Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4)

Chương 537

"Tiến lên! Chúng ta chỉ còn một chút nữa thôi!"

Han Sooyoung, cùng với những người đồng đội của cô, đã vượt qua cơn sóng các Chòm sao. Con Tàu rải rác các mảnh vỡ khi nó bị phá hủy, và để lộ ra [Bức tường cuối cùng] trông rất ấn tường ở phía xa.

Phước lành của Câu chuyện vĩ đại đang bao bọc những người đồng đội như thể để bảo vệ họ.

[Câu chuyện vĩ đại, "Người chống lại số phận", đã bắt đầu kể chuyện.]

Đó là Câu chuyện vĩ đại mới mà họ có được trong lượt hồi quy này. Nếu không có nó, họ đã chết nhiều lần.

Họ có thể nhìn thấy bóng dáng của các Chòm sao đang tiến về phía họ từ xa. Giống như những con thú hoang giận dữ, các Chòm sao cấp Thần thoại từ <Vedas> và đang lao về phía họ.

⸢Không giống như lượt hồi quy trước, không có "Vị thần bên ngoài" nào hỗ trợ họ lần này.⸥

Lực lượng chiến đấu của họ ở trong tình thế vô cùng bất lợi. Lý do duy nhất khiến họ không bị đẩy lùi, là vì nhóm mạnh nhất từng tồn tại được tạo ra bởi các hồi quy giả đang hỗ trợ họ.

Những người đảm nhận tiền tuyến là các Hóa thân Trung Quốc và Ấn Độ.

Khi Fei Hu của Trung Quốc phát ra tín hiệu, các Hóa thân từ lực lượng riêng của anh ta, [Ah Q] đồng thời rút vũ khí của họ ra. Như thể không muốn chịu thua kém, Ranvir Khan của Ấn Độ cũng tham gia cuộc chiến. Các Hóa thân từ [Trimurti] theo sau anh ta cũng rút giáo của mình ra, và tạo nên một cơn bão cát hoành hành dữ dội.

Sau đó, [Justice] do Selena Kim dẫn đầu và [Solzhenitsyn] do Iris dẫn đầu, đã cùng nhau tiến vào từ hai bên hông.

Ngay cả khi đó, tình hình trận chiến của họ vẫn bất lợi. [Đi tiếp đi, ta sẽ chăm sóc nơi này.]

[Nếu các ngươi không thể cứu được đệ tử của ta, thì hãy nghĩ đến việc lấy mạng của các ngươi bồi vào.]

Kyrgios và Phá Thiên Kiếm Thánh, họ cũng là hai trong số 100 hồi quy giả mạnh mẽ. Vũ khí của họ càn quét khắp chiến trường, và những Người siêu việt từ Murim hỗ trợ hậu phương của họ và theo sau bộ đôi.

Kwa-aaaaaah!

Cả Kyrgios và Phá Thiên Kiếm Thánh thậm chí còn trở nên mạnh hơn trước khi hồi quy; như thể họ đang thi đấu với nhau, những nhát kiếm của họ làm rung chuyển cả chiến trường. Tiếng hét của các Chòm sao bị xé nát bởi cơn bão màu bạc vang vọng khắp vùng đất.

[Bức tường] cần phải được mở ra trong lúc họ đang câu giờ từng chút một. ⸢Bức tường này đã được mở ra một lần trước đây.⸥

Han Sooyoung nhìn lên bức tường đồ sộ mà cuối cùng họ đã có thể chạm tới và lên tiếng. "Jang Hayoung."

"Vâng, thưa ngài."

Như thể cậu ấy đang chờ đợi nó, Jang Hayoung đưa tay ra.

Giờ đây cậu ấy đã trở thành "Vua của những Người siêu việt" chân chính sau khi trải qua các kịch bản một lần nữa.

["Bức tường Giao tiếp Bất khả thi" đã phát hiện ra vị trí định trước của nó.]

[Bức tường cuối cùng] bắt đầu rung lên như thể nó đang phản ứng với Câu chuyện vĩ đại của họ.

"Yoo Sangah."

Yoo Sangah gật đầu và bước về phía trước.

["Bức tường Phán quyết Luân hồi" đã phát hiện ra vị trí định trước của nó.]

⸢[Cô là... Tôi hiểu rồi... Cô đã vượt qua vòng thời gian dài đằng đẵng này và cuối cùng quay trở lại đây, vị La hán của tôi.]⸥

Câu chuyện của Thích Ca Mâu Ni lặng lẽ lọt vào tai họ. Thích Ca Mâu Ni của thế giới này dễ dàng chấp nhận sự tồn tại của Yoo Sangah. Anh ta đã lặp đi lặp lại rất nhiều vòng luân hồi, cho phép anh ta hiểu được các quy luật của vũ trụ này.

"Jung Heewon, Lee Gilyoung."

[Bức tường phân chia Thiện và Ác] họ nhận được từ "Metatron" và "Agares".

Jung Heewon đưa tay ra trước và đặt tay lên [Bức tường cuối cùng].

⸢[....Các bạn thực sự đã đến đây, sau khi đã chứng kiến những gì bên ngoài bức tường đó?]⸥

Metatron của đường thế giới này đã vô cùng kinh ngạc trước sự tồn tại của những người đồng đội. Anh ta chấp nhận sự hủy diệt cuối cùng của <Eden>, và thừa nhận rằng kết quả đó không thể thay đổi. Tuy nhiên, anh ấy đã có một quyết định hơi khác trong lượt hồi quy này. Bằng chứng cho điều đó là các Tổng lãnh thiên thần của <Eden> hiện đang hỗ trợ các Hóa thân. Nhưng không chỉ có anh ta mới đưa ra một lựa chọn kỳ lạ như vậy.

⸢[Thật thú vị. Ngươi dám yêu cầu ta, một Quỷ vương, giao [Bức tường] cho ngươi.]⸥

Các Quỷ vương và các Thiên thần đã chiến đấu chống lại nhau với ý định giết chóc mãnh liệt trong Đại chiến giữa Thần và Quỷ, lần này đã trở thành đồng minh của họ. Đó là một lựa chọn dựa vào mong muốn sống sót của họ, nhưng, đó chắc chắn cùng là một sự trợ giúp đắc lực cho <Kim Dokja Company>.

["Bức tường phân chia Thiện và Ác" đã phát hiện ra vị trí định trước của nó.]

[Rất nhiều Chòm sao đang giải phóng Trạng thái của họ đối với <Kim Dokja Company>!]

Tất nhiên, không phải mọi Chòm sao ngoài kia đều trở thành đồng minh của họ. Phần lớn vẫn là kẻ thù của họ, và số lượng những Chòm sao chọn giúp đỡ là rất ít.

Ngay cả khi đó, các đồng đội vẫn có thể đến được đây một cách an toàn. Mặc dù, có thể nhìn thấy những vết sẹo sâu hoắm trên nhiều bộ phận khác nhau trên cơ thể họ, nhưng không một ai bị mất đi trong hành trình này.

Đó là bởi vì đã không có ai trở nên tham lam, và mục tiêu cuối cùng của tất cả mọi người là như nhau.

Han Sooyoung nhìn Lee Hyunsung đứng ở cuối cùng.

Sau lưng người đàn ông vạm vỡ là Kim Dokja, với khuôn mặt tái mét. Cụ thể hơn, không phải Kim Dokja, mà là một Avatar mà anh ấy đã để lại.

Cô nhìn anh và nói. "Giúp chúng tôi, Kim Dokja."

Tuy vậy, người đàn ông này chắc chắn cũng là Kim Dokja. Giống như cách Han Sooyoung của lượt thứ 1863 chắc chắn cũng là "Han Sooyoung".

"Những người khác tôi có thể sẽ không muốn điều này xảy ra. Câu chuyện này... nó đã kết thúc trước đó rồi mà...."

Kim Dokja lắp bắp. Giờ đây anh ấy đã chấp nhận rằng anh ấy chỉ là Avatar của Kim Dokja. Han Sooyoung lặng lẽ nhìn anh, trước khi nói điều này.

"Tại sao chúng ta không hỏi điều đó sau khi gặp người kia?"

Đáp lại là một nụ cười thoáng buồn trên môi Kim Dokja. Anh nhìn Han Sooyoung, rồi lần lượt nhìn vào khuôn mặt của các đồng đội.

"Nếu đây là... câu chuyện mà các bạn muốn...."

Bàn tay nhợt nhạt của anh chạm vào [Bức tường cuối cùng].

Mảnh vỡ cuối cùng của Bức tường cuối cùng là [Bức tường thứ 4]. Và vì là Avatar của Kim Dokja, anh ấy cũng nắm giữ một phần của chìa khóa đó.

Tsu-chuchuchuchu....!

Như thể thế giới này không thừa nhận sự tồn tại của anh ấy, cơ thể của Kim Dokja bắt đầu run rẩy bất ổn.

Và ngay sau đó, một phần của bức tường mở ra kèm theo những tiếng động nứt vỡ. Kim Dokja run rẩy như thể bị điện giật và bất tỉnh ngay lập tức. Lee Hyunsung tiếp tục cõng anh trên lưng.

Yoo Joonghyuk, trước đó đang lau chùi lưỡi của Hắc quỷ kiếm, lên tiếng. "Tiến lên, với tốc độ tối đa."

Cùng với tín hiệu của anh ta, các đồng đội bắt đầu chạy về phía trước.

"Mọi người, cố lên! Chỉ còn một chút nữa thôi!"

"Chúng ta vẫn còn đủ Viên thuốc của Sự sống và Cái chết, vì vậy ngay cả khi chỉ bị thương nhẹ, hãy báo cho tôi ngay lập tức!"

Tiếng của những người đồng đội đang khích lệ lẫn nhau. Han Sooyoung vừa chạy vừa nghe họ nói. Một cánh đồng tuyết trắng tinh trải dài trước mắt cô. Những chữ cái chồng chất như tuyết có thể được nhìn thấy ở khắp nơi trên cánh đồng này. Cô giẫm lên những con chữ đó và nhảy lên.

Cô của lượt thứ 1863 đã viết câu chuyện này trong phiên bản sửa đổi?

Cô ta có nghĩ về câu chuyện của Kim Dokja, và phần kết tiếp theo không?

... Cô không biết.

Bất kể đã cố gắng như thế nào, cô vẫn không thể nhớ ra phần đó.

Sau đó, một thứ gì đó rơi xuống và đọng lại trên lông mi của cô. Theo phản xạ, cô lau đi, và những thứ như bông tuyết đó đã làm vấy bẩn tay cô.

⸢... Cô gái này, cô từng nói với tôi rằng cô chỉ là một người yêu sách không một xu dính túi, phải không?⸥

Những chứ cái như bông tuyết trắng xóa bay tán loạn trong không khí. Những câu nói chắc chắn đã tồn tại, nhưng không thể nhìn thấy được vì màu của chúng quá trắng.

⸢Han Sooyoung.⸥

Han Sooyoung sững sờ nhìn "câu nói" đó rơi vào tay mình. ⸢Câu chuyện của cô, nó....⸥

Đây là câu nói của Kim Dokja. Không phải bất cứ ai, chính Kim Dokja là đã viết nên lời cảm nhận đầy nghiêm túc này. Cô nắm chặt câu nói. Giống như ánh sao lu mờ khi bình minh ló dạng, câu nói ấy vỡ vụn trong tay cô.

⸢Đừng lo lắng. Tôi sẽ đọc nó. Ngay cả khi nó dài hơn 3000 chương.⸥

Những câu này, chúng là thứ mà cô vô cùng muốn có được. Thật không may,

chúng không thuộc về cô.

Những kỉ niệm ùa về. Những cảm xúc mà chính cô từng trải qua.

Han Sooyoung thậm chí có thể cảm nhận được chúng ngay bây giờ. Nỗi uất hận không biết phải đi đường nào cứ lan dần trong tâm trí cô.

⸢Bên kia cánh đồng tuyết này là nơi cô có thể tìm thấy Kim Dokja.⸥

Kim Dokja, người đã khiến Kim Dokja thật sự là Kim Dokja. Kim Dokja, người đã luôn nhớ về "Cách sống sót". Kim Dokja, người đã chọn những ký ức về cuốn sách mà cô ấy viết thay vì ký ức về những ngày hạnh phúc hơn...

"Chết tiệt.... chết tiệt!!"

Cuốn tiểu thuyết được viết bởi cô ấy, một người cũng không hẳn là cô ấy. Chính cuốn tiểu thuyết đó đã cứu Kim Dokja, và đồng thời, nó cũng khiến anh ấy chết. Và giờ cô phải chịu trách nhiệm về cái kết của thảm kịch mà chính cô đã tạo ra.

Ngay lúc đó, một tia sáng yếu ớt xuất hiện ở phía xa. Ku-gugugugu....

Cô nhìn thấy một thứ gì đó đang bận rộn lao về phía trước bên kia cánh đồng tuyết rộng lớn này. Các đồng đội đồng loạt nhìn nhau. Không một người nào ở đây không biết thứ đó là gì.

⸢Đó là tàu điện ngầm.⸥ "Rồng Chimera!"

Rồng Chimera gầm lớn khi được triệu hồi, và cất cánh sau khi các đồng đội trèo trên lưng nó. Con rồng lao qua không trung và ngay lập tức tới gần đuôi tàu điện ngầm. Chỉ còn lại một chút nữa. Miễn là họ có thể thu hẹp khoảng cách này, họ....!

[Gyahhhhhhh!]

Đột nhiên, Rồng Chimera gầm thét và mất thăng bằng. Shin Yoosung sững sờ, nhanh chóng nhìn ra phía sau và phát hiện ra một số "thứ" đang cắn vào đuôi con rồng.

[[Grrrrrr.....!]]

Những con chó săn lớn giống như những cái bóng đen như mực bắt đầu cắn vào đuôi và cánh của nó. Những sinh vật này đang xuất hiện từ một cánh cổng mở

ra giữa không trung. Phần thịt bị xé rách của Rồng Chimera bay tán loạn giữa cánh đồng tuyết trắng.

"Chó săn Đuổi theo Vực thẳm??"

Họ từng nhìn thấy những sinh vật này trước đây. Những con chó săn từ chiều không gian khác đã tấn công "Kẻ mưu phản bí mật" và các nhân vật từ lượt thứ 999. Chúng là những con quái vật đáng sợ được cho là kẻ săn lùng những người lang thang trong các đường thế giới đã vi phạm Xác suất.

Nhưng, tại sao những con chó săn này lại tấn công họ lúc này?

Yoo Joonghyuk thở hổn hển và nói. ".... Có vẻ như chúng cho rằng "Hồi quy nhóm" là một mối nguy hiểm cho thế giới."

"Chết tiệt...."

Số lượng chó săn lao ra từ cổng không gian tăng lên theo cấp số nhân.

Họ thậm chí còn nhìn thấy những con chó săn với thân hình đồ sộ. Mức độ công kích này thật sự là chưa từng có. Kèm theo những tiếng hú lớn vang vọng khắp cánh đồng tuyết, những con chó săn đạp lên không khí và đồng loạt lao vào họ.

Khoảnh khắc cơn bão đen của bầy chó săn đáp xuống những người đồng đội.... Các tầng trời dường như vỡ tan cùng với tiếng "RẦM!!"

Tia sét màu vàng kim đánh xuống và những con chó săn bị ném đi một cách tàn nhẫn. Yoo Sangah là người đầu tiên nhìn ra người đứng sau đòn tấn công.

"Tề Thiên Đại Thánh!"

Các vầng sáng màu vàng rực rỡ. Chủ nhân của Gậy Như Ý đang mỉm cười đầy tự tin. [Để chúng lại cho tôi.]

[Chòm sao, "Tù nhân của vòng kim cô", đang giải phóng Trạng thái của mình!]

Không chỉ một mình Tề Thiên Đại Thánh.

Một số người đã theo sau các đồng đội, vượt qua lối đi của [Bức tường cuối cùng] còn rộng mở.

[Đây là một cơ hội để tôi cho mọi người thấy điều gì sẽ xảy ra khi con người tuyệt vời này sử dụng cả hai tay của mình!]

[Chòm sao, "Hắc Hỏa Vực Long", đã loại bỏ tất cả các phong ấn trên mình!]

Ngọn lửa cao quý của một Tổng lãnh thiên thần đã được thêm vào đòn tấn công và thiêu rụi những con chó săn. [Tôi có thể không mạnh bằng tôi của lượt thứ 999, nhưng... không có vấn đề gì nếu chỉ câu thêm chút thời gian cho các bạn.]

[Chòm sao, "Thẩm phán quỷ diện hỏa thiêng", đang bùng lên ngọn lửa địa ngục!]

Ngọn lửa của [Hỏa ngục] rực rỡ nhảy múa khi đôi cánh trắng tinh dang rộng. Với một nụ cười nhẹ, Uriel nói. [Tôi sẽ để Kim Dokja lại cho bạn, Heewon-ah.]

Sử dụng cơ hội trong thoáng chốc mà các Chòm sao đã tạo ra, Rồng Chimera cuối cùng đã cắn được vào đuôi tàu điện ngầm. Tuy nhiên, lớp vỏ cứng cáp của đoàn tàu không bị vỡ ngay cả khi nanh Rồng kẹp chặt vào nó.

"Sư phụ! Cùng tôi!"

Lee Jihye, hai tay cầm kiếm, giẫm lên lưng con rồng và nhảy lên.

Hai thanh kiếm được cô cầm trên tay - [Song long kiếm] của Hải chiến thần, và [Thanh kiếm của Chiến binh Bất khả chiến bại] từ Kiếm sĩ số một của Goryeo.

[Chòm sao, "Kiếm sĩ số một của Goryeo", đang ban tặng phước lành của anh ấy!] [Chòm sao, "Hải chiến thần", đang cổ vũ cho Hóa thân của mình!]

Luật thứ tư.

Thanh kiếm thứ tư chặt đầu sự trống rỗng.

Đó là kỹ năng Cheok Jungyeong đã sử dụng khi chiến đấu chống lại "Khoảng cách không thể diễn tả". Mặc dù vẫn chưa hoàn thiện, Lee Jihye có thể sử dụng đòn kiếm này ở một mức độ nào đó. Điều kỳ diệu này có được là nhờ quá trình huấn luyện địa ngục mà cô đã trải qua trong "Đảo luân hồi" cũng như tài năng bẩm sinh tuyệt vời của cô.

Kwa-kwakwakwakwa!

Vỏ ngoài của tàu điện ngầm từng chịu được nanh rồng bắt đầu uốn cong từng chút một dưới những cú chém liên tục của cô. Không bỏ lỡ cơ hội đó, [Hắc quỷ kiếm] của Yoo Joonghyuk cũng xuất hiện.

Phá thiên kiếm pháp.

Bí thuật.

Xạ Tinh Trảm.

Quỹ đạo hủy diệt mà [Hắc quỷ kiếm] chém ra đâm sầm vào đuôi tàu điện ngầm.

Khi lớp bụi ngộp thở bay ra khỏi tầm nhìn của họ, một lỗ nhỏ đã xuất hiện ở đuôi tàu.

"Xong rồi! Mọi người tiến vào đi!"

Các đồng đội nhanh chóng xâm nhập vào bên trong tàu điện ngầm. Nói đúng hơn, tất cả ngoại trừ hai người.

"Yoo Joonghyuk! Đằng sau anh!!" [[Grrrrrr!!]]

Những con chó săn mà các Chòm sao không ngăn lại được đang tràn tới từ phía sau họ. Yoo Joonghyuk giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình với tư cách là một Người siêu việt để đối mặt trực tiếp với chúng. Anh gầm lên trong khi đánh đuổi lũ chó săn đi bằng những đòn kiếm như vũ bão.

"Đi trước đi! Tôi sẽ bắt kịp sớm thôi!" Han Sooyoung cắn môi.

Không phải bất cứ ai khác mà chính là Yoo Joonghyuk, người mạnh nhất trong nhóm họ. Vì anh là một người có thể chiến đấu ngang ngửa với Chòm sao cấp Thần thoại, anh sẽ không dễ dàng bị lũ chó săn vực thẳm đánh bại.

".....Đừng để bị giết, được chứ?"

Han Sooyoung bỏ lại những lời đó và vội vã bước vào bên trong tàu điện ngầm. Bên trong giống hệt như nội thất của chuyến tàu tuyến thứ ba mà họ đều nhớ.

⸢Không đâu khác chính là chuyến tàu đó, nơi họ đã bỏ Kim Dokja lại.⸥

Han Sooyoung nhanh chóng kiểm tra thông tin của khoang tàu. Cùng với tiếng

"Tsu-chuchut", số thứ tự của toa hiện lên.

Cô lập tức hét lên. "Kim Dokja đang ở trong toa số 3807! Mọi người hãy đi về phía trước!"

Tình huống này tương tự như lúc họ kiếm được Câu chuyện vĩ đại, "Mùa xuân của thế giới quỷ". Có vẻ như những người còn lại cũng nhận ra điều này.

"Vụ này giống như lần chúng ta chiến đấu chống lại Surya. Tôi sẽ cạy mở cánh cửa trước mặt!" Lee Hyunsung nhanh chóng lao về phía trước, và trong khi kéo căng từng cơ bắp trên cơ thể, anh ấy hét lên một tiếng đầy hùng mạnh. "Haaaaaaahp!"

[Dời non lấp bể] đã vượt quá trình độ kỹ năng được kích hoạt, và cánh cửa tàu điện ngầm dày cộp kêu to khi bị đẩy ra.

[Câu chuyện vĩ đại, "Mùa xuân của thế giới quỷ", đã bắt đầu kể chuyện!]

["Chuyển đổi giai đoạn" đã được kích hoạt!]

Câu chuyện vĩ đại này chỉ có thể được hoàn thành vì mọi người đã đồng tâm hiệp lực. Và phước lành của Câu chuyện này đã giúp họ.

Khi Lee Hyunsung không thể mở cửa, Yoo Sangah đã tìm thấy nút để vận hành nó, và khi một cánh cửa mà ngay cả cô ấy cũng không thể làm gì xuất hiện, Lee Gilyoung đã triệu hồi côn trùng của mình và mài mòn các bộ phận bên trong để mở đường.

Và vì vậy, họ tiếp tục mở một, hai, rồi sau đó, lại mở ra một cánh cửa khác. Khi số lượng cánh cửa mà họ mở được ngày càng nhiều, biểu cảm của các đồng đội cũng dần trở nên đầy nôn nóng.

⸢Kim Dokja chắc chắn đang ở phía bên kia cánh cửa này.⸥

Mọi người trong nhóm đều có thể cảm nhận được. Cánh cửa tối đen như mực

trước mặt họ, đó hẳn là [Cánh cửa cuối cùng].

"....Urgh. Không thể mở nó bằng Dấu thánh của tôi."

Thật không may, cánh cửa này không thể mở ra như những cái trước.

"Tôi cũng không thể tìm thấy nút bấm."

"Ngay cả những con bọ cũng nói rằng chúng không thể tìm ra cấu trúc của nó." "Tôi có nên sử dụng kỹ năng của mình để phá vỡ nó không?"

Họ dùng đến những đòn kiếm của Lee Jihye cũng như [Dời non lấp bể] của Lee Hyunsung, nhưng cánh cửa không hề nhúc nhích một chút nào. Mọi người chỉ có thể nhìn nhau. Tại sao chỉ có cánh cửa này không chịu mở ra?

Sau đó, Yoo Sangah mở lời. "Mọi người, đợi đã. Tôi nghĩ rằng cánh cửa này giống với cánh cửa mà Yoo Joonghyuk-ssi đã phá vỡ trong quá khứ."

"Yoo Joonghyuk đã làm điều đó?"

"Đúng. Trong lượt hồi quy thứ ba, Joonghyuk-ssi đã phá vỡ cánh cửa này và bước vào..."

Han Sooyoung theo phản xạ nhìn về phía sau cô. Nhưng Yoo Joonghyuk không đi cùng họ. Anh ta có lẽ vẫn đang chiến đấu chống lại "Chó săn đuổi theo Vực thẳm" ngay lúc này ở phía sau của con tàu.

Đúng lúc đó, Shin Yoosung la lên. "Lũ chó săn đang ở đây!"

Trước khi họ kịp nhận ra, lũ chó săn đã cố gắng lẻn vào qua những khoảng trống mà chúng đã phá hủy.

Đầu óc của Han Sooyoung bắt đầu quay cuồng. Điều gì đã xảy ra với Yoo Joonghyuk? Lẽ nào anh ta đã....?

"Chặn phía sau lại!"

"Unnie! Nhanh lên!"

Không còn thời gian để suy nghĩ nữa. Lee Hyunsung chạy về phía trước như một tanker thực thụ (tanker là từ chỉ người lao về phía đối thủ trước tiên để đỡ đòn trong game), và bắt đầu bền bỉ chống lại nanh vuốt của lũ chó săn bằng cách kích hoạt [Chuyển đổi thép], trong khi Lee Jihye và Jung Heewon rút kiếm ra đánh bay chúng.

Jang Hayoung hét lên. "Han Sooyoung! Làm gì đó đi!"

Han Sooyoung tiến về phía cánh cửa màu đen. Khi cô đặt tay lên nó, những tia lửa yếu ớt bắt đầu bùng nổ. Cô từ từ nhắm mắt lại.

Trên thực tế, tất cả các câu đều do chính tay cô ấy viết ra. Ngay cả khi đó là một "Han Sooyoung khác", phiên bản đó chắc chắn vẫn là Han Sooyoung. Vì vậy, bàn tay này chắc chắn cũng có thể mở cánh cửa kia ra.

Tsu-chuchuchuchuchu-!

Như thể cô ấy đang viết lại các câu, Han Sooyoung bắt đầu chơi đùa với Câu chuyện trên bức tường.

"Tôi là Yoo Joonghyuk."

Hồi quy giả Yoo Joonghyuk là do cô ấy tạo ra. Đó là lý do tại sao cô ấy cũng có

thể mở được cánh cửa này.

[Thật không may, Han Sooyoung không biết rằng.]

Tsu-chuchuchut!

[Một câu chuyện đã rời khỏi tay tác giả không còn nằm trong sự kiểm soát của tác giả nữa.]

Vũ trụ của "Cách sống sót" tràn ngập trong đầu Han Sooyoung. Những điều cô ấy đã viết, và những điều cô ấy không viết. Những câu chuyện mà cô ấy tưởng tượng ra và những câu chuyện mà cô ấy thậm chí không thể làm vậy, cùng một lúc đâm sầm và khuấy tung theo hai hướng ngược nhau trong tâm trí cô ấy.

"Khụ....!"

Máu chảy ra từ mắt và miệng cô. Luồng máu chảy ngược khiến máu cô đổ ra sàn tàu điện ngầm.

Khi tầm nhìn của cô bị nhuộm thành màu đỏ thẫm, Han Sooyoung quay lại nhìn những người bạn của mình. Họ dần bị tách ra trong khi chiến đấu. Và những bước chân của họ in dấu trên hành lang tàu điện ngầm vẫn ở đó như những Câu chuyện.

[Bạn không có quyền sử dụng "Ghi đè"!]

[Một thế giới đã hoàn thiện đang ở ngay trước mắt cô ấy.]

Giọng của những người bạn đang gọi tên cô ấy dường như đã ở rất xa.

[Thế giới nơi kết quả nuốt chửng nguyên nhân, và nguyên nhân nuốt chửng kết quả. Thế giới nơi mọi khả năng đều tồn tại, và mỗi khả năng sẽ hỗ trợ và duy trì lẫn nhau. Một sử thi hoàn hảo, bất tử, nơi một câu chuyện có khả năng tự mình tạo ra một câu chuyện khác.]

Cô nhìn lại, và khoảng không trước mắt cô bắt đầu biến dạng cùng với một cơn mưa tia lửa. Các cánh cửa bốn phía của tàu điện ngầm từ từ bắt đầu quay và vẽ ra một vòng tròn. Các cánh cửa quay cuồng, và trở thành một vòng tròn tối đen như mực.

Một vòng tròn hoàn hảo, hoàn chỉnh không cho phép bất kỳ loại xâm nhập nào từ bên ngoài.

Cô ấy lảo đảo đưa tay về phía vòng tròn này, nhưng Han Sooyoung thậm chí không thể chạm vào nó. Vòng tròn này bây giờ giống như một dấu chấm câu duy nhất. Một dấu chấm câu thông báo rằng câu chuyện đã thực sự hoàn chỉnh, như thế này.

[t l s 1 2 3]

Và dấu chấm đó hiện đang nói với cô ấy.

[C ô khô ng th ể tha y đổi c âu chu yện nà y]
Bình Luận (0)
Comment