“Phùng xuân hoá tề, hiệu quả: Nhanh chóng sinh sôi. Chú thích: Tóc DUANG một cái liền mọc ra, giống như lửa rừng cháy không dứt cỏ xanh. Kiêng kỵ: Dược phẩm này cấm dùng cho các bộ vị khác, nếu không tự gánh lấy hậu quả.”
“Thụ nhân dược tề, hiệu quả: Sau khi sử dụng, lông trên người sẽ bị thực vật thay thế.”
“Cuồng tiếu dược tề, hiệu quả: Sau khi sử dụng, hễ mở miệng nói chuyện sẽ cười điên cuồng không ngừng.”
“Thúc giục nước mắt dược tề, hiệu quả: Sau khi sử dụng sẽ không tự chủ được mà khóc lóc không dứt.”
—— Đây là mấy thứ phối phương dược vật luyện kim gì vậy! Sao toàn là đồ từ âm phủ chui ra thế! Không thể có tí gì giống với dương gian sao??
Nắm giữ cơ sở luyện kim thuật, hiện tại Jasmine đang nóng lòng muốn thử, cực kỳ cấp thiết muốn dựa vào đôi tay của mình làm nên chút danh tiếng. Vì thế nàng tiến vào không gian trong nhẫn, tìm kiếm các phối phương luyện kim có thể dùng để luyện tập. Không ngờ mấy cái phối phương dành cho người mới này, cái nào cái nấy hiệu quả đều tà môn, chỉ nhìn qua cũng đã khiến người ta mất hết hứng thú, khiến nàng cực kỳ hoang mang.
Vừa rồi do dự một phen, nàng vẫn quyết định tiếp nhận sự trợ giúp của Mật Raabe Nhi. Lý trí bảo nàng rằng làm vậy rất không ổn, nhưng trực giác lại hoàn toàn trái ngược.
Không biết vì sao, đối với nữ nhân đáng nghi đến cực điểm kia, nàng lại không thể sinh ra chút cảnh giác nào, thậm chí còn cảm thấy một tia thân thiết...
Quả nhiên, nữ nhân xinh đẹp đều biết cách lừa người. Cho dù nàng liên tục nhấn mạnh với bản thân rằng nữ vu trước mắt rất khả nghi, nhưng vẻ bề ngoài lừa người của đối phương lại khiến Jasmine không cách nào sinh ra đề phòng quá mức.
Vì thế, dưới nụ cười ái muội của đối phương, nàng liền bị dắt tay hoàn thành buổi học đầu tiên.
Không thể không nói, nữ nhân kia thật biết cách khiêu khích người khác. Dù chỉ là một hình chiếu, chỉ dựa vào lời nói cũng có thể khiến Jasmine, kẻ vốn lạnh nhạt như Tiểu Long Nữ, mặt đỏ tai hồng.
Không chỉ như vậy, nàng còn truyền cho Mạc Ly vài quan niệm quái dị, ví như…
“Ngươi tên là Jasmine đúng không? Tên hay lắm. Tiện thể hỏi một câu, ngươi có người mình thích không?”
Sao ai gặp nàng cũng đều hỏi có thích ai chưa vậy? Mỗi người cứ như trưởng bối trong nhà, cứ mong nàng sớm ngày kết hôn sinh con ấy.
“À, không có đâu, nhưng ta dám chắc sau lưng ngươi có rất nhiều người thích ngươi.”
“Lớn lên xinh đẹp thế này, không có người theo đuổi ta không tin được. Dù sao thì nam nhân đều là sinh vật nửa người dưới, ta dám đảm bảo, bất cứ giống đực nào đối mặt với gương mặt này của ngươi đều không có miễn dịch lực.”
“Nếu ngươi hơi chút vừa ý nam nhân nào, thì phải lập tức thổ lộ đấy, đừng do dự nhé~”
“Chẳng lẽ ngươi muốn cổ vũ ta đi yêu một mối tình oanh oanh liệt liệt?” Jasmine lúc ấy liền tặng cho nàng một ánh mắt khinh thường.
Sao lại có cảm giác như bị trưởng bối trong nhà dặn dò vậy chứ?
“Không phải, ta chỉ muốn nói là nếu gặp loại nam nhân như thế thì đừng do dự. Nhã nhặn cự tuyệt xong, lùi về một bước, sau đó hung hăng đạp cho hắn một cước đoạn tử tuyệt tôn là được.” Mật Raabe Nhi cười hì hì nói.
“........”
Tóm lại, suốt buổi giảng dạy, tinh thần Jasmine lâng lâng như đang ngao du tiên cảnh. Đến khi nàng tỉnh lại từ biển ý thức, thì đã nắm giữ toàn bộ tri thức cơ sở về luyện kim thuật.
“Thật là... trong cái tháp này chẳng có lấy một công thức luyện kim nào bình thường sao?” Nhịn đói tìm kiếm công thức trong mấy cái chum nồi cả buổi sáng, cảm giác duy nhất nàng có chính là đói muốn chết, nhìn đám hũ sành vại sứ mà cứ ngỡ là mâm vàng thức ăn trân quý.
Thực ra, những phối phương thực dụng không phải không có, chỉ là yêu cầu nguyên liệu quá mức xa xỉ. Giai đoạn hiện tại, trừ phi Jasmine bán luôn thân mình, nếu không cũng chỉ có thể nhìn công thức mà không làm được gì.
“Không có phối phương nào có nguyên liệu liên quan đến Long tộc sao?” Jasmine lẩm bẩm, vừa nói vừa che chắn thân thể.
Nói mới nhớ, nơi này có bộ quần áo dư nào mượn mặc tạm không? Sáng sớm nàng nhảy từ gác mái xuống, chỉ khoác một chiếc áo choàng. Tuy không thấy lạnh, nhưng trần truồng như vậy chung quy vẫn không được lịch sự cho lắm.
Có lẽ thật sự làm nàng vừa lòng, trong lúc vô ý nàng va phải một chiếc bình nhỏ, chiếc bình lăn mấy vòng như bánh xe trên mặt đất, rồi từ trong rơi ra một cuộn giấy hình ống.
“A, đây là...” Jasmine nhặt cuộn giấy dưới chân lên, vừa mở ra liền nở nụ cười, nhưng nhìn kỹ một chút, sắc mặt liền trở nên cổ quái.
Cuộn giấy phối phương này bị nhét ở góc bình, chính là thứ nàng tốn công tìm mãi không thấy — phối phương luyện kim dược chủ yếu dùng bộ phận trên thân Long tộc, độ khó không cao, luyện kim thuật sư sơ cấp có thể luyện được.
Nhưng mà...
“Bổ dưỡng dược tề, hiệu quả: Thông kinh hoạt lạc, giải độc dưỡng nhan, đồng thời... tráng dương.” Khóe miệng Jasmine co giật.
Sao cứ đụng đến Long tộc là lại dính dáng tới chuyện tráng dương vậy? Dù sao hiệu quả thông kinh hoạt lạc, giải độc dưỡng nhan rất hữu dụng, so với mấy thứ như nối xương, cầm máu hay miễn dịch chú huyết thì rõ ràng được chào đón hơn.
Phụ liệu cũng không đắt, đều là những loại thảo dược bổ dưỡng phổ thông. Nguyên liệu chính dĩ nhiên là... long tiên.
Không giỡn nữa, thật không giỡn nổi.
Nhìn qua là thấy có thể dễ dàng luyện ra, nguyên liệu lại phổ biến, giá thành thấp đến mức đại chúng có thể tiếp cận, hiệu quả lại nổi bật. Dù sao thành phần còn có cả nước miếng của Thiên Bạch Vũ, hàng ngon giá rẻ, ai mà không thích chứ? Mà hàng ngon giá rẻ thì khách quen tự nhiên sẽ nhiều.
Ừm, quyết định rồi.
Mạc Ly như thể ném mảnh giấy vụn, tiện tay vứt phối phương ấy xuống đất, không buồn nhìn lấy một cái.
Muốn làm gì thì làm đi, nàng không làm nổi chuyện này.
Đừng có đùa, loại dược hiệu rõ ràng như thế này, người ta mua về dùng để làm gì ai cũng biết rõ.
Huống hồ đó là dược được chế từ... nước miếng của chính nàng! Không chịu nổi! Dù dược này là bôi ngoài hay uống vào, nàng đều không chấp nhận được!
Nhìn qua là đang buôn bán nước miếng, thực tế lại là đang buôn bán... tiết tháo của nàng!
Chỉ tưởng tượng đến cảnh một ông chú bụng phệ đầu hói dùng loại thuốc này thôi là nàng đã rùng mình sởn gai ốc.
Nàng Jasmine tuy nghèo, nhưng người nghèo chí không nghèo! Có đói đến chết cũng tuyệt đối không làm chuyện mất mặt như vậy!
“Lộc cộc lộc cộc...” Nhưng tiết tháo không thể ăn thay cơm, có chí khí thì vẫn đói. Đây là một sự thật vô cùng bi thương.
“Nhất định còn có cách khác! Đừng kêu, chờ mẹ... khụ, ba ba có tiền sẽ mua đồ ăn ngon cho ngươi.” Chống lại cơn đói đến phát điên, Jasmine cố gắng lấy lại tinh thần, tiếp tục tìm kiếm phối phương thích hợp.
Rất nhanh, màn đêm buông xuống, một ngày kết thúc.
“Cái thứ 987... thứ 988... thứ 980...” Đếm đếm một hồi, Jasmine chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, như thể toàn bộ trong tháp đang xoay tròn.
“Kỳ lạ... sao giá sách lại tự động di chuyển?”
“Bốp!” Tiểu long ngẩng mặt ngã rạp xuống đất, hai mắt xoay tròn thành hình vòng xoáy.
“Đói... đói quá...” Cả ngày không ăn cơm, tiểu long đang trong thời kỳ phát triển cuối cùng không chịu nổi, đói đến hôn mê bất tỉnh.
Buổi sáng nàng mở nhẫn ra ở một cánh rừng vắng không ai lui tới. Ngay tại khoảnh khắc nàng ngã xuống không gượng dậy nổi, một bóng người từ trên cây nhảy xuống, lập tức bước đến trước mặt nữ hài tóc bạc.