Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4)

Chương 475

Chiếc áo khoác đang nhảy múa trước những cơn gió mạnh, Trạng thái khó tả đó không ngừng thoát ra từ [Hắc quỷ kiếm].

Han Sooyoung chắc chắn biết rõ anh chàng đó. Nhưng ngay cả vậy, anh ta làm sao thế này? Ít nhất là, trong chính khoảnh khắc này, anh ta trông giống như một sự tồn tại hoàn toàn khác với cô.

"....Anh thực sự là Yoo Joonghyuk?"

Anh liếc về phía cô, trước khi quay về phía Thái Bình Dương với một tiếng nổ lớn. Cô hoảng sợ kêu lên.

"Ê này! Anh đi đâu đấy?!"

[[Đuổi theo hắn ta!!]]

Uriel và Kim Namwoon của lượt thứ 999 đuổi theo anh ta.

Đến lúc này Han Sooyoung mới nhận ra ý định của anh ta. Yoo Joonghyuk đang cố gắng dụ những Vị thần bên ngoài này ra xa khỏi các đồng đội.

"Tên ngốc điên rồ đó...." "Sooyoung-ssi, cô ổn chứ?"

Yoo Sangah đến gần và hỗ trợ cô ấy. Khoảnh khắc tựa vào vai Yoo Sangah, Han Sooyoung đã nôn hết máu chảy ngược trong người cô ra.

"Ụaaa-!"

Đầu cô nóng ran như thể từng mạch máu bên trong đang bốc cháy. Tia lửa phát ra dữ dội như muốn thiêu đốt thùy trán của cô. Cô ấy chịu đựng cơn đau và hét lên. "Tề Thiên! Hades! Uriel! Mọi người phải nhanh chóng đuổi theo Yoo Joonghyuk! Việc còn lại ở chỗ này hãy để chúng tôi lo, nhanh lên nhé! Mọi người không được để tên đó chiến đấu một mình!"

[ đã nhận thấy Câu chuyện của bạn.]

[Bạn đã sử dụng một sức mạnh đi ngược lại với Xác suất!]

"Khục...."

Tầm nhìn của cô quay quanh một cách chóng mặt; bên trong cô đau như thể chúng đã hoàn toàn đảo lộn.

[Cơ thể Hóa thân của bạn đang bị cuốn vào cơn bão của hệ quả!]

Han Sooyoung phát hiện ra một lực lượng mạnh mẽ sắp bùng nổ trong cơ thể mình, cô vội vàng hét lên. "Yoo Sangah! Tránh ra!"

Tuy nhiên, Yoo Sangah đã nắm vai Han Sooyoung chặt hơn và lắc đầu. Sức mạnh của Thích Ca Mâu Ni mà cô thừa hưởng đang được truyền qua bàn tay chạm vào bờ vai này. Thời gian và không gian vặn xoắn lại, sau đó làm chậm tốc độ phát triển của cơn bão. "Chống lại nó. Cô có thể làm được. Trong quá khứ tôi cũng từng chiến đấu với nó và đã sống sót."

"Chết tiệt."

Cơ bắp khắp người cô không ngừng rên xiết. Nỗi khiếp sợ mờ nhạt ngấm vào người cô giữa những cơn đau kinh hoàng. Cô có thói quen lẩm bẩm về việc cẩn

thận với Xác suất, vậy mà cô lại mắc phải một sai lầm nghiêm trọng thế này. Cô đã nhầm tưởng rằng, vì một kẻ ngốc nghếch như Kim Dokja có thể sống sót cho đến bây giờ, bằng cách nào đó cô cũng sẽ vượt qua được điều này.

Tsu-chuchuchut!

....Cô sẽ chết à? Một cách vô nghĩa như thế này?

[Câu chuyện, "Dự đoán đạo văn", đã bắt đầu kể chuyện!]

Chính lúc này, những dấu hiệu của cơn bão sau đó dần dịu đi.

Han Sooyoung chứng kiến những ký tự đang che đậy Cơ thể Hóa thân của cô. Đó là những từ cô ấy viết trong quá khứ - những từ cô ấy đã bí mật viết vào tập giấy để sau này cả Kim Dokja và Yoo Joonghyuk đều không phát hiện ra. Và bây giờ, những từ đó đang thoát ra từ những trang giấy bay phần phật trong cuốn sổ ghi chú để quấn quanh cơ thể cô.

Tuy nhiên, có một số câu cô chưa từng viết đã xen lẫn vào trong số đó.

⸢Cô thực sự là tôi, vì vậy kỹ năng viết của cô cũng không quá tệ, tôi đoán vậy.⸥

Một câu nói nửa giễu cợt, nửa đắc ý.

[Câu chuyện, "Dự đoán đạo văn", đang gánh chịu cơn bão hệ quả thay bạn.]

Tsu-chut, chuchuchut....

Khi cơn bão hệ quả của Xác suất yếu đi, các ký tự bắt đầu phân tán ra xa và ngày càng nhanh hơn.

Han Sooyoung muốn hỏi. Về những câu này, về những gì chúng thực sự là. Thật không may, cô ấy không còn đủ năng lượng để hỏi nữa.

⸢....Đây có lẽ là nơi xa nhất tôi có thể đến. Gửi những lời này cho Kim Dokja.⸥

[Dấu tích của một thế giới khác thấm nhuần trong Câu chuyện của bạn đã bắt đầu tiêu tan.]

Khi ý thức của cô mờ dần, Câu chuyện của cô tiếp tục nói với cô. ⸢Điều chờ đợi anh ấy trong "Kết thúc" mà anh ấy mong muốn là....⸥

*

Trong khi hỗ trợ Lee Jihye, tôi nhìn chằm chằm vào hai vị "Vua của thế giới bên ngoài".

Họ đã sống trong cùng một lượt, và họ cũng nhìn thấy cùng một ngày tận thế, nhưng họ lại trở thành hai tồn tại khác nhau.

[Câu chuyện vĩ đại, "Kẻ lang thang của Chân trời vĩnh cửu", đã bắt đầu kể chuyện.]

[Câu chuyện vĩ đại, "Trái tim niêm phong nỗi buồn", đã bắt đầu kể chuyện!]

Tôi có thể nhìn thấy mặt cắt ngang của Câu chuyện nằm trơ trọi trong những tia lửa nhảy múa trong không khí. Câu chuyện họ cùng nhau tạo ra từng dòng một bằng máu của họ - đây là câu chuyện từ lượt mà tôi yêu thích nhất. Lượt mà tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần.

⸢"Đội trưởng Yoo Joonghyuk. Thật nhẹ nhõm khi anh là một hồi quy giả."⸥ "Vua của trái tim ánh bạc" liếc về phía tôi.

Lee Hyunsung của lượt thứ 999 - nỗi buồn chứa đựng trong Câu chuyện của anh ấy đã được truyền đến tôi qua [Đọc hiểu] của tôi.

⸢"Mọi thứ sẽ ổn nếu tôi ngừng việc buồn bã lại, phải không? Dù gì thì anh cũng sẽ chết thôi. Ngay cả khi anh chết, chúng ta vẫn có thể gặp lại nhau ở lượt sau. Và anh sẽ tiếp tục câu chuyện của mình ở nơi đó... Và, anh sẽ bắt đầu lại cuộc hành trình này một lần nữa, phải không?"⸥

Câu chuyện về thép đang khóc. ⸢"Tôi xin lỗi, Lee Hyunsung."⸥

Thép rèn trải rộng ra với những tiếng động lớn và nuốt chửng lời nói của anh ta. Những giọt nước mắt lẽ ra phải chảy xuống vẫn đóng băng trong mắt anh, nhuộm trong ánh bạc.

⸢"Không cần xin lỗi. Sau cùng, chúng tôi sẽ xem phần Kết thúc trước anh. Kết cục mà anh muốn thấy, những lời hứa anh không thể giữ, tất cả chúng, tôi sẽ thực hiện tất cả chúng, không bỏ sót một cái nào."⸥

Lee Hyunsung của lượt thứ 999 đang nhìn tôi. Anh ấy không phải là "Lee Hyunsung" mà tôi biết, nhưng ngay cả khi đó, anh ấy chắc chắn là "Lee Hyunsung".

- Cậu rất giống người đó. Thậm chí nhiều hơn những gì tôi nghe được từ Nhà tài trợ của mình.

Giọng nói của Lee Hyunsung của lượt thứ 999 lọt vào đầu tôi. Anh ấy thậm chí còn mỉm cười dịu dàng, như thể anh ấy biết tôi đang nghĩ gì.

Làm sao chuyện này lại có thể? Làm thế nào một người đàn ông đã phải chịu đựng những bi kịch như vậy, lại có thể tạo ra một biểu hiện như vậy?

- Và đó là lý do tại sao tôi sẽ không để cậu chết.

Tôi biết rằng anh ấy không có bất kỳ sự thù địch nào với chúng tôi. Nhưng tôi cũng không nghĩ rằng anh ấy sẽ đi xa đến mức này để sát cánh cùng chúng tôi. "Bậc thầy thép" đã giao cho anh ta Câu chuyện nào khi ông ấy chết?

[[Hyunsung-ahjussi.]]

Người cắt ngang là Lee Jihye của lượt thứ 999.

[[Đã lâu rồi cô không gọi tôi như vậy.]]

[[Tôi không định làm tổn thương chú. Tránh ra.]]

Hai Câu chuyện gần gũi đan xen với nhau.

Lee Hyunsung nói, nghe như thể anh đang hồi tưởng về một kỷ niệm xa xưa. [[Tôi xin lỗi, nhưng tôi không thể làm vậy.]]

[[Tại sao chú lại ngăn cản tôi? Ahjussi, chú đã từ chối bị triệu tập như một "tai họa", phải không? Chính chúng tôi là người đã đàm phán với Cục của đường thế giới này, không phải chú.]]

....Ra vậy, tôi đoán là Cục thực sự đã triệu hồi các sinh mệnh thứ 999 như những tai họa.

Lee Hyunsung giữ im lặng một chút trước khi lạnh lùng trả lời. [[Không bao giờ thương lượng với. Đó là lời hứa của chúng ta.]]

[[Vậy thì sao? Điều gì đã xảy ra với chúng ta do kết quả của lời hứa đó?]]

[[......]]

[[Chúng ta đã phá hủy Cục, chúng ta đã chiến đấu với Vua Dokkaebi. Sau đó, khi chúng ta đụng độ "Bức tường cuối cùng"... Tôi đang hỏi chú, chuyện gì đã xảy ra với chúng ta sau đó?]]

Bức tường cuối cùng - có vẻ như họ cũng đã chứng kiến bức tường đó. "Bức tường" mà "Yoo Joonghyuk" của bản gốc cuối cùng cũng chạm tới.

Lee Jihye ở lượt thứ 999 rùng mình trước khi tiếp tục. [[Đúng như chú nói, câu chuyện của chúng ta đã kết thúc. Thế giới chúng ta từng sống đã bị phá hủy, và chỉ có bốn chúng ta trở thành "Vị thần bên ngoài" sau khi sống sót trong cuộc hủy diệt đó.]]

[[Chúng ta đã hứa sẽ vượt qua "Bức tường cuối cùng" ngay cả khi chúng ta trở thành những tồn tại bên ngoài kịch bản.]]

[[Bức tường đó không phải là thứ chúng ta có thể vượt qua. Chú cũng biết điều này mà.]]

[[Trong đường thế giới này....]]

[[Dừng lại với những điều vô nghĩa như "đường thế giới này" đi! Có gì đặc biệt về đường thế giới này? Nơi này giống hệt với nơi chúng ta từng sống. Nó cũng chỉ là một thế giới sắp đi đến kết thúc.]]

Lee Jihye của đường thế giới này chao đảo khi tôi hỗ trợ cô ấy. Môi cô ấy hơi run run.

"Chủ nhân của Đảo chìm" tiếp tục. [[Các Dokkaebi vĩ đại tiếp xúc với chúng ta đã nói điều này, rằng họ sẽ từ bỏ đường thế giới này. Rằng họ đang có kế hoạch tái chế nó và sử dụng nó như phần bắt đầu cho một câu chuyện mới.]]

Những lời đó khiến biểu cảm của "Vua của Trái tim ánh bạc" thay đổi. Luồng khí ấm áp trước đó tan biến và một cảm giác kim loại lạnh lẽo tràn ra.

Một giọng nói ớn lạnh phát ra từ đôi môi của thép rèn. [[.... Mọi người đã thỏa thuận kiểu gì với Cục?]]

[[Nếu thế giới này sắp chìm dưới đáy đại dương rồi, thì chúng ta tự mình phá hủy nó cũng được mà, đúng không?]]

[[Jihye-ya.]]

Lee Jihye của lượt thứ 999 mỉm cười, nhưng tôi không chắc liệu mình có thể nói biểu cảm đó có phải là "mỉm cười" hay không.

[["Vua Dokkaebi" của thế giới này đã hứa với chúng ta rằng nếu chúng ta phá hủy thế giới này, thì ông ấy sẽ hồi sinh thế giới của chúng ta. Ông ấy sẽ liên lạc với "Giấc mơ cổ xưa nhất" và cho phép chúng ta bắt đầu lại câu chuyện của mình.]]

Vai của Lee Jihye run lên. Và tôi cũng đang chia sẻ sự rùng mình đó.

Đó là lý do để những tồn tại của lượt thứ 999 xuyên qua thế giới này. Ngay cả với cái giá phải trả là phá hủy một thế giới khác, họ vẫn mong lấy lại được thế giới của mình.

"Vua của Trái tim ánh bạc" trả lời. [[Mục tiêu của chúng ta không phải là giành lại thế giới của mình, mà là tìm ra thủ phạm thực sự của tất cả những thảm kịch này.]]

[[Điều gì sẽ thay đổi ngay cả khi chúng ta làm vậy?]]

[[Nếu chúng ta muốn thực hiện được mong muốn của đội trưởng, chúng ta....]]

[[Ngay cả khi chúng ta loại bỏ nguồn gốc của những bi kịch, thời gian chúng ta đã mất đi sẽ không quay trở lại. Đồng đội đã chết của chúng ta sẽ không trở lại với chúng ta. Thế giới chúng ta đã sống, nó sẽ không quay trở lại..... Yoo Joonghyuk của lượt thứ 999 đã chết ở đó, anh ấy sẽ không bao giờ quay trở lại.]]

Ku-gugugugu.

Có thứ gì đó đang tiếp cận vị trí này từ xa trong khi xé toạc đường chân trời.

"Chủ nhân của Đảo chìm" lại lên tiếng. [[Đó là lý do tại sao chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc kết thúc tất cả và bắt đầu lại.]]

Những đợt sóng thần mất đi sức sống của nó lại bắt đầu dâng lên.

Lee Hyunsung của lượt thứ 999 vội vã bắt đầu [Chuyển đổi thép] và bảo vệ chúng tôi bằng kim loại của anh ấy. Tuy nhiên, áp lực đằng sau đợt sóng mạnh hơn và nhanh hơn tốc độ phát triển của kim loại.

[[Chú không thể ngăn cản tôi. Tôi đã nói với chú điều này trước đó, rằng tôi không phải là người duy nhất ở đây.]]

Kwa-kwakwakwakwa!

Ánh hoàng hôn đỏ rực từ phía sau chúng tôi đốt cháy cả bầu trời. Đó là sức mạnh của "Ngọn lửa sống", Uriel của lượt thứ 999.

Và việc cô ấy đến đây có nghĩa là...

"Ahjussi, không thể nào....?!"

Lee Jihye nắm lấy tay áo của tôi.

Tôi nhìn vào mắt cô ấy và trấn an cô ấy. "Đừng lo. Những điều cô đang lo lắng sẽ không xảy ra."

Tôi cũng đang nói với chính mình.

"Câu chuyện của chúng ta, nó không yếu như thế."

[Chòm sao, "Quỷ vương của sự cứu rỗi", đang bộc lộ Trạng thái của mình.]

[Chòm sao, "Người canh giữ ánh sáng và bóng tối", đang bộc lộ Trạng thái của mình.]

[Chòm sao, "Tù nhân của Vòng kim cô", đang bộc lộ Trạng thái của mình.]

"Quỷ vương của sự cứu rỗi", "Người canh giữ ánh sáng và bóng tối", cộng với Bổ ngữ thứ ba mà tôi kiếm được bằng cách đeo Vòng kim cô lên - tất cả các Câu chuyện của tôi đều phát ra ánh sáng cùng một lúc.

Tôi bước đến chỗ Lee Hyunsung đang đứng trước chúng tôi. "Cảm ơn anh đã giúp chúng tôi. Nhưng đừng dồn ép bản thân như vậy, sẽ không sao đâu."

[[Nguy hiểm lắm. Cậu phải đứng sau lưng t....]] "Đây không phải là lượt thứ 999."

Ở phía trước, "Chủ nhân của Đảo chìm". Và ở phía sau, "Ngọn lửa sống". Không còn nơi nào để chạy nữa.

Cái bóng của chiếc thiết hạm khổng lồ che phủ chúng tôi. Và khi đang đứng trên đỉnh của đợt sóng khổng lồ đó, Lee Jihye của lượt thứ 999 thì thầm như thể cô ấy đang chế giễu ai đó.

[[Mọi thứ sẽ quay trở lại. Đúng như những gì đội trưởng nói với chúng ta, chúng ta cũng sẽ hồi quy. Chúng ta sẽ quay về quá khứ và bắt đầu mọi thứ lại từ đầu. Khi chúng ta làm được điều đó....]]

Những cơn sóng cuồn cuộn ập vào chúng tôi. Tôi đã sử dụng sức mạnh của "Câu chuyện vĩ đại" để đối phó với Trạng thái đó. Tôi cảm thấy cơn đau nhức nhối từ cả hai cánh tay đang chống lại làn sóng.

Tôi nhìn thấy đường chân trời, nơi mặt trời và đại dương gặp nhau ngay bên ngoài những bức tường bọt sóng ầm ầm. Ranh giới mà chúng tôi không bao giờ có thể đạt được cho dù chúng ta có chạy bao xa.

Kwa-aaaaaah!

Và rồi, ranh giới đó tách ra ngay trước mắt tôi. Một lưỡi kiếm duy nhất đã thực sự cắt đôi ranh giới đó.

Khi cô ấy rơi thẳng xuống từ điểm cao nhất của cơn sóng, Lee Jihye của lượt thứ 999 đang nhìn chúng tôi.

Nói đúng hơn là nhìn một người đàn ông đứng cạnh tôi.

"Cô không thể thay đổi bất cứ điều gì bằng việc hồi quy. Tôi đã cần một thời gian rất dài để nhận ra điều này."
Bình Luận (0)
Comment