần lớn thời gian nói về Omega mùi hoa anh đào cùng nhóm thực nghiệm với hắn, sau lại nói từ thi từ ca phú đến nhân sinh triết học.
"Cậu ở Đàm Thành thế nào vậy bé con," Đào Kiều Sanh nói, "Có chuyện gì thú vị không kể cho tớ nghe với?"
Triệu Dã Tức bình thản nói: "Không có gì để kể, ba tháng trôi qua rất bình thường."
Nhất định phải nói, có lẽ chính là anh thoát khỏi danh hiệu trai tân, cách thức giải thoát còn không giống với những gì anh biết trước kia.
Việc nhỏ, vấn đề không lớn, không cần phải nói cho Đào Kiều Sanh. Ha ha.
"Đúng rồi, buổi biểu diễn của Đường Phỉ thế nào." Triệu Dã Tức hỏi, "Chơi high không?"
Đào Kiều Sanh hưng phấn nói: "High đến mức mọi người bay lên luôn! Tớ ngồi ở hàng đầu tiên, còn bắt tay với cậu ấy nữa."
"Vậy nhất định cậu phải không rửa tay ba tháng."
"Bé con này, tớ càng ngày càng tin vào thứ gọi là số mệnh này." Đào Kiều Sanh lải nhải liên miên, "Cậu biết không, khoảnh khắc tớ bắt tay với Đường Phỉ, như có dòng điện xuyên qua cơ thể, bùm bùm, tia lửa điện bùng cháy! Tớ cảm thấy như tớ đã tìm cậu ấy rất lâu —— tớ đã định sẵn sẽ yêu cậu ấy!"
Triệu Dã Tức mang vẻ mặt phức tạp: "Cậu chắc chắn không phải tĩnh điện mùa đông [1]?"
[1] Vào mùa đông, nhiệt độ và độ ẩm thấp, da trở nên khô ráp, dễ sinh ra tĩnh điện sau khi ma sát với quần áo.
"Đương nhiên không phải! Lúc ấy Đường Phỉ cũng cực kỳ ngoài ý muốn, nhìn tớ lúc lâu."
Triệu Dã Tức trầm mặc hồi lâu, nói: "Thực xin lỗi người anh em, lỗi tại tớ đã không dội gáo nước lạnh khi cậu cần nhất, khiến cậu sinh ra ảo tưởng viễn vông, là tớ sai."
"Sao cậu lại thế hả," Đào Kiều Sanh oán trách, "Tớ nghiêm túc đó."
"Tớ cũng nghiêm túc." Triệu Dã Tức trịnh trọng, "Có bệnh mau trị."
Đào Kiều Sanh buồn bã nói: "Trời lạnh rồi, nên bắt một Omega hầm canh thôi."
Chỗ ăn cơm ở gần nhà Đào Kiều Sanh. Đào Kiều Sanh bảo Triệu Dã Tức đi lên ngồi chơi, thuận tiện gặp cháu trai và cháu gái của hắn.
Chú mèo Ragdoll nhà Đào Kiều Sanh đã sinh con, tổng cộng bốn con, cuối cùng chỉ hai con còn sống. Hắn tiếc nuối nói với Triệu Dã Tức, mèo Ragdoll tuy có thể mang thai sinh con, nhưng vẫn có chênh lệch nhất định so với mèo mẹ. Nó không có khả năng mang thai trời sinh, cũng sẽ không có vú, sinh con xong liền mặc kệ. Hai chú mèo con đều do Đào Kiều Sanh cho uống sữa dê nuôi lớn.
Mèo Ragdoll con ba tháng quả thật rất đáng yêu, lúc kêu liên hồi khiến người đàn ông mạnh mẽ như Triệu Dã Tức cũng không chống đỡ nổi.
Một chú mèo con nhảy lên trên đùi Triệu Dã Tức. Triệu Dã Tức có cảm giác như được thần tiên lựa chọn. Anh nhìn mèo con trên đùi mình cào tới cào lui, hỏi: "Nó muốn làm gì?"
"Mèo con thì có ý xấu gì đâu," Đào Kiều Sanh cười như người dì, "Nó chỉ muốn chơi cùng cậu thôi."
Cha của mèo con ngồi xổm trong ổ gà mái trên cây mèo, híp mắt, y như một đại gia.
Triệu Dã Tức nhìn mèo đại gia, vẻ mặt dần dần mất khống chế, đột nhiên đứng lên: "Mọe nó!"
Đào Kiều Sanh và mèo con bị dọa sợ. Đào Kiều Sanh nói: "Làm sao thế?"
Triệu Dã Tức trừng mắt hắn: "Mèo đực phân hoá có thể mang thai sinh con, vậy chắc Omega nam cũng có thể!"
"Đúng vậy, nhưng bây giờ vẫn chưa có Omega nam nào mang thai."
Triệu Dã Tức bình tĩnh một chút, "Cậu nói đúng."
Có kinh nghiệm động vật có vú trước đây, tất cả mọi người đều cho rằng Omega nam cũng có khả năng mang thai sinh con, Alpha nữ thì có năng lực làm Omega và Beta mang thai. Thế nhưng giới tính thứ hai đã xuất hiện nửa năm, vẫn chưa có ví dụ thực tế Omega nam mang thai.
Có không ít Omega nam trong giới đồng tính luyến ái, 0 trong đó cũng không có ai mang thai. Chẳng lẽ, con người và động vật có vú không giống nhau? Vậy anh không cần phải lo lắng?
Mẹ nó sợ bóng sợ gió một hồi, suýt nữa anh đã bị dọa bay cả hồn.
Đào Kiều Sanh có lẽ có cùng suy nghĩ với anh, sầu não vì Omega nam có thể sinh con hay không: "Omega nam có thể sinh con hay không đây."
Triệu Dã Tức nói: "Một Alpha như cậu, lại là 0, Omega nam có thể sinh con hay không có liên quan gì nhau."
"Không chắc đâu, vào những tình huống đặc biệt tớ cũng có thể tình nguyện làm 1."
"Ví dụ như lúc đối mặt với Omega mùi hoa anh đào?"
Đào Kiều Sanh bổ sung: "Hoặc là idol của tớ nguyện ý yêu đương với tớ, tớ có làm chó cũng được."
Triệu Dã Tức khinh thường: "Sao cậu lại vừa chó liếm vừa hoa tâm thế hả."
Đào Kiều Sanh không phục: "Thế này đã hoa tâm? Tớ tối đa chỉ muốn hai người vợ, khá hơn nhiều so với hotboy Lục."
Triệu Dã Tức gật đầu: "Nghe cũng đúng."
Thứ hai, Triệu Dã Tức bước vào văn phòng đã lâu không gặp. Ba người trong nhóm【 Hoang dã chi tức 】mang theo không ít đặc sản Đàm Thành chia cho đồng nghiệp, mỗi người đều có, bao gồm cả Cung Câu Nhân. Tuy rằng bọn họ đều không có cảm tình với Cung Câu Nhân, nhưng chơi trò cô lập xa lánh thì không hay lắm.
Cung Câu Nhân cười nói cảm ơn: "Nghe nói các cậu điều tra nghiên cứu ở Nhất Trung Đàm Thành rất thành công?"
Triệu Dã Tức nói: "Tạm ổn, chắc cũng xem là thành công."
"Tôi rất nóng lòng muốn nghe các cậu báo cáo công tác, nhất định vô cùng thú vị."
"Ha ha."
Cung Câu Nhân giả vờ nghe không ra Triệu Dã Tức có lệ, nói: "Cậu có xem hotsearch hôm nay chưa?"
"Vẫn chưa."
"Đi xem đi," Cung Câu Nhân như có thâm ý khác, "Có lẽ cậu sẽ cảm thấy hứng thú."
Triệu Dã Tức click mở Weibo, hot search no.1 đã nổ tung: 【Omega nam mang thai đầu tiên được xác định mang thai ở Viện nghiên cứu ABO】
Triệu Dã Tức mở to hai mắt, tay cầm điện thoại run nhè nhẹ.
Nói đến là đến, miệng anh và Đào Kiều Sanh có linh quá không vậy?
Triệu Dã Tức theo bản năng nhìn đến vị trí làm việc đối diện. Sáng sớm Lục Hoang Chi đã bị Lương Thanh Hoàn gọi vào văn phòng, hiện tại vẫn chưa ra ngoài.
Cung Câu Nhân nói: "Trong tương lai, Omega nam mang thai có thể cũng phải nghỉ thai sản được trả lương trong nửa năm như phụ nữ. Nếu một bộ phận có vài người nghỉ thai sản, nhất định sẽ chậm trễ không ít chuyện nhỉ."
Trong lòng Triệu Dã Tức loạn thành một nắm, ngoài mặt vẫn miễn cưỡng bình tĩnh: "Vậy thì anh hãy thăng lên chức trưởng bộ phận trước đã, rồi hãy lo lắng đến chuyện này?"
Vào giờ nghỉ trưa, Triệu Dã Tức không thèm ăn cơm trưa, đi thẳng đến phòng thí nghiệm Hùng Sơ Mạt.
Hùng Sơ Mạt đang ở phòng thí nghiệm ăn cơm trưa, mở miệng: "Sao lại đến giờ này?"
"Tôi thấy tin tức rồi!" Triệu Dã Tức vô cùng lo lắng, "Tôi, vậy cái đó... đệch."
"Cậu muốn hỏi chuyện Omega nam mang thai?"
"Đúng đúng đúng. Tóm lại tình hình là sao vậy!"
Hùng Sơ Mạt giải thích: "Biểu đạt của gen là cần thời gian. Ví dụ như cậu, sớm đã xác định đột biến gen, nhưng tuyến thể của cậu sau một tháng mới phát triển hết. Khoang sinh sản cũng vậy. Nó có thể tích còn lớn hơn cả tuyến thể, kết cấu cũng vì thế càng phức tạp, thời gian phát triển hoàn toàn cần thời gian nửa năm đến một năm, từng người cụ thể khác nhau."
Triệu Dã Tức nói: "Vậy cái đó của tôi đã phát triển hoàn toàn chưa?"
Hùng Sơ Mạt mỉm cười nói: "Thật không dám giấu giếm, làm nghiên cứu viên nhiều năm như vậy, đôi mắt của tôi đã biến hóa thành siêu âm B, liếc mắt một cái đã có thể xuyên qua da cậu nhìn thấy các bộ phận bên trong cơ thể."
Triệu Dã Tức trợn mắt há hốc mồm: "Không thể nào!"
"Cậu biết không thể còn hỏi tôi." Hùng Sơ Mạt lau miệng, "Kéo áo lên, đưa bụng ra đây, tôi làm kiểm tra cho cậu."
Triệu Dã Tức nôn nóng nằm trên giường nhỏ, "Thế nào?"
"Ừm..." Hùng Sơ Mạt nhìn màn hình nói, "Khoang sinh sản của cậu đã hoàn toàn trưởng thành, chúc mừng."
Triệu Dã Tức: "..."
Sợ cái gì tới có đó, định luật Murphy [2] vĩnh viễn là thần.
[2] Định luật Murphy: everything that can go wrong will go wrong =)))). Giải thích dễ hiểu là điều gì đến cũng sẽ đến, bạn nào muốn tìm hiểu thêm thì tra gg nhá.
Hùng Sơ Mạt nói: "Cậu hoàn toàn có đầy đủ năng lực mang thai. Có điều tác dụng lớn nhất đối với Omega chính là thai nghén sinh mạng mới, nếu cậu không có dự định tự mình sinh con, có thể xem nhẹ nó."
"Tác dụng lớn nhất? Chẳng lẽ còn có tác dụng khác sao?"
"À" Hùng Sơ Mạt nói như bình thường, "Tôi có một suy đoán, nó có thể còn khiến Omega đạt được trải nghiệm hoàn toàn mới nào đó, tôi nói là lúc 【 bíp——】 ấy."
Triệu Dã Tức che mặt lại cái bộp: "Coi như tôi không hỏi."
Hùng Sơ Mạt đắm chìm trong thế giới khoa học, lẩm bẩm: "Phải thế nào mới có thể nghiệm chứng suy đoán này đây —— làm thực nghiệm? Bạn Triệu này, cậu có kiến nghị gì không?"
Trên giường nhỏ đã không còn một bóng người, Triệu Dã Tức sớm đã lanh lẹ chuồn đi.
Tuy rằng anh và Lục Hoang Chi đều tràn đầy tinh thần cao thượng hiến thân vì khoa học, nhưng sợi len [3] cũng không thể tóm nổi hai người bọn họ nhé. Người tham gia thực nghiệm lại không chỉ có hai người họ, Hùng Sơ Mạt hẳn sẽ bảo Đào Kiều Sanh và Omega mùi hoa anh đào đi nghiệm chứng cái khoang gì đấy có thể mang đến trải nghiệm hoàn toàn mới cho Omega không.
[3] "Sợi len được làm từ lông cừu", là một câu tục ngữ TQ, dùng để chỉ việc người khác cho bạn một lợi ích, nhưng thực chất lợi ích đó đã được cộng vào cái giá mà bạn phải trả. Sợi len ở đây là chỉ lợi ích.
Triệu Dã Tức ra khỏi phòng thí nghiệm, trông thấy Lục Hoang Chi ở đối diện đi đến, nhanh chóng làm tư thế lùi về phía sau.
Lục Hoang Chi hỏi: "Sao anh lại đến đây một mình?"
Triệu Dã Tức đẩy Lục Hoang Chi quay lại: "Hùng Sơ Mạt tung chiêu lợi hại, chạy mau!"
Tới khu vực an toàn rồi, Triệu Dã Tức mới nói: "Tôi tới làm kiểm tra, xem xem khoang sinh sản của tôi phát triển thế nào. Cậu biết cái khoang này là cái gì không?"
"Biết, em đã nghe giáo sư Lương nói sơ qua."
Triệu Dã Tức nghi hoặc: "Thầy ấy nói với cậu chuyện này làm gì?"
"Sau khi xác định Omega nam có thể mang thai, quốc gia chuẩn bị chỉnh sửa 《 Luật hôn nhân 》, có lẽ thầy ấy sẽ tham gia vào hạng mục này." Lục Hoang Chi nói, "Kết quả kiểm tra của anh thế nào?"
Triệu Dã Tức bi phẫn nói: "Đã phát triển hết."
"Ồ." Lục Hoang Chi cũng không kinh ngạc. Khi còn ở homestay, cậu đã mơ hồ nhận ra một chút. Lúc ấy cậu cũng không biết mình đã đụng đến thứ gì, hiện giờ nghĩ lại chắc có lẽ là...
Triệu Dã Tức: ?
Chỉ thế? Một tiếng "ồ"? Lục Hoang Chi không lo lắng làm anh lớn bụng một tí nào sao?
Đàn ông cặn bã thiếu đánh.
Lục Hoang Chi hỏi: "Phát triển xong rồi có cần phải chú ý chỗ nào không?"
"Không có. Hùng Sơ Mạt nói trừ khi mang thai, bằng không không cần quan tâm nhiều." Triệu Dã Tức nói, "Có thể có cùng tính chất như ruột thừa?"
Lục Hoang Chi dừng một chút, nói: "Anh biết nó phát triển ở chỗ nào không?"
"Còn không phải là ở trong bụng hả?"
"Ý của em là, nó nối liền với bộ phận nào."
"Nối liền?" Triệu Dã Tức ngẩn người, sau khi phản ứng thì huyết áp tăng vọt. "Lục Hoang Chi đm sao cậu lại dâʍ nữa rồi!"
Lục Hoang Chi cười nói: "Em dâʍ khi nào, thảo luận nghiên cứu khoa học cũng không được?"
"Vậy cậu đi tìm nam nghiên cứu viên thảo luận đi," Triệu Dã Tức đỏ mặt nói, "Đừng tìm tôi."
"Nhưng em chỉ muốn thảo luận với anh thôi, Tiểu Chi Đào."
"Cậu nói thêm câu nữa," Triệu Dã Tức cầm điện thoại quơ quơ trước mặt Lục Hoang Chi, "Ghi lên sổ ghi thù."
Lục Hoang Chi khựng lại, giơ ngón cái lên với Triệu Dã Tức: "Được lắm."
___
Có ai đoán ra Omega hoa anh đào là ai chưa nào =))))))