Toàn Thủ Đô Đế Quốc Đều Biết Tướng Quân Muốn Ly Hôn

Chương 59

Biển vũ trụ, vô biên vô hạn, sinh mệnh ở nơi này có vẻ nhỏ bé không đáng kể đến. Tại nơi bóng tối cùng ánh sao thế chỗ nhau, hai mươi lăm chiến thuyền chiến hạm đang an tĩnh đậu ở chỗ này, vô thanh vô tức, hầu như bao phủ trong vũ trụ bao la. Đột nhiên, những chiến hạm kia đồng thời khởi động, sau đó bay về phía trước, lúc bay đến một độ cao, ngoại trừ chiến hạm ở giữa, còn lại đều bắt đầu chậm rãi rơi xuống, chiến hạm ở càng gần ranh giới, tốc độ rơi xuống càng nhanh. Lúc đến một độ cao, những chiến hạm kia đột nhiên ngừng lại.

"Mau nhìn!" Đột nhiên có người chỉ vào màn hình nói, xa xa hai mươi lăm chiến hạm phóng to trên màn ảnh, tạo thành một hình vẽ xinh đẹp, hình vẽ y như ký hiệu trên quốc kỳ của đế quốc Oss.

Tất cả mọi người nhìn về phía màn hình, sau đó kinh ngạc nhìn một màn kia. Ở một phút kia, phẫn nộ trong lòng bọn họ đột nhiên biến mất, nhiều hơn chính là một tín ngưỡng và tình cảm mãnh liệt. Không có bất kỳ mệnh lệnh nào, tất cả mọi người tự động đứng lên, hướng về phía màn hình hành quân lễ.

Nhiều năm sau đó, ảnh chụp cảnh này được thêm vào sách giáo khoa, đây là ảnh chụp đại biểu cho sỉ nhục và vình dự của đế quốc, mà trận chiến kịch liệt kia gần như vô cùng oanh liệt, được ghi chép vĩnh viễn trong sách lịch sử.

Mà bây giờ, trên chiến hạm, tất cả mọi người duy trì tư thế kia, thẳng đến khi những chiến hạm kia biến mất, bọn họ mới để tay xuống. Có một số chiến sĩ thậm chí bắt đầu khóc òa lên. Cũng không phải là khóc yếu đuối, mà là cảm động, dường như người nhiều năm lưu lạc ở bên ngoài, đột nhiên cảm giác được đặt chân lên mảnh đất quê hương. Hình vẽ này, khiến những chiến sĩ trong vũ trụ này tìm được lòng trung thành.

——

"Đế quốc Cady sao lại dám ở vùng núi lửa đang hoạt động lập căn cứ quân sự, lý do duy nhất, liền là bọn họ đã khống chế tinh cầu kia. Núi lửa này, đối với người xâm nhập là ác mộng đoạt mệnh, nhưng mà đối với đế quốc Cady mà nói, cũng là thần thủ hộ."

"Căn cứ tình báo đế quốc, tại giữa vùng núi lửa đang hoạt động, có toàn bộ một vạn chiến sĩ đế quốc Cady, gần như chiếm phân nửa chiến sĩ tráng niên của đế quốc Cady. Kontanstin suất lĩnh là bộ đội tinh nhuệ của đế quốc Cady, nếu như bọn họ biến mất, như vậy đế quốc Cady sẽ nguyên khí đại thương, trong vòng trăm năm vô pháp tái chiến."

"Gián điệp ở giữa hai đại đế quốc gần như là cộng đồng bí mật. Trong cao tầng của đế quốc Cady, cũng có gián điệp của đế quốc Oss. Núi lửa đang hoạt động này, không nhất định là người đoạt hồn của đế quốc Oss, nếu như dùng tốt, cũng có thể chôn vùi đế quốc Cady. Hệ thống điều khiển núi lửa hoạt động, tôi đã nắm được, thế nhưng kíp nổ được trang bị, lại ở trung tâm quân bộ tạm thời của đế quốc Cady."

Thanh âm này không ngừng ở trong đầu quanh quẩn, tựa hồ rất gần, vừa tựa hồ rất xa. Thanh âm cuối cùng thành một loại thần chú đáng sợ, không ngừng lặp lại. Iven chợt ngồi dậy, mới phát hiện mình vừa nãy cư nhiên lại nằm trên giường.

Y vươn tay sờ sờ đầu mình, đầu mơ hồ có chút phát đau, hình ảnh vụn vặt dần dần kết lại thành một đoạn ký ức đầy đủ. Y vốn muốn đi cùng Corrine, sau đó... Sau đó có người đánh ngất y!

Iven ngay cả giày cũng không kịp mang, vội vã đi tới cửa, mở cửa, liền thấy Kach đứng ở cửa

.

"Corrine đâu?" Thanh âm của Iven có chút vội vàng.

"Tướng quân đã xuất phát, trước khi xuất phát, hắn bảo tôi chiếu cố ngài thật tốt." Kach cung kính nói.

Sắc mặt của Iven đột nhiên lạnh xuống, hai mắt đen nhánh quét qua Kach, sau đó xoay người đóng cửa lại. Y mang giày, sau đó đổi một bộ quần áo, cả người sạch sẽ gọn gàng hơn nhiều, liền mở cửa đi ra ngoài. Kach như bóng với hình đi theo sau người Iven.

Iven đến căn tin. Trong góc phòng, y thấy bóng dáng của Heber cơ hồ có chút gầy nhỏ. Thiếu niên đặt một chân trên ghế, ngồi một tư thế rất ngang ngược. Ánh mắt của thiếu niên rơi ra ngoài cửa sổ, tựa hồ đang ngẩn người.

Iven đi tới, ngồi xuống bên cạnh cậu.

Ánh mắt có chút đen tối của Heber nhìn Iven, đột nhiên bu lại, thấp giọng nói: "Iven, chúng ta trộm một phi thuyền đi tới 'hỏa sơn tinh' đi?"

Kach đi về phía trước hai bước, cảnh giác nhìn Heber, trong ánh mắt mang theo cảnh cáo.

Heber nhún vai: "Ta chỉ là đùa một chút, đại thúc ngài chớ coi là thật."

Cảnh giác trong mắt của Kach không giảm đi chút nào. Tên nhóc Heber này, giảo hoạt tựa như tiểu hồ ly, đối với Kach yên lặng, ý thức hoàn toàn không buông lỏng.

"Bọn họ vừa đáp xuống 'Hỏa sơn tinh' kia." Iven đột nhiên mở miệng nói.

Kach nhìn đồng hồ tay một chút, sau đó kinh ngạc nhìn Iven, thậm chí ngay cả gã cũng không biết tướng quân đáp xuống lúc nào, Iven sao lại biết chứ?

Lúc Iven nói quả thực không sai một chút nào.

Corrine tổng cộng dẫn hai mươi bốn chiến sĩ, những chiến sĩ này đều là chiến hữu cùng hắn xuất sinh nhập tử vài chục năm, hầu như một ánh mắt, có thể biết ý nghĩ của đối phương. Độ ăn ý giữa bọn họ cao hơn trước nay chưa có, mà tiến vào bên trong địch nhân cơ hồ là cửu tử nhất sinh, cả quá trình có lẽ phải nhờ vào độ ăn ý.

Bọn họ đáp xuống tinh cầu này, nhìn xa xa, đó là một tinh cầu bốc cháy, hỏa quang tận trời, nhiệt độ cực kỳ cao. Chiến hạm đáp xuống đỉnh một ngọn núi lửa. Chiến hạm có hệ thống cách nhiệt, cho nên lúc ở trong chiến hạm, bọn họ cũng không cảm thấy nóng. Thế nhưng một khi đi ra ngoài, dưới điều kiện không có bất kỳ trang bị cách nhiệt nào, bọn họ hầu như sẽ trong nháy mắt hóa thành tro tàn.

Corrine đổi một bộ đồ phòng hộ, sau đó xuống phi thuyền, bên người của hắn, dẫn theo tù binh của đế quốc Cady, thượng tá Jessy, tù binh còn lại, thì lưu lại chiến hạm.

Jessy vẫn trầm mặc đi bên người Corrine. Rất nhanh, kể cả Corrine và Jessy, tổng cộng hai mươi sáu người, liền tề tựu trên đỉnh núi lửa. Những chiến sĩ này chỉ nhìn thoáng qua nhau, thậm chí không nói gì.

"Mục đích của chúng ta có hai, một là kíp nổ của hệ thống điều khiển, một là cứu Roy. Một khi có người tìm được Roy, người kia phải lập tức mang Roy trở lại trạm không gian. Mà nếu có người tìm được hệ thống điều khiển, những người còn lại ly khai, người kia lưu lại." Corrine gằn từng chữ.

Hệ thống điều khiển hầu như có thể khiển cả tinh cầu biến mất, người lưu lại kia, đồng dạng cũng để lại sinh mệnh. Ánh mắt của Corrine chậm rãi đảo qua hai mươi bốn chiến sĩ đứng trước mặt mình. Trên gương mặt cương nghị, không có sợ hãi, chỉ có nghiêm túc.

"Hệ thống điều khiển ở gần nơi này." Corrine nói, "GPS bị sóng điện từ quấy nhiễu, hiện tại không cách nào xác định chĩnh xác vị trí."

Hỏa quang chiếu vào trên mặt của các chiến sĩ đội mũ giáp, lời Corrine nói cũng không khiến bọn họ trở nên uể oải.

Corrine gửi vào máy truyền tin của mỗi người một phần bản đồ: "Phía trên này tổng cộng có hai mươi lăm điểm, từng điểm đều có thể là chỗ hệ thống điều khiển, chúng ta tách ra tìm kiếm, một khi có tin tức liền liên lạc qua máy truyền tin."

Hai mươi bốn chiến sĩ đồng loạt gật đầu, đều tự chọn vị trí của mình xong, xoay người rời đi.

Corrine không đi, Jessy đứng ở một bên, có chút kinh ngạc nhìn hắn.

Ánh mắt của Corrine rơi vào trên người Jessy, trong đôi mắt u lam hiện ra một tia u quang: "Thượng tá Jessy, tôi nghĩ, cậu hẳn là hết sức quen thuộc với vị trí của hệ thống điều khiển."

Corrine cơ hồ là khẳng định.

"Thì sao? Tôi là tù binh, thế nhưng chớ quên, tôi là người của đế quốc Cady." Jessy thản nhiên nói.

Corrine đột nhiên nở nụ cười, trong ánh mắt mang theo một vẻ nhất định phải được: "Tin chắc lúc chúng ta bắt đầu đi đến đây, thượng tướng Kontanstin đã ra lệnh cho cậu, để cậu mang tôi đến điểm khống chế đi?"

Kontanstin đã đặt bẫy ở nơi này, đợi Corrine nhảy vào trong đó. Jessy kinh ngạc nhìn Corrine, vị này là đối thủ mạnh mẽ đanh thép của đế quốc Cady, hắn đã từng thâm nhập tìm hiểu qua. Thế nhưng tự mình thấy được vị tướng quân dũng cảm này, Jessy vẫn không khỏi bội phục một chút.

"Đi theo tôi." Jessy nói, sau đó xoay người vượt qua một chướng ngại vật, đi về phía trước.

Corrine theo sát phía sau hắn.

Bọn họ tựa như đang đi trong một mê cung vây quanh ngọn núi lửa này, lúc đến gần ranh giới núi lửa, Corrine đột nhiên nhận ra nơi này không tầm thường.

Có thể thứ bọn họ muốn tìm, liền giấu ở trong ngọn núi lửa. Jessy nhặt lên một tảng đá, ném về phía núi lửa, hòn đá kia đột nhiên bị vật gì cản lại, một mặt tường đột nhiên hiện ra, sau đó biến mất, tất cả đều phát sinh trong nháy mắt.

Corrine bắt lấy Jessy vọt đến một bên, một cơ giáp cao to tuần tra đột nhiên đi ra, đèn tuần tra trong tay chiếu chung quanh. Cơ giáp tuần tra cũng không phải do người điều khiển, mà là do chủ nhân đặt một chỉ lệnh, tỷ như cấm tiến nhập, như vậy ngoại trừ chủ nhân, những người còn lại đều không được đi vào. Chúng nó khách quan hơn nhân loại, sẽ không có chút tình cảm riêng tư, về phương diện khác mà nói, chúng nó đáng tin cậy hơn. Corrine núp sau một nham thạch, những nham thạch này đủ để che thân ảnh của hắn. Nhưng mà, cũng rất khó thoát khỏi quét hình của cơ giáp tuần tra. Cơ giáp tuần tra càng lúc càng gần, Corrine gần như nín thở, trong nháy mắt gần như bị phát hiện, Corrine đẩy Jessy ra ngoài!

Thừa dịp cơ giáp tuần tra bắt Jessy, Corrine xoay người liền hướng phía ngoài chạy đi. Hơn mười giây ngắn ngủn, Corrine liền chạy ra khỏi tầm nhìn của cơ giáp!

Corrine thở hổn hển quỳ rạp trên mặt đất, chờ khí tức thông thuận, lập tức đứng lên, chạy về phía đỉnh núi. Miệng núi lửa là một cổng vào khác, nhưng là ở đó nhiệt độ đã đạt đến cực hạn, cho dù hắn mặc đồ phòng hộ cản nhiệt độ cao, cũng có thể sẽ bị thương.

Corrine gọi Herlius ra. Cơ giáp xám bạc đứng sừng sửng trên đỉnh núi lửa, Corrine nhanh chóng ngồi vào, sau đó điều khiển cơ giáp từ miệng núi lửa nhảy vào! Trong nháy mắt đó, Corrine cảm giáv trên người mình tựa hồ bị một trận lửa lớn đốt cháy, hắn thậm chí ngửi được mùi da bị đốt cháy.

Corrine chịu đựng cảm giác choáng váng, tập trung tinh lực điều khiển Herlius. Sau mười mấy lần nhảy, bọn họ rốt cục rơi xuống đáy núi lửa. Đó là một tín hiệu được phóng ra, Corrine từ trong Herlius nhảy ra ngoài, hắn thu hồi Herlius, sau đó lắc mình trốn vào trong góc phòng.

Kontanstin giảo hoạt, nhưng mà Corrine cũng không ngu. Vị thượng tá kia bị bắt quá mức hoang đường, cho nên hắn đã sớm hoài nghi Jessy. Jessy, có thể đó là dùng để định vị hành tung của hắn. Vừa nãy hắn ném Jessy ra ngoài, Kontanstin hiện đang thấy vị thượng tá kia, mà hắn phải thừa dịp này tìm được hệ thống điều khiển.

Trong núi lửa là một khiến trúc to lớn, bên trong bị tách ra rất nhiều gian phòng, trong mỗi cái phòng đều đặt rất nhiều máy móc. Ở đây có lẽ là một trung tâm khác gần với trung tâm chỉ huy, trung tâm nghiên cứu khoa học. Bởi vậy có thể thấy được, đế quốc Cady đã nghiên cứu hỏa sơn tinh này rất nhiều năm trước.

Về phần hệ thống điều khiển...

Ánh mắt của Corrine rơi vào một bàn máy ở giữa, chỉ cần nhấn chốt mở, một tinh cầu liền sẽ lập tức hủy diệt. Để dẫn hắn đến đây, chiến sĩ đế quốc Cady vẫn lưu lại trên tinh cầu này. Kontanstin quả nhiên cũng đủ tự tin.

Corrine dùng thông tấn khí hạ lệnh cho hai mươi bốn chiến sĩ khác, hắn vẫn trốn ở góc phòng, hệ thống điều khiển hầu như hoàn toàn lộ ra dưới thiết bị theo dõi. Một khi đi ra, thời gian của hắn chỉ còn lại có năm giây.

Corrine nhắm mắt lại, một bên thầm đếm thời gian, hắn cho các chiến sĩ năm phút thoát ra, sau năm phút, tất cả đều biến mất. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Corrine đột nhiên mở hai mắt ra, hắn từ trong lòng lấy ra một tấm hình, sau đó nhìn thoáng qua, liền đem ảnh cất vào trong lòng.

Hắn đứng lên, đi về phía hệ thống điều khiển.

Mà lúc hắn vừa muốn nhấn tới cái phím kia, một người với tốc độ nhanh hơn vọt tới trước mặt hắn, tay của người kia vừa vặn che trên phím.

Người nọ chậm rãi ngẩng đầu, khóe miệng kéo ra một nụ cười, ánh mắt như độc xà rơi vào trên người Corrine.

"Tướng quân Corrine, chúng ta lại gặp mặt."

—-¤—-
Bình Luận (0)
Comment