Cảnh nội Giáo Hoàng Quốc, gần vương quốc Baal, khí hậu lãnh địa Bá tước Thôi Tạp rút so cao, thêm vào đó chính là cuối mùa thu, trong không khí đã có vài tia lạnh lẽo.
Ngọn lửa trại bốc lên mang đến sự sáng sủa và vài tia ấm áp, chợt một trận gió lạnh hiu quạnh ập đến, đánh thức ý thức hôn mê của Mạc Ly.
“Òm ọp òm ọp...... Lộc cộc?” Liếm liếm đôi môi có chút khô khốc, Mạc Ly hé mở đôi mắt trầm trọng, cơ thể mệt mỏi vào khoảnh khắc này nùng liệt không khỏe. Trong thời tiết âm lãnh, cứ như thể mỗi một tế bào trên toàn thân đều đang kháng cự việc mình tỉnh lại vậy.
Mạc Ly theo bản năng giật giật thân thể, lại cảm thấy mình như bị thứ gì đó giam cầm vững chắc vậy, thế nào đều không động đậy.
Sao lại thế này? Mình sao lại......
“Nha, tiểu ma vật, tỉnh rồi à.” Một giọng nói bén nhọn của người đàn ông giống như một cây kim chui vào lỗ tai Mạc Ly.
Tiểu ma vật?....... Ai là tiểu ma vật a?
Đôi mắt chua xót dần dần mở ra, vầng sáng mơ hồ dần dần thành tượng, ngọn lửa trại đang cháy chính vượng, rừng cây ẩm ướt, cùng với, hai khuôn mặt sinh đến dưa vẹo táo nứt nhìn đã thấy buồn nôn.
“Hai người đàn ông xấu xí này là ai a?” Xấu xí như vậy thì cũng nên tự mình hiểu lấy đi, thò mặt vào lúc người ta mới tỉnh ngủ, không sợ đem người dọa mắc lỗi sao.
“Ha, xấu nam nhân?” Người đàn ông trên đầu đỉnh nhất chà xát lông gà, miệng chuột tai khỉ tức giận, một tay nhéo cổ Mạc Ly, nhắc bổng toàn bộ nàng lên.
“Tiểu ma vật, ngay cả ngươi cũng dám chửi bới diện mạo đại nhân nhân loại sao?”
“Ngô, khụ khụ........” Mạc Ly chưa làm rõ trạng huống đã bị nhấc lên, cảm giác hít thở không thông làm nàng nghẹn đỏ mặt, từ kẽ răng gian nan bài trừ một câu.
“Ngươi, ngươi mới là ma vật a, ta, ta không phải ma vật.......”
“Ha ha, ngươi không phải ma vật?” Người đàn ông lông gà như nghe được chuyện cười gì đó thực buồn cười vậy.
“Tóc bạc, tử kim dị sắc đồng, còn có cái sừng quỷ dị và cái đuôi có vảy, ngươi thử nói xem trên người ngươi có chỗ nào giống nhân loại a?”
“Cái gì.......” Mạc Ly sửng sốt, tức khắc gian mới phát hiện đôi bàn tay ấu tiểu non nớt của mình, còn có mái tóc bạc buông xuống rối tung đến chỗ cánh tay người đàn ông lông gà.
Biến thành ấu long?? Chính là, chuyện khi nào, rõ ràng nàng nhớ rõ mình vẫn luôn rất cẩn thận mà.
Rốt cuộc là chỗ nào ra sai.
Nàng bắt đầu hồi ức.
Nhớ rõ sau khi dùng đồng vàng còn sót lại để mua sắm dược tề luyện kim cần thiết cho chuyến đi này, trời đã sáng.
Suy xét đến thời gian gấp gáp, nàng không chọn nghỉ ngơi, mà là tính toán trực tiếp xuất phát đi đến quan đạo lãnh địa Bá tước Thôi Tạp, chạy tới trạm dịch thành Fran tìm kiếm xe ngựa từ lãnh địa Tử tước Munster đến lãnh địa Bá tước Thôi Tạp.
“Lão bản, xe ngựa của ông tính toán đi lãnh địa Bá tước Thôi Tạp bên kia đi? Mang ta một cái thì sao, xong việc ta cho ông hai tiền đồng, thế nào, mang thêm một người là có thể thêm hai tiền đồng, sinh ý này không lỗ chứ?”
Mã xa phu dùng ánh mắt nhìn Mạc Ly như nhìn ngốc tử. Hắn không biết là tiểu tử này ngốc hay là tiểu tử này coi hắn ngốc. “Tiểu tử ngươi đừng chơi này đó xảo quyệt, thiếu bảy cái tiền đồng không bàn nữa!”
“Như vậy quý sao? Bánh xe xe ngựa của ông lại không phải làm bằng kim loại quý, ngựa cũng không phải hãn huyết bảo mã, không bằng như vậy, một ngụm giới, một tiền đồng.”
Mã xa phu gân xanh bạo khởi, người ta cò kè mặc cả đều là hướng cao kêu, ngươi này khen ngược, bị cự tuyệt lại càng kêu giá thấp hơn, cái này không phải đùa hắn chơi sao?
“Bảy cái tiền đồng, không có thì cút đi!”
“Nhưng ta không có tiền đó a.” Mạc Ly buông tay, nói nghe đúng lý hợp tình.
“Không có tiền ngươi ngồi xe ngựa làm gì? Quỷ nghèo, đi bộ không phải tốt hơn sao??”
“Nhưng ta đuổi thời gian a, châm chước châm chước thế nào?”
“Cút đi!” Mã xa phu nói hai chữ này với Mạc Ly xong liền giá xe ngựa chạy lấy người.
“Thiết, hung như vậy làm gì, có tiền ngươi cũng không kiếm.” Mạc Ly nói thầm, tìm tiếp theo gia.
Nhưng mà đều không ngoại lệ, khi Mạc Ly thương lượng giá cả thì những mã xa phu này đều tặng Mạc Ly một câu ‘cút đi’ cao vút.
“Sách, thời buổi này mã xa phu cũng thật sẽ không làm buôn bán.” Mạc Ly phun tào, hắn xác xác thật thật không lấy ra được nhiều tiền như vậy, bằng không cũng sẽ không theo những mã xa phu này cò kè mặc cả lâu như vậy.
Tìm một buổi sáng cũng không tìm được xe ngựa nào chịu chở hắn, Mạc Ly có chút sốt ruột, trực tiếp ra khỏi thành khu, đi vùng ngoại ô tìm kiếm.
Chỗ đó hẳn là còn có một số xe ngựa chuẩn bị xuất phát chuyến đi, hắn không tính toán từ bỏ hy vọng.
Thật sự không được, hắn tính toán bạch phiêu, trực tiếp không nói đạo lý trộm lưu tiến trong xe ngựa, ai có thể nại hắn gì?
Nhưng mà hắn thực không gặp may mắn, thời gian này điểm ngoại ô đã không có xe ngựa.
“Không đến mức đi.......” Mạc Ly đỡ trán.
Đơn mua bán này không phải còn chưa bắt đầu đã vì bỏ lỡ mà kết thúc chứ!
Chỉ một thoáng, hắn phảng phất nhìn thấy thanh vũ khí chuẩn sử thi đã lỡ mất dịp tốt với hắn.
Chưa từ bỏ ý định hắn tiếp tục tìm, cũng không biết có phải ông trời mở mắt không, hắn ở một chỗ bí ẩn trong rừng tìm được một chiếc xe ngựa đang dừng.
Lúc này hắn nhưng không tính toán trực tiếp đi lên hỏi đường, xe ngựa ngừng ở bắc ngoại ô thành Fran, trừ việc đi về lãnh địa Bá tước Thôi Tạp ra thì không còn con đường nào khác, hắn hoàn toàn có thể trộm tiềm đi lên ngủ một giấc.
Cái gọi là nguy hiểm nhất địa phương chính là an toàn nhất địa phương. Mạc Ly thừa lúc người trên xe không chú ý, tay chân nhẹ nhàng mà nhảy lên đỉnh xe ngựa.
Rất nhanh, xe ngựa khởi hành, ghé vào trên đỉnh xe ngựa, Mạc Ly vì một buổi tối không ngủ, buồn ngủ dần dần thổi quét, rất nhanh liền ngủ rồi.
Tư duy của Mạc Ly là chính xác, việc đi nhờ xe này hắn cũng không phải lần đầu tiên làm, đều đã đáp ra kinh nghiệm.
Ấn lẽ thường, hắn quả thật sẽ không bị phát hiện, nhưng nề hà hắn đã bỏ qua một nhân tố, khi hắn hô hô ngủ nhiều, mặt dây sáng lên.........
Người bên trong xe ngựa cảm giác đỉnh xe trầm xuống, cùng lúc đó còn đi kèm một trận âm thanh vang vọng thiên địa.
“Ku ku ku ku......... Thực không khéo, trong lúc ngủ mơ, bụng Mạc Ly lại đói rồi, nàng còn chưa ăn sáng đâu.
“Tình huống như thế nào??” Người đàn ông đuổi xe ngựa nhận thấy dị thường, lập tức dừng xe lại, bò lên đầu xe thiếu chút nữa bị hoảng sợ.
Trên xe mình nằm một bé gái tử đâu!
“X nuôi dưỡng, cư nhiên dám đáp lão tử xe tiện lợi! Lá gan đủ phì a??” Người đàn ông lông gà tốn ba giây để chải vuốt rõ ràng suy nghĩ, tức khắc gian giận tím mặt.
“Tình huống như thế nào như vậy sảo a?” Đồng lõa mập mạp của hắn cũng từ trong xe ngựa đi ra.
“Một nha đầu thúi, sấn chúng ta không chú ý thời điểm đáp chúng ta xe tiện lợi!”
“Ta cho là cái gì đâu, cái này không phải chuyện tốt sao?” Mập mạp tặc hề hề cười cười. “Tặng không tới cửa bạch cấp hóa, ngươi còn không cao hứng?”
“Nga?...... Ha ha ha! Hành, nha đầu thúi này thật là ăn gan hùm mật gấu, thích xe của ta như vậy đúng không, vậy ngươi liền lưu lại đi!”
Nói rồi, người đàn ông lông gà một tay túm Mạc Ly từ trên xe xuống.
“Ai dục, đừng nói, nha đầu này còn rất nặng, trọng đã chết.......”
Thực không khéo, chiếc xe ngựa đang dừng ở trong rừng cây bí ẩn này là một chiếc xe ngựa của bọn buôn người phi pháp, Mạc Ly đã bị bắt vào lúc yếu ớt nhất.
“Sách, còn mặc áo choàng dày như vậy? Ta đến xem chất lượng nha đầu này.......... Ai dục! Mập mạp mập mạp, ngươi mau tới đây xem!” Giọng người đàn ông lông gà đột nhiên vội vàng lên.
“Sự tình gì a? Nữ oa tử này chẳng lẽ là thiên tiên không thành?” Mập mạp không kiên nhẫn mà đi tới, khi nhìn thấy dung mạo của cô bé tóc bạc, hắn ngừng ngôn ngữ, thậm chí cả hơi thở cũng mau đình chỉ.
Đẹp, quá đẹp..........
Khi nhìn thấy cô bé lần đầu tiên, điểm chú ý của bọn họ không phải là những điểm khác hẳn với nhân loại của cô bé, mà là dung mạo của cô bé. Cứ như thể nhìn một cái liền sẽ bị hút vào và không thể rời mắt khỏi dung nhan tuyệt mỹ đó. Chỉ là một hài tử còn chưa mở ra đã sơ khuy tương lai không thể hạn lượng của nàng.
“Khỉ ốm.” Cơ thể mập mạp run rẩy vài cái như bị điện giật, ngay sau đó đầy mặt xấu hổ, như thể không tiện di chuyển.
“Ân, gì?”
“....... Ta hảo.”
“Cáp??”