Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng

Chương 137

Trên giường, Lucifiel không cách nào nói chuyện mở to đôi mắt xinh đẹp hữu thần, nhìn chằm chằm thượng đế, giống như đang nói “Thần, ngài đang nói dối”.

Đợi người hầu trưởng ở ngoài cửa điện đi rồi, thượng đế mới buông tay xuống, lòng bàn tay vuốt ve má hắn, cuối cùng dừng lại trên chỗ cổ bóng loáng. Thiên đường lấy trắng làm đẹp, Lucifiel được khen là đệ nhất mỹ nhân tam giới, da thịt càng trắng nõn, so với thượng đế, còn có thêm vẻ trơn bóng do hàng năm rèn luyện thân thể.

Chẳng qua… dấu hôn lưu lại trên cổ, trên người Lucifiel, dưới lực chữa lành cực mạnh, đã dần dần biến mất.

Điểm ấy khiến thượng đế có chút tiếc hận.

Thành quả thật vất vả làm ra, không đến một khắc liền không còn.

Thượng đế nói rằng: “Lời ngô nói có vấn đề sao? Ngươi vốn đã mệt, xin phép nghỉ ngơi cũng là bình thường, cũng không thể vì công việc làm thân thể mệt chết.”

Lucifiel cười nhẹ một tiếng, muốn ngồi dậy từ trên giường, lại ngại thần linh tóc bạc đè nặng trên người, trong lúc nhất thời chỉ có thể lại nằm trở lại giường.

Làm sí thiên sứ trưởng có thể khiến cho ác ma nghe tin đã sợ mất mật, hiện trạng giờ này khiến hắn thực buồn rầu. Không nói đến việc thể lực của hắn có thể xông ra từ chỗ sâu trong địa ngục, còn nữa, hắn ở địa vị cao, trên tay có thuốc khôi phục tinh lực, làm sao có thể mệt đến không cách nào xuống giường.

Thần hoàn toàn là đang lừa dối Demol! Hơn nữa Demol nghe được giọng “Yahveh”, chỉ sợ đáy lòng đã sinh ra phỏng đoán linh ta linh tinh!

Đầu Lucifiel có hơi to ra, “Thần, ngài đè nặng ta.”

“Không phải ngươi nói muốn theo ngô sao? Còn chưa qua mấy ngày, ngươi đã muốn đổi ý.” Thượng đế không muốn cho hắn đi, hai tay hơi dùng sức, liền chế trụ phần eo Lucifiel, không cho hắn đứng lên từ dưới thân mình.

Ở phương diện dục vọng chiếm hữu, thượng đế cũng không kém hơn mặt hắc ám.

Thậm chí, y còn có dục vọng khống chế rất mạnh, hy vọng hết thảy mọi chuyện đều tiến hành theo suy nghĩ của y, chứ không phải nhảy ra khỏi phạm vi y khống chế.

Lucifiel vừa ngọt ngào lại bất đắc dĩ, có thể làm thần thức tỉnh ý thức đó, có nghĩa là việc mình làm mấy năm nay đạt được hồi báo, nhưng mà nếu thượng đế muốn triệt để khống chế hắn, chẳng phải là hắn sẽ không có một chút tự do thân thể sao.

Cho nên, vẫn nên tiến thêm một bước thay đổi thái độ của thần.

Không thể lộng quyền độc đoán như vậy.

“Ta không có đổi ý.” Lucifiel từng bước nói rằng, “Nếu thần muốn giữ ta lại cạnh ngài, chung quy phải chờ ta dạy dỗ Michael xong, để hắn kế nhiệm ta mới được.”

Thượng đế như có điều suy nghĩ, “Michael?”

Ở trong lòng Luci, Michael có thể tiếp nhận vị trí sí thiên sứ trưởng ư?

Trong mắt Lucifiel mang ý cười, tổng kết: “Trước đó, còn mong thần nhẫn nại một phần.”

Thượng đế im lặng, sau đó nói: “Đi ngủ.”

Y kéo rèm giường xuống, không định để Lucifiel thoát thân.

Loại thời điểm này, nói bất cứ vấn đề công việc nào cũng rất mất hứng, thượng đế không muốn Luci phiền não vì chuyện thiên đường, về phần Michael, đến lúc đó y sẽ có an bài khác.

Nhìn thần nằm ở bên cạnh, Lucifiel biết hết hy vọng, nhắm mắt đi ngủ.

Lúc cơn buồn ngủ của hắn dâng lên, ý thức có chút mông lung, hắn nghe thấy thần nói: “Ngô sẽ nhìn thiên đường, ngươi nghỉ ngơi là tốt rồi.” Thần lực từ trên người thượng đế tản ra, trong không khí tràn đầy hương vị ấm áp như mặt trời, Lucifiel ngủ trong ngực thượng đế.

Trên mặt hắn vẫn luôn là nụ cười.

Vì trách nhiệm, thần trông giữ thế giới, nhưng vì hắn, thần nhìn về phía thiên đường.

Có thần ở đây, hắn xem như có thể nghỉ ngơi thật tốt một ngày.

Sau khi xác định Lucifiel đã ngủ, thượng đế nhìn chăm chú vào dung nhan hắn, lại một lần nữa xác định lựa chọn của mình không có sai.

Ngoại trừ Luci, mình sẽ không ôm nhiều tình cảm như vậy đối với một sinh linh thứ hai, y muốn Luci làm bạn với mình, lại không hy vọng tương lai đối phương chán ghét đại thánh đường lạnh lẽo, từ đó hối hận đã hứa hẹn làm bạn với y.

Thời gian dài lâu như thế, chỉ cần thế giới không rơi vào cục diện mất cân bằng, Luci sẽ vẫn luôn ở thiên đường, y cũng sẽ luôn có được đối phương.

Thượng đế kéo chăn lên, che đậy đầu vai Lucifiel, ánh mắt chuyển về phía Michael. Thiên sứ tóc đỏ đang ở trong học viện thiên sứ giáo dục tiểu thiên sứ học ma pháp nhập môn, bỗng nhiên lưng phát lạnh, nhìn xung quanh một chút.

Loại cảm giác bị ngô thần nhìn chăm chú này… là xảy ra chuyện gì?

Michael sờ sờ sau gáy nổi da gà, xác định đây không phải ảo giác của hắn.

Điện hạ từng nói, phàm là lúc phát hiện không thích hợp, trước hết duy trì không thay đổi, đừng làm cho thần linh nhìn ra ngươi có sơ hở gì.

Hắn kiên định thực hiện chuẩn tắc hành động này.

Nhóm tiểu thiên sứ giật mình phát hiện, sí thiên sứ đại nhân ấy càng thêm thân thiết ôn hòa. Vốn dĩ còn bảo trì khoảng cách tôn kính, theo thái độ hiền hoà của Michael, biến thành cảnh tượng mọi người cùng nhau ở trong phòng học dùng ma pháp vui đùa ầm ĩ.

Michael lót đế ở phương diện ma pháp, thì cũng chỉ là lót đế trong nhóm sí thiên sứ, đối phó mấy đứa nhóc chưa lớn này dễ như trở bàn tay.

Hắn nhẹ nhàng thổi, các loại bong bóng ma pháp xuất hiện trong không khí, ngũ quang thập sắc, nếu bị chọt vỡ, còn có mùi hương khác nhau từ bên trong tản ra.

Bên tai hắn bị tiếng hoan hô hưng phấn bao phủ.

Một tay chống nạnh, Michael đắc ý nhìn cảnh này, “Chỉ cần ta muốn, ta cũng có thể làm một lão sư tốt.”

Thượng đế tuần tra đến hình ảnh này, thoáng tán thành ý nghĩ của hắn.

Có thể chơi cùng tiểu thiên sứ, quả thật chứng minh Michael cầm được thì cũng buông được, là một sí thiên sứ không tồi, nhưng mà Michael có rất nhiều tiền án, thượng đế cũng không thể cam đoan sau khi để Michael trở thành sí thiên sứ trưởng thứ hai, thiên đường còn có thể bảo trì nguyên dạng.

Chậm rãi đợi quan sát.

Thượng đế lưu lại một chút thần niệm nhỏ đến không dấu vết trên người Michael, chuẩn bị qua một tháng lại tiến hành kiểm tra, để bảo đảm Michael lạc đường biết quay về.

Sau khi ánh mắt rút đi, thượng đế đi quan sát sí thiên sứ kế tiếp.

Trong phòng học học viện thiên sứ, Michael nhìn như tùy ý, kì thực thần kinh buộc chặt hòa hoãn lại, lau mồ hôi lạnh trên trán, nghĩ thầm rằng: “Tầm mắt kia rốt cuộc biến mất rồi, xem ra giống như điện hạ nói, thần linh thường xuyên đến kiểm tra đột kích.”

Michael quyết định, trở về liền thanh lý sạch những đồ vật không nên có!

Hắn sợ mình lên sổ đen của thượng đế!

Trong cung điện trí thiên sứ trưởng, Metatron còn đang an tâm phê chữa công vụ, ngẫu nhiên thoáng nhìn Beelzebub phía dưới, không khỏi mỉm cười.

Beelzebub không chỉ là phó quan của hắn, còn là đồng bạn kiêm bạn tốt của hắn, cho nên lúc sa thải Sally, tính tình hắn có ôn hòa hơn nữa, thì cũng như đinh đóng cột. Hiện giờ nhìn thấy đối phương trở về làm việc, hắn cũng có thể buông sự lo lắng xuống, chuyên chú vào phương diện công việc.

Thượng đế nhìn nhìn bọn họ ở chung, tầm mắt kéo gần, đảo qua công vụ dưới ngòi bút phê chữa của Beelzebub. Nhìn qua sơ sơ, trước mắt y đã bị mấy thứ buồn tẻ vô vị nhồi đầy, nhanh chóng mất đi hứng thú kiểm tra công vụ.

So với tình huống của Beelzebub, đa phần là thượng đế đánh giá Metatron.

Đây là thiên sứ thứ hai y vừa lòng.

Ôn hòa, trầm ổn, tuy rằng quá mức bảo thủ và nội liễm, nhưng mà thắng ở chỗ tin cậy, là trợ thủ tốt giúp Lucifiel yên ổn thiên đường. Nếu không phải thủ đoạn làm việc quá mức không lạnh không nóng, lại không thiện vũ lực, kỳ thật Meta thích hợp làm sí thiên sứ trưởng nhất.

Thượng đế nhịn không được quay đầu lại tiếp tục nhìn Luci của mình, thiên sứ tóc vàng nhắm hai mắt, ngủ đến an ổn trong khuỷu tay y, khóe môi khẽ cong, khiến trong lòng y ấm áp.

Luci chỗ nào cũng tốt.

Cho dù Luci hơi lớn mật và tùy hứng, nhưng những vấn đề đó đều bị thượng đế xem như việc vặt vãnh, dưới sự thiên vị và tín nhiệm nhiều năm của y, Luci chỉ ngẫu nhiên phản nghịch một hai lần, hoàn toàn có thể lượng giải.

Không giống như thiên sứ nào đó, cho hắn ta một chút ánh sáng đã dám đi viết tiểu hoàng thư!

Dao mắt của thượng đế lần thứ hai bắn về phía Michael.

Tình huống lúc lạnh lúc nóng, thành công dẫn đến việc Michael nghi thần nghi quỷ cả ngày, ở trong học viện thành thành thật thật đảm đương một lão sư tốt, chứ không phải ông chú quái dị dụ dỗ tiểu thiên sứ.

Từ Hằng Tinh thiên nhảy qua Thổ  Tinh thiên, lại đến tầng thứ sáu Mộc tinh thiên, ánh mắt thượng đế xuyên qua không gian, theo thứ tự đảo qua trên người Asmodeus, Samael, Berial, Gabriel, sí thiên sứ có thể cảm ứng được không nhiều lắm, cho dù phát hiện, cũng đều là cúi đầu xuống, biểu đạt ý tôn kính với sự tồn tại trong vô hình.

Thượng đế nhìn thiên đường bọn họ quản lý, có chút vừa lòng, “Mặc dù có vài thiên sứ không sạch sẽ, nhưng tổng thể mà nói vẫn là nơi quang minh thân mật.”

Y sẽ không đi bắt những tên kia, y muốn xem những sí thiên sứ đó, làm thế nào tìm ra thiên sứ phạm tội trong thiên đường to như vậy, cuối cùng kết quả xử trí là gì.

Nếu mọi chuyện đều cần y giám thị, như vậy thiên đường tồn tại có ý nghĩa gì?

Y là thần.

Chưa bao giờ mang thân phận đứng đầu thiên đường.

Thượng đế không nhìn tới chột dạ dưới đáy lòng, Luci thường xuyên muốn y xem công vụ, hiểu thêm chút chuyện thiên đường, chỉ là y thật sự không muốn nhìn, cũng không muốn nghe, vừa chạm vào mấy thứ này liền buồn ngủ tràn đầy, mí mắt nặng nề.

Để chứng minh mình cũng có giúp đỡ thiên đường, thượng đế tìm ra giới luật thất mỹ đức để đó không dùng một đoạn thời gian, sau đó động thủ ghép nó lại.

Ừm, hệt như trò ghép hình lưu hành thiên đường vậy.

Thượng đế nối từng đoạn từng đoạn xiềng xích lại, chỗ nối lệch cũng lười quản, thần lực đảm đương vật nối, khôi phục xiềng xích về hình thái vốn có.

Giới luật thất mỹ đức vừa thành hình, liền kích động đến không cách nào kiềm chế.

“A a a a —— ”

Tinh thần nó sắp bùng nổ rồi.

Nó nhìn thấy cái gì!

Lucifiel điện hạ không mặc quần áo, bị thượng đế ôm vào trong ngực, trên người còn mang theo hơi thở trải qua túng dục!

Giới luật thất mỹ đức không thể nhịn được nữa, xiềng xích xoạt một chút, muốn lẻn lên trên người Lucifiel điện hạ. Mí mắt thượng đế không chớp một chút, đưa tay chặn nó, ngón tay nhấn một cái, sợi xiềng xích vàng kim liền mềm nhũn nằm úp sấp trên gối.

“Đừng ồn, Luci còn đang nghỉ ngơi.”

Thượng đế quát lớn đối phương.

Nếu giới luật thất mỹ đức có trái tim, giờ phút này đã nổ mạch máu luôn rồi.

Nó tuyệt vọng mà thống khổ nhìn thiên sứ ngủ say, nghĩ đến lúc mình không ở đây, thượng đế vươn ra ma trảo, ăn sạch Lucifiel điện hạ như thế nào, nó liền không có cách nào khống chế được tâm tình muốn đối nghịch với thượng đế.

Điện hạ thuần khiết của nó ——

Dưới tiếng run rẩy không ngừng của giới luật thất mỹ đức, cuối cùng Lucifiel cũng bị đánh thức.

Mắt hắn khẽ mở, ánh mắt mông lung, “Làm sao vậy?”

Thượng đế lạnh như băng nhìn giới luật thất mỹ đức, nói rằng: “Giới luật thất mỹ đức lại đang ngỗ nghịch ngô, ngô tính ban nó cho Meta, ngươi cảm thấy thế nào?”

Ý thức Lucifiel không rõ, thuận miệng nói rằng: “Ngài phải hỏi Meta có muốn hay không, sau khi có giới luật thất mỹ đức, rất nhiều chuyện đều không thể làm, không thể nghĩ, Meta chưa chắc sẽ thích nó.”

Giới luật thất mỹ đức: “…”

Điện hạ, ngài, ngài không thể vứt bỏ ta a a a a!

Hết chương 137
Bình Luận (0)
Comment