Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài

Chương 49

TÔI LÀM GIÀU

TỪ BÁN THỨC ĂN TRÊN WECHAT

Tác giả: Tô Hương Lan Sắc

Editor: Autumnnolove

Chương 48

Không uổng công những khách hàng đến sớm và xếp hàng ở phía trước, họ là nhóm đầu tiên mua được bánh bạch ngọc ngay sau đó. Ngoài một số khách hàng có việc nên yêu cầu đóng gói và vội vàng rời đi, những khách hàng khác vẫn lựa chọn ngồi ăn ở tiệm. 

Đĩa đựng bánh bạch ngọc là do Hướng Vãn cố tình đi chọn, đĩa hoa anh đào màu hồng nhạt rất đẹp mắt. Sau khi nhóm khách hàng nhận được bánh bạch ngọc của mình, họ vừa hít hà mùi hương, vừa cầm điện thoại lên chụp ảnh đủ kiểu. 

"Bánh bạch ngọc đẹp xỉu luôn á!". 

"Thật sự rất tinh xảo, mà còn thơm nữa". 

"Không biết hương vị thế nào, hóng quá!". 

Khách hàng còn đang xếp hàng ở bên ngoài không khỏi thò đầu vào tiệm xem, trong lòng ngóng trông có thể nhanh chóng tới lượt mình. 


Trong tiệm, khách hàng chụp ảnh thỏa thích, đăng lên khoảnh khắc wechat và các trang mạng xã hội, đăng xong còn không kịp xem bình luận mà kéo đĩa bánh qua rồi bắt đầu ăn. Chỉ mới ngửi được mùi hương thôi, nhóm khách hàng đã cảm thấy chắc chắn bánh bạch ngọc không dở được rồi, đến khi thật sự nhấm nuốt trong miệng, họ bỗng nhận ra còn ngon hơn trong tưởng tượng của họ. 

"Ngon nhức cái nách, ngon hơn cả bánh pudding và bánh tart trứng yêu thích của tôi gấp trăm lần". Một khách hàng nữ hơn hai mươi tuổi vừa ăn một góc bánh bạch ngọc đầu tiên, suиɠ sướиɠ tới mức nheo cả mắt lại. Tuy khách hàng ngồi cạnh cô ấy không nói gì cả, nhưng vẻ mặt lại vô cùng tán thành và liên tục gật gù. 

Khách hàng còn đang xếp hàng nhìn thấy người trong tiệm ăn đến hưởng thụ như vậy, rất nhiều người rõ ràng là đã ăn sáng rồi song vẫn thèm chảy nước miếng. 


Mỗi phần bánh bạch ngọc không ít, nhưng cũng không nhiều. Chẳng bao lâu sau, nhóm khách hàng đầu tiên mua được bánh bạch ngọc đã ăn xong rồi. Họ vừa nhấm nháp dư vị trong miệng, vừa móc điện thoại ra. Khi nhìn thấy bên dưới tấm ảnh chia sẻ lúc nãy toàn là bình luận hâm mộ, trong lòng đắc ý nói không nên lời. 

Hơn 9 giờ sáng, càng có nhiều người xếp hàng bên ngoài cửa tiệm, đông tới nỗi sắp thành hàng dài tới đầu bên kia của quảng trường. Có shipper nhận được đơn hàng mua hộ nhìn thấy cảnh tượng này, tính toán chắc phải xếp hàng ít nhất một tiếng trở lên, vì vậy bèn gọi lại cho khách hàng. 

Khách hàng cũng đoán được hôm nay sẽ rất đông khách, nhưng không nghĩ tới còn đông hơn so với tưởng tượng của cô ấy. Khách hàng rối rắm một lúc, sau đó vẫn nói với shipper: "Tôi trả thêm 100 tệ, anh làm ơn phải mua được giúp tôi đó". 


"Được". Shipper nghĩ đứng đây xếp hàng cả buổi sáng thì kiểu gì cũng có thể mua được. Trong một buổi sáng có thể kiếm được 100 tệ là chuyện quá tốt, vì vậy lập tức đồng ý. So với việc phải chạy lông bông khắp nơi để hoàn thành đơn hàng, tất nhiên shipper thích những đơn hàng kiểu này hơn, ít việc mà còn tiết kiệm xe điện. 

Tâm trạng anh ta rất tốt, đứng yên ở cuối hàng và móc điện thoại ra bắt đầu trò chuyện trong nhóm chat. Nhóm chat này toàn là những shipper mua hộ giống anh shipper đó, nghe nói anh ta nhận được một đơn hàng tốt cũng mừng cho anh ta, đồng thời không khỏi cảm thấy hâm mộ. 

[ Trước kia ở thành phố chúng tôi không có cửa hàng nổi tiếng thế này, cho dù có cũng không cần xin nghỉ để xếp hàng. Từ sau khi có cửa hàng này, shipper chúng tôi ở đây mới được thơm lây. Lần trước cửa hàng này mới bắt đầu bán bánh mặc ngọc, lúc đó tôi cũng nhận được vài đơn hàng, thật sự rất hời! ] 
[ Hâm mộ quá đi, tôi cũng muốn nhận đơn mua hàng của cửa hàng này, không chỉ việc nhẹ mà thù lao còn cao nữa. ] 

[ Cơ hội tới rồi, chẳng phải vừa mới mở bán bánh bạch ngọc sao, chắc chắn càng ngày càng có nhiều người muốn mua. Để tôi dạy các cậu một chiêu, các cậu có thể tự đề cử mình ở khu bình luận của những nội dung liên quan đến nó trên mạng. Biết đâu may mắn nhận được đơn hàng thì sao. ] 

[ Nhắc tới mới nhớ, lúc trước tôi có quen một người anh em, nhưng mà không phải ở group của chúng ta. Anh ta trâu bò lắm, có một lần anh ta xếp hàng mua bánh mặc ngọc cho khách, anh ta đã trực tiếp hỏi thử người khách hàng đó có cần dịch vụ cả tháng hay không, người khách hàng đó lại đồng ý thật. Tiền bo rất nhiều, tháng đó anh ta kiếm được cũng bộn. ] 

[ Tranh thủ lúc này cửa hàng ra mắt sản phẩm mới, mọi người nắm chắc cơ hội đi. Công việc tốt như vậy, bỏ lỡ là không có nữa đâu. ] 
Hướng Vãn đang bận bịu bên trong phòng bếp nhỏ, cô không biết được rằng cửa hàng nhà mình đã mang đến nhiều cơ hội kiếm tiền cho những shipper kiếm sống bằng nghề mua hộ, đồng thời cũng khiến nhóm shipper rất biết ơn cửa hàng nhà cô. 

"Tiểu Vãn, con có mệt không? Hay là nghỉ ngơi chút xíu đi con?". Sau khi ba Hướng làm xong một mẻ bánh bạch ngọc thì hỏi. 

Hướng Vãn trả lời: "Ba, con không mệt đâu!". 

Ba Hướng quan sát một cái rồi mới yên tâm, trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ bởi vì sức khỏe của con gái ngày một tốt hơn. 

–Editor: Autumnnolove–

Hôm đó, bởi vì người xếp hàng chờ quá đông, Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh bận bịu tới gần 9 giờ tối mới có thể đóng cửa, đây là đã nói với những khách hàng còn muốn tiếp tục xếp hàng là họ muốn đóng cửa rồi đấy. 
Tất bật cả ngày, tất nhiên là có mệt đôi chút, nhưng thật sự kiếm được rất nhiều tiền. Chờ hai nhân viên cửa hàng dọn dẹp sạch sẽ và ra về, cả nhà họ Yến ba người mới chuẩn bị về nhà. Trên xe, mẹ Hướng nghĩ tới hôm nay kiếm được một đống tiền, cảm thấy sắp đủ tiền mua căn hộ rồi. 

"Bé ngoan, có phải chúng ta nên nhanh chóng hoàn tất thủ tục mua nhà hay không?". 

Hướng Vãn gật đầu tán thành: "Con cảm thấy khu phố mình xem lần trước rất được, vả lại phòng ốc đã được xây dựng hoàn thiện, còn kịp thông gió để làm loãng Formaldehyde* trong không khí rồi. Bây giờ dọn vô là ở luôn thôi, rất tiện". 

(*Formaldehyde: là một chất độc gây ô nhiễm không khí trong nhà, được tìm thấy trong các vật liệu xây dựng thông dụng như sàn gỗ công nghiệp, thảm, vải ép, sơn,… Hợp chất này giống như một “sát thủ giấu mặt” trong không khí chúng ta hít thở hàng ngày, gây ra rất nhiều mối đe dọa đối với sức khỏe.)
Trang trí nhà ở là một việc rất tốn sức, căn hộ đó đã được bày trí ổn thoả, không tìm thấy bất kỳ khuyết điểm gì, Hướng Vãn cảm thấy hoàn toàn có thể tiết kiệm được tiền bạc và công sức về phương diện này. Vả lại cô còn đặc biệt nhờ Tần Sâm tư vấn giúp, Tần Sâm nói rằng anh quen chủ của dự án bất động sản này, nếu cô thích thì có thể yên tâm mà mua. 

Mẹ Hướng cũng đã đến xem khu nhà ở đó rồi, đúng là rất được. Nhưng bà ấy sợ con gái chọn chỗ này mà không phải là nơi nào tốt bởi vì ba mẹ và em trai, cho nên vẫn nói: "Mấy căn hộ cả tầng và biệt thự nhỏ đi xem trước đó cũng đẹp, thật sự không suy nghĩ thêm sao?". 

Đổi lại là trạng thái cơ thể cần được tĩnh dưỡng như trước, có lẽ Hướng Vãn sẽ suy xét tới những căn villa tương đối yên tĩnh. Nhưng bây giờ cô thật sự cảm thấy mua hai căn hộ chung cư lầu trên lầu dưới hoặc đối diện thì sẽ tốt hơn. Cả nhà có thể ở chung với nhau, mà cô cũng có thể duy trì một khoảng không gian riêng tư nhất định, còn thuận tiện cho em trai đi học. Thành thật mà nói, nếu không nhờ có được hệ thống, trước kia Hướng Vãn chưa bao giờ dám tưởng tượng đến cuộc sống thế này. 
"Căn hộ hơn một trăm mét vuông cũng không hề nhỏ, con thật sự cảm thấy khu đó rất tốt". Nói xong, có lẽ Hướng Vãn đoán được trong lòng mẹ Hướng vẫn còn suy nghĩ, bèn ngả người qua ôm lấy bà ấy, "Nhà  chúng ta sẽ ngày một tốt hơn, đâu phải chỉ mua nhà một lần này thôi đâu". 

Mẹ Hướng nghĩ tới công việc kinh doanh của tiệm càng ngày càng phát đạt, bèn duỗi tay xoa đầu con gái: "Bé ngoan của mẹ đúng là giỏi giang, mới đó mà ba mẹ đã được hưởng phước từ con gái rồi". 

Vì vậy, chuyện này xem như đã giải quyết xong. Sau đó Hướng Vãn đến tiệm hỗ trợ buôn bán hai ngày, rồi mới rủ nhóm Dương Điềm đi mua nhà với cô. Rõ ràng người mua nhà là Hướng Vãn, nhưng trong suốt quá trình mua nhà Dương Điềm còn kích động hơn cả cô. 

"Mua nhà chỉ đơn giản như thế thôi sao?". Chờ sau khi hoàn tất thủ tục mua nhà, Dương Điềm vẫn còn cảm thấy như người trên mây. 
Lúc trước Hướng Vãn nói chuyện mua nhà với Tần Sâm, anh đã ghi nhớ trong lòng. Không cần biết cuối cùng Hướng Vãn sẽ mua căn nào trong số đó, anh đều đánh tiếng trước cả rồi. Có thể mua nhà nguyên căn có nền vốn dĩ chính là đại gia, vả lại còn có chỗ dựa, hôm đi mua nhà do đích thân trưởng phòng kinh doanh có mặt để tiếp đãi cô, những thứ linh tinh thì không cần Hướng Vãn lo. Xong việc, nếu không phải là Hướng Vãn từ chối thì trưởng phòng kinh doanh còn muốn mời họ đi ăn cơm. 

Cuối cùng, Hướng Vãn chọn mua hai căn nhà cạnh nhau. Căn nhà mua cho ba mẹ Hướng lớn hơn một chút, khoảng chừng hơn 150 mét vuông, căn của Hướng Vãn chỉ hơn 130 mét vuông. 

Mua nhà xong rồi, Hướng Dật có thể dọn đến đây trong kỳ nghỉ hè. Ban đầu họ muốn đón ông bà ở quê đến đây xem nhà, sẵn ở chơi một khoảng thời gian, song trong lòng ông bà Hướng Vãn vui mừng cho con cháu chứ không muốn làm phiền con cháu làm gì. 
Lúc Hướng Dật đi, họ hàng bạn bè dưới quê đều biết được tin cả nhà Hướng Dật mua nhà ở thành phố H. Nghĩ xem ba mẹ Hướng mới tới thành phố H được có nửa năm mà đã mua được nhà ở đó rồi, người thân bè bạn không khỏi cảm thấy hâm mộ. Họ còn chưa biết Hướng gia mua hai căn nhà cạnh nhau, nếu biết có lẽ sẽ hâm mộ chết mất. 

Sau đó, mọi người đều khen Hướng Vãn. Nói rằng lúc nhỏ thấy cô ốm yếu bệnh tật thế thôi, gắng gượng qua được sau này sẽ có phước lắm. May mà năm đó hai vợ chồng Hướng gia không bỏ rơi đứa con gái này, nếu không làm sao có được cuộc sống viên mãn giống như vậy giờ. 

Thế giới rộng lớn, loại người gì cũng có, tất nhiên người thân bạn bè của Hướng gia cũng không ngoại lệ. Mấy năm đầu sau khi Hướng Vãn chào đời, cũng có dăm ba người họ hàng và bạn bè muốn tốt cho Yến gia mới khuyên họ bỏ đứa con gái này đi. Cho đến lúc Hướng Vãn trưởng thành, thỉnh thoảng những người này vẫn nói lỡ lời, rằng nuôi con lớn như vậy được lợi gì đâu, cơ thể yếu đuối, sau này tới tuổi chưa chắc có ai thèm lấy. Nhưng bây giờ cuộc sống của những người nhà họ Hướng càng ngày càng khá, cứ như giáng một cái tát thật mạnh lên mặt của những người này. 
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng– Truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên truyenwk.com, bản edit xuất hiện ở những nơi khác đều là tự ý sao chép–

Cùng lúc đó, bánh bạch ngọc đã mở bán được vài ngày. Nhóm khách hàng kiên trì ăn bánh rõ ràng đã trắng hơn trước đó đôi chút. 

Tại quảng trường đề tài của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, 

[ Feedback cho bánh bạch ngọc đây, so với trước khi chưa ăn thì cảm thấy trắng hơn một chút [hình ảnh] [hình ảnh]]

[ Phản hồi sản phẩm, hôm nay tôi soi gương xong, cảm thấy da mình càng ngày càng trắng ra. Bạn trai của tôi còn nói làn da của tôi mịn màng hơn, sờ vào mềm mềm! Vui quá! [hình ảnh][hình ảnh] ]

[ Dùng một chân đá đổ bát cơm chó này! ]*

[ Feedback thì feedback cho đàng hoàng đi, không cần âm thầm thồn thức ăn chó được không? ]
[ Huhuhu….tôi cảm thấy bản thân quá thảm, không có bạn trai thì thôi, còn không trắng được như người ta luôn. ]

[ Bà chủ, chừng nào mới ra bột bạch ngọc thế? Tôi cũng muốn da trắng lên! ]

[ Tôi nhịn hết nổi rồi, có chị em nào lập team cùng đi đến thành phố H không? ]

…..

[ Mọi người có xem ảnh chụp thời trang đường phố mới nhất của Mạc Mạc không? Tôi cảm thấy dạo này cô ấy trắng hơn, chắc chắn là cũng có ăn bánh bạch ngọc rồi! ]

[ Còn cần cô nói sao? Bây giờ có ai mà không biết Mạc Mạc là fan trung thành của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh. ]

[ Không riêng gì Mạc Mạc, bây giờ rất nhiều nghệ sĩ trong giới giải trí đều sẽ mua sản phẩm dưỡng sinh của nhà này đó, nhất là trà lá sen. ] 

[ Làm người nổi tiếng thích thật, những thứ khó mua như vậy, họ chỉ cần nhấc tay một cái là mua được rồi [meme.jpg] ]
[ Không, nên nói là có tiền thích thật. Nếu như có tiền, cho dù không ở thành phố H cũng có thể thuê người vận chuyển tới tận nơi bằng đường hàng không, và bạn vẫn có thể ăn được bánh mặc ngọc được làm trong ngày. ]

[ Nói tới mới nhớ, đúng là tôi đã từng nghe nói có một tiểu thư nhà giàu ở thành phố B hình như thật sự đã làm cách này rồi. ]

[ Có thiệt hông dị? Vận chuyển bằng đường hàng không một lần chắc là không sao, nhưng đâu phải gia đình giàu có nào cũng có thể mua bánh bằng đường hàng không mỗi ngày? ]

[ Ai biết đâu à, niềm vui của người giàu có, dù sao chúng ta cũng không tưởng tượng ra được [meme.jpg] ]

Video và hình ảnh feedback trên mạng càng ngày càng nhiều, bánh bạch ngọc cũng càng trở nên nổi tiếng.

Có một chủ kênh phát sóng trực tiếp ở thành phố H nọ thậm chí còn đặc biệt làm một chương trình phát sóng trực tiếp liên quan đến bánh bạch ngọc. Nhìn thấy cô nàng streamer sau màn hình càng ngày càng trắng ra và làn da trở nên khỏe mạnh hơn nhờ vào ăn bánh bạch ngọc, khán giả thật sự hâm mộ muốn chết. 
Cô gái đã từng đăng bài giới thiệu ở diễn đàn sắc đẹp, sau đó cãi nhau ỏm tỏi cảm thấy khó chịu vô cùng. Nhìn thấy trên mạng đã có nhiều bài đăng feedback, cô ấy nảy ra ý định "vả mặt" đám người lần trước, cho nên đẩy bài đăng kia của mình lên một lần nữa. Cô ấy cố ý chọn một số hình ảnh so sánh đã được làm mờ và đăng lên, còn có đường link video của chủ kênh phát sóng trực tiếp. Vốn dĩ cô ấy cho rằng những người đó đã nhận ra mình sai, nào ngờ… đám người dùng đó vẫn cứ nói rằng ai biết có phải bánh bạch ngọc bỏ thêm nội tiết tố kíƈɦ ŧɦíƈɦ gì đó cho nên mới mang lại hiệu quả như vậy. 

Cô gái này là fan trung thành của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, nghe thấy những người khác tiếp tục chỉ trích, lập tức nổi giận cãi nhau với họ. Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh đã buôn bán được hơn nửa năm rồi, nếu như ban đầu mọi người vẫn còn nghi ngờ, nhưng sau khi ăn mỹ thực của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh nhà cô không những không bị tác dụng phụ mà sức khỏe càng ngày càng tốt hơn, đã có thể chứng minh tất cả rồi. Cô ấy lấy luận điểm này ra để nói, người bất đồng quan điểm lại phản bác, nửa năm không dài, nói không chừng phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa mới có thể nhìn thấy tác dụng phụ. Cô ấy không hiểu, rõ ràng Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh là một cửa hàng tốt, rõ ràng bánh bạch ngọc là một món ăn dưỡng sinh rất có hiệu quả, vì sao những người này cứ như người mù không hề nhận ra mà còn đưa ra những suy đoán hết sức ác ý. 
Cô gái cãi không lại nhiều người như vậy và uất ức suýt nữa thì bật khóc cũng quá ngây thơ, cô ấy không biết cô ấy đang ở nơi nào. Là một diễn đàn làm đẹp, cho nên không thiếu những người buôn bán các sản phẩm làm đẹp khác nhau.

Thời buổi này tiền của phụ nữ là dễ kiếm nhất, mặc dù một phần bánh mặc ngọc có giá 188 tệ không rẻ, nhưng so với rất nhiều sản phẩm làm đẹp có giá hàng trăm tệ hay thậm chí là hàng chục ngàn tệ thì chẳng đáng kể. Một phần bánh bạch ngọc 188 tệ, ăn liên tục trong vòng một tháng cũng chỉ hơn 5,000 tệ. Song bỏ ra 5,000 tệ mua mỹ phẩm làm đẹp chưa chắc có thể làm cho làn da trắng mịn và thu nhỏ lỗ chân lông. Quan trọng là còn phải có kết quả tốt, và thấy được kết quả nhanh chóng!

Những người bán mỹ phẩm này chỉ cần động não một chút là biết, sự xuất hiện của bánh bạch ngọc tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến doanh thu của mình, sao có thể nói tốt về nó cho được. Trên thực tế thì trước mắt chỉ có người dân thành phố H mới có thể mua được bánh bạch ngọc, nhưng thông qua những feedback của nhóm khách hàng này, đã đủ ảnh hưởng đến việc bán các sản phẩm làm đẹp tương tự. Vì vậy, một số thương nhân kinh doanh mỹ phẩm làm trắng sáng da sau khi tìm hiểu về Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, dựa theo bài đăng này, đã thuê đội quân seeding tung ra những tin tức bất lợi cho Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh và bánh bạch ngọc. Họ muốn tranh thủ bánh bạch ngọc vừa mới được đưa ra thị trường lập tức chèn ép nó. Tránh cho đến lúc bột mặc ngọc xuất hiện, lúc đó mới cướp đi càng nhiều khách hàng của họ. 
Cũng do những người buôn bán nhỏ lẻ này không có hiểu biết sâu sắc về Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, nếu không hễ là người biết được kết cục của ông chủ bán bánh a giao cố ý chèn ép Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh trước kia, đều sẽ không bốc đồng như vậy. 

Tài khoản seeding chưa vào cuộc ngay, trên mạng chỉ mới xuất hiện một vài dấu hiệu nghi vấn về bánh bạch ngọc. Ngay cả Dương Điềm, người thường xuyên lướt web những lúc rảnh rỗi còn tạm thời không chú ý tới chuyện này, huống chi Hướng Vãn.

--Wattpad: Autumnnolove–

Sau khi Hướng Dật đến đây, cả nhà có thể suy nghĩ tới chuyện dọn sang nhà mới ở ngay. Dọn qua nhà mới, tất nhiên phải mời khách tới nhà ăn tân gia. Người thân dưới quê không thể nào đặc biệt tới đây một chuyến chỉ vì ăn một bữa cơm, ba Hướng đã hứa chờ đến Tết về quê sẽ bù một bữa, vì vậy hôm nay chỉ có thể mời bạn bè của Hướng Vãn.
Hướng Vãn mời nhóm Dương Điềm xong, suy nghĩ một lúc lại gọi điện cho Tần Sâm và hỏi xem anh có thể đến hay không. Những chuyện liên quan tới Hướng Vãn, cho dù Tần Sâm không có thời gian cũng ra sức sắp xếp, tất nhiên là anh lập tức đồng ý.

Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh đã thông báo nghỉ bán với nhóm khách hàng trước đó, cho nên vào buổi trưa đã đóng cửa sớm, ba mẹ Hướng trở về nhà mới chuẩn bị bữa tiệc sẽ được tổ chức tối nay. Trong khu dân cư có rất nhiều phương tiện giải trí, con trai thường không thích ngồi yên ở nhà, Hướng Dật đã chạy ra ngoài chơi từ sớm rồi. 

Vốn dĩ Hướng Vãn muốn giúp đỡ ba mẹ, nhưng lại bị đuổi ra ngoài, cô đành trở về nhà mới của mình ở ngay bên cạnh. Nhà mới lớn hơn căn hộ chung cư lúc trước, ngoại trừ phòng ngủ chính và phòng ngủ phụ, còn có một căn phòng dành cho khách được cô cải tạo thành phòng bếp vô khuẩn. Vả lại có hệ thống cũng rất tiện, nó trực tiếp thu lại phòng bếp vô khuẩn ở chung cư cũ, rồi sang bên này thả xuống là xong, bớt đi rất nhiều công đoạn. Bình thường cũng không có ai tùy tiện ra vào phòng bếp vô khuẩn của Hướng Vãn, vả lại có hệ thống tác động, không có ai phát hiện được chỗ nào không đúng. 
Không giúp đỡ ba mẹ nữa, Hướng Vãn quyết định bắt tay vào làm bánh a giao, trà lá sen và bột mặc ngọc. Phòng bếp vô khuẩn ở nhà mới lớn hơn căn phòng ở khu chung cư một chút, còn có một cái tủ chứa hàng, bên trong là hàng hóa tồn kho mà Hướng Vãn cố tình tích trữ. Có hàng hóa sẵn sẽ không lo lắng, bây giờ Hướng Vãn rất yêu cảm giác hàng hoá đầy ắp trong kho, không có việc gì cô lại muốn làm thêm một số hàng hoá. 

Tuy đã rất thân thiết với nhau, nhưng người tới nhà đều là khách cả. Hướng Vãn vẫn còn nhớ rõ hôm nay cô mời khách đến, cho nên không ở trong phòng bếp vô khuẩn quá lâu. Cô vừa mới ra khỏi phòng bếp vô khuẩn chưa được bao lâu, đang chuẩn bị đi qua nhà ba mẹ thì nghe được tiếng thang máy lên tới. Hướng Vãn ngẩng đầu lên nhìn, người đang bước ra khỏi thang máy chính là Tần Sâm, cô bèn nở một nụ cười niềm nở chào đón. 
"Tới là được rồi, anh mang nhiều đồ như vậy làm gì!". Nhìn thấy đủ thứ hộp quà trên tay Tần Sâm, Hướng Vãn vừa dẫn anh vào nhà vừa nói. 

"Ai tới thế con?". 

Mẹ Hướng đang ở trong phòng bếp, nghe có khách tới thì bước ra xem. Vừa ra đã thấy một chàng trai đẹp trai xách theo rất nhiều quà cáp trên tay. 

Mẹ Hướng chỉ mới gặp được Tần Sâm vỏn vẹn hai lần, đa phần đều nghe chuyện của Tần Sâm từ miệng con trai của mình. Con trai thông minh y hệt chị nó, chưa từng thấy nó khâm phục anh họ hay chị họ trong nhà, nhưng mỗi lần nhắc tới Tần Sâm nó lại vô cùng kính nể, còn luôn miệng gọi "anh".  

Ấn tượng của mẹ Hướng đối với Tần Sâm cũng không tệ lắm, hiếm khi bên cạnh con gái có được một người khác phái, mà xét các mặt đều rất hoàn hảo. Mẹ Hướng không khỏi suy nghĩ miên man, cho nên thái độ hết sức nhiệt tình. 
"Tiểu Tần phải không? Con cũng khách sáo quá rồi, nào nào nào, ngồi xuống uống ly trà nghỉ mệt một lúc, muốn ăn trái cây gì không? Để bác gái gọt cho con một đĩa trái cây nha?". 

"Cảm ơn bác gái, con uống trà là được rồi", Tần Sân đón lấy ly trà và nói. 

Hướng Vãn sợ anh không được tự nhiên, vội vàng lên tiếng: "Mẹ vào phụ ba đi, để con tiếp khách cho". 

"Ba con đã nấu bao nhiêu bữa cơm đoàn viên rồi, mấy dịp đơn giản thế này không cần mẹ giúp đâu". Mẹ Hướng nói xong thì ngồi xuống sô pha, bắt đầu rủ rê Tần Sâm trò chuyện. 

Hướng Vãn nhìn Tần Sâm bằng ánh mắt áy náy, sau đó đành phải ngồi xuống theo. 

Một lúc sau, thấy Tần Sâm có thể trò chuyện với mẹ, trong lòng Hướng Vãn cả kinh, đồng thời cũng an tâm hơn. Cô đứng dậy đi vào phòng bếp, định gọt một đĩa trái cây bưng ra. 
"Mẹ con đâu rồi?". Bà vợ vừa đi ra ngoài là một đi không trở lại, nhìn thấy con gái bước vào, ba Hướng đứng ở bệ bếp tất nhiên phải hỏi một câu. 

Hướng Vãn vừa rửa trái cây vừa đáp: "Đang nói chuyện phiếm với Tần Sâm ở bên ngoài đấy". 

"Tần Sâm? Là thằng nhóc mà mỗi em trai của con luôn thân thiết gọi anh Tần anh Tần mỗi ngày đấy à?", ba Hướng hỏi. 

Hướng Vãn khẽ gật đầu và "dạ" một tiếng. 

Ba Hướng dựng lỗ tai lên nghe ngóng âm thanh bên ngoài, thấy vợ mình và thằng nhóc kia vừa nói vừa cười, nếu không phải còn bận nấu ăn, ông ấy chỉ muốn tự mình ra ngoài một hồi. Ở trong lòng ba Hướng, tất cả "giống đực" tới gần con gái đều là đầu heo mưu mô nhổ cải trắng nhà mình, là những đối tượng cần phải đề cao cảnh giác. 

"Sao lại mời cả cậu ta tới thế?". Ba Hướng nhìn con gái, nghi ngờ không biết có phải cải trắng nhà mình đã bị người ta bứng đi rồi hay không? 
Hướng Vãn không hề nhận ra ý tứ thăm dò trong lời nói của ba Hướng: "Không phải ba nói càng đông càng vui, bảo con mời nhiều bạn bè tới đây hay sao?". 

Hướng Vãn không có quá nhiều bạn bè ở thành phố H, bạn thân có thể mời tới nhà chơi càng hiếm. Nhưng vì ba Hướng đã mở lời, nên cô còn mời cả bà chủ điểm chuyển phát nhanh, chị Hồ, Trình Gia Hoan và Tiểu Di. 

Tiểu Di vẫn còn là học sinh trung học, tuy sau khi làm quen với nhau, Hướng Vãn cũng thường xuyên trò chuyện với cô bé đôi chút và xem cô bé như đứa em gái nhỏ, nhưng cô bé còn nhỏ, cho nên ban đầu Hướng Vãn không có ý định mời. Song nghe nói sau kỳ nghỉ hè Tiểu Di sẽ trở về thành phố S, cuối cùng Hướng Vãn mới rủ cô bé tới chơi. 

Đúng là ba Hướng đã từng nói những lời này, cho nên ông ấy không có ý kiến gì. 
Hướng Vãn chuẩn bị xong đĩa trái cây và bưng ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng Tần Sâm đang ngồi ngay ngắn ở trên sô pha trả lời từng câu hỏi của mẹ Hướng. Tuy đã biết từng hành vi cử chỉ trước giờ của anh đều đứng đắn thanh lịch, nhưng không hiểu vì sao Hướng Vãn cảm giác lưng của Tần Sâm còn thẳng hơn so với bình thường một chút, cứ như học sinh đang trả lời câu hỏi của giáo viên vậy. Bỗng nhiên cô muốn bật cười, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Suy cho cùng người ta tôn trọng mẹ cô cũng là đang nể mặt cô, sao cô có thể cười cợt người ta. 

"Ăn miếng trái cây đi", Hướng Vãn đi đến sô pha và đặt đĩa trái cây xuống. 

Mẹ Hướng và Tần Sân trò chuyện một lúc, càng có ấn tượng tốt về anh. Nhìn thấy con gái đã ra, bà ấy cũng mời mọc một câu, rồi lập tức đứng dậy trở về phòng bếp. 
Sau khi mẹ Hướng vào trong, Tần Sâm mới ăn một miếng dưa mật chiều lòng Hướng Vãn, hương vị ngọt nhẹ lập tức lấp đầy khoang miệng. 

"Ngọt không?". Đây là giống dưa mật mới được cửa hàng trái cây giới thiệu, Hướng Vãn mới mua lần đầu nên thuận miệng hỏi. 

Tần Sâm gật đầu: "Rất ngọt". 

Nói xong, anh lại ăn thêm một miếng, rồi buông tăm xỉa răng xuống, cầm lấy một hộp quà và đưa cho cô, "Quà chúc mừng em tốt nghiệp". 

Món quà này Tần Sâm đã chuẩn bị từ rất lâu rồi, nhưng dạo này Hướng Vãn bận rộn chuyện đưa bánh bạch ngọc ra thị trường, sau đó lại bận chuyện mua nhà, cho nên tới tận bây giờ mới tìm được cơ hội để đưa. 

"Không cần đâu mà, anh khách khí quá làm gì", Hướng Vãn ngượng ngùng xua tay. 

Tần Sâm nói: "Sản phẩm của công ty, không đáng bao nhiêu tiền". 
Quà tặng mà Tần Sâm đưa là một chiếc điện thoại mới ra, là sản phẩm của công ty thật đấy, nhưng mà là phiên bản đặc biệt. 

Nói xong, Tần Sâm dứt khoát nhét hộp quà qua bên cạnh Hướng Vãn, khiến cô nhất thời không biết nên nói gì mới phải. Cuối cùng, Hướng Vãn vẫn nói cảm ơn, dự định dành chút thời gian đi chọn mua một món quà khác tặng lại. 

Hai người ngồi trên sô pha trò chuyện một lúc thì nhóm Dương Điềm tới. Một lúc sau đó, bà chủ, chị Hồ, Trình Gia Hoan và Tiểu Di cũng lần lượt có mặt, căn nhà lập tức trở nên náo nhiệt hẳn lên. 

"Chị Vãn Vãn, em nói cho chị biết chuyện này…". 

Tiểu Di trước đó bị bạn học bắt nạt bởi vì béo đẫy bây giờ đã ốm lại rồi, nhưng trên mặt vẫn còn vương chút bụ bẫm đặc trưng của trẻ con tuổi này. Tiểu Di rất thích chị gái Hướng Vãn xinh đẹp đã từng giúp đỡ cô bé, vừa tới đã bám dính lấy Hướng Vãn và chia sẻ những chuyện khiến cô bé vui vẻ. 
Từ lúc phát hiện con gái bị bạn học ở trường mới bắt nạt, mẹ của Tiểu Di thấy không bao lâu sẽ rời thành phố S rồi, nên sau khi khiến các bạn học bắt nạt con gái phải xin lỗi và viết bản kiểm điểm, bà ấy quyết định không cho con gái đến trường nữa. 

Tiểu Di gầy đi, con người cũng trở nên tự tin và lớn gan hơn một chút. Trước khi nghỉ hè, cô bé còn cố tình quay lại trường học một lần. 

"Chị không thấy được vẻ mặt hâm mộ của các bạn đó đâu…". 

Bình Luận (0)
Comment