Tôi Chỉ Muốn Về Nhà - Mộng Nam Sương

Chương 19

Dung Yên lập tức bối rối ra mặt, nhưng sau khi nghĩ tới điều gì đó, cô ta lại trấn tĩnh.

Đúng rồi, nhà họ Dung thậm chí còn ngụy tạo được camera theo dõi, khống chế bên kỹ thuật xóa video trực tiếp của Hứa Phong là chuyện quá dễ dàng. Trong tưởng tượng của Dung Yên, cái gọi là video trực tiếp của Hứa Phong chẳng thể nào thành công dù chỉ một giây.

Nhưng cô ta cuối cùng vẫn thua trận trước nụ cười của Hứa Phong, vội vã bối rối giật lấy điện thoại của người bên cạnh.

Trên mạng đã đầy những lời bàn tán về cô ta.

[Thiên kim Dung Thị mưu mô thủ đoạn]

[Cô ả nhà giàu trà xanh bắt nạt người ta]

Những dòng chữ như vậy không ngừng vụt lên top tìm kiếm, không ít người cắt video từ trong phòng livestream để làm chứng cứ.

Trong video, cô ta thừa nhận mấy năm nay đã vu hãm Hứa Phong như thế nào, với những từ ngữ khiêu khích của cô ta ban nãy, mọi thứ đều rõ rành rành.

Văn Ý đứng một bên không kìm được nghi ngờ, bèn lấy điện thoại ra.

Dung Yên lúc này lập tức sụp đổ, tiến lên định đánh bay điện thoại của hắn.

Nhưng chung quy là chậm một bước.

Văn Ý ngẩng phắt đầu lên, sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm Hứa Phong.



"Giả, là giả hết!"

Dung Yên thét lên tố cáo Hứa Phong, nhưng chợt nghĩ tới điều gì, cô ta bèn nhìn bốn phía xung quanh. Lúc này cô ta mới phát hiện nam chính trong truyện ngọt sủng của cô ta không hề trình diện.

Ánh mắt cô ta chạm phải ánh mắt Hứa Phong, Hứa Phong bèn giải thích thắc mắc cho cô ta không chút keo kiệt: "Chính anh ta giúp tôi đấy, cả camera này cũng là do anh ta cung cấp."

"Cho nên nửa đời sau các người hãy sống trong sự oán hận lẫn nhau, tra tấn nhau cả đời đi nhé."

Hứa Phong vừa nói vừa ngả người ra sau.

Trước mắt bao nhiêu người, Hứa Phong ngã xuống vách núi.

"Không!" Phía sau là tiếng la khóc vang lên, không rõ tới từ Văn Ý, hay là từ Tống Nhiên nữa.

Nhưng Hứa Phong đã chẳng quan âm, khoảnh khắc chìm vào biển sâu, linh hồn Hứa Phong lơ lửng trên không trung.

Hứa Phong thấy Văn Ý quỳ xuống tại chỗ, mặt giàn giụa nước mắt, nhìn về phía cô ngã xuống mà hộc m//áu tươi.

Tống Nhiên thì giãy thoát người kèm mình, cũng định lao tới vách núi nhảy xuống. Nhưng giây cuối cùng, cậu ta bị người nhà họ Tống ngăn lại.

Mà ở trong nội thành xa xôi, Tạ Thư Dư đang im lặng múa phím, điều khiển những từ khóa hot không ngừng bị anh ta đưa lên top tìm kiếm.



Trên cổ tay anh ta là một vết cắt to, m.á.u tươi đang ào ào chảy ra, còn anh ta thì nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Một lúc lâu sau, anh ta khẽ nhắm mắt, nhẹ giọng nỉ non: "Tiểu Phong, chắc là em hận anh lắm, không sao, anh báo thù thay em rồi, cũng không bỏ qua cho chính anh đâu."

"Chờ khi gặp lại, anh nhất định sẽ tốt với em."

Sau đó, Hứa Phong nhìn thấy khuôn mặt hiền lành của ba mẹ và ánh mắt quan tâm của bạn bè.

Ngay một giây cuối cùng khi Hứa Phong sắp thoát khỏi thế giới này, Hứa Phong nghe thấy giọng nói điện tử của hệ thống thông báo: "Kiểm tra phát hiện nhân vật mục tiêu có nguyện vọng mãnh liệt mong ký chủ sống sót, nhiệm vụ đã hoàn thành, đã phát phần thưởng."

Khi Hứa Phong tỉnh lại, mẹ cô đang kích động nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Kỳ tích xảy ra rồi, bé con của mẹ, bác sĩ nói bệnh của con khỏi trong vòng một đêm rồi."

Hứa Phong không kìm được lập tức nhào vào lòng ba mẹ, ôm hai người mà khóc.

Tốt quá, Hứa Phong về nhà rồi.

 

Mãi thật lâu sau, Hứa Phong rời khỏi bệnh viện về trường học, bắt đầu cuộc sống học trò của mình với sự đồng hành của bạn bè và thầy cô.

Một ngày nọ, trong đầu Hứa Phong lại vang lên giọng nói điện tử của hệ thống, hóa ra nó tới thăm Hứa Phong.

Dưới sự dẫn dắt của nó, Hứa Phong lấy trạng thái linh hồn tới du lãm thế giới trong sách kia, chứng kiến kết cục của những người đó.
Bình Luận (0)
Comment