Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P2)

Chương 204

Tôi để Aileen, Mark và Jang Hayoung thu xếp chuyện bên ngoài và kéo Han Myungoh đang bất tỉnh trở lại văn phòng.


Thành thật mà nói, đây là phát hiện bất ngờ. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Han Myungoh vẫn còn sống.


Trưởng phòng Han Myungoh. Trước khi chúng tôi tiến đến kịch bản thứ ba, anh ta đã bị nguyền rủa bởi Quỷ vương Asmodeus sau khi giết kẻ canh giữ bóng tối. Tôi nghĩ anh ta đã chết trước khi tôi vào Chungmuro ​​và không ngờ lại gặp lại anh ta ở Thế giới Quỷ.


Tôi đặt Han Myungoh lên ghế trong phòng họp. Tôi đã sử dụng một trình chặn câu chuyện mà tôi đã mượn từ Aileen.


[Kim Dokja nghĩ: Trưởng phòng đã già đi rất nhiều.]


Trên mặt Han Myungoh đã xuất hiện nhiều nếp nhăn nhỏ. Hơn nữa, toàn bộ làn da của anh ta đã bị đen đi. Bỏ những nếp nhăn sang một bên, sự đổi màu của da là dấu hiệu của sự biến đổi loài. Càng nhìn lâu, tôi càng thấy rõ khuôn mặt già nua. Tuy vậy nhiều dấu vết của con người vẫn bị biến mất và khó có thể nhận ra được nếu không nhìn kỹ.


Yoo Sangah, Lee Gilyoung, mẹ tôi và Song Minwoo... Họ là những người tôi không thể xác nhận bằng Danh sách nhân vật.


Tất cả họ đều là những người đã tham gia với tôi trước hoặc sau khi kịch bản bắt đầu. Han Myungoh cũng là một trong số đó. Họ sống sót trên thế giới này là nhờ tôi. Đó là lý do tại sao tôi không thể đọc thông tin của họ với Danh sách nhân vật.


"Tôi biết anh đang thức nên dậy đi."


"Uhh... cậu..."


Han Myungoh... Tôi hỏi tên gián điệp, không, Aurelius tự phong. "Aurelius, anh đã chọn cái tên này?"


"...!"


Han Myungoh mở mắt và tôi tràn ngập cảm giác chắc chắn mơ hồ. Aurelius. Đây là manh mối quyết định thuyết phục tôi rằng người này chính là Han Myungoh.


"Một cuốn tiểu thuyết trên web à? Này Kim Dokja-ssi, cậu dành bao nhiêu thời gian để đọc nó vậy?"


Trong những ngày ở Mino Soft, tôi đã nghe những lời này sau khi bị bắt gặp đọc một cuốn tiểu thuyết trên web.


"Nếu cậu định đọc một cuốn sách thì cậu nên đọc những thứ như thế này. Hãy đọc một cuốn sách bổ ích nếu cậu muốn xây dựng thông số kỹ thuật của mình."


Han Myungoh đang cầm cuốn sách có tên 'Suy tưởng', được viết bởi Marcus Aurelius. Một vài trang đầu tiên của cuốn sách đã bị mất màu hoàn toàn...


"Anh thường mang theo cuốn sách 'Suy Tưởng' mà không hề đọc nó. Anh vẫn giả tạo như thế."


"C-Cậu là cái quái gì vậy?"


Han Myungoh hoàn toàn không nhận ra tôi. Đó là vì tôi đã thay đổi khuôn mặt của mình lúc trước. Nếu tôi không làm điều đó, có lẽ tôi mới là người rơi vào bẫy.


Tôi cười khẩy và hỏi, "Anh nghĩ sao?"


Lúc này, có thứ gì đó vụt qua mắt Han Myungoh.


"Đ-Đừng nói với tôi...!"


Đúng như dự đoán, Han Myungoh vẫn là Han Myungoh. Ngay cả trưởng bộ phận cũng cần phải làm một số công việc để tồn tại. Tôi lặng lẽ đưa ngón tay lên đôi môi đang hé mở của Han Myungoh.


"Suỵt."


".....!"


"Nếu anh nói ra bất cứ điều gì thì anh sẽ chết ở đây. Hãy tự suy nghĩ cho kỹ, anh hiểu chứ?"


Tôi lo lắng về một sự tồn tại siêu việt khác đang lắng nghe. Không có kênh dokkaebi nào ở đây. Tuy nhiên, thiếu kênh không có nghĩa là không có cách nào để những sinh vật khác nhìn trộm.


[Bức tường thứ tư nói rằng quỷ vương 'Ác quỷ thịnh nộ và sắc dục' đang nhìn Kim Dokja ngu ngốc.]


...Tốt hơn so với dự kiến. Nó có thể cho tôi biết điều gì đó như thế này cơ đấy?


[A hem.]


Ác quỷ thịnh nộ và sắc dục...


Giống như các chòm sao, các quỷ vương có các công cụ điều chỉnh riêng của chúng. Rốt cuộc, họ là những chòm sao sa ngã. Tất nhiên, có những người không sử dụng các phép bổ trợ để chống lại các chòm sao...


Nếu tôi nhớ không nhầm thì 'Ác quỷ thịnh nộ và sắc dục' là biệt danh của Quỷ vương Asmodeus. Han Myungoh dường như là cấp dưới của hắn. Nó là một vị trí khá cao, nơi tầm nhìn của anh ta được chia sẻ.


"Nếu ngươi muốn tiếp tục nhìn trộm, ngươi nên trả tiền chứ nhỉ?"


Han Myungoh lại mở to mắt khi thấy tôi nói về phía không trung. Anh ta nhận ra tôi đang nói chuyện với ai.


Những tia lửa nhỏ xuất hiện trong không khí. Nếu điều này tiếp tục, Asmodeus có khả năng lấy được thông tin của tôi. Một ngày nào đó tôi sẽ tiết lộ câu chuyện của mình nhưng bây giờ không phải là lúc.


Tôi suy nghĩ một lúc trước khi rút một thanh kiếm ra khỏi không gian của áo khoác. Đó là Thanh kiếm chém Tứ âm. Đã rất lâu kể từ khi tôi sử dụng nó để phá hủy Ngai vàng tuyệt đối. Một thanh kiếm có thể tạm thời tiến hóa thành thánh tích ngôi sao nếu mượn sức mạnh của Bắc đẩu.


Đó là một thanh kiếm có thể phá vỡ mối quan hệ của chòm sao với di tích ngôi sao. Ban đầu, tôi yêu cầu sự giúp đỡ của Bắc đẩu để sử dụng sức mạnh đó. Bây giờ tôi đã là một chòm sao, tôi có thể sử dụng sức mạnh của thanh kiếm này mà không cần sự giúp đỡ của họ.


[Kiếm chém Tứ âm đã phản hồi câu chuyện của bạn!]


"Nếu không trả tiền thì có thể cút đi được rồi đấy."


Tôi vung thanh kiếm trên đầu Han Myungoh. Thông điệp xuất hiện khi tôi vung kiếm và những tia lửa xuất hiện trong không khí.


[Mối liên hệ giữa 'Quỷ Vương Asmodeus' và thành viên trong gia đình anh ấy tạm thời bị ngắt.]


Han Myungoh bây giờ đang sốc vì ngạc nhiên. Anh ta hẳn không bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ có sức mạnh để phá vỡ liên kết giữa anh ta với quỷ vương. Tôi cảnh báo Han Myungoh.


"Đầu tiên, tên tôi là Yoo Jonghyuk, gật đầu nếu anh hiểu."


Han Myungoh nhìn tôi với ánh mắt phức tạp và gật đầu sau khi nghĩ về điều gì đó. Anh ta đã quyết định đúng đắn vì anh ta biết rằng mạng sống của mình rất quý giá. Tôi buông tay ra và Han Myungoh thở hổn hển khi anh ta ngước nhìn tôi.


"L-Làm thế quái nào... Tôi nghe nói rằng cậu đã chết..."


"Tôi không chết, tôi còn sống sờ sờ đây này."


Han Myungoh kinh hãi hỏi, "C-Cậu định làm gì tôi?"


"Rồi sẽ biết thôi, tôi đang suy nghĩ."


"G-Giúp tôi với! Chúng ta đã quen biết nhau một thời gian dài!"


"Tôi không có bất kỳ kỷ niệm đẹp nào về những ngày đó."


"T-Tôi là một gián điệp, tôi có thể giúp ích cho cuộc cách mạng của cậu! Tôi có thể nhìn thấy vị trí của người khác!"


Có vẻ như Han Myungoh đúng là một gián điệp. Thật vậy, gián điệp đã không xuất hiện trong lần hồi quy thứ 111. Sẽ không lạ nếu một người khác xuất hiện với tư cách là gián điệp


"Tôi không cần gián điệp. Tôi có thể tìm thấy những kẻ hành quyết mà không cần anh."


Đôi mắt của Han Myungoh một lần nữa run rẩy trước lời nói của tôi. Sau đó Han Myungoh hỏi một điều mà anh ta vẫn tò mò. "Điều đó nhắc tôi nhớ... làm thế nào cậu có thể tìm thấy những kẻ hành quyết?"


Tôi đại khái biết chuyện gì đang xảy ra nhưng tôi quyết định để bị lừa một chút. "Tôi không biết họ là đao phủ..."


"Gì cơ? Vậy thì..."


Lời tôi nói đã đúng. Các mô tả về một số đao phủ đã xuất hiện trong Con đường sinh tồn nhưng nó được viết lướt qua và tôi không nhớ chúng. Sẽ thật khó nhận ra nếu chỉ dựa vào mô tả.


Tôi không giết họ vì tôi biết họ là đao phủ. Tôi chỉ sử dụng một kỹ năng để tìm ra rằng họ có một vị trí đặc biệt.


[Thông tin đó là đủ cho Kim Dokja.]


Han Myungoh không biết gì cả và thốt lên, "Những người mà cậu giết có thể vô tội hoặc có những vị trí quan trọng! Đ-Đúng thế! Ví dụ như một chiến binh hoặc..."


"Đừng nói những thứ vô nghĩa nữa. Nếu anh nghĩ những quý tộc sẽ đến giải cứu anh mà câu giờ thì... họ sẽ không đến đâu."


"Hahaha, ý cậu là gì?"


"Người dân chỉ sợ hãi những tên đao phủ. Nếu không có chúng, các quý tộc sẽ không thể dễ dàng xâm nhập vào khu vực của dân thường."


Bây giờ anh ta nhận ra rằng mọi thứ là sai lầm, cuộc đấu tranh của Han Myungoh trở nên tồi tệ hơn. Anh ta nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe và hét lên,


"Nếu cậu giết tôi, cậu sẽ phải nhận cơn thịnh nộ của quỷ vương!"


Bản thân tôi trước đây đã từng rất sợ hãi.


"Trông tôi giống người sợ quỷ vương sao?"


Tôi đã nâng cao trạng thái chòm sao của mình. Một mức độ nhỏ để các công tước của các khu liên hợp công nghiệp và các quỷ vương của các cõi quỷ khác không nhận ra. Dù ánh sáng như nào, tôi cũng là một chòm sao và đủ để giết Han Myungoh.


Han Myungoh run rẩy trước khi bỏ cuộc. "...Cậu muốn gì?"


Đó là câu hỏi mà tôi đã chờ đợi. Trong mọi trường hợp, Han Myungoh là người đã tiếp xúc với những con quỷ ở đây. Sẽ khôn ngoan hơn nếu tận dụng anh ta càng nhiều càng tốt.


"Thực hiện một Lời thề tồn tại, anh biết nó là gì chứ?"


"Đ-Đó..."


"Hãy làm điều đó nếu anh muốn sống. Hoặc anh có thể đi ra và bị người dân đánh chết."


Han Myungoh thở dài. "Cậu muốn tôi thề điều gì?"


"Anh không được can thiệp vào cuộc cách mạng, anh không được nói dối, anh sẽ phải trả lời trung thực bất kỳ câu hỏi nào của tôi và hợp tác với tôi một cách tận tình."


"...Trong bao lâu?"


"Một năm."


"Chết tiệt..."


Tốt hơn là nên có một thời hạn khi thực hiện một lời thề như vậy. Nếu tôi buộc phải tuyên thệ vĩnh viễn thì đối tượng của lời thề có thể trở nên điên loạn. Nếu họ hy vọng rằng một ngày nào đó lời thề sẽ kết thúc, thì người kia sẽ đồng ý với lời thề dễ dàng hơn.


"...Tôi hiểu rồi, tôi sẽ thực hiện lời thề." Tia lửa phát ra từ trái tim của Han Myungoh và lời thề đã hoàn thành.


Bây giờ có một câu tôi muốn hỏi Han Myungoh. "Trưởng phòng Han Myungoh, làm thế nào mà anh vẫn còn sống?"


Han Myungoh bắt đầu kể câu chuyện của mình. Những khó khăn anh ta phải chịu sau khi chia tay chúng tôi tại Chungmuro ​​và anh ta đã khổ sở như thế nào...


Anh ta cố làm cho mình trông đang thương nhất có thể và tôi đã ngắt lời giữa chừng.


"Nói cho tôi những điểm quan trọng."


"Ý-Ý cậu là gì?"


"Vào thời điểm đó, anh rõ ràng đã nhận được lời nguyền của quỷ vương. Làm thế nào mà anh lại trở thành thuộc hạ của quỷ vương? Asmodeus không phải là một sự tồn tại đơn giản như vậy."


Quỷ vương thứ 72, Asmodeus. Cho dù Han Myungoh có giỏi nịnh hót bao nhiêu, anh ta cũng không có khả năng mê hoặc quỷ vương.


Ngoài ra, Han Myungoh không có một câu chuyện độc đáo. Các quỷ vương cũng mệt và buồn chán như các chòm sao. Câu chuyện về một trưởng phòng của một công ty lớn sẽ không đủ để nói chuyện với một quỷ vương.


Han Myungoh liếm môi một lúc lâu và vẻ mặt méo xệch một cách khổ sở. Tôi định giục anh ta thì Han Myungoh mở lời. "...Tôi đã sinh..."


"Huh?"


"Khụ... tôi... tôi..."


Tôi tưởng mình nghe nhầm. Khi tôi định hỏi lại thì Han Myungoh bật khóc. "Tôi đã sinh ra một đứa trẻ!"

Bình Luận (0)
Comment