Tôi Bị Ngân Long Vương Nữ Biến Thành Ấu Long Cơ

Chương 20 - Chương 19 : Nhà Ta Man Đại

Mạc Ly cũng không biết trong hồ lô của đối phương bán thuốc gì, mọi việc tiến triển dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, nhưng chính vì quá dễ dàng, Mạc Ly trong lòng lo sợ bất an, tổng cảm thấy những quý tộc này không thể nào chỉ vì một ân tình mà lại khảng khái giúp đỡ mình như vậy.

Thực ra, Mạc Ly không mấy thích nói nhiều với người không quen biết, mục tiêu đã đạt được, mục đích đàm phán thuận lợi cũng đã đạt được, hắn cũng nên đi, nhưng vị bá tước tiên sinh này sao cứ tóm được mình nói không ngừng vậy?

Hoàn toàn không cho hắn cơ hội đưa ra lời từ biệt không nói, mà những đề tài liêu với hắn còn dị thường vi diệu.

“Mạc Ly các hạ năm nay bao nhiêu tuổi?”

“Mười lăm.”

“Mười lăm tuổi à, vậy đã có nữ tính bằng hữu quan hệ chặt chẽ chưa? Ngươi đơn phương có hảo cảm cũng tính đấy nhé.”

“...........” Vấn đề này trắng ra y như câu ‘ngươi có bạn gái chưa, hay có đối tượng ái mộ nào không’ vậy, chẳng khác gì.

Thế nào, đây là muốn giới thiệu cho ta một người hay sao? Hơn nữa ta có bạn gái hay không thì có liên quan gì đến ngươi, hai chúng ta rất quen sao?

Mạc Ly nhướng mày, giữ im lặng.

“Có lời thì mau chóng nói thẳng ra đi, ta ở tuổi ngươi đều đã đính hôn rồi....... Nga, quên nói với ngươi, ta thật ra từng có thê tử, chẳng qua đã qua đời, cũng chưa để lại cho ta đứa con nào cả.”

“Khụ khụ.” Không thể không nói, xe lửa trong miệng vị bá tước tiên sinh này chạy quá nhanh, đến nỗi hộ vệ Rokko bên cạnh hắn cũng không nhịn được, ho khan vài tiếng.

Ngay cả Rokko cũng không hiểu nổi Norma đang nói cái quỷ gì.

Không phải nói tốt là muốn ép hỏi mấy vấn đề, khi cần thiết thì áp dụng thủ đoạn cường ngạnh sao? Sao đột nhiên lại biến thành thăm người thân??

Rokko không hiểu ra sao, không hiểu tại sao vị chủ tử mới nhà mình lại thay đổi thái độ nhanh như vậy, chẳng lẽ là muốn thả dây dài bắt cá lớn?

Mạc Ly cũng không hiểu ra sao, mấy vấn đề này làm hắn hỏi ngốc, đến nỗi căn bản không biết nên trả lời đối phương thế nào.

Thật ra hắn rất muốn phun tào một câu “Hai chúng ta có thân đến vậy sao, hỏi những vấn đề này không cảm thấy không thỏa đáng sao, mấy vấn đề này ta sẽ nói cho ngươi một ngoại nhân sao? Ngươi trong lòng không có điểm Hercules??”.

“Không đúng sự thật thì mau chóng tìm một người đi, kết hôn sinh con là đại sự a. Mười lăm tuổi, cái tuổi này ở thế gia quý tộc đã không còn nhỏ, là lúc phải suy xét vấn đề nối dõi tông đường rồi........”

“Norma các hạ, vấn đề của ngài dường như có chút vi diệu.” Không đợi Norma nói tiếp, Rokko liền không nhịn được, ngắt lời Norma.

“A? Phải không.” Norma sửng sốt, hắn cũng chú ý tới thần sắc quái dị của Mạc Ly lúc này, lúc này mới ý thức được hành vi của mình dường như có chút quá mức, ho khan hai tiếng che giấu xấu hổ.

“Xin lỗi xin lỗi, là ta vấn đề đường đột, a ha ha, không cẩn thận liền nói nhiều, Mạc Ly các hạ không ngại chứ?”

“Ừm, không sao.” Mạc Ly bình đạm gật gật đầu, không chú ý tới sự thay đổi trong cách xưng hô của đối phương với mình. “Vậy thì, làm phiền Norma tiên sinh một tay xử lý.”

“Chuyện nhỏ thôi, cần gì nói làm phiền.”

Rokko bên cạnh sắc mặt cũng bắt đầu trở nên cổ quái lên.

“Ngày mai ta còn phải đi học, liền đi về trước.” Cảnh tượng yên tĩnh một lát, Mạc Ly đúng lúc đứng dậy, đưa ra yêu cầu từ biệt.

“A, vậy là đi rồi sao, không vội sao, ngươi xem, đều giờ này rồi, ăn xong cơm chiều rồi đi chứ.” Norma cười nói. “Nói lên cũng trách ta, nói chuyện liền nói quá giờ, hơn nữa........”

Norma đánh giá quần áo của Mạc Ly, lộ ra một nụ cười có chút trêu chọc ý vị. “Đều giờ này rồi, Mạc Ly các hạ phỏng chừng cũng không tìm thấy chỗ ăn cơm đúng không?”

Ý ngoài lời chính là điều kiện của ngươi không tốt lắm, có thể tỉnh một cơm là một bữa cơm đúng không, bạch phiêu một bữa cơm chắc chắn không cần sao?

“.........” Mạc Ly không nói chuyện, chỉ là càng thêm xem không hiểu cái tên Norma này trong lòng rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Là muốn làm hại hắn, do đó bỏ độc vào đồ ăn thì là không thể nào.

Với thân phận và địa vị của gia hỏa này, hơn nữa bên cạnh hắn còn có cao thủ như vậy, giết một tiểu bình dân còn cần hạ độc phiền phức như vậy sao??

Trực tiếp động thủ là xong việc, không ai sẽ để ý khu ổ chuột có thêm một cái xác.

Cho nên cái tên quý tộc ông ngoại này rốt cuộc muốn làm gì??

Lại là xử lý chuyện, lại là mở tiệc chiêu đãi, cái mẹ nó phục vụ đến còn cần mẫn hơn cả cha ruột. Ngươi muốn nói hắn trong lòng không có gì to tát, Mạc Ly không tin.

“Bá tước tiên sinh.”

“A, ta đây.”

“....... Ta và ngươi, trước đây có quen biết?”

“Không quen biết, lần đầu gặp.” Biểu cảm của Norma không giống như đang nói dối.

Vậy ngươi sao lại cứ một mực kỳ hảo với ta – một bình dân vô quyền vô thế này? Điều này có lợi gì cho ngươi sao??

Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.

Mạc Ly cảnh giác lên.

Hắn đột nhiên nghĩ tới kiếp trước mình chết, chính là vì tin lời hư tình giả ý của quý tộc, giận dữ hướng quan vì hồng nhan cuối cùng phải chịu kết cục chết không toàn thây.

Nếu tên Norma này cũng muốn lợi dụng hắn, vậy chờ xem........

Còn về những món đồ ăn đó, trước tiên cứ xem tình hình đã.

Hừ, đồ ăn của quý tộc, hắn thà chết đói, chết bên ngoài, nhảy từ đây xuống cũng tuyệt đối không ăn một miếng nào.

“Ai sao, thật thơm.” Trên bàn dài đủ chỗ cho hơn ba mươi người ngồi, Mạc Ly ăn ngấu nghiến ăn uống thỏa thích, trực tiếp là đem bốn chữ ‘không hề ăn tương’ viết lên mặt.

Không được giáo dục quý tộc, sinh ra chân đất hắn cũng không biết cái gì gọi là lễ nghi và rụt rè. Thấy cả bàn đầy những món ăn quý giá tinh xảo mà chưa từng nhìn thấy, sắc hương vị đều đầy đủ, dao nĩa trong tay hắn liền hóa thành hai luồng tia chớp.

Mấy tiếng đồng hồ không ăn gì, nhưng xem như đã bị đói hắn.

Norma thì không nói gì, ôm ly rượu vang đỏ cười tủm tỉm nhìn Mạc Ly đang mãnh tắc cuồng nuốt. Thấy thức ăn trên bàn sắp hết, liền âm thầm dặn dò hầu gái bên dưới bảo đầu bếp thêm món.

“..........” Rokko phụ trách an toàn của Norma im lặng không nói nhìn đĩa thức ăn chất chồng ngày càng cao, nhìn về phía Mạc Ly biểu cảm cũng càng thêm vi diệu lên.

Hắn không phải là những bình dân không có kiến thức đó, là thân vệ trực hệ của giáo hoàng, hắn từng chiến đấu với một số sinh vật phi nhân tính tìm kiếm cái lạ, cho nên biết được những sinh vật thần thoại loại này là có thật.

Đây căn bản không phải sức ăn của loài người, nếu dạ dày của thiếu niên này là dạ dày của loài người, e rằng bây giờ đã căng tạc rồi.

Trong lòng Rokko có suy đoán, nhưng lại không nói ra, mà ngược lại nhìn về phía chủ tử nhà mình, người sau giống như không phát hiện điều dị thường vậy, vẫn cứ cười rất vui vẻ.

“Thế nào, ăn no chưa.” Sau một phen vui sướng đầm đìa đánh nhau kịch liệt, Norma ôn hòa cười cười, nhìn về phía Mạc Ly đang nằm liệt trên ghế dài với vẻ mặt hạnh phúc.

“Ừm, tám phần no, tám phần no đi.” Mạc Ly vẫy vẫy tay, chú ý tới ngữ khí của mình không đúng sau mới chậm lại ngữ khí. Cảm giác ấm no làm hắn hơi chút có chút đắc ý vênh váo, lúc này mới nhớ tới mình đang ở trong sào huyệt của quý tộc.

“Cái đó, thời gian không còn sớm, ta nghĩ ta cũng nên đi.”

“Nga, cũng phải, vậy ta không giữ ngươi lại. Đúng rồi, về sau nếu như chịu đói, đều có thể tới chỗ ta ăn cơm nga, nhưng vẫn phải chú ý chút, đừng để người có tâm nào đó nhìn thấy.”

“.......... Ta đã biết.” Ngữ khí và biểu cảm của đối phương làm Mạc Ly trong lòng nghi hoặc càng sâu, nhưng hắn cũng không biểu hiện ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment