Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4)

Chương 496

Khoảnh khắc khối vật chất dị thường đen tối, nguy hiểm đó bùng nổ trên bầu trời, tôi tóm lấy những đứa trẻ đang đứng gần đó và nằm rạp xuống đất. Lee Hyunsung trải bức tường thép của mình ra, và những tiếng kim loại rít lên thô bạo phát ra từ phía trên đập vào tai chúng tôi.

Đã bao lâu trôi qua như vậy? Cả âm thanh và xúc giác đều biến mất.

[Quá trình vận chuyển đã hoàn thành.]

Và sau đó, một tin nhắn khó hiểu ập vào đầu tôi.

Toàn bộ cơ thể tôi đau nhức như thể tôi bị đánh tơi tả. Hàng rào phòng thủ che chắn trên bầu trời của Lee Hyunsung cũng biến mất.

.... Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?

Tôi không thể thực sự hiểu được tình hình hiện tại.

Khung cảnh xung quanh cho thấy tôi chỉ có một mình. Không có những đứa trẻ mà tôi đã che chắn, không có Lee Hyunsung và Jung Heewon bao bọc chúng tôi, thậm chí không có cả Yoo Joonghyuk đang nhảy lên không trung để vung thanh kiếm của mình - không thể nhìn thấy bất kỳ ai trong số họ.

Những gì tôi có thể thấy là một vùng đồng bằng rộng lớn. Tôi nhìn ra phía sau để phát hiện ra một khu rừng rậm rạp với những cái cây cao tới tận trời, và đối diện nó là một vùng đất đầy mùi lưu huỳnh.

⸢Các Dokkaebi vĩ đại đã thực hiện quyền hạn của Cục và can thiệp vào kịch bản.⸥

Tôi có thể nhớ mọi thứ rõ ràng cho đến lúc đó. Khi đó, Cục bắt đầu hạn chế các khoản quyên góp Xu của chúng tôi, và sau khi nhận ra rằng điều đó là chưa đủ, họ thậm chí còn triệu hồi một thứ kỳ quái giống như tên lửa.

Và sau đó, sau đó...

⸢[Ah ah. Mọi người có nghe thấy tôi nói gì không? Chà, coi tôi này. Cuối cùng tôi

lại phải làm thêm giờ vì bản tiếng Hàn chưa được cài đặt.]⸥

Tôi có một cảm giác ớn lạnh và nhanh chóng nhìn xung quanh. Một Câu chuyện

có thể được nghe thấy từ đâu đó. Và nó là thứ mà tôi rất quen thuộc. ⸢[Đây không phải là một buổi quay phim.]⸥

Một thứ gì đó xuất hiện trong không khí ngay sau đó. Đó là một cái bóng nhỏ che phủ bầu trời vào thời điểm khối dị vật đen tối, đầy nguy hiểm được triệu hồi đó phát nổ.

Tôi vội vàng nhìn lướt xung quanh.

⸢[Đây không phải là mơ, không phải tiểu thuyết, cũng không phải là "hiện thực" mà mọi người từng biết. Hiểu chưa? Vì vậy, mọi người hãy ngậm miệng lại và lắng nghe tôi nào.]⸥

Chỉ ngay gần đây thôi. Chắc chắn là cậu ta đang ở đâu đó gần đây. Tôi đã lang thang quanh vùng đồng bằng này trong bao lâu?

Cuối cùng, tôi phát hiện cậu ta đang nằm gục trên cánh đồng lau sậy.

"Bihyung."

Tôi cẩn thận bế cậu ấy lên. Cậu ta từng to lớn như một người đàn ông trưởng thành sau khi trở thành Dokkaebi vĩ đại, nhưng bây giờ, cậu ta đã thu nhỏ lại chỉ bằng một em bé.

Giống như ngày đầu tiên tôi gặp cậu ấy.

"Bihyung!"

Nơi bắt đầu mọi bi kịch của tôi.

Nếu tôi không gặp anh chàng này, có lẽ bây giờ tôi vẫn là nhân viên hợp đồng bình thường của Mino Soft.

⸢[Khoan đã. Cậu đang nói rằng cậu muốn ký <Hợp đồng phát trực tuyến> với tôi sao??]⸥

Nếu tôi không ký cái hợp đồng chết tiệt đó với gã này, tôi đã không thể tiến xa đến mức này.

Những mảnh vỡ của Câu chuyện rơi khỏi cơ thể của Bihyung. Tốc độ rơi của chúng ngày càng nhanh hơn.

⸢"Cậu đã đóng góp những gì cho Câu chuyện của <Kim Dokja Company>? Tại sao cậu vẫn không biết xấu hổ mà tự mình can thiệp vào việc bồi thường Xu của họ?"⸥

⸢"Anh vẫn chưa chán với những câu chuyện như vậy à? Anh định tìm kiếm những Câu chuyện chỉ thỏa mãn mỗi tiêu chuẩn của Cục trong bao lâu?"⸥

Những Câu chuyện về Bihyung mà tôi không hề biết đến đang sụp đổ.

Tôi lay cậu ấy một lần nữa và cố gắng đánh thức cậu ấy. Tôi thậm chí còn vỗ vào má cậu ấy nữa. Điều đó khiến một giọng nói yếu ớt lọt vào tai tôi.

"....Đau đấy. Tôi bắt đầu thương hại cái tên Paul mà cậu đã đập hồi đó." Bihyung mở mắt và cười khổ.

Cậu ta nói không nói bằng giọng nói thật mà bằng một giọng nói run rẩy, ấp úng bình thường. Đó là giọng nói thực tế của Dokkaebi Bihyung, lần đầu tiên được nghe sau một thời gian dài như vậy.

Một giọng nói mà tôi ghét.

Tên khốn này có nhiệm vụ biến con người thành Hóa thân và phát tán kịch các bản khắp nơi, thay đổi thế giới này thành một vương quốc mãn nhãn. Và đó chính là lý do tại sao tôi phải hỏi cậu ấy.

"Tại sao cậu cứu tôi?"

Lý do Bihyung rơi vào tình trạng này là vì cậu ta đã chạm vào những Xác suất mà cậu ta không nên chạm.

Giống như các Dokkaebi vĩ đại bị xóa bỏ sau khi cưỡng bức can thiệp vào kịch bản, Bihyung cũng kết thúc trong tình trạng đau khổ này khi lao đầu vào cơn bão hệ quả mà cậu ta không thể xử lý.

⸢Bihyung sẽ chết ở nơi này.⸥

Câu chuyện mà tôi sở hữu bắt đầu run rẩy.

Đây không phải là kế hoạch của tôi. Đây không phải là Câu chuyện mà tôi hằng mong ước.

["Bức tường thứ 4" đang rung chuyển dữ dội!]

Thay vì trả lời, Bihyung nôn ra một ngụm Câu chuyện đen như mực. Cơ thể cậu ấy ngày càng nhỏ.

".... Tôi muốn ngồi dậy một chút." Tôi đỡ Bihyung dậy.

Sự lưu chuyển của các ngôi sao có thể được nhìn thấy trên bầu trời đêm lạnh giá. Các ngôi sao đã di chuyển bằng cách này hay cách khác theo dòng chảy của kịch bản. Dòng chảy của các vì tinh tú...

Bihyung đang nhìn chằm chằm vào ⸢Star Stream⸥.

"Tôi đã di chuyển tất cả các đồng đội của cậu. Phần lớn các Chòm sao, cũng như các Hóa thân đứng gần cậu, cũng sẽ sống sót. Nơi này an toàn trước những cú sốc bên ngoài."

"Cậu...."

"Cậu sẽ sớm tự mình tìm ra chi tiết. Dù sao thì, cậu cũng là một tên rất thông minh mà."

Một số ngôi sao đang rơi xuống từ trên bầu trời. Trong khi tôi cố tìm ra từ ngữ để nói, số lượng các ngôi sao rơi xuống dần dần tăng lên.

Các ngôi sao đã chết trong "bối cảnh của các chòm sao" xa xôi kia.

Bihyung đáng lẽ phải sống cuộc sống của mình trong khi mơ giấc mơ về những vì sao đó.

"Kim Dokja. Cậu và tôi không phải đồng đội."

Chắc hẳn cậu ấy đã rất thích Câu chuyện của các vì sao, và chắc hẳn đã dõi theo những bi-hài kịch cùng nhau diễn ra của họ. Cậu ta hẳn đã chứng kiến cái chết của vô số vì sao. Và, mặt khác...

"Cậu là một Hóa thân của kịch bản, và tôi chỉ là một người dẫn chuyện."... Chắc hẳn cậu ấy nghĩ rằng những cái chết đó trông khá đẹp.

Đúng là tôi đã rất ghét Bihyung. Tôi cố gắng rất nhiều để khơi dậy ngọn lửa của cảm xúc đó.

[Câu chuyện, "Vua của một thế giới không vua", đang nhìn người kể chuyện của nó.] [Câu chuyện, "Người chống lại điều kỳ diệu", đau buồn cho người kể chuyện của nó.]

[Câu chuyện, "Kẻ săn lùng vua của các thảm họa", thương tiếc cho người kể chuyện của nó.]

Những Câu chuyện của tôi tản ra như những tiếng hét mờ dần và nói chuyện với Bihyung.

Cậu ta cười khúc khích. Với vẻ mặt đầy tự hào.

"Tuy nhiên, tôi thực sự muốn chứng kiến Câu chuyện của cậu cho đến khi nó kết thúc."

Bên kia bầu trời mà cậu ta đang nhìn, là ⸢Bức tường cuối cùng⸥. Giấc mơ mà Bihyung đã mơ. Nơi mà vua của tất cả các kịch bản, "Vua Dokkaebi", cư ngụ.

Tôi muốn nói điều gì đó. Tôi muốn hỏi liệu cậu ấy có thực sự bỏ cuộc ở đây không. Hỏi cậu ấy xem cậu ấy đã quên lời hứa khi đó chưa.

⸢"Dokkaebi Bihyung, ký hợp đồng với tôi đi. Nếu cậu làm vậy, tôi sẽ khiến cậu trở thành vua của tất cả các Dokkaebi."⸥

Tôi vẫn chưa thực hiện được lời hứa đó.

⸢Cậu ấy là độc giả đầu tiên của Câu chuyện mà Kim Dokja đã biên soạn.⸥

Tay tôi nhẹ dần. Tôi từ từ cúi đầu xuống, nhưng Bihyung đã không còn ở đó nữa. Như để phù hợp với một người kể chuyện chết tiệt, cậu ta đã nhất định phải để lại câu chuyện của mình ngay cả khi cậu ta chết.

Tôi loạng choạng đứng dậy.

⸢Anh ấy muốn tạo ra một Câu chuyện mà không ai phải hy sinh.⸥

[Sử thi vĩ đại của bạn đã có một cơ hội để thay đổi!!]

Máu rỉ ra từ bàn tay đang nắm chặt của tôi. Tất cả những Câu chuyện của tôi đều thất vọng. Chúng gào thét về phía và [Bức tường cuối cùng].

⸢Câu chuyện này vẫn chưa kết thúc đâu, Kim Dokja.⸥

Đó là Câu chuyện của Bihyung đã chết. Câu chuyện mà cậu ấy đã để lại trong khoảnh khắc trước khi chết, thứ đang quanh quẩn xung quanh tôi và đang làm cạn kiệt các đoạn văn của chính nó.

Bihyung đã chết, nhưng Câu chuyện mà cậu ấy để lại vẫn còn sống.

Bằng một cách nào đó, tôi đã cố gắng bình tĩnh lại. Bihyung đã đúng; kết thúc mà tôi muốn thấy chỉ mới bắt đầu. Tôi cần tìm hiểu nơi mà cậu ta đã gửi tôi đến, và nơi mà những người đồng đội của tôi đang ở. Và sau đó....

Tsu-chuchuchut....!

Tia lửa của Xác suất đổ xuống từ giữa bầu trời phía trên vùng đồng bằng rộng lớn. Và khung cảnh bên ngoài nhàn nhạt lộ ra trong cơn bão tia lửa.

Sân khấu tàn khốc của những trang cuối cùng, chiến trường mà tôi đã ở chỉ vài phút trước, giờ đã ngập tràn xác chết bất động của các Chòm sao và Hóa thân.

Khoảnh khắc tôi nhìn thấy điều đó, tôi đã biết mình đang ở đâu.

[Chào mừng đến với "Con Tàu cuối cùng".]

Đây là bên trong "con tàu" mà tôi phải phá hủy.

["Con Tàu cuối cùng" hiện đang trong quá trình cất cánh.] [Kịch bản cuối cùng đã được sửa đổi!]

+

<Kịch bản chính #99 - ■■■■>

Loại: Chính Khó khăn:???

Điều kiện: Phá hủy Lõi Câu chuyện cung cấp năng lượng cho Con Tàu, và ngăn chặn kế hoạch di cư đến đường thế giới khác của các Dokkaebi vĩ đại và các Chòm sao Thần thoại.

Thời hạn: 24 giờ

Phần thưởng: Bức tường cuối cùng

Thất bại: Sự phá hủy của đường thế giới.

+

....Ra là như vậy.

Nếu đây thực sự là bên trong thứ có tên "Con Tàu cuối cùng", thì thật hợp lý khi nhìn thấy một thế giới như vậy ẩn mình trong chiếc tàu.

Nơi tôi đang đứng này, nó là mảnh đất khởi đầu cho vô số câu chuyện thần thoại ra đời. Những huyền thoại hiện đang ngủ yên bên trong Con Tàu này.

Ku-gugugugu....

Có thể cảm thấy những rung động mạnh mẽ đến từ phía đối diện của mảnh đất này. Có thứ gì đó đang đến gần đây.

⸢Chạy đi, Kim Dokja.⸥

Những tồn tại đã phục hồi sức mạnh ban đầu của họ trong khi mang thế giới

quan của họ trên lưng - Các Chòm sao cấp Thần thoại đang tràn về hướng này.

*

⸢Con Tàu là một loại "Vũ khí của Câu chuyện vĩ đại". Để phá hủy hoàn toàn Con Tàu, cậu phải phá hủy lõi Câu chuyện ở đâu đó sâu bên trong nó.⸥

Tôi đã đọc Câu chuyện mà Bihyung để lại khi chạy bên trong Con Tàu.

[Bạn hiện đang xâm nhập vào cabin cư trú D-21.]

[Ảnh hưởng của một thần thoại khác quá mạnh trong phạm vi áp dụng.] [Hiện không thể liên lạc với các thành viên của Tinh vân của bạn.]

Có lẽ một sức ảnh hưởng mạnh hơn rất nhiều từ một Câu chuyện vĩ đại khác là lý do cho việc tôi không thể liên lạc được với đồng đội của mình. Tuy nhiên, may mắn thay, một người khác trong nhóm của tôi đã được chuyển vào cùng một cabin với tôi.

[Có thể cảm nhận rõ sức ảnh hưởng của cùng một Tinh vân!]

"Kim Dokja!"

Ngay trước khi tôi kịp đưa tay ra và nói gì đó, Han Sooyoung đã hét lên trước. "Im miệng và chạy đi! Đừng đi lối này!!"

Ngay sau đó, lớp cỏ sau lưng cô ấy đã được quét sạch sẽ. Có thứ gì đó đang đuổi theo cô. Cô ấy vội vàng giật một món đồ từ túi trong ra và ném thứ đó ra sau lưng - đó là một quả lựu đạn khói.

["Lựu đạn khói cấp SSS sản xuất hàng loạt" đang kích hoạt hiệu ứng của nó!] [Trong 20 giây tiếp theo, tầm nhìn xung quanh sẽ bị tắt!]

Trong khi các Chòm sao đang bối rối phát ra tiếng ồn ào náo nhiệt, chúng tôi vội vã thoát ra khỏi bụi cây. Han Sooyoung dường như cũng đã phân tích xong tình hình.

"Anh chàng đó có chết không?"

Tôi không trả lời.

Han Sooyoung thở hổn hển nhổm người xuống đất.

"Tên khốn Dokkaebi ngu ngốc đó. Làm sao cậu ta có thể gọi đây là món quà chia tay cuối cùng của mình?"

Thật vậy, có ai có thể gọi đây là một món quà không?

Tôi nhìn lên trần tàu. Chắc hẳn có vô số chủ nhân của những "Câu chuyện vĩ đại" ngoài chúng tôi vẫn đang ngủ trên con tàu này.

"Kim Dokja."

"Theo Câu chuyện của Bihyung, lõi Câu chuyện nằm ở trung tâm của chiếc tàu. Chúng ta hẳn đang ở gần khu vực phía trước của nó."

Khoảnh khắc tôi nói xong, giọng nói thật của Chòm sao vang lên từ màn khói bốc lên.

[Đuổi theo chúng!!]

[Chúng vẫn đang ở gần đây! Chúng ta không thể đi đến thế giới tiếp theo với chúng được!]

Han Sooyoung đã sử dụng [Cuộc hẹn ban trưa] để nói chuyện với tôi. - Có nên giết hết bọn họ không?

Đó là một lựa chọn, chắc chắn. Tuy nhiên, chiến trường hiện tại không phải là điều kiện lý tưởng. Phần này của cabin thực sự là một thế giới quan khác của Tinh vân. Có nghĩa là, ⸢Chuyển đổi giai đoạn⸥ của riêng họ đã hoạt động ở vị trí này.

[Cabin cư trú D-21 là vị trí của Cây thế giới Yggdrasil.]

Han Sooyoung cau mày trầm tư.

- Chệt tiệt. Tại sao lại là?

[Chòm sao, "Vị thần của Đàn hạc và Sừng", đang thực hiện lễ cầu nguyện của ngày tận thế.]

[Chòm sao, "Kẻ đánh mất cánh tay của mình trước Sói của Ngày tận thế", đang tìm kiếm cánh tay đã biến mất của mình.]

[Chòm sao, "Sấm sét thứ năm", đang nhấn mạnh một cách quá mức về sức mạnh của anh ấy.]

Các Chòm sao bay xung quanh trong không trung để tìm kiếm chúng tôi. Hầu hết họ đều là cấp Truyền thuyết, nhưng...

- .....Từ khi nào Thor lại mạnh đến vậy?

"Sấm sét thứ năm" ngưng tụ tia sét trên cây búa Mjolnir và nhìn chằm chằm vào bầu trời, đôi mắt của anh ta hiện giờ có màu xanh kỳ lạ. Thor là một Chòm sao cấp Truyền thuyết. Tuy nhiên, ở sân khấu này, anh ta có thể giải phóng Trạng thái sánh ngang với Thần Zeus.

Tôi đã nói chuyện với Han Sooyoung.

- Chúng ta cần tìm một sân khấu có lợi cho mình.

- Có cái gì như thế ở nơi này hả?

Không giống như bọn họ, <Kim Dokja Company> không thực sự có bất cứ thứ gì đặc biệt để gọi là thế giới quan của nó.

- Có một cái.

Ngay cả khi đó, cần có một sân khấu mà chúng tôi có thể chiến đấu ngang hàng. Nếu suy nghĩ của tôi là đúng, thì chính là nơi đó. Nếu là nơi đó, thì tất cả những người đồng đội khác cũng có thể phát huy hết sức mạnh của mình.

Vấn đề là làm thế nào để đạt được điều đó.

[Câu chuyện, "Viên đá và tôi", đã bắt đầu kể chuyện!]

Tất nhiên, có cả cách này nữa. Đôi mắt của Han Sooyoung ngày càng mở to.

[Câu chuyện "Viên đá và tôi", đang kể câu chuyện "Chúng ta chỉ là những viên đá"!]

- Cái quái gì đây?

Tôi nắm lấy cổ tay cô ấy và thận trọng bước tới trước những Chòm sao như những viên sỏi nhỏ lăn trên mặt đất. Đúng như dự đoán, bọn họ không thể nhìn thấy chúng tôi.

[Chòm sao, "Nữ thần tình yêu và mèo", đang thể hiện một biểu cảm chán nản.]

[Chòm sao, "Người giám hộ của Cầu Sừng Lớn", đang tìm kiếm ai đó.]

Han Sooyoung nhìn thấy tất cả các Chòm sao này không nhận ra chúng tôi mặc dù chúng tôi đã đi qua ngay trước mặt họ, hàm của cô ấy gần như rơi xuống đất.

- Thật là điên rồ. Cái trò lừa đảo vớ vẩn gì thế này?

Được rồi, đây đúng là một trò gian lận. Ít nhất, bạn sẽ không phát hiện ra một "viên đá" trừ khi bạn thừa nhận rằng có một số viên đang nằm trên mặt đất.

[Một Chòm sao thích thay đổi giới tính đang cười khúc khích.]

Chính lúc đó, một linh cảm chẳng lành ập vào đầu tôi. Ngay cả Han Sooyoung cũng biểu hiện tương tự như tôi.

Tuy nhiên, chúng tôi gần như đã thành công. Ngay cả khi Loki đã phát hiện ra sự tồn tại của chúng tôi, các lực lượng chính của giờ đã ở rất xa, vì vậy...

"Lần này cậu định dùng cách đó để trốn thoát à?"

Câu chuyện ⸢Viên đá và tôi⸥ không hoạt động trên những người đã phát hiện ra hình dạng thực của Câu chuyện. Và thật không may cho chúng tôi, trước đây tôi đã sử dụng Câu chuyện này với người này một lần.

Tôi từ từ quay lại và thấy một con mắt xoáy trong ánh sáng đỏ rực đang nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Bình Luận (0)
Comment