Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P1)

Chương 191

Có một câu nói như thế này trong Con đường sinh tồn.


[Ác quỷ vĩ đại sống trong 'vùng chân trời của câu chuyện.' Họ không phải là quỷ vương cũng chả phải loài quỷ, họ được gọi là những ác quỷ vĩ đại. Họ ghét dokkaebi bằng với mức độ khao khát và theo đuổi câu chuyện của họ.]


Đúng thế, câu này.


[Nếu bạn bị trục xuất khỏi kịch bản, chỉ có duy nhất một hi vọng. Đó là sự thương xót từ Ác quỷ Vĩ đại vùng Chân trời.]


Bức tường thứ tư đã nói rõ điều đó cho tôi và tôi không còn gì để nói. Tôi nhìn Ác quỷ Vĩ đại vùng Chân trời.


Ông ta cho tôi một ấn tượng rất xưa cũ. Nhìn lướt qua, họ chả khác gì dân lang thang, nhưng rất dễ để nhận ra họ. Bởi mỗi Ác quỷ Vĩ đại vùng Chân trời đều có một cục u lớn trên má. Do đó, một số người gọi họ là 'người đàn ông mặt bướu'.


Tia lửa sáng xuất hiện trong không khí và người đàn ông mặt bướu lùi lại.


"...Thật kỳ lạ. Ta không thể nhìn thấy thông tin của ngươi bằng Đôi mắt của ác quỷ vĩ đại."


Mắt của người đàn ông mặt bướu lóe lên ánh sáng màu vàng. Một nỗ lực để tìm kiếm thông tin cá nhân của tôi.


Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại. Anna Croft có đôi mắt giống hệt người đàn ông mặt bướu. Mà cũng đúng, tôi chắc chắn rằng ông ta là người đã cung cấp cho Anna thông tin về Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại.


Những Ác quỷ Vĩ đại của vùng Chân trời nguy hiểm hơn rất nhiều lần so với Bihyung. Tôi sẽ bị nuốt chửng nếu tôi đánh giá thấp ông ta dù chỉ một chút.


Tôi cố tình trì hoãn trước khi mở miệng. "Thông tin của tôi không thể đọc được bởi nhà tiên tri. Có vẻ mạng lưới thông tin của ông cập nhật hơi chậm nhỉ?"


Người đàn ông mặt bướu cau mày như thể lòng tự tôn của ông ta bị tổn thương. "...Ngươi đã biết là ta sẽ đến?"


"Đúng."


"Làm thế nào?"


"Ông đến để lấy thứ này."


Tôi lôi ra quả trứng dokkaebi. Đôi mắt của người đàn ông mặt bướu run lên. Ông ta biết quả trứng này chứa gì.


"Linh hồn này là của ta." Cùng lúc đó, cục u của ác ma vĩ đại bắt đầu sưng lên một cách đáng ngại. "Ta đã gửi linh hồn này đến đây từ một chiều không gian song song khác. Ta có quyền sở hữu linh hồn này."


Ông ta tiến một bước thì tôi lùi một bước.


"Ông đang nói cái gì cơ?"


"...Linh hồn này lẽ ra phải trở về với ta từ Địa phủ. Ngươi đã chặn ngang nó. Ta hi vọng rằng ngươi có thể đưa linh hồn này trở lại trước khi quá muộn."


"Trở lại? Chuyện nhảm nhí gì thế? Có phương pháp nào để xử lý đồ thất lạc trong Star Stream cơ à?"


Người đàn ông mặt bướu vẫn đứng ở phía xa khi ông ta nhìn chằm chằm vào quả trứng với ánh mắt tham lam sâu thẳm.


Tôi nhìn xuống quả trứng. Sự hiện diện trong quả trứng này là Shin Yoosung từ vòng hồi quy thứ 41 của Yoo Jonghyuk.


Theo một nghĩa nào đó, Ác quỷ Vĩ đại của vùng Chân trời nói đúng. Người đã biến Shin Yoosung thành một thảm họa và đưa cô đến chiều không gian này chính là người đàn ông mặt bướu đằng trước.


Các nếp nhăn trên khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu tăng lên. "Nếu ngươi muốn chơi chữ..."


"Để tôi hỏi trực tiếp cô ấy. Đứa trẻ này có ý nghĩ của riêng mình."


Tôi không ngần ngại gõ vào bề mặt quả trứng và hỏi, "Yoosung, ông ta là chủ nhân của em. Em nghĩ sao?"


Quả trứng lắc đều đặn. "Hmm, ta hiểu rồi. Vậy là bị bác bỏ rồi?"


"...Này."


Tôi phớt lờ người đàn ông mặt bướu và hỏi lại quả trứng. "Vậy em thuộc về ai?"


Quả trứng càng lắc mạnh. Tôi gật đầu như thể đã hiểu.


"Đúng rồi, một linh hồn không thể thuộc về ai cả. Cũng như không ai có thể là người làm chủ nhân của câu chuyện."


Không ai có thể là chủ nhân của câu chuyện. Một cái nhìn sắc bén lướt qua khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu khi nghe thấy điều này. Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại đang xoay chuyển. Ông ta cười như thể đã tìm thấy một điều thú vị.


"Thật buồn cười làm sao, Quỷ Vương của Sự cứu rỗi. Bây giờ ngươi đang có ý định thương lượng với ta đấy ư?"


Bị tóm rồi. Tôi mỉm cười và trả lời, "Đúng vậy."


"...Được thôi. Hành vi của ngươi cho đến nay đều rất thú vị. Tuy nhiên, nếu ngươi muốn thương lượng, trước tiên hãy đưa quả trứng cho ta đã."


"Ông không hiểu nghĩa của việc thương lượng sao? Đây chính là vấn đề. Tôi cần đứa trẻ này."


"Ngươi không biết giá trị của quả trứng đó."


"Không, tôi biết chứ."


Quả trứng dính chặt vào tay tôi như không muốn rời. Tôi vỗ nhẹ vào quả trứng.


"Sinh vật được sinh ra từ quả trứng này có thể tạo ra một kênh mới."


"...Ngươi có biết ý nghĩa của việc này không?"


"Nó có nghĩa là tôi có thể phát sóng ngoài thẩm quyền của văn phòng."


Người đàn ông mặt bướu hơi rung động trước lời nói của tôi. Những ngón tay bối rối vuốt bộ râu của ông ta.


Tôi nói thêm, "Nói cách khác, quả trứng này có sức mạnh tạo nên vô số câu chuyện. Đó không phải là lý do tại sao ông muốn có quả trứng này à?"


Người đàn ông mặt bướu vô cùng ngạc nhiên và ông ta im lặng trong giây lát. Cảm giác như thể ông ta đang cố gắng đọc suy nghĩ của tôi. Tuy nhiên, ông ta không thể nhìn được bên trong tôi khi mà ngay cả Đôi mắt của Ác quỷ vĩ đại cũng không nhìn thấy gì.


"...Ngươi sẽ nổi dậy chống lại Star Stream?"


"Nổi dậy? Ai biết được? Cơ quan có quản lý tất cả Star Stream không?"


"Đôi khi một phần giống với toàn bộ."


"Tôi không nghĩ điều đó đúng nhưng... không sao. Nếu đó là câu trả lời ông muốn... "


Đôi mắt của người đàn ông mặt bướu đang xoay tròn. Tôi biết ông ta muốn gì nên tôi chỉ lên bầu trời đêm và cố tình nói như một nhà cách mạng.


"Tôi sẽ phá hủy thế giới của những tên dokkaebi chết tiệt."


Khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu méo mó. Tôi biết biểu cảm rùng rợn này có nghĩa là gì. Đây là 'nụ cười' của ông ta.


"Ta thích nó."


Thật đơn giản để có được sự ưu ái của người đàn ông mặt bướu. Tôi chỉ cần bêu xấu dokkaebi...


________


Câu chuyện được biết đến rộng rãi nhất về Ác quỷ Vĩ đại của vùng Chân trời, hay 'người đàn ông mặt bướu' có lẽ là câu chuyện về 'ông già với một cái bướu'.


Một câu chuyện mà tất cả chúng ta đều đã nghe ít nhất một lần trong thời thơ ấu của mình.


Một người đàn ông tốt bụng đã thoát khỏi cái bướu của mình nhờ vào dokkaebi, trong khi một người đàn ông xấu tính lại thêm cho mình một cái bướu vì dokkaebi.


(*Đây là một câu truyện dân gian Hàn Quốc. G*ogle để biết thêm chi tiết.)


Tôi nhìn vào cái bướu trên người đàn ông và hỏi, "Vậy thì ông thuộc bên nào đây, tốt hay xấu?"


"Con người luôn thắc mắc về điều đó. Không có gì đảm bảo rằng ta sẽ đứng về phía ngươi chỉ vì ta tốt."


"Chà, ông có một cái bướu nên ông ở bên xấu chắc rồi."


"Câu chuyện dân gian đó đã lan truyền khắp thế giới. Những câu chuyện được lưu truyền không phải lúc nào cũng chính xác."


"Càng ngày càng rõ rằng ông là người xấu..."


Người đàn ông mặt bướu run lên như tức giận. Theo Con đường sinh tồn, 'cái bướu' đóng vai trò như một nhà kho để lưu trữ những câu chuyện. Vô số câu chuyện bên trong cái bướu đó đang chờ tìm chủ nhân mới.


Người đàn ông mặt bướu nhìn vào cửa sổ hệ thống của ông ta đang rung lên như một con lắc và nói với tôi, "Ngươi đã yêu cầu hai điều."


Tôi gật đầu.


"Một là quay lại kịch bản. Hai là có được một 'cơ thể hóa thân' mới.


"Đúng vậy."


'Người đàn ông mặt bướu' đã hoạt động ở những nơi mà các kênh dokkaebi không thể tiếp cận và đóng một vai trò tương tự như nhà giao dịch chợ đen của Star Stream.


Họ nhận được phần thưởng khi đưa những người lưu vong trở lại kịch bản và họ cũng giữ lại các vật phẩm độc đáo mà kênh không thể có được. Tất nhiên, cái giá phải trả là rất đắt.


"Ta có thể thực hiện cả hai giúp ngươi."


"Được, giúp tôi đi."


"Trả quả trứng lại cho ta."


"Không."


"Vậy thì chả có thỏa thuận gì ở đây cả."


Chết tiệt, nó lại quay về điểm bắt đầu. Có vẻ họ nhất định muốn có quả trứng dokkaebi. Tôi quyết định chắc nịch.


"Tôi đã nói rồi, tôi không thể đưa quả trứng cho ông. Ông không thể sử dụng ngay cả khi ông lấy được nó. Đứa trẻ sẽ chỉ nghe lời tôi."


"Đừng nói với ta là... quả trứng lớn lên nhờ ăn câu chuyện của ngươi?"


"Đúng rồi."


"Độc quyền một dokkaebi với những câu chuyện của ngươi, đúng là một tên bẩn thỉu."


"Im đi, thay vào đó tôi sẽ đưa ông một thứ khác."


"Ngươi thì có thể cho ta thứ gì?"


"Một câu chuyện, nó không phải là thứ ngay từ đầu mà ông luôn muốn có sao?"


Chỉ những 'câu chuyện' mới có giá trị trong Star Stream. Vì vậy, người đàn ông mặt bướu đã nhận được 'những câu chuyện.'


"...Ngươi rất tự tin. Ngươi có thể cho ta loại câu chuyện nào đây?"


"Tôi sẽ cho ông thấy."


Tôi mở danh sách các câu chuyện của mình.


[Danh sách các câu chuyện:


-Vua của thế giới không vua.


-Người phản đối điều kỳ diệu.


-Người tỏ ra khinh thường một Streamer.


-Kẻ Săn Bắt Vua Thảm Họa.


-Kẻ giết một vị thần bên ngoài.


-Quỷ vương của sự cứu rỗi.


...


-Lực lượng Đồng minh Silla.


-Kẻ giết Bọ.]


Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ thu thập được nhiều câu chuyện như vậy. Tất nhiên, chỉ có sáu câu chuyện đạt cấp độ huyền thoại trở lên, nhưng đó cũng là một khởi đầu tốt.


Có lẽ tôi là người duy nhất thu thập được số lượng câu chuyện này khi đến kịch bản thứ 10.


Trên thực tế, người đàn ông mặt bướu tỏ ra một chút ngưỡng mộ. "Ta biết ngươi rất tuyệt nhưng điều này... thực sự tuyệt vời."


Ông ta không ngần ngại chiêm ngưỡng mọi câu chuyện, như một vị khách trong một cửa hàng sang trọng. Đặc biệt, ánh mắt của ông ta ánh lên một sự 'tham lam' khi nhìn thấy những câu chuyện huyền thoại. Màu của cục u trở lên đỏ rực, dường như thể hiện sự phấn khích của ông ta.


"Không khó để thay thế quả trứng."


"Tất nhiên."


"Ta chỉ có thể chọn một?"


"Ngay bây giờ."


Tất nhiên, nó phụ thuộc vào giá trị của câu chuyện. Có một số câu chuyện tôi không muốn bị lấy đi. Điều đó tương đương với việc cho đi mọi thứ khiến tôi trở thành một chòm sao.


Sau đó, người đàn ông mặt bướu chọn một câu chuyện mà không do dự. "Vậy thì, ta sẽ chọn Kẻ giết một vị thần bên ngoài."


"...Sao ông có thể mặt dày như thế? Đó là câu chuyện bán thần thoại duy nhất mà tôi có."


Giá trị của một câu chuyện bán thần thoại không thể quy đổi thành tiền xu. Cho dù thỏa thuận với Ác quỷ vĩ đại của vùng Chân trời quan trọng thế nào, tôi cũng không thể cho ông ta một câu chuyện bán thần thoại được.


Hơn nữa, Kẻ giết một vị thần bên ngoài sẽ hữu ích khi gặp một vị thần bên ngoài khác.


Người đàn ông mặt bướu vỗ môi như thể ông ta biết ông ta đã đưa ra một yêu cầu quá mức. "Vậy thì cái này cũng không tệ, ta sẽ chọn Vua của một thế giới không có vua."


Tôi lắc đầu. "Nó là câu chuyện ra đời của tôi, tôi không thể đưa nó cho ông."


"Ta hiểu rồi. Vậy thì, Quỷ vương của sự cứu rỗi... "


"Ông muốn tôi tặng ông câu chuyện khiến tôi trở thành một chòm sao đúng nghĩa? Địa vị của tôi sẽ bị giáng cấp."


"...Thật là đáng tiếc, vậy còn Người phản đối Phép màu thì sao?"


"Có một nơi tôi phải sử dụng nó sau này, tôi xin lỗi."


Người đàn ông chết lặng nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ thất vọng. "Vậy thì ngươi định đưa ta câu chuyện gì?"


"Tôi sẽ đưa cho ông cái này, Lực lượng Đồng minh Silla."


Đó là một câu chuyện cấp độ lịch sử mà tôi có được khi giúp Quý bà say giấc của Thổ cẩm và các chòm sao Silla. Khuôn mặt của người đàn ông mặt bướu nhăn lại. "Nó vô dụng đối với ta."


...Có hơi quá đáng không? Quý bà say giấc của Thổ cảm sẽ rơi nước mắt nếu nghe được điều này. Đó là một câu chuyện tuyệt vời khi Silla bắt tay với nhà Đường để đánh vào tộc người Hán.


"Vậy còn Kẻ giết Bọ?"


"Nó tốt hơn câu chuyện trước nhưng nó vẫn là một câu chuyện phổ thông."


"Tôi sẽ cho ông cả hai cái đó. Nếu cần, những câu chuyện lịch sử khác cũng vậy..."


"Ta có nên hiểu rằng ngươi không có ý định giao dịch với ta?"


Chết tiệt, ông ta không phải là một tên ngốc như Bihyung. Bihyung là người đã thay đổi tỷ lệ bồi thường từ 10% thành 0%.


Tôi tiếp tục do dự và wenny man mỉm cười mơ hồ. "Ta không biết làm thế nào ngươi vẫn giữ được sự tồn tại của mình nhưng liệu ngươi còn đủ thời gian không hả?"


Tôi có thể cảm thấy rằng nhiệt độ cơ thể của tôi giảm xuống nhiều hơn trước. Khoảng cách giữa những lời của Bức tường thứ tư ngày càng tăng dần.


[Cơ thể bạn đang suy sụp.]


Tôi đã không thu được nhiều lợi nhuận từ người đàn ông mặt bướu và sự tồn tại của tôi đang ở trong tình trạng khá bấp bênh. Sự sụp đổ này sẽ tăng lên nếu tôi không quay lại kịch bản ngay lập tức hoặc ít nhất là nhận được một cơ thể mới.


[Kim Dokja ngốc nghếch nghĩ: Chết tiệt, mình nên cho ông ta câu chuyện gì đây?]


...Tôi đang cảm thấy bực bội, vì vậy đừng làm phiền tôi vào lúc này.


[Ngay lúc đó, một câu chuyện lọt vào mắt Kim Dokja.]


Cái gì đã lọt vào mắt tôi... hả? Tôi thoáng do dự. Nghĩ lại, đúng là có câu chuyện này.


"Vậy còn cái này thì sao?"

Bình Luận (0)
Comment