Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P1)

Chương 89

Khi tôi cảm thấy những cơn gió sảng khoái quấn lấy cơ thể mình, tôi nhớ lại những câu xuất hiện trong Con đường sinh tồn.


Han Sooyoung đang triệu tập hóa thân và chú ý kỹ năng tôi đang chuẩn bị sử dụng.


"Hả? Tôi cứ nghĩ anh không học được nó chứ?"


"Lùi lại."


Con đường của gió.


[Với một cơn gió ở tay phải và một cơn bão ở tay trái. Con đường của gió sẽ được mở ra khi các đường thẳng và đường cong gặp nhau.]


Câu mà tôi không thể hiểu đã trở thành hiện thực ngay khi tôi cảm thấy gió ở đầu ngón chân.


Nắm đấm của Myung Ilsang đột nhiên đến gần mũi tôi.


Đòn tấn công trở nên vô nghĩa. Sức mạnh áp đảo của kỹ năng này lấp đầy những thiếu sót của tôi. Đây là kỹ thuật bí mật của Imyuntar.


Đôi mắt của Myung Ilsang sáng lên.


"...Huh? Ông chú tăng tốc lên rồi à?"


Tôi không trả lời bởi tôi đang tập trung vào sự giác ngộ. Từ bây giờ là một cuộc chiến chống lại thời gian. Thời gian sử dụng Dấu trang là 30 phút.


"Aha, tôi hiểu rồi. Đó có phải là kỹ năng của những con sói đó không?" Myung Ilsang cười với tôi. "Chú đã nhận được một sự giác ngộ tuyệt vời đủ để cho phép chú sử dụng kỹ năng tồi tệ này rồi à?"


"...."


"Chú biết không? Tôi đã giết vua của bọn chúng bằng chính đôi tay của mình đấy."


Tất nhiên là tôi biết. Tôi nhớ những sinh vật của Chronos đã chết.


Hoàng tử Lycaon của Imyuntar, Nữ hoàng ký sinh trùng Antinus...


Số phận của những người sống sót trong thế giới bị phá hủy của họ sẽ được sử dụng trong các kịch bản diễn ra trên một hành tinh khác. Tôi sẽ ở trong tình trạng tương tự như họ nếu Trái đất bị phá hủy.


Một khẩu pháo lửa đen bắn ra từ tay phải của Myung llsang.


[Một cơn gió sẽ gặp một cơn gió khác để tạo thành âm và dương. Một lần nữa, một cơn gió sẽ gặp một cơn gió khác để hình thành các nguyên tắc tiêu cực và tích cực.]


Tôi sử dụng tất cả trí tưởng tượng của mình để tái hiện những từ ngữ này qua hình ảnh.


Gió nóng và lạnh xoáy vào trước mặt tôi và hướng gió bắt đầu vặn xoắn.


Ngọn lửa đen bị chệch hướng khi nó va phải luồng gió và năng lượng lan tỏa ra mọi hướng.


Tất cả các cuộc tấn công đã được truyền qua một vật trung gian. Nếu tâm của vật trung gian bị phân tán, đòn tấn công sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quay trở lại.


Myung llsang có vẻ ngạc nhiên. "...Khá tốt đấy chứ. Chú cũng được coi là có tài năng ha?"


Myung llsang sau lần phản đòn lại bắt đầu chạy trốn.


[Hóa thân 'Myung llsang' đã sử dụng Nháy mắt Lv. 4.]


Đó là một Nháy mắt khác. Tuy vậy cũng rất khó để tôi có thể bắt kịp hắn ta. Khi tôi nhắm mắt lại và tập trung vào cơn gió, tôi có thể đọc mọi thứ ở gần tôi.


Tôi chạy dọc theo đường phố với tốc độ có thể sánh với Red Phoenix Shunpo của Yoo Jonghyuk và tìm thấy Myung Ilsang. Hắn ta đang chộp lấy mọi người một cách ngẫu nhiên và hỏi họ những câu hỏi.


Tôi đá khung thép của một tòa nhà về phía Myung llsang. Đấy là một cú đánh có thể nghiền nát xương đối thủ nhưng hắn vẫn có thể đứng dậy.


[Con dấu thứ hai mươi tư của người trở về 'Myung llsang' đã được phát hành.]


Con dấu tiếp theo của hắn được phát hành một cách nhanh chóng.


"....Hơi bất lịch sự nhỉ?"


Myung llsang nói một cách vui tươi. Hắn tin rằng dù thế nào hắn cũng sẽ thắng. Vết thương của hắn ta đã được chữa lành bằng con dấu được mở ra và khi thời gian trôi qua, sức mạnh ma thuật của tôi bị tiêu hao nhiều hơn.


"Hahaha, thử ngăn tôi lại xem nào."


Thực tế, tôi không thể giết hắn ta nếu tôi sử dụng Con đường của gió như một kỹ năng buff. Nếu như vậy có thể đánh bại Thảm họa Câu hỏi, Chronos sẽ không bị diệt vong ngay từ đầu.


Tôi phải thực hiện 'nó'. Vấn đề ở đây là.... cần một người nào đó câu giờ để tôi có thể sử dụng kỹ thuật này.


...Huh? Một cái gì đó đột nhiên từ trên đáp xuống chéo về phía tôi. Trông như một chú chim ưng xuyên thủng bầu trời và lao về phía Myung Ilsang.


Nó gây ra một vụ nổ khủng khiếp và một miệng núi lửa nhỏ xuất hiện. Một bóng dáng quen thuộc đang đứng cạnh chỗ Myung llsang bẹp dí trên mặt đất. Tôi nhìn người đàn ông, mở to miệng và lẩm bẩm, "...Yoo Jonghyuk?"


Chẳng phải tên khốn này đã nói rằng anh ta sẽ mất hai ngày để hồi phục sao? Tôi nhìn Yoo Jonghyuk đang đến gần và theo phản xạ lùi lại. Chắc hẳn anh ta không định đánh tôi đâu nhỉ?


Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk dừng lại vài bước trước mặt tôi và quay lại.


"Bắt đầu đi." Yoo Jonghyuk đứng trước tôi như thể anh ta biết tôi đang cố làm gì. "Ta sẽ ngăn hắn lại."


Han Sooyoung lẩm bẩm về thứ mà tôi đang nghĩ trong đầu từ nơi mà cô ta đang nằm gần đó. "Ha, mẹ kiếp, đúng như mong đợi từ nhân vật chính...."


Nhưng không giống như lời nói của cô ta, Yoo Jonghyuk dường như đang ở trong tình trạng nguy hiểm. Cơ thể anh ta vẫn không ổn định và các mạch máu vẫn phình ra.


Trong khi đó, Myung llsang đứng dậy và cười trong khi ho ra máu.


"Ah, nó có hơi khó chịu đấy...."


Hắn ta mặc dù cũng bị ảnh hưởng nhưng không bị thương nặng. Thật không thể tin được rằng hắn lại thuộc thành phần yếu kém của 'những người trở về.


Myung llsang chạy về phía trước và bị Yoo Jonghyuk chặn ngang.


Sau đó, tôi gọi Con đường của gió.


[Bốn cơn gió gặp nhau và tạo thành một lớp phòng thủ. Sau đó, bốn cơn gió khác được thêm vào, làm cho nó trở thành Bát quái. Do đó, gió ở khắp mọi nơi không còn tồn tại.']


Đến lượt tôi sử dụng câu nói đã cho Lycaon giác ngộ. Bức tường không khí bí ẩn trong hình dạng của một hình bát quái bắt đầu xoáy.


Đó là một mái vòm nhỏ của không gian. Vây kín tôi một cách chặt chẽ.


Từ giờ sẽ là cuộc chiến chống lại thời gian. Yoo Jonghyuk bật trở lại sau một cú đánh trong khi biểu hiện của Myung Ilsang cứng lại. Cuối cùng hắn ta cũng nhận ra rằng đây không phải là một trò chơi.


"Cái...?!"


Khoảnh khắc tiếp theo, tất cả không khí trong vòm được gỡ bỏ. Tai tôi bị tắc nghẽn và tất cả âm thanh biến mất. Gió thổi khủng khiếp nhưng mái vòm vẫn bình yên như mắt bão.


Myung Ilsang mở miệng.


"....!"


"...?!"


Hắn mở miệng nhiều lần nhưng không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.


Hắn đang ở trong một khoảng trống hoàn toàn. Do chênh lệch áp suất, không khí trong phổi tôi thoáng chốc thoát ra. Tôi nhanh chóng hít nó trở lại.


Bên ngoài mái vòm, Han Sooyoung đang hét gì đó.


[Kỹ năng độc quyền, Độc giả toàn trí giai đoạn 2 được kích hoạt!]


'Đây là gì?'


Tôi có thể nghe thấy suy nghĩ của Myung Ilsang.


'Tại sao mình không thể cất tiếng nói? Ma thuật sao?'


Myung Ilsang hét lên với sự bối rối. Đó là tự nhiên. Tất cả những người trở về đều có một hình phạt.


[Hình phạt của Thảm họa Câu hỏi được kích hoạt.]


[Sức mạnh của người trở về 'Myung Ilsang' đã bị suy yếu.]


[Con dấu thứ hai mươi tư của người trở về 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]


'Uwaaah... không!'


Điều kiện khiến họ 'suy yếu' dễ dàng như lúc 'củng cố'.


[Con dấu thứ hai mươi ba của người trở về 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]


Tại sao Thảm họa Câu hỏi luôn đặt câu hỏi? Rất đơn giản, vì sức mạnh của hắn ta sẽ yếu đi nếu hắn ta không đặt câu hỏi.


'Chết tiệt! Thả tôi ra! Mau giải phóng nó!'


Nắm đấm của hắn ta đập vào tường không khí nhiều lần nhưng bức tường không dễ dàng bị phá vỡ. Trong một không gian không có vật dẫn, ngọn lửa đen không thể cháy.


[Con dấu thứ hai mươi hai của người trở về 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]


Một nhà tù chân không có thể được thực hiện bằng cách sử dụng Con đường của gió. Đây là chiến lược tối ưu chống lại Thảm họa Câu hỏi mà tôi biết.


'Uwaaaaah!'


Myung Ilsang muộn màng chạy về phía tôi. Hắn nghĩ rằng nhà tù chân không sẽ bị phá vỡ nếu tôi chết nhưng không phải vậy. Đây là một nơi mà tôi đã thực hiện.


Tôi sử dụng Con đường của gió để tránh sự tấn công của hắn ta và nhanh chóng giảm diện tích nhà tù.


Khi bức tường co lại, tôi làm một lối đi hẹp và thoát ra ngoài mái vòm cùng với Yoo Jonghyuk. Bây giờ Myung Ilsang là người duy nhất còn lại bên trong mái vòm.


'...Thằng khốn!'


Một người trở về không phải là một người trở về nếu không có gì. Mái vòm nứt ra một chút dưới sức mạnh của hắn. Tôi giơ tay và gió lấp đầy yếu điểm đó. Sau đó, kích thước của mái vòm bắt đầu co lại nhanh chóng.


Máu chảy ra từ mũi do sự tập trung quá mức của tôi. Mục tiêu cuối cùng của tôi là giới hạn nhà tù chân không vào cơ thể hắn ta.


Tuy nhiên, nó không dễ kiểm soát. Chết tiệt, Yoo Jonghyuk đã làm nó một cách dễ dàng. Tại sao nó lại khó khăn với tôi chứ?


"Đừng cố gắng kiểm soát nó, cậu phải dẫn dắt gió." Giọng của Yoo Jonghyuk vang lên.


Ngay lúc đó, tôi như được giác ngộ. Có lẽ đó là sai lầm của tôi khi làm thành một 'bức tường'. Điều quan trọng là loại bỏ vật trung gian xung quanh cơ thể hắn ta.


'U-Uwaaah, uwaaaaah! Tôi không thể thở được!'


Myung Ilsang cào vào cổ, tự khiến mình chảy máu.


"...Khá tốt, mặc dù cậu vẫn chẳng tài giỏi gì." Giọng của Yoo Jonghyuk lại vang lên.


Myung Ilsang vẫn cố gắng thoát ra.


[Hóa thân 'Myung Ilsang' đã sử dụng Pháo lửa đen Lv. 3.]


Cánh tay phải của Myung Ilsang được bao quanh bởi ngọn lửa đen. Trước sự ngạc nhiên của tôi, ngọn lửa lớn bắn xuyên qua vòm gió.


Tôi ngã xuống trong khi bảo vệ Yoo Jonghyuk. Đầu tôi nặng nề đập vào đâu đó. Myung Ilsang dường như đang vắt kiệt sức mạnh ma thuật còn lại của mình khi khẩu súng lửa đen tiếp tục giơ lên.


Nhưng gió vẫn tồn tại. Khi khẩu pháo lửa đen được bắn qua vòm, gió lập tức tràn vào chỗ đó một lần nữa.


Những cơn gió cuối cùng không thay đổi bất cứ điều gì. Vấn đề là mọi người đang chết vì ngọn lửa đen.


Yoo Jonghyuk nhìn thấy mặt tôi và nói, "Kim Dokja, đừng nghĩ về điều đó. Họ sẽ không quan tâm nếu cậu chết."


"Có những người như thế."


Nhưng không phải ai cũng như vậy. Tôi đứng dậy và đối mặt với ngọn lửa đen.


Ngọn lửa đen bị phân tán và xoắn lại bởi sức mạnh của mái vòm quay mạnh. Một nỗi đau khủng khiếp theo sau. Đó là bởi vì tôi đã chặn được phần lớn ngọn lửa đen.


Ngọn lửa đen thiêu đốt làn da và con đau len lỏi trong xương tôi từng chút một.


Tôi có thể làm điều đó. Hắn ta giờ không quá mạnh mẽ. Tại thời điểm này, tôi dường như đã vượt quá giới hạn của mình. Khi các giác quan của tôi trở nên mờ nhạt, cơ thể tôi như một cơn gió.


[Một chòm sao yêu thích nỗ lực tận hưởng nỗi đau của bạn.]


[Một liên lạc của tài năng ngủ trong tâm hồn của bạn đã nở rộ.]


Tôi điều khiển nhà tù chân không bằng tay trái trong khi di chuyển gió bằng tay phải để làm tiêu tan năng lượng của ngọn lửa đen. Trong một trạng thái hoàn chỉnh, tôi nếm trải một đỉnh cao mới trong việc giác ngộ Con đường của gió. Cơn gió trong tầm tay tôi đang tạo ra một phong cảnh mà tôi chưa từng thấy trước đây.


[Độ dày của kỹ năng độc quyền 'Bức tường thứ tư' đã tạm thời mỏng đi.]


Đó là một cảm giác kỳ lạ. Đây là cách các 'nhân vật' nhìn thế giới.


Dù tôi có đọc văn bản nhiều đến đâu, tôi cũng không biết nó sẽ được cảm nhận như thế nào. Tôi cảm thấy rằng một phần của câu chuyện được cảm nhận qua các trang chạm vào đầu ngón tay của tôi, thứ mà tôi không bao giờ có thể tiếp cận đầy đủ, giờ đã hoàn toàn được hiểu.


Đọc khác với trải qua. Có lẽ tôi vẫn chưa thể hiểu rõ một phần trăm của thế giới này.


Ngay sau đó, tôi cảm thấy sức mạnh ngọn lửa đen của Myung Ilsang suy yếu.


'Chết tiệt! Đồ cặn bã! Chết! Chết đi!!'


Năng lượng của ngọn lửa đen đang giảm nhanh chóng. Ngoài ra, sức mạnh ma thuật của tôi vẫn còn đầy.


Đây là một cảm giác kỳ lạ. Ngay cả khi tôi ở trong trạng thái thôi miên, làm thế nào tôi có thể còn lại nhiều sức mạnh ma thuật này?


Đằng sau tôi, Yoo Jonghyuk nói, "....Ta sẽ giết cậu."


...Bằng cách nào đó tôi đã và đang hấp thụ sức mạnh ma thuật của Yoo Jonghyuk.


Sau một thời gian, các cuộc tấn công của Myung Ilsang đã chấm dứt.


[Tất cả các con dấu của người trở về 'Myung Ilsang' đã bị khóa.]


Yoo Jonghyuk và tôi nhìn nhau.


[Kỹ năng độc quyền 'Con đường của gió Lv. 8 'đã được phát hành.]


Myung Ilsang sợ hãi nhìn chằm chằm vào chúng tôi.


"Khụ...khụ..kh.."


Tôi ném Vẹn tín về phía người đàn ông đang thở hổn hển và cố gắng chạy trốn.


"Hự!"


Hắn ta ngã xuống với lưỡi kiếm sau lưng. Hắn sẽ không thể trốn thoát với 'Nháy mắt' nữa. Tôi chạy đến và túm lấy cổ hắn.


"....Hah, thật là bực bội khi không thể nói được đúng không? Cậu đã hoàn thành câu hỏi chưa?"


"Khụ..."


"Tôi sẽ giết cậu nếu cậu hỏi bất kỳ câu hỏi nào bây giờ."


Người trở về. Sự tồn tại kiêu ngạo và tàn bạo nhất trong Con đường sinh tồn. Trong số những người trở về, Myung Ilsang là một trong những kẻ tồi tệ nhất.


"Bây giờ tôi không muốn nghe một âm thanh nào từ cậu."


"Uwaahh!"


Myung Ilsang ngước nhìn tôi như thể nó không công bằng. Tôi đánh hắn hết lần này đến lần khác cho đến khi nỗi sợ đó hoàn toàn biến mất. Myung Ilsang bị đánh đập đến gần như không thể nói, "N-Nó không thể xảy ra như vậy...."


Tôi nhìn anh chàng này và nhớ lại khi hắn ta còn là một chiến binh.


["T-Tôi là một chiến binh? Tôi là một chiến binh sao? Có thật không?"]


Học sinh trung học 17 tuổi, Myung Ilsang. Cậu bé ngây thơ được chọn làm chiến binh để cứu thế giới và rơi xuống Chronos.


Hắn rõ ràng không muốn trở thành thế này. Hắn ta không muốn trở thành một kẻ giết người quét sạch cuộc sống ở một lục địa. Nhưng hắn đã làm như vậy.


"Chính cậu là người đã lựa chọn trở thành một thảm họa."


Bình Luận (0)
Comment