Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P1)

Chương 23

Có lẽ chúng tôi sẽ phải chiến đấu một lúc lâu đây.


[Kỹ năng độc quyền, ‘Dấu trang’ có thể được kích hoạt.]


[Dấu trang thứ hai đã được kích hoạt.]


[Do cấp độ kỹ năng Dấu trang còn thấp, rút ngắn thời gian hiệu lực.]


[Thời gian hiệu lực: 1 phút]


Hmm... tôi đã có thứ này. Có lẽ xương của tôi sẽ đâm ra khỏi cơ thể hoặc máu của tôi sẽ phun ra ngoài mất.


[Độ hiểu biết về nhân vật còn thấp, thế nên chỉ một phần kỹ năng của nhân vật được kích hoạt.]


[‘Huấn luyện Vũ khí’ đã được kích hoạt.]


Tuy nhiên, tôi không bị vậy. Nói chính xác, khả năng của tôi không đủ để gây ra rủi ro đó.


Tôi sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình. Tôi dồn toàn bộ sức lực và chạy xuyên qua những cái xúc tu. Khung cảnh xung quanh lùi về sau một cách nhanh chóng. Những gì còn lại chỉ là dư ảnh của một thứ ánh sáng màu trắng sắc bén và cảm giác cắt qua thứ gì đó.


[Độ hiểu biết của bạn về nhân vật ‘Lee Hyunsung’ đã tăng.]


[Dấu trang số hai đã hết hiệu lực.]


Tôi cảm thấy như sức mạnh đã rời bỏ cơ thể. Tôi đã dồn toàn bộ mọi thứ vào một đòn duy nhất.


Sau một lát, tôi nghe thấy giọng run sợ trong không khí.


[…C-Các chòm sao… Mọi người đều thấy cả chứ!? Tôi không nhìn nhầm phải không…?] Nó đến từ sự hiện diện của Dokkaebi Biryu, người đã quên mất nhiệm vụ của bản thân. Không có gì lạ khi ngạc nhiên như thế.


[Một vài chòm sao không tin vào mắt mình.]


[Chòm sao ‘Hắc Hoả Vực Long’ đang bùng cháy.]


Một con quỷ mạnh mẽ cấp 7 đang nằm trước tôi với những cái xúc tu bị hủy hoại.


[Chòm sao ‘Tù nhân của Vòng Kim Cô’ vuốt tóc hài lòng.]


[500 xu đã được tài trợ.]


Một vài xúc tu nằm rải rác xung quanh, những con chuột đất thì bị giết hoặc bỏ trốn sau trận chiến. Chỉ còn Kẻ canh giữ bóng tối còn nằm ở trên mặt đất và thở đứt quãng. Môi hắn mấp máy.


“…Ki. Kii. Ki.”


Đúng ra thì một con quỷ cấp 7 không phải là thứ mà tôi có thể xử lý. Tuy nhiên, tôi đã có sự chuẩn bị. Tôi không mạnh được như Yoo Jonghyuk hay có một nhà tài trợ tốt như Lee Hyunsung.


[Các chòm sao khen ngợi sự chuẩn bị của bạn.]


Tôi chỉ sử dụng ‘thông tin’ để thuận lợi hơn người khác mà thôi. Đôi lúc, thông tin còn đáng giá hơn bất kì thứ gì. Một kết quả rất rõ ràng đó là thanh kiếm trắng trên tay tôi đây.


[M-Một ‘thanh kiếm ether’ vào những kịch bản đầu tiên? C-Các chòm sao. Đây là sự thật sao?]


May mắn là tôi không cần phải giải thích cho con dokkaebi đang xoay vòng vòng kia.


Lưỡi kiếm Ether. Đó là một kỹ năng hàng đầu được sử dụng bởi những hoá thân được những chòm sao cấp cao nhất tài trợ. Nó còn được gọi là ‘lưỡi kiếm năng lượng’ trong tiểu thuyết Murim.


(*Murim: võ lâm)


“Nói chính xác, đây không phải là lưỡi kiếm ether hàng thật. Hàng thật mạnh hơn cái này nhiều.”


[Đ-Đúng thế. Nói chính xác, đó chỉ là Hoại Tín hấp thụ sức mạnh của Bạch Tinh Thuần Năng và tạo ra lưỡi kiếm thôi…] Nhìn vào dokkaebi đó kìa, hắn ta đã hoàn toàn trở thành một tên ngốc. [Thật tuyệt vời… Đây chính là kẻ trong kênh của gã Bihyung trẻ con đó…]


Ngay lúc này, Hoại tín hết năng lượng.


[Độ bền của Hoại Tín đã hết. Vật phẩm không thể sử dụng được nữa.]


Khá đáng tiếc nhưng nó đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.


“Mau đưa ta phần thưởng cho việc hoàn thành kịch bản phụ.”


[U-Uh, phải rồi. Đ-Đợi một chút!]


Biryu đưa gì đó vào không khí một cách khẩn trương. Một cửa sổ nhanh chóng hiện ra.


[Bạn đã hoàn thành kịch bản.]


[Bạn đã nhận được 500 xu.]


[Một vài chòm sao ngưỡng mộ kịch bản của bạn.]


Phần thưởng ít hơn tôi nghĩ. Đó là vì tôi chưa giết Kẻ canh giữ bóng tối.


[Dù sao thì, ngươi không định giết hắn à?] Biryu nhìn tôi với ánh mắt mong đợi.


Tôi thở ra một hơi mệt mỏi và liếc về phía Kẻ canh giữ bóng tối. Tôi nói một cách tốt bụng, “Ta có lập trường không giết chóc.”


[K-Không giết chóc…?]


“Ta sẽ không dễ dàng giết ai đó.”


[Chòm sao ‘Thẩm phán Quỷ diện Hoả thiêng’ ngưỡng mộ điều đó!]


[100 xu đã được tài trợ.]


Tất nhiên, tôi nói dối đấy.


[Chòm sao ‘Kẻ mưu phản Bí mật’ mỉm cười bẽn lẽn với bạn.]


[100 xu đã được tài trợ.]


Biryu hoang mang và lắp bắp, [Nhưng chẳng phải giết hắn thì phần thưởng sẽ lớn hơn nhiều sao? Ngươi sẽ là người đầu tiên giết một con quỷ cấp 7 và sẽ có được 7.000 xu! Ngươi có biết 7.000 xu nhiều thế nào không?]


“Ta sẽ không giết hắn. Ta cần mở hộp phần thưởng thế nên làm ơn tránh sang một bên đi.”


Tôi đẩy Biryu khỏi vị trí trước mặt tôi. Mục đích tôi đến đây không phải là Kẻ canh giữ bóng tối, thế nên…


'Phập!'


[Loài quỷ cấp 7 - ‘Kẻ canh giữ bóng tối’ đã bị giết.]


…Cái gì? Dokkaebi trông có vẻ sắp cười ra nước mắt đến nơi, kẻ canh giữ bóng tối đã chết với con dao trên ngực.


Sau đó…


“Haha.... hahahaha! G-Giờ thì tôi có thể mạnh lên rồi! Kim Dokja, cậu là thằng ngu! Cậu không hề biết việc này!” Han Myungoh là người đã giết Kẻ canh giữ bóng tối. Tôi có vài ý nghĩ về chuyện vừa xảy ra. Rồi những tin nhắn như bùng nổ bên tai tôi.


[Một con quỷ cấp 7 đầu tiên đã bị giết.]


[Một chiến công bất khả thi đã được hoàn thành]


[Bạn đã nhận được 8.000 xu]


[Người tham gia: Kim Dokja, Han Myungoh.]


Có lẽ những tin nhắn đó cũng được chia sẻ với Han Myungoh. Số xu tôi nhận được không quá nhiều vì đã không tung đòn kết liễu, nhưng…


Tôi có thể thấy được Han Myungoh đang vui gần chết vì những dòng tin nhắn. "Lập trường không giết chóc sao? Thằng ngu! Trong thế giới đang sụp đổ này thì việc chém giết là gì? Chẳng thể nào có một tên như cậu được! Cậu có biết..."


Rồi Han Myungoh dừng lại. Giờ hắn đã biết chính xác mình vừa làm gì.


[Loài quỷ cấp 7 - ‘Kẻ canh giữ bóng tối’ đã bị giết. Quỷ vương ‘Asmodeus’ đã chú ý đến sự hiện diện của kẻ ra tay.]


[Quỷ vương ‘Asmodeus’ sẽ dõi theo kẻ đã tung đòn kết liễu cho đến khi hắn chết.]


[Quỷ vương ‘Asmodeus’ đã đặt một lời nguyền đáng sợ lên kẻ tung đòn kết liễu.]


[Kẻ kết liễu: Han Myungoh]


“C-Cái gì!? Tin nhắn vừa rồi là sao!?” Han Myungoh la lên đầy sợ hãi.


[Chòm sao ‘Kẻ mưu phản Bí mật’ ngưỡng mộ sự gian xảo của bạn.]


“Ah… Tôi chưa nói à? Tôi cố tình không giết hắn đấy.”


[Chòm sao ‘Kẻ mưu phản Bí mật’ đã đề cử kịch bản của bạn cho Star Stream.]


Han Myungoh nhìn chằm chằm vào không khí như thể linh hồn của hắn đã biến mất. Lời nguyền của quỷ vương Asmodeus là thứ tồi tệ nhất cho một kẻ sát nhân. Tôi không biết nó là gì nhưng chắc chắn là rất tệ. Tôi quay lại và nhìn thấy Lee Gilyoung cùng Yoo Sangah đang nhìn về bên này với biểu cảm lưỡng lự. Tôi mỉm cười như thể không có chuyện gì xảy ra.


“Chúng ta sẽ cùng nhau mở nó.”


__________


Sau một lúc, chúng tôi đã lục xong đống kho báu và lấy ra từng cái một.


“Em tìm được cái này.”


“Tôi có thứ này…”


Yoo Sangah và Lee Gilyoung tìm được một cái vòng tay nhỏ và một tấm khiên cũ.


[Vòng Tay Hồi Ma Năng]


[Khiên Sắt Cũ]


Chúng đều là vật phẩm cấp D nhưng có còn hơn không. Vòng Tay Hồi Ma Năng là một vật phẩm hữu ích cho mọi người, còn tấm Khiên Sắt Cũ sẽ thích hợp với Lee Hyunsung. Khó mà không chú ý tới từ ‘Sắt’ trong tên nó được. Thứ sắt này cứng hơn nhiều so với loại ở Trái Đất.


Yoo Sangah nói với một chút thất vọng, “Nó ít hơn tôi nghĩ.”


Ít.


Yoo Sangah nói không sai. Thật đáng xấu hổ nếu gọi nơi này là ‘Phòng chứa kho báu’. Yoo Jonghyuk, kẻ đã rời đi vào hôm trước có lẽ đã đi qua nơi này. Vì biết rằng việc đánh với một con quỷ sẽ rất mệt mỏi thế nên hắn đã đợi thời cơ để trộm kho báu. Cuối cùng, chúng tôi đã cướp một phòng kho báu đã bị trộm.


“Ổn cả thôi, vì thứ quan trọng nhất vẫn còn ở đây.”


Tôi nhìn cái hộp màu đen ở giữa căn phòng. Chúng tôi không lãng phí thời gian thêm nữa và mở nó ra. Thứ bên trong cái hộp là một cái lò. Nó đủ nhỏ để bỏ vào túi.


[Lò Ma Năng]


Như tôi nghĩ, nó vẫn còn ở đây. Thứ này chính là chìa khoá của kịch bản phụ.


[Mỗi người chỉ được lấy một cái lò.]


Chắc chắn là Yoo Jonghyuk đã lấy một cái, ở đây chỉ còn lại hai.


“…Đó là gì thế?”


“Hừm, tôi biết một chút về công dụng của nó.”


Tôi cố ý run rẩy, đổ ma năng vào lò và đặt vào đó một cái chân chuột đất. Trông khá là buồn cười vì cái chân quá lớn. Tuy nhiên, chỉ sau năm giây, một thay đổi đáng chú ý đã xảy ra.


“Wow, thơm quá!”


Một mùi hương ngọt ngào toả ra và cái chân chuyển sang màu vàng.


“Thịt!” Lee Gilyoung hét lên hào hứng. Yoo Sangah hỏi một cách gấp gáp, “C-Chúng ta có thể ăn nó chứ?”


“Tôi sẽ thử trước.”


Tôi cầm lấy cái chân và cắn nó. Nước thịt bắt đầu tràn ra. Tôi quên cả nhai và nhắm mắt lại. Vị của nó rất khác so với những gì được viết trong sách.


[Một vài chòm sao đang chảy cả dãi.]


[100 xu đã được tài trợ.]


[Chòm sao ‘Hắc Hoả Vực Long’ đang nuốt nước bọt.]


[Chòm sao ‘Tù nhân của vòng kim cô’ đang cắn móng tay.]


...


Những dòng tin nhắn vẫn tiếp tục vang lên. Nói thật, ăn trên truyền hình thế này là tuyệt nhất. Mọi người đều đồng lòng trước thức ăn.


“Ăn đi, tôi nghĩ nó ổn đấy.”


Hai người họ lao nhanh đến miếng thịt ngay khi tôi nói xong. Họ chưa có bữa ăn đàng hoàng nào trong 3 ngày nay rồi, thế nên đói cũng là điều dễ hiểu. Han Myungoh đã hồi phục lại và tiến đến một cách do dự, “D-Dokja-ssi… Tôi đã không suy nghĩ thấu đáo…”


“Ăn đi, đừng lo về những thứ khác.”


“Cảm ơn!”


“Anh sẽ trở thành một con ma sau khi ăn nó đấy.”


“C-Cái gì…”


Mặt Han Myungoh trở nên trắng bệch. Tôi chỉ nói đùa nhưng hắn ta cũng sẽ chết sớm thôi. Đến cả Yoo Jonghyuk cũng khó mà vuợt qua được sự theo đuổi của Asmodeus mà.


Mỗi người chúng tôi lấy một cái chân và bắt đầu ăn. Chúng tôi đều đói bụng sau tất cả những gì đã diễn ra. Mọi người ăn trong im lặng. Không biết có phải do ánh sáng nhè nhẹ đến từ cái lò không, nhưng tôi thấy có một chút ấm áp.


Giết thứ gì đó và ăn nó để có thể sống. Đây chính là cuộc sống của loài người. Đúng ra thì nó đã thế này lâu rồi, nhưng vì lí do nào đó mà tôi cảm thấy thật mới mẻ. Tôi nhìn lên và thấy đôi mắt của Yoo Sangah. Cô ấy bộc lộ cảm xúc và nói lớn, “Tôi thật vô dụng.”


“…Hả?”


“Dokja-ssi đã phải làm việc vất vả còn tôi chỉ ngồi đây và ăn như một con lợn… Tôi thật vô dụng…”


“Không, Yoo Sangah-ssi, điều đó…”


“Dù sao thì, làm thế nào mà Dokja-ssi lại biết được tất cả những việc này vậy? Anh biết cách nấu một con quái vật và…”


“Ah, điều đó…”


“Đúng thế! Chắc hẳn anh đã đọc rất nhiều tiểu thuyết fantasy nhỉ, phải chứ? Thật đấy à, tôi không biết rằng thế giới sẽ trở thành thế này. Tôi chỉ nhớ được tiếng Tây Ban Nha thôi.”


Tôi cảm thấy hơi kì lạ khi nghe những lời của Yoo Sangah. Tôi trấn an cô ấy, “Nhờ cô học ngoại ngữ nên mới có thể hiểu được ngôn ngữ của quỷ đấy.”


Tất nhiên, điều đó không quá có ích.


“…Tôi hiểu rồi…. Cảm ơn Dokja-ssi.”


Tôi mỉm cười với Yoo Sangah và đứng dậy. Mọi người lại đắm mình vào việc ăn uống. Tôi tạm dừng việc ăn và đi ra phía sau. Thực ra, Lò Ma Năng rất quan trọng nhưng mục đích của tôi là một thứ khác. Tôi nhìn vào cái ‘hộp đen’ chứa Lò Ma Năng.


Chính là nó, không còn nghi ngờ gì nữa. Yoo Jonghyuk, người đã lấy đi cái Lò Ma Năng có lẽ không biết về nó. Kho báu thực sự của căn phòng này chính là cái ‘hộp đen’. Theo cốt truyện gốc, Yoo Jonghyuk chỉ biết về việc này sau lần hồi quy thứ 6.


Ai là người đầu tiên khám phá ra nó? Có phải ‘Thiên nữ Hori’ không nhỉ? Hừm, thật khó để nhớ được. Không chính xác cho lắm nhưng có lẽ giống thế này…


[Ở đằng kia. Có một cái hộp lạ ở những khu vực đầu tiên. Nếu bạn đặt một thứ gì đó vào nó…]


Vào lúc này, tôi bắt gặp ánh mắt của Yoo Sangah và cô ấy hỏi, “Cái hộp đó để làm gì vậy?”


“Huh, ah, cái này…” Có những chữ cái kì lạ được viết trên đó.


…Cô ấy có thể đọc nó không?


“Hộp vật phẩm… ngẫu nhiên?”


Khỉ thật. Đây là lí do việc thông thạo ngoại ngữ lại quan trọng đấy.


“Uh… nó… um. Nó viết như thế đấy.”


Tôi có hơi xấu hổ. Yoo Sangah nói lớn, “Dùng nó đi, Dokja-ssi”


“…Thế có ổn không?”


'Gật gật.'


Lee Gilyoung gật mạnh đầu của nhóc ấy.


“Anh không cần quan tâm về chúng tôi đâu. Tất cả những gì ở đây đều là của anh cả. Đó là điều hiển nhiên mà.”


Tốt, tôi đã được cho phép thế nên làm thôi.


“Vậy tôi dùng nó đây.”


[Các chòm sao gật đầu với lựa chọn của bạn.]


Tôi lấy lõi của con quỷ cấp 7 trong túi ra. Tôi đã lấy nó từ xác của Kẻ canh giữ bóng tối. Ngoài ra, tôi lấy thêm Hoại Tín, thứ đã cạn sạch độ bền. Theo cốt truyện ban đầu thì cách sử dụng cái hộp rất đơn giản.


[Ai biết được? Có lẽ là một vật phẩm xu bản giới hạn chăng?]


Tôi đặt lõi của con quỷ và Hoại Tín vào trong hộp.


[Ha, không tin tôi sao? Có thật không á? Bỏ vật phẩm phụ vào và đóng hộp đi rồi biết!]


Nói thật, tôi cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi đặt vào đó hai vật phẩm. Tuy

Bình Luận (0)
Comment