Toàn Thủ Đô Đế Quốc Đều Biết Tướng Quân Muốn Ly Hôn

Chương 2

Gia tộc Gris là một gia tộc đã có từ lâu đời, trước lúc đế quốc thành lập, Gris chính là đại gia tộc ở thành Oss. Sau này gia tộc Gris toàn lực hỗ trợ đế quốc, vì đế quốc tạo ra danh tiếng cùng cung cấp rất nhiều tài lực, vì thể tổng thống đế quốc thập phần coi trọng gia tộc Gris.

Hôm nay, gia tộc Gris là quý tộc đầu tiên của đế quốc, cũng là quý tộc hàng đầu duy nhất của đế quốc. Nhưng mà quý tộc thường thường coi trọng việc con nối dòng. Corrine là người thừa kế duy nhất của gia tộc Gris, cho nên khi biết Corrine là gen biến dị, phu nhân Margaret lo lắng dư thừa mừng rỡ.

Lúc đầu, phu nhân Margaret nóng lòng đem gen của những cô nàng qua lại với Corrine cùng gen của Corrine tiến hành ghép đôi, nhưng mà kết quả đều thập phần khiến người thất vọng. Năm Corrine ba mươi tuổi kia, phu nhân Margaret đột nhiên cảm thấy chờ không nổi nữa.

Corrine ba mươi tuổi, nam nhân độc thân hoàng kim cao quý nhất đế quốc, danh hiệu như thế, thành một cái gai trong lòng phu nhân Margaret, vì vậy nàng đi cầu tổng thống đế quốc. Tổng thống đế quốc thập phần tôn trọng vị phu nhân này sau khi chồng mất một mình cầm cự khôi phục lại toàn bộ gia tộc Gris, mà Corrine lại là phụ tá đắc lực của hắn, vì thế bút tích của tổng thống đế vô cùng lớn. Hắn điều tra ra kho gen của nam nữ chưa kết hôn trên toàn quốc, sau đó từng cái từng cái cùng Corrine tiến hành ghép đôi.

Toàn bộ đế quốc năm tỷ người, cùng gen của Corrine ghép đôi đạt 85% trở lên, chỉ có một người, đó là học viên học viện quân sự Cyperlise khoa chỉ huy chiến đấu năm thứ tám, Iven · Winston.

Lúc Margaret tìm được Iven, kỳ vọng lớn nhất là để Iven kết hôn với Corrine, sau đó sinh ra một đứa con khỏe mạnh.

Iven thích Corrine, lần đầu y nhìn thấy Corrine, hoặc có lẽ sớm hơn chút, một lần y xem video Corrine chiến đấu, cái loại ngưỡng mộ này đã biến thành ái mộ. Iven kết hôn với Corrine, cho dù lúc ký phần hiệp ước kia, Iven vẫn tràn đầy hy vọng. Sinh hạ đứa con của Corrine, giữa bọn họ liền có ràng buộc, mà cảm tình chỉ cần bồi dưỡng, Iven nguyện ý chờ, vô luận là năm năm hay mười năm.

Cho nên năm năm này, Iven cũng rất nghiêm túc, y lên mạng tìm tất cả tri thức về dựng dục hài tử, trong ngày thường cũng thập phần chú ý đến thức ăn, mỗi tháng định kỳ đến y viện tiến hành kiểm tra.

Nhưng mà Iven thế nào cũng không nghĩ ra chính là, Corrine không muốn có con. Nói đúng ra, là Corrine không muốn cùng y có con.

Iven đột nhiên nhớ lại phần hiệp ước đêm tân hôn, có thể Corrine cùng hắn kết hôn, chỉ là vì ứng phó người mẹ cố chấp của hắn, cho bản thân có nhiều tự do hơn để đi tìm chân ái.

Biết rõ việc này, Iven ngồi trong phòng khám của Byrnes, ngực đột nhiên có chút rét run.

"Iven, có thể Corrine không phải cố ý, có lẽ... Hắn có bệnh gì đó không tiện nói ra?" Byrnes có chút vụng về an ủi.

Iven lắc đầu, lộ ra một nụ cười có chút khó coi: "Byrnes, cậu không biết, ở trên giường, hắn so với người khác đều mãnh hơn."

Byrnes không thể nói gì hơn.

Lúc Iven ra khỏi y viện thánh Maria, tinh thần vẫn còn chút hoảng hốt. Tài xế lái xe đến trước mặt Iven, lễ phép hỏi: "Tiên sinh, muốn về nhà sao?"

Iven lắc đầu: "Anh đi về trước đi, tôi nuốn đi một mình."

Tài xế gật đầu, liền lái xe đi về trước.

Bên ngoài y viện Thánh Maria là một quảng trường rộng lớn, giữa quảng trường là một bồn phun nước, hôm nay là cuối tuần, rất nhiều cha mẹ mang theo con nhỏ đến quảng trường này tản bộ. Một nhà ba người, hoặc là đôi tình nhân nắm tay đi qua, mà Iven một người, có vẻ đặc biệt cô đơn.

"Iven!"

Iven đột nhiên nghe được có người gọi tên y, quay đầu lại liền thấy một nam nhân mặc đồ thể thao màu trắng, mà hắn đứng bên một nữ nhân và một đứa bé, hiển nhiên là vợ và con gái của hắn.

Iven nhìn chằm chằm nam nhân kia hồi lâu, mới chợt hoàn hồn, hắn ở yến hội phu nhân Margaret tổ chức gặp qua người đàn ông này, chuyên gia gen học.

"Wood tiên sinh, xin chào." Iven lễ phép nói.

Ánh mắt của nam nhân tối sầm, hình như có chút bi thương nói: "Iven, cậu quả nhiên đã quên, tám năm trước chúng ta là đồng học, tớ là Ricky · Wood."

Nói đến cái tên Ricky, Iven trong nháy mắt có ấn tượng. Tám năm trước, lúc y vẫn là học viên vừa mới vào học viện quân sự Cyperlise, mà Ricky lại cùng y ở cùng một ký túc xá. Trong trí nhớ Ricky là một thiếu niên thấp bé, da hơi đen, cùng nam nhân hơi béo trước mặt này có chút khó có thể đồng nhất.

"Cậu là Ricky! Từ lúc cậu chuyển sang học gen học, chúng ta liền không có gặp lại, nhiều năm như vậy cậu có khỏe không?" Iven vui vẻ nói.

Thấy Iven nhận ra mình, Ricky cũng lộ ra một nụ cười, vui vẻ nói: "Tớ sau khi tốt nghiệp thì làm ở ngay phòng thí nghiệm gen Colton nổi danh nhất đế quốc, cũng coi như thực hiện được nguyện vọng. Iven, chuyện của cậu tớ có nghe nói, tiệc cưới của cậu tớ không có tham gia, thật đáng tiếc. Iven, chúc cậu hạnh phúc, tuy rằng chúc phúc này tới hơi trễ."

"Cảm ơn." Iven tự đáy lòng cảm kích.

"Iven..." Ricky đột nhiên nghĩ đến cái gì, có chút muốn nói lại thôi, "Không bằng cùng đi uống một ly đi!"

Mấy phút sau, Iven cùng Ricky liền ngồi trong quán bia bên cạnh quảng trường. Bởi vì mấy năm qua vẫn chuẩn bị mang thai, cho nên Iven đều không chạm đến rượu, thuốc lá, thế nhưng hiện tại, hắn đột nhiên muốn uống rượu. Iven mở nắp bình, cùng Ricky đụng một cái, liền uống hết một ngụm lớn.

"Iven, tửu lượng của cậu cẫn tốt như vậy!" Ricky khen.

"Tớ cũng vài năm không uống rồi, tửu lượng của cậu cũng tiến bộ." Iven cười nói.

"Ha ha, bình thường cũng không dám uống, nếu không Anna sẽ mắng tớ, không gặp bạn cũ sẽ không có cơ hội, Iven, tớ đây nhiễm phúc khí của cậu!" Ricky cười nói, nhìn thoáng qua y viện thánh Maria, đột nhiên nói, "Iven, ngươi mới đến y viện sao?"

Iven gật đầu.

"Thân thể khó chịu ở đâu sao?" Ricky quan tâm nói.

"Tùy tiện kiểm tra một chút." Iven nói.

Ricky gật đầu, thử dò xét nói: "Iven, cậu và Corrine... có tốt không?"

Iven đã sớm nhìn ra Ricky có lời muốn nói, liền trực tiếp nói: "Ricky, chúng ta quen biết cũng tám năm rồi, cậu nếu muốn nói, liền nói thẳng đi."

Ricky dừng một chút, sắc mặt đột nhiên nghiêm túc: "Kỳ thực phòn thí nghiệm của chúng tớ đang làm một hạng mục cho tướng quân Corrine."

"Hạng mục gì?"

"Hạng mục người cải tạo gen." Ricky nói, "Iven, ngươi đừng hiểu lầm, pháp luật đế quốc quy định không được tự mình tạo người cải tạo gen, thế nhưng tướng quân Corrine cái này đã được tổng thống phê chuẩn. Dựa theo gen của tướng quân Corrine, tạo ra một người cải tạo gen cùng gen của hắn có độ xứng đôi cực kỳ cao, hình dạng và tính cách cũng là dựa theo yêu cầu của tướng quân Corrine. Iven, hạng mục này không giống như đang tạo quan chỉ huy, mà giống như đang tạo... bạn đời."

"Lúc trước tớ vào phòng thí nghiệm, liền có hạng mục này, tớ thính thầy nói, hạng mục này đã làm hơn mười năm, lúc trước gặp khó khăn, thế nhưng hai năm nay lại có tiến triển. Hầu như mỗi cuối tuần, đều gặp tướng quân Corrine ở phòng thí nghiệm. Cái hạng mục này cũng gần như sắp hoàn thành."

Chai bia trong tay Iven rơi trên mặt đất, phát sinh tiếng vang kịch liệt. Ở một khắc kia, y tựa hồ nghe thấy thanh âm của vật gì trong đầu vỡ vụn.

Iven quên mất mình như thế nào cáo biệt Ricky, về đến nhà. Mỗi buổi tối cuối tuần, nếu không có việc gì quan trọng, Iven cũng đều chuẩn bị cơm.

Vậy mà hôm nay, Iven ngồi trên ghế sa lon, khẽ động cũng không muốn động.

Corrine vẫn bề bộn nhiều việc, cho dù cuối tuần cũng không ngoại lệ, nhưng bình thường buổi tối cũng sẽ về dùng cơm, bởi vì không chừng một ngày gặp pahir phu nhân Margaret đến kiểm tra.

Cho dù là tổng thống đế quốc cũng cần nghỉ ngơi, cuối tuần, cũng sẽ đi ra ngoài du lịch hoặc là câu cá, mà Corrine, tự nhiên không cần làm tổng thống vẫn bận rộn. Nguyên lai là đi gặp người cải tạo gen kia.

Iven đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, cái loại mệt mỏi này là do tâm mà sinh ra một loại cảm giác vô lực. Hắn rõ ràng rất nỗ lực, nhưng thế nào cũng không chiếm được.

Thời điểm ở trường, thầy đã dạy, một chiến sĩ đủ tư cách, liền muốn tiến lùi xác đáng, lúc xác xuất thành công đạt chín mươi chín phần trăm, phải tiến công không được chùn bước, mà thấp hơn mức độ này, đều phải giữ vững cảnh giác cao độ, lúc thích hợp mà lui lại. Lý luận tri thức Iven học tốt, nhưng mà trong hiện thực, y lại là một phần trăm kia, không chùn bước vượt qua năm năm.

Y phạm vào sai lầm lớn nhất của học viên khoa chỉ huy chiến đấu. Mà bây giờ, y cũng nếm được vị đắng.

Iven chôn mặt giữa hai đầu gối, cả người co lại thành một đoàn.

Lúc Corrine mở đèn phòng khách, liền thấy người kia đang ngồi trên ghế sa lon. Lúc trước khi hắn về đến nhà, đều có cơm nước đẫ được chuẩn bị xong, mà hôm nay, phòng khách lạnh như băng, người luôn mang vẻ mặt cứng nhắc lại đang ngẩn người. Hôm nay Iven rất không bình thường.

Corrine chần chừ chỉ chốc lát, liền không để ý, cởi tây trang khiến người bực mình ném lên ghế sa lon, một câu cũng không có ân cần thăm hỏi, liền xoay người vào toilet.

Lúc Corrine tắm rửa xong quấn khăn tắm đi ra, liền trực tiếp ngồi xuống trên ghế sa lon, nhìn người bên cạnh đờ ra, đột nhiên có chút miệng khô lưỡi khốc.

"Nhanh đi tắm." Corrine nói.

Iven nghiêng đầu nhìn Corrine liếc mắt, hết sức nghiêm túc nói: "Corrine, không bằng chúng ta nói một chút đi."

Thân sĩ không thể quá háo sắc, Corrine đè xuống cơn tức: "Nói chuyện gì?"

Iven hít sâu một hơi, mang theo một tia cẩn cẩn dực dực hỏi: "Corrine, anh có từng thích qua tôi không?"

Ánh mắt Iven kỳ thực rất lớn, thế nhưng hắn rất thích mang kính gọng lớn, cho nên liền có vẻ cứng nhắc. Mà hôm nay, cặp mắt to đen nhánh kia đang nhìn mình, mang theo sự mê hoặc vô hình, hầu kết Corrine giật giật, hoàn toàn không có nghe Iven đang nói cái gì.

Corrine đã nhịn không được, cũng không quan tâm người trước mắt còn chưa tắm, đứng dậy, đi tới trước mặt Iven. Nam nhân trước mắt nhưng thật ra lại là sài lang hổ báo, một khắc hắn đến gần kia, Iven liền cảm giác được một cổ khi thế cường đại vội vả.

Iven khẩn trương chờ Corrine trả lời.

Corrine trực tiếp cúi người xuống, tóc vàng che ở trán, sau một khắc, hắn đem Iven khiêng ở tại trên vai, hướng phòng ngủ đi đến.

Thực sắc tính dã, tướng quân đế quốc Corrine cũng không ngoại lệ.

Mà Iven, cuối cùng cũng không có được đáp án mà y mong muốn.

—-¤—-
Bình Luận (0)
Comment