Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4)

Chương 459

Chúng tôi ngay lập tức quay trở lại Seoul.

Điều đầu tiên chúng tôi xác nhận là sự an toàn của [Khu liên hợp công nghiệp].

Aileen, hiện đang phụ trách phòng tình huống trung tâm cho biết: "Chúng tôi không phát hiện ra hiện tượng kỳ lạ nào khác sau sự kiện đó.

Bảng hiển thị trong phòng đang chiếu cảnh quay gần Thái Bình Dương. Một hòn đảo khổng lồ đã mọc lên từ vùng biển gần lục địa Bắc Mỹ. Không thể nghi ngờ, đây là một trong những "tai họa" mà tôi từng biết.

Trong "Cách sống sót", chủ nhân của hòn đảo đó là một Vị thần bên ngoài rất mạnh. Vấn đề bây giờ của chúng tôi là, liệu đó có phải đúng là người đó hay không.

"Mẹ tôi đâu?"

"Bà ấy hiện đang ở bờ biển phía Đông."

"....Bờ biển phía đông?"

[Sự trỗi dậy của hòn đảo bị lãng quên đã bắt đầu!]

Khi thông báo hệ thống vang lên, chúng tôi chứng kiến những con sóng xô vào phía bên kia Thái Bình Dương. Một sự thay đổi địa hình với quy mô chưa từng có đã xảy ra, vì vậy rõ ràng là một đợt sóng thần khó tin không kém sẽ ập đến các khu vực khác nhau trên thế giới sớm thôi. Đương nhiên, nơi phải chịu đựng phần tồi tệ nhất của nó là Hoa Kỳ.

Kwa-gagagagk!

Những tiếng la hét kinh hoàng của các Cơ thể Hóa thân vang lên và những con đường ở New York bị cuốn trôi. Sóng thần không phải là dấu chấm hết - bằng

cách sử dụng những con sóng đó, các Vị thần Bên ngoài cấp thấp, những "Kẻ vô danh" cũng đang lao tới. Những sinh vật cấp thấp này đang tràn ra ồ ạt để xé nát và nuốt chửng lục địa Hoa Kỳ.

Không có đủ thời gian để yêu cầu sự giúp đỡ. Gần một nửa lục địa đã biến mất trong vòng chưa đầy ba mươi phút sau khi thảm họa bắt đầu. Một giờ sau, toàn bộ nước Mỹ được bao phủ trong một vầng hào quang đen tuyền.

Quy mô của thảm họa này lớn đến mức [Lâu đài bóng tối] hay [Thảm họa lũ lụt] cũng không thể so sánh về phạm vi.

"Có thể là mẹ tôi...."

Aileen gật đầu và nói thêm điều gì đó. "Tôi không... hoàn toàn chắc chắn rằng đó có được gọi là một chuyện tốt lành hay không, nhưng."

Tiếp theo, bảng hiển thị chuyển sang bờ biển phía đông của Bán đảo Triều Tiên. Đúng như dự đoán, sóng thần cũng đã đến được nơi này. Mặc dù độ cao của con sóng thấp hơn nhiều so với con sóng đổ bộ vào nước Mỹ và không có "Kẻ vô danh" nào cưỡi trên đó, nhưng một cơn sóng thần vẫn sẽ gây ra một thảm họa khổng lồ.

Ôi, hỡi Thần gió của Thiên đường!

Ngay khi tiếng hét của mẹ tôi vừa dứt, những luồng gió mạnh mẽ phát ra từ chiếc quạt xếp mà bà đang cầm trên tay. Pungbaek, người đã hành động hết sức hà khắc và căng thẳng trong "Đại chiến giữa Thần và Quỷ", có vẻ như lần này đã đảm đương phần trách nhiệm của mình.

Ngay cả Cho Yeongran, người có thể gọi là cánh tay phải của mẹ tôi, cũng tham gia tích cực vào sự kiện này.

[Câu chuyện vĩ đại, "Shindansu", đã bắt đầu kể chuyện!]

<Hongik> hẳn đã chú ý đến sự kiện này, bởi vì Câu chuyện của [Shindansu] đã cắm rễ sâu xuống đại dương và ngăn chặn thảm họa bằng cách sử dụng Xác suất của Bán đảo Triều Tiên.

Trong khi cô ấy trông như thể vừa mất đi mười năm cuộc đời, Han Sooyoung sững sờ lẩm bẩm. "... Dù sao đi nữa, không phải người phụ nữ đó đang ở Hoa Kỳ à?"

Chỉ có một người duy nhất mà Han Sooyoung gọi là "người phụ nữ đó". "Chẳng lẽ cô ta đã sử dụng [Linh cảm] của mình để dự đoán chuyện đó?" "Tôi đang định nói với mọi người về việc đó...."

Trước khi Aileen nói xong, cánh cửa phụ của phòng tình huống đã mở ra và một người nào đó bước vào. Xác nhận danh tính của vị khách xong, Yoo Joonghyuk ngay lập tức vươn tay về phía [Hắc quỷ kiếm].

"Chúng tôi không đến để đánh nhau, vì vậy hãy giữ thanh kiếm của anh lại, Vua chinh phục."

[Con mắt của ác quỷ vĩ đại] của cô ta đang rung động và sáng rực. Họ là Nhà tiên tri Anna Croft và "Zarathustras" mà cô ấy lãnh đạo.

*

"Cảnh báo đã được đưa ra cách đây 5 giờ. Hầu hết đã chạy trốn đến những nơi khác trên thế giới, nhưng vẫn có nhiều người không kịp rời đi đúng giờ ".

"Tại sao cô không yêu cầu chúng tôi giúp đỡ?"

"Đơn giản là vì chúng tôi không có thời gian. Chúng tôi cũng không thể tin tưởng hoàn toàn vào thông tin thu thập được từ Linh cảm. Đây là lần đầu tiên một thông tin quy mô lớn về tương lai có sự thay đổi đột ngột như vậy, vì vậy tôi.... "

Anna Croft trông khá băn khoăn.

Một sự thay đổi đột ngột của thông tin quy mô lớn về tương lai - đó sẽ là một dấu hiệu khá tốt cho thấy ngay cả Linh cảm của cô ta cũng chẳng có giá trị gì đối với "Kịch bản cuối cùng".

Han Sooyoung hỏi như thể cô ấy muốn chọc tức. "Còn thì sao? Họ đã kết thúc thành công trong "Đại chiến giữa Thần và Quỷ", vậy thì đáng lẽ ra họ nên bắt đầu hỗ trợ cô một lần nữa mới đúng chứ."

Anna Croft cắn chặt môi trong khi đầu cô cúi thấp. Sau đó cô ta khẽ lẩm bẩm. "... Họ bảo tôi từ bỏ Hoa Kỳ."

Kịch bản cuối cùng sắp bắt đầu. Rất có thể, ngay cả cũng không có thời gian để lo cho số phận của một lục địa nào đó từ một trong số rất nhiều hành tinh ngoài kia.

Bởi vì, Trái đất không phải là hành tinh duy nhất đang phải trải qua những dấu hiệu của một ngày tận thế sắp đến.

"Ku-gugugu!!" tiếng nổ phát ra từ bảng hiển thị.

[GaGaGaGaGaGak] [ChúngtađãtớiChúngtađãtớiChúngtađãtớiChúngtađãtới]

Những "Vị thần bên ngoài" chiếm được bờ biển Bắc Mỹ bắt đầu hú hét.

Tôi nhớ lại kịch bản thứ 95 mà tôi đã trải qua trong lượt thứ 1863. Cuộc xâm lược của các Vị thần Bên ngoài bắt đầu ở đường thế giới đó sớm hơn chúng tôi.

Và chẳng bao lâu nữa, chúng tôi cũng sẽ ở trong tình trạng tương tự. Bởi vì, rốt cuộc thì đó là câu chuyện mà đám <Cục> kinh tởm kia muốn xem.

"..... Hàn Quốc có biện pháp đối phó nào không?" "Vẫn đang nghĩ về nó."

"Tôi nghe nói rằng anh đã bí mật liên lạc với một vị vua của các Vị thần bên ngoài."

Có vẻ như cô ta đang nói về "Kẻ mưu phản bí mật". "Về mặt kỹ thuật, thực ra chúng tôi đã "bắt" anh ta."

Đôi mắt của Anna Croft run lên rõ ràng khi nghe tôi nói. Cô ta dường như không nhận thức được điều đó.

"T-Trong trường hợp đó.... Liệu tai họa này có thể được ngăn chặn bởi người đó không....? "

"Anh ta đã sử dụng rất nhiều Xác suất nên điều đó sẽ không hiệu quả đâu. Hơn nữa, anh ta không liên quan đến tai họa này."

"Anh biết điều gì đó, phải không?"

Tôi không trả lời ngay và chỉ nhìn Anna Croft.

Một người cần tự cung cấp thông tin của mình trước nếu họ muốn biết về thông tin mới của người khác. Đó là điều cơ bản của việc trao đổi thông tin.

Cô ta hẳn đã hiểu ra tôi muốn gì ở cô ta, vì cô đột nhiên thở dài một cách nhẹ nhõm và bắt đầu kể chuyện của mình. "Tôi không có nhiều thông tin để cung cấp cho anh."

"Cô có thể bắt đầu với những thứ kia."

"....Đầu tiên, các địa điểm hiện tại của "Kịch bản của Ngày tận thế vĩ đại" là một phần của Thái Bình Dương và lục địa Bắc Mỹ."

Tôi đã biết điều này.

[Vị trí này hiện đang trải qua "Ngày tận thế vĩ đại".]

Tôi xác nhận rằng một mái vòm trong suốt đang được tạo ra trên lục địa Mỹ cũng như toàn bộ Thái Bình Dương. Có vẻ như những "Kẻ vô danh" không được phép ra khỏi mái vòm. Đây có lẽ là mức độ xác suất mà các Vị thần bên ngoài đã cho phép vào lúc này.

"Thứ hai, "Kẻ vô danh" không thể bị săn lùng bằng vũ khí thông thường. Rõ ràng là, các vũ khí được sử dụng trong quá khứ không hoạt động, và ngay cả Thánh tích Ngôi sao từ các kịch bản cấp thấp cũng trở nên vô dụng."

Trên thực tế, bảng hiển thị đã bắt gặp hình ảnh một số Hóa thân đang đấu tranh tuyệt vọng chống lại "Kẻ vô danh". Một trong số họ là chủ nhân của một Thánh tích Ngôi sao khá nổi tiếng, nhưng chiếc rìu của anh ta vẫn không thể cắt nổi da thịt của "Những kẻ vô danh".

Nhưng làm thế nào....?!

Da thịt của Hóa thân bị xé toạc bởi những chiếc răng nanh sắc nhọn bắn tung tóe trên màn hình, khiến Lee Jihye cau mày và quay đầu đi. Tôi không nhìn đi chỗ khác mà tiếp tục quan sát kỹ hiện trường.

[Kỹ năng độc quyền, "Đọc hiểu", đang kích hoạt!]

Trên bề mặt bộ giáp nhọn của những "Kẻ vô danh", tôi phát hiện những ký tự mơ hồ đang trôi nổi xung quanh.

Yoo Joonghyuk lên tiếng trước. "Đó là một Dấu Thánh."

"Cũng không chỉ là một Dấu Thánh. Nếu nó có thể ở trong trạng thái kích hoạt liên tục như vậy, thì nó đã ở giai đoạn "Câu chuyện nhìn thấy được" rồi. "

Câu chuyện nhìn thấy được. Thật vậy, đã đến lúc mức độ Xác suất như vậy được cho phép.

Yoo Joonghyuk gật đầu đồng ý. "Rất có thể, vua của những "Kẻ vô danh" đó phải là một sinh vật sở hữu khả năng phòng thủ đáng kinh ngạc."

Những kẻ dưới trướng một vị vua đương nhiên sẽ tuân theo Câu chuyện của vị vua đó. Giống như cách mà các kkoma Yoo Joonghyuk, những người phụ thuộc vào "Kẻ mưu phản bí mật", đã làm vậy.

"Vị thần bên ngoài" đã nâng hòn đảo ở giữa Thái Bình Dương lên rất có thể là một trong năm vị vua được nhắc đến trong cuốn sách được viết bởi Kẻ ghi chép nỗi sợ.

⸢ Thảm họa của vùng đất phương Tây, "Chủ nhân của hòn đảo chìm". ⸥

Tôi lên tiếng như để trấn an những người bạn đồng hành của mình. "Mọi người không cần phải lo lắng quá nhiều. Các Chòm sao cấp cao sở hữu vũ khí có thể giết được chúng."

"Tuy nhiên, không có Chòm sao nào tham gia trận chiến."

Chắc chắn, tôi không thể nhìn thấy bất kỳ Chòm sao nào trong bảng hiển thị. Thậm chí không có cả cấp Lịch sử phổ biến.

"Vậy thì chúng ta nên bắt đầu thu thập chúng."

Tôi liếc nhìn Biyoo trong khi sẵn sàng sử dụng giọng nói thật của mình. Kênh đã im lặng bất thường vì một lý do nào đó. Chắc hẳn mọi người đều đã nhìn thấy cảnh tượng đó, nhưng cho đến nay vẫn chưa có một tin nhắn gián tiếp nào.

....Có thể là họ đang sợ hãi "vị vua" chưa từng xuất hiện từ nơi sâu nhất của đại dương.

"Jang Hayoung."

Ánh mắt của chúng tôi thoáng chạm nhau và cậu ấy gật đầu. Nếu gặp khó khăn khi nói chuyện với các Chòm sao qua kênh, thì bạn nên mượn sức mạnh của cậu ấy. Và một thời gian ngắn sau....

"....Không có ai trả lời."

"Thậm chí một người cũng không?"

Nhưng, điều đó là không thể. Rốt cuộc thì có rất nhiều Chòm sao trong.

"Hắc Hỏa Long là người duy nhất gửi cho tôi câu trả lời, nhưng.... thậm chí anh ấy cũng nói rằng mình quá bận và không thể nói chuyện.... "

"Cậu có liên hệ với không? Còn <Địa phủ> thì sao? "

"Tôi đã gọi cho họ trước, nhưng cũng không có trả lời."

Có gì đó không ổn ở đây.

Tôi có thể phần nào hiểu được nếu đó là, nhưng chắc chắn là <Địa phủ> sẽ trả lời. Không chỉ vậy, còn Uriel hay Tề Thiên Đại Thánh thì sao....?

Han Sooyoung bên cạnh tôi tặc lưỡi và lên tiếng. "Rõ ràng đó là những gì đã xảy ra. Đây là bản chất thực sự của những sinh vật được gọi là Chòm sao."

Từng Bổ ngữ của các Chòm sao đã cổ vũ chúng tôi lướt qua đầu tôi. Có rất nhiều người trong số họ, nhưng lại không có ai muốn giúp chúng tôi?

Trong khi đó, Han Sooyoung vẫn tiếp tục. "Rất nhiều Chòm sao đã xem Câu chuyện. Một số cổ vũ chúng ta, trong khi một số khác ghen tị với chúng ta. Có

rất nhiều phản ứng, chắc chắn là vậy. Và chúng ta cũng kiếm được rất nhiều Xu từ họ. Nhưng, đó chính là giới hạn xa nhất có thể."

"..."

"Anh nghĩ rằng cả thế giới đã thực sự xúc động bởi những câu chuyện của chúng ta à? Anh có thực sự nghĩ rằng mình đã thay đổi được không? "

"Tôi không ngây thơ như vậy, nhưng...."

"Các chòm sao chỉ đăng ký những kênh phù hợp với thị hiếu của họ. Khi họ không còn được giải trí nữa, thì họ chỉ đơn giản là chuyển sang các kênh khác. Đó là tất cả."

Tôi không thể chắc chắn liệu Han Sooyoung đã nói đúng hay không.

[Địa điểm tiếp theo cho Ngày tận thế vĩ đại là "Đông Bắc Á".]

[Thời gian còn lại cho đến khi "Kịch bản của ngày tận thế vĩ đại" bắt đầu là 14 ngày, 12 giờ và 7 phút.]

Nhưng, tôi chắc chắn rằng cả hành tinh Trái đất này sẽ tiêu luôn nếu họ tiếp tục tránh chúng tôi.

Jung Heewon đặt một câu hỏi. "Chúng ta nên làm gì?"

".....Chà, không phải là tôi không lường trước được chuyện như thế này sẽ xảy ra."

Lời nói của tôi khiến Han Sooyoung nheo mắt lại. "Anh có ý tưởng gì à?"

"Nếu họ không muốn gặp chúng ta, thì chúng ta nên đến và nói chuyện với họ."

"Vậy anh sẽ đi đâu trước? Theo tôi nghĩ, nơi dễ dàng nhất trong số đó là <Địa phủ>, phải không?"

"Tôi nghĩ cô có lẽ là người duy nhất gọi <Địa phủ> là nơi dễ dàng nhất."

Tôi phớt lờ Han Sooyoung đang nhếch mép và nhìn Jung Heewon.

Yêu cầu sự trợ giúp của <Địa phủ> thực sự là một điều ưu tiên, nhưng có một việc khác khẩn cấp hơn lúc này. Chúng tôi còn khoảng mười bốn ngày. Với nỗ lực tối thiểu, chúng tôi cần đạt được kết quả tốt nhất có thể.

"Chúng ta nên giành lại người đồng đội đã mất của mình trước."

Những gì tôi đang nhìn, là Thanh kiếm treo trên hông của Jung Heewon. [Linh hồn của nhân vật "Lee Hyunsung" đang chìm trong giấc ngủ.]

Có vẻ như hậu quả từ giai đoạn 5 của Chuyển đổi thép tệ hơn tôi nghĩ. "Chúng ta sẽ đi gặp "Bậc thầy thép"."

"Bậc thầy thép? Liệu một người như vậy có giúp chúng ta không? "

Tôi gật đầu. "Bậc thầy thép là một Chòm sao mạnh mẽ. Mặc dù ông ấy không phải cấp Thần thoại, nhưng chắc chắn chúng ta cần sức mạnh của ông ấy khẩn cấp hơn nhiều so với bất kỳ Chòm sao cấp cao nào ngoài kia. "

"Tại sao lại như vậy?"

"Tôi không có thời gian để giải thích chi tiết cho mọi người. Còn bây giờ, chúng ta hãy sẵn sàng để di chuyển."

Chúng tôi cần một đường dây nóng khẩn cấp, cũng như lực lượng phòng thủ ở mức tối thiểu, vì vậy Jang Hayoung, Gong Pildu và Lee Seolhwa phải ở lại Khu liên hợp công nghiệp. Tôi cảm thấy tồi tệ khi bỏ họ lại một lần nữa, nhưng sau khi nhìn thấy biểu hiện của họ, tôi có cảm giác rằng tôi thực sự đang làm cho họ khó chịu khi nghĩ theo cách đó. Nghĩ lại thì, Lee Seolhwa đã nói điều gì đó tương tự, phải không?

"Trở về sớm nhé. Và hãy để nơi này cho chúng tôi."

Việc ở lại Seoul không dễ dàng hơn trong cả hai nhiệm vụ.

Cũng giống như cách "câu chuyện" tiếp tục bởi vì có những điều chưa được kể.

*

Chúng tôi ngay lập tức lên chiếc [Ferrarghini cấp X] và đi vào mạng lưới giao thông thứ nguyên.

Tọa độ của chúng tôi là OZ-7611. Những ngôi sao chói lọi của lướt qua chúng tôi, và sự căng thẳng dần dần hiện ra trên biểu hiện của những người bạn đồng hành với tôi.

"Mọi người không cần phải căng thẳng như vậy đâu. Hãy nghĩ về nó như một chuyến đi chơi vui vẻ..... Hãy coi nó như một phần mở rộng của cái cách mạng công nhân gì đó hoặc bất cứ cái gì mọi người gọi nó."

"....Nhưng, bây giờ không phải đang là giờ làm việc sao?"

"Tôi nói điều này bởi vì nơi chúng ta đang đi đến không đáng sợ đến vậy." "Chính xác thì chúng ta sẽ đi đâu?"

"Ừm, như tôi đã nói với mọi người, chúng ta sẽ đến thành trì của "Bậc thầy thép"....."

"Dù sao thì danh tính thực sự của gã đó là cái quái gì vậy??" Han Sooyoung trở nên quá thất vọng và hỏi tôi câu đó. "Ít nhiều có thể đoán được danh tính của các Chòm sao khác thông qua Bổ ngữ của họ, đúng không? "Tù nhân của vòng kim cô" là Tôn Ngộ Không, trong khi "Vị thần của rượu và sự ngây ngất" là Dionysus. Nhưng còn gã này, tôi không thể hình dung ra được. Và cũng không có thông tin nào về người này trong các phần mà tôi đã đọc."

"Thế nào, nếu cô tò mò như vậy, tại sao cô không đoán nó bằng [Dự đoán Đạo văn]?"

"Anh muốn tôi sử dụng khả năng của mình vào một việc nhỏ nhặt thế này à??" Tôi nhún vai.

Tôi nhìn vào khuôn mặt của những người đồng đội của mình, không chỉ Han Sooyoung mà dường như tất cả mọi người đều thực sự tò mò về chuyện vị "Bậc thầy thép" này có thể là ai.

Jung Heewon hỏi tôi. "Người đó có phải là một nhân vật trong các thần thoại mà chúng ta biết không?"

"Ông ấy không phải từ một câu chuyện thần thoại, nhưng chà, ông ấy là một Chòm sao thực sự nổi tiếng. Trên thực tế, thậm chí có một câu chuyện nổi tiếng đã sử dụng Câu chuyện của ông ấy làm nền tảng. Nhưng, ờm.... Tuy nhiên, tôi không nghĩ bọn trẻ sẽ biết về nó."

Lời của tôi khiến cả Shin Yoosung và Lee Gilyoung ngay lập tức trở nên chán nản. Ngay trước khi tôi có thể nói tiếp, những tiếng nổ vang lên từ phía sau chúng tôi.

".... Bọn khốn kiếp này!!"

Han Sooyoung đang lái xe hét lên trong sự kinh ngạc.

Bóng của các chiến hạm đổ lên gương chiếu hậu. Và không chỉ có một hai cái. Ít nhất là, có hàng chục phi thuyền đang đuổi theo chúng tôi trong khi phóng ra các hạt Ether.

Shin Yoosung hỏi tôi. "Không phải bọn họ đến từ một Tinh vân nào đó sao? Tại sao họ lại tấn công chúng ta? "

Tôi không thể chắc chắn, nhưng những thứ đó trông giống như vũ khí trong Câu chuyện thuộc về các Tinh vân vĩ đại như <Vedas> hoặc.

Lee Jihye cau mày thật sâu và lên tiếng. "Tôi có nên triệu hồi Tàu mai rùa của mình không?"

"Không, đừng. Chúng ta không có thời gian để chiến đấu với chúng. Chạy nhanh lên, Han Sooyoung!"

Dù sao cũng không còn xa nữa cho tới địa điểm cần đến.

Trong nháy mắt, chiếc [Ferrarghini cấp X] phóng về phía trước và băng qua con đường thứ nguyên với tốc độ kinh hoàng. Và ngay sau đó, một tin nhắn mới hiện lên trong không khí.

[Bạn đã đến tọa độ "OZ-1900"!]

Cùng với một tiếng rít lớn, chiếc xe dừng lại giữa không trung. Nơi chúng tôi đến thực ra là một nhà ga xe lửa. Và nhà ga đó là một ngôi nhà gỗ nhỏ.

Tôi hét lên. "Mọi người, ra ngoài nhanh lên! Và chạy vào ngôi nhà đó!"

Gần như cùng lúc khi mọi người tiến vào ngôi nhà này, chiếc [Ferrarghini cấp X] phát nổ thành từng mảnh.

....Chết tiệt, tôi còn chưa lái nó được bao nhiêu lần.

Tôi xác nhận rằng tất cả mọi người đã vào trong và đóng cửa chính lại. Ngay sau đó, một cơn lốc xoáy mạnh mẽ đã chuyển động xung quanh ngôi nhà gỗ. Tòa nhà bay lên không trung, trước khi di chuyển với tốc độ chóng mặt.

Tôi lại hét lên. "Đóng cửa sổ và khóa chúng lại!" "Anh nghĩ rằng đóng cửa sổ thực sự sẽ giúp ích hả?!"

Han Sooyoung ném ra một câu như vậy, nhưng cô ấy vẫn cần mẫn đóng cửa sổ. Tôi phát hiện ra Tinh vân bí ẩn đang nạp lại vũ khí của họ ở một khoảng cách rất xa. Đó thực sự là một cảnh ấn tượng khi chứng kiến hàng chục chiến hạm nạp đạn cho các khẩu pháo photon của họ cùng một lúc. Một cuộc tấn công với cường độ như vậy có thể làm nổ tung cả Bán đảo Triều Tiên trong một sớm một chiều.

Lee Jihye khẩn trương hét lên. "Ahjussi, ngay cả nơi này....!"

"Đừng lo lắng. Chúng ta an toàn ở đây."

Đột nhiên, toàn bộ ngôi nhà xảy ra một sự biến đổi hình dạng. Nội thất của nó mở rộng nhanh chóng, và kèm theo đó là những tiếng kim loại cọ xát lớn, các ống thép đột nhiên bắt đầu mọc khắp căn nhà.

"Cái quái gì vậy? Đây không phải là một căn nhà gỗ sao??"

[Quá trình cập bến sẽ bắt đầu ngay bây giờ!]

Ngôi nhà lơ lửng trên không đã được cố định vào một thứ gì đó khi những tiếng động lớn liên tục vang lên. Cùng lúc đó, tiếng súng nổ dồn dập dội xuống chúng tôi. Hỏa lực được bày ra ở đây đủ sức thổi bay cả một lục địa vào quên lãng.

Nhưng sau đó, một hàng rào thép khổng lồ đến mức không thể tưởng tượng nổi đột nhiên mọc lên xung quanh toàn bộ hành tinh khi những âm thanh xả khí ồn ào vang lên. Loạt đạn bắn ra bay tới đâm thẳng vào chiếc hàng rào đó và tiêu tan mà không để lại một dấu vết nào.

Những người bạn đồng hành của tôi đều mang vẻ mặt sợ-đến-ngây-người trước quy mô tuyệt đối của rào chắn khi tất cả quay lại nhìn tôi.

Bên ngoài của hành tinh mà chúng tôi đến có thể được nhìn thấy qua các cửa sổ. Đó là một thành phố lấp lánh trong màu bạc. Hành tinh khổng lồ nhắc cho người ta nghĩ về một trái tim đang co thắt.

[Chào mừng đến với Trái tim thép, <Oz>!]

Trái tim thép, <Oz>.

Đây là hành tinh nơi mà kim loại mạnh nhất được tìm thấy ở "phát triển".
Bình Luận (0)
Comment