Những người bị nhốt bên trong hang động dường như bị yêu tinh coi thành lương thực dự trữ.
Trong đó có mấy người bị treo lên, phần lớn bọn họ thiếu tay thiếu chân, các bộ phận bị thiếu đó đại khái đã trở thành bữa trưa của yêu tinh.
Quý Hoài Triết quan sát xung quanh một hồi, sau khi xác định không có ai khác, hắn linh hoạt nhảy vào trong hang động.
Tới gần một vị trí gần mép xa khỏi đám người, bắt lấy một nam tinh linh, bịt miệng anh ta lại, đóng gói mang đi.
Tinh linh dường như đã chết lặng, căn bản không có ý muốn phản kháng.
Hang động yêu tinh quá mức yên tĩnh, nếu hỏi chuyện ở bên trong sẽ bị người khác nghe thấy.
Quý Hoài Triết đưa tinh linh ra bên ngoài hang động, tìm một nơi tương đối an toàn rồi đặt anh ta xuống.
Sở Thời Từ ngồi trên đỉnh đầu Triết ca, cúi đầu đánh giá đôi mắt tinh linh.
Ngay từ ánh mắt đầu tiên, Sở Thời Từ nhịn không được cảm thán, người này thật sự rất đẹp.
Tùy tiệm tóm đến một tinh linh, trình độ vẻ ngoài đã không phân cao thấp với Quý Hoài Triết, xem ra giá trị nhan sắc trung bình của tộc tinh linh đều rất cao.
Khác với những người khác, tinh linh này không bẩn thỉu. Anh ta nhìn qua rất sạch sẽ, trên người cũng không có vết thương. Thậm chí từ trạng thái của anh ta, có thể nhìn ra được trong khoảng thời gian này anh ta có thể đã được ăn uống khá tốt.
Quý Hoài Triết đã chú ý tới sự khác thường của anh ta, hắn còn chưa kịp đặt câu hỏi, tinh linh đã có phản ứng trước.
Mái tóc dài màu bạc của người đàn ông khẽ bay trong gió, khi nhìn về phía Quý Hoài Triết, đôi mắt xanh lan tràn đầy cầu xin.
"Thưa ngài, tôi đã có vợ và con gái, ngài có thể đừng bán tôi đến nhà thổ được không? Tôi từng là hộ vệ thân cận của Nữ hoàng tinh linh, tôi rất giỏi chiến đấu, ngài có thể bán tôi đến đấu trường."
Quý Hoài Triết không ngờ tinh linh lại nói ra những lời này, hắn hơi hơi nhíu mày, không vội vàng trả lời.
Pháp sư im lặng làm tinh linh trở nên bất an.
Người đàn ông cắn chặt hàm răng, thân mình bởi vì quá mức nhục nhã mà run rẩy không ngừng.
Anh ta cúi đầu ra vẻ thấp hèn, quỳ trên mặt đất khẩn cầu, "Tôi đảm bảo tôi sẽ kiếm được càng nhiều tiền hơn ở đấu trường, tôi nhất định sẽ làm ngài vừa lòng. Cầu xin ngài cho tôi một cơ hội, tôi còn có giá trị khác."
Sở Thời Từ cảm thấy tinh linh này đã cầu xin sai chỗ rồi.
Nếu Quý Hoài Triết thực sự là một tên buôn tinh linh không có lương tâm, khi tinh linh nói rằng anh ta từng là hộ vệ của Nữ Hoàng Tinh Linh, kết cục của anh ta đã được định đoạt.
Quý Hoài Triết vẫn luôn nắm chặt xích sắt trên người tinh linh không cho anh ta chạy thoát, hắn trầm mặc trong một chớp mắt, ngữ khí hơi chút nhu hòa xuống, "Tôi và đám người mua bán các người không có liên quan, tôi chỉ đến hang động yêu tinh để tìm người."
Quý Hoài Triết tháo chiếc mặt nạ đơn giản che khuất đôi mắt xuống, để lộ đôi mắt tượng trưng cho tai ách.
Hắn vốn muốn thông qua đôi mắt này nói cho tinh linh biết, hắn là thần tử của Nữ thần Tử Vong, không cần phải làm những chuyện đó.
Phản ứng của tinh linh rất kỳ quái, sau khi nhận ra Quý Hoài Triết là thần tử, anh ta xác thật không còn sợ hãi, ngược lại mừng rỡ như điên.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Quý Hoài Triết, tinh linh hưng phấn nói, "Ngài là thần tử của Nữ thần Tử Vong?!"
Nói xong anh ta lại nhanh chóng uể oải, "Chúng tôi vốn nên phải cứu ngài ra, để ngài trở thành thần tử của chúng tôi, nhưng mọi thứ đều đã bị hủy hoại."
Sở Thời Từ sửng sốt, ghé vào đỉnh đầu Triết ca, thăm dò hỏi anh ta, "Anh có ý gì? Cứu thần tử của Nữ thần Tử Vong làm gì, chúng ta không phải là đối thủ cạnh tranh sao?"
Tinh linh giật nhẹ khóe miệng, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra nụ cười nhợt nhạt.
"Xem ra các ngài không biết gì cả, chuyện thần tử, từ đầu đến cuối chỉ là một trò hề."
Nói thật, Sở Thời Từ không hiểu lắm lời anh ta nói.
Tinh linh cười khổ một tiếng giải thích, "Ý tôi là, thần tử chẳng qua chỉ là cái cớ hoa mỹ mà các thế lực đẩy ra để khai chiến. Hiện tại các thần tử khác đã trở thành con rối, bọn họ không thể thay đổi thế giới, ngài là hy vọng cuối cùng."
Tinh linh không có ác ý với Quý Hoài Triết, thậm chí còn tỏ ra rất thân thiện.
Học viện Pháp Sư nằm sâu trong dãy núi Erleya, nơi này hẻo lánh ít dấu chân người, gần như cắt đứt tất cả con đường giao lưu từ bên ngoài.
Mọi hiểu biết của Quý Hoài Triết về thế giới xa lạ này đều được chắp ghép lại từ trong miệng giáo viên và học sinh.
Từ khi hắn bị triệu hồi đến thế giới này, hắn đã lang thang trong rừng rậm, rồi sau đó trực tiếp bị phó hiệu trưởng đưa đến Học viện Pháp Sư.
Quý Hoài Triết chưa bao giờ đi đến nơi nào khác trong thế giới này.
Những thông tin hắn biết, tất cả đều đã được cẩn thận sàng lọc.
Sở Thời Từ biết về thế giới trừng phạt chủ yếu qua nguyên văn.
Mà nguyên văn là viết theo góc nhìn của nam chính, nó thể hiện ra thế giới trong mắt nam chính, không phải thế giới tuyệt đối chân thật.
Từ lời kể của tinh linh, Sở Thời Từ cuối cùng cũng biết chân tướng về thế giới này.
Nhà hiền triết quả thực đã để lại lời tiên tri "Thần tử sẽ thay đổi thế giới", bốn vị thần minh cũng thật sự đã chọn ra thần tử ở nhân gian.
Nhưng những thần tử vốn nên được vạn người kính ngưỡng, cuối cùng lại trở thành công cụ trong tay quyền lực, trở thành cái cớ để các thế lực lớn xâm chiếm và tranh đoạt quyền lực lẫn nhau.
----
Sau khi lời tiên tri của nhà hiền triết lan truyền, tín đồ của bốn vị thần minh đều tìm kiếm thần tử của mình.
Nhưng rất nhanh mọi người đã phát hiện, chỉ có những đứa trẻ sinh ra sau khi lời tiên tri xuất hiện mới có thể được thần minh chọn làm thần tử.
Lúc ấy mọi người cho rằng, chỉ cần tìm được thần tử là có thể thống trị thế giới.
Trở thành bá chủ thế giới, cám dỗ to lớn chói lọi như vậy, ai ai cũng đều hy vọng thần tử giáng lâm trong nhà mình.
Cho dù là bình dân áo vải, cũng ảo tưởng một đêm đổi đời.
Nhưng nhân loại dù sao cũng là sinh vật có tình cảm, bọn họ không điên cuồng đến mức bất chấp an nguy của người thân, yêu cầu vợ không ngừng sinh con, hoặc là ra ngoài gieo giống khắp nơi.
Ở trong mắt người bình thường, thần tử là một giấc mơ gần trong gang tấc, lại xa xôi không thể với tới.
Bọn họ nhiều lắm sẽ chỉ bàn luận về thần tử khi trà dư tửu hậu. Mơ mộng nếu ngày nào đó may mắn trở thành cha mẹ của thần tử, bọn họ sẽ ở trong ngôi nhà làm bằng vàng, uống nước bằng ly làm bằng vàng.
Đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, hoàng tộc Thánh Nghi vì đánh bại thú nhân phương Bắc và tinh linh trong rừng rậm, hoàn toàn thống trị đại lục Thánh Nghi, đã bắt đầu tìm kiếm thần tử trong phạm vi cả nước.
Hoàng thất đưa ra phần thưởng, tuyên bố rằng chỉ cần có thể đưa thần tử đến hoàng cung, hoàng thất sẽ khen thưởng cha mẹ thần tử mười nghìn đồng vàng và ban cho tước vị. Người đã có tước vị sẽ có phần thưởng khác.
Người bình thường làm việc cả đời cũng chưa chắc đã kiếm được mười đồng vàng. Mười nghìn đồng vàng là một con số thiên văn đối với đại đa số dân chúng, đủ để một gia tộc lớn tiêu xài cả đời.
Thần tử là biểu tượng của vinh quang, là hy vọng của quốc gia, trở thành cha mẹ của thần tử còn có thể nhận thưởng.
Chỉ cần sinh một đứa trẻ, ai cũng có cơ hội đạt được danh lợi.
Người bình thường không có tiền không có con đường, chỉ có thể dựa vào vận khí. Đại đa số người còn tính là nhận thức rõ thực tế, nên sống như thế nào thì sống như thế đó.
Mang thai thì sinh, có thể sinh ra thần tử thì tốt, không sinh được cũng không sao. Điều kiện trong nhà không tốt, không sinh được hoặc không muốn sinh, cũng không cưỡng cầu.
Nhiều lắm chỉ có những cặp vợ chồng có một đứa con mới cân nhắc việc sinh thêm một đứa nữa, vừa để thêm thành viên mới trong nhà, vừa để thử vận may.
Nhưng lợi ích lớn như vậy bày ra trước mặt, sẽ luôn có người sẽ động tâm tư xấu.
Tinh linh sống ở quốc gia Tinh Linh trong rừng rậm, không hiểu rõ chuyện ở đại lục Thánh Nghi.
Tất cả những gì anh ta biết đều do thần quan đến từ Giáo đình Trung ương đồng hành trong đội ngũ nói với anh ta.
Thần quan nói nơi đầu tiên gặp tai ương là cô nhi viện và chợ nô lệ.
Cô nhi viện trên đại lục Thánh Nghi chủ yếu chia làm ba loại, do Giáo đình, hoàng gia và quý tộc địa phương giúp đỡ thành lập.
Có một số quý tộc địa phương sẽ chọn những cô bé vừa độ tuổi từ cô nhi viện của bọn họ mang đi. Còn về chuyện mang đi làm gì, thần quan không nói rõ.
Cô chỉ nói rằng những cô bé đó sau vài năm sau sẽ lại lần nữa bị đưa về cô nhi viện. Khi trở về, trong lòng ngực bọn họ đều mang theo mấy đứa trẻ.
Khi số lượng trẻ con tăng lên, áp lực của cô nhi viện càng lúc càng lớn, kinh phí tài trợ của quý tộc địa phương lại là cố định. Những đứa trẻ lớn hơn không thể không đi ra ngoài làm công.
Chỉ là như vậy cũng khó có thể duy trì cuộc sống.
Rất nhiều cô nhi viện phải đóng cửa hàng loạt, đoạn thời gian đó, đại lục Thánh Nghi có rất nhiều trẻ em lang thang.
Cho dù hoàng gia nhanh chóng nhận ra điều bất thường, bắt đầu ra lệnh cấm các quý tộc địa phương lợi dụng cô nhi viện tạo ra thần tử, cũng phạt tiền thu tước vị những quý tộc đã làm chuyện này. Nhưng những chuyện xấu xa của bọn họ, chung quy cũng đã đến phiền toái rất lớn cho hoàng thất.
Trẻ em lang thang xuất hiện, cũng làm một số người ngửi thấy cơ hội kinh doanh.
Cũng không biết là tên thương lái b**n th** nào phát rồ nghĩ ra ý tưởng "dịch vụ tạo thần tử" đầu tiên.
Bọn họ tìm kiếm những cô gái lang thang mất người thân, ăn không đủ no từ khắp nơi trên thế giới, cung cấp con đường sinh ra thần tử cho người dân đại lục Thánh Nghi.
Chỉ cần bỏ ra mười đồng bạc rồi chờ khoảng một năm, bọn họ sẽ có cơ hội trở thành người nhà của thần tử.
Cũng may việc kinh doanh này chỉ tồn tại chưa đầy ba năm, bởi vì quá mức tàn nhẫn, vi phạm giáo lý của Nữ thần Quang Minh, bị Giáo đình Trung ương và Hiệp hội Thương nghiệp liên thủ xử lý.
Để rửa sạch tội nghiệt, tất cả thương nhân tham dự chuyện này đều bị đưa lên giàn thiêu, thiêu sống ngay tại chỗ.
Chuyện vô nhân đạo này mang đến hậu quả rất nghiêm trọng. Đoạn thời gian đó, đại lục Thánh Nghi đi ba bước là có thể thấy một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Cô nhi viện xây lên một khu lại một khu, nhưng vẫn như một cái hố lớn không đáy, lấp thế nào cũng không đầy. Cho dù Giáo đình hay hoàng gia đều có chút không chịu nổi.
Mà nguy cơ lớn hơn nữa còn ở phía sau.
Vì không ai biết thần tử trông như thế nào, chỉ biết thần tử sinh ra không giống người thường.
Một số người bị lợi ích cám dỗ, bất chấp nguy hiểm bị xử tử, bắt đầu chế tạo thần tử giả.
Bọn họ mua trẻ em từ chợ nô lệ, hoặc là trực tiếp bắt cóc đứa trẻ từ trong nhà người khác.
Những kẻ xấu không có bản lĩnh gì, sau khi bắt đứa trẻ về, đã khâu các bộ phận của động vật khác vào người đứa trẻ, dùng các loại thủ đoạn để biến một người đang bình thường trở thành dị dạng.
Kẻ điên có năng lực và kỹ năng đặc thù sẽ sử dụng hiến tế huyết mạch hoặc các thuật pháp quỷ dị khác, trực tiếp cấy ghép huyết mạch quái vật vào trong cơ thể đứa trẻ.
Chờ đến khi những đứa trẻ bị chúng làm cho không ra hình người, chúng lại đưa người đến hoàng cung.
Hy vọng có thể lừa dối qua mặt, được thăng quan tiến chức, cho dù ngày nào đó bại lộ, cũng có thể mang theo mười nghìn đồng vàng cao chạy xa bay, sang đại lục khác sống tự do tự tại.
Bắt đầu từ khi hoàng tộc Thánh Nghi tuyên bố treo thưởng, không đến mười năm thời gian, trước sau đã có hơn một ngàn thần tử giả bị đưa đến hoàng cung.
Có nam có nữ, đều không ra người không ra quỷ.
Đó là hơn một ngàn quái vật nhân tạo.
Hoàng gia lại không ngu ngốc, những ghép nối đơn giản đó bọn họ liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, xử tử những kẻ bịp hoàng gia ngay tại chỗ.
Đối với thuật dung hợp huyết thống, sau khi cho pháp sư hoàng gia kiểm tra vài lần, cũng có thể phân biệt thật giả.
Tất cả kẻ lừa đảo đều bị xử tử, để lại một đống quái vật cho hoàng gia.
Những đứa trẻ này đã bị tra tấn đến phát điên, hoàn toàn mất đi khả năng sinh tồn. Một số căn bản không sống được mấy ngày, một số sẽ tấn công người khác, lây lan bệnh tật.
Hoàng gia bất lực, chỉ có thể xử tử chúng.
Mấy năm kia, nghĩa địa gần vương thành chôn rất nhiều thi thể hình dạng quái dị.
Mà ở bên ngoài vương thành không biết còn chôn bao nhiêu sản phẩm thất bại chết trên bàn thí nghiệm.
Phát sinh quá nhiều bi kịch, tiếng oán than của dân chúng rất lớn, đã có người nổi lên ý niệm khởi nghĩa.
Địa vị thống trị bị uy h**p, hoàng gia cũng tiếp thu bài học.
Bọn họ hủy bỏ phần thưởng về thần tử, bắt đầu tổ chức các đoàn tuần tra khắp cả nước, muốn dùng phương pháp đơn giản và tốn thời gian nhất để tìm ra thần tử của Nữ thần Quang Minh.
----
Sở Thời Từ nghe xong rất thổn thức, cậu thật sự không nghĩ tới chỉ vì một thần tử, lại liên quan đến nhiều chuyện ghê tởm như vậy.
Quý Hoài Triết đã cởi trói cho tinh linh, đứng ở một bên lẳng lặng nghe.
Người đàn ông tựa vào thân cây, sắc mặt tốt hơn nhiều so với vừa rồi.
"Các chủng tộc khác cũng không khá hơn bao nhiêu, tộc thú nhân vốn đã sinh nhiều, vì để tìm được thần tử của Thần Thú, thú nhân nhỏ năm này còn nhiều hơn năm trước. Mà tộc tinh linh tuổi thọ dài, không giỏi sinh sản, số lượng tinh linh mới sinh trong một trăm năm cộng lại toàn bộ còn không đến một ngàn."
Sở Thời Từ nhíu mày hỏi, "Các anh cũng không cố chấp sinh sao?"
"Không, nữ hoàng từ bỏ rồi."
"Đây là chuyện tốt tốt."
Tinh linh cười khổ một tiếng, đôi tai nhọn dài động đậy, "Đây không phải chuyện tốt, tộc tinh linh thiếu chút nữa bởi vậy mà diệt vong."
Sở Thời Từ sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại.
Bốn vị thần minh chọn ra thần tử tương ứng trong một khu vực. Vương quốc Thánh Nghi, thú nhân phương Bắc, tinh linh rừng rậm, chính là ba thế lực trên đại lục Thánh Nghi.
Vương quốc Thánh Nghi và bộ tộc thú nhân vì tìm kiếm thần tử, dẫn tới dân số tăng vọt. Không gian sống ban đầu của bọn họ căn bản không thể chứa đựng được nhiều dân cư như vậy.
Cho dù là đất đai, nguồn nước hay lương thực đều bắt đầu thiếu hụt.
Kinh tế quốc gia đứng trước nguy cơ sụp đổ, mâu thuẫn trong nước trở nên gay gắt, bọn họ cần phải khẩn cấp tìm ra lối thoát khác.
Mà trong ba thế lực, duy nhất không thay đổi chính là tộc tinh linh rừng rậm.
Rừng rậm tài nguyên phong phú, diện tích đất lại lớn.
Quan trọng nhất là dân số tộc tinh linh không gia tăng. Một khi ba thế lực đánh nhau, quân số của tộc tinh linh là ít nhất, lực lượng phòng ngự cũng yếu ớt nhất.
Ban đầu mọi người vẫn bình hòa không có việc gì, chờ đến khi ba thế lực lần lượt tìm được thần tử của mình, thú nhân phương Bắc và vương quốc Thánh Nghi đồng thời phát động chiến tranh với rừng rậm.
Bọn họ tìm một lý do đường hoàng cho cuộc chiến.
Giáo đình tuyên truyền trong dân gian rằng thần tử mơ thấy Nữ thần Quang Minh nói tộc tinh linh bị Nữ thần Tử Vong mê hoặc, tất cả đã sa đọa trở thành tinh linh hắc ám.
Vì phòng ngừa bóng tối lan tràn ra toàn bộ thế giới, vì bảo vệ gia đình và bạn bè, vương quốc Thánh Nghi không thể không khai chiến với tinh linh rừng rậm.
Thú nhân bên kia tuyên truyền còn trực tiếp hơn.
Thú hoàng trực tiếp hô lên khẩu hiệu chiến đấu vì Thần Thú, ôm thần tử nhỏ tuổi lên chiến trường.
Tinh linh trước mắt này đã tham gia cuộc chiến đó, chỉ cần nhớ lại một chút, anh ta liền ngăn không được mà run rẩy cả người.
"Ngài căn bản không thể tưởng tượng được cảnh tượng lúc đó đáng sợ đến mức nào. Trên bầu trời là kỵ sĩ rồng Quang Minh của Thánh Nghi, trên mặt đất là kỵ binh hạng nặng của thú nhân. Cung tiễn bình thường của binh lính tinh linh căn bản không thể xuyên thủng trọng giáp của thú nhân. Mà tinh linh tinh nhuệ lại quá ít ỏi, hoàn toàn không đủ dùng."
Người đàn ông đau khổ nhắm mắt lại, "Che trời lấp đất, nơi nơi đều là người. Nhân số của đối phương gấp hàng chục lần, thậm chí hàng trăm lần tộc tinh linh chúng tôi. Phòng tuyến rừng rậm chỉ trong một tháng đã bị liên quân phá vỡ. Nữ hoàng Tinh Linh bị bắt, vì không để tộc tinh linh hoàn toàn diệt vong, nữ hoàng đã ký kết hiệp ước với bọn họ."
"Vương quốc Thánh Nghi và thú nhân chia đều rừng rậm, tinh linh bị đuổi tới khu rừng đen quanh năm không thấy ánh mặt trời, sống lay lắt trên bờ vực sa đọa. Mỗi năm còn phải cống nạp dược liệu quý hiếm, tài nguyên, tiền tài và những tinh linh diện mạo xuất chúng trong tộc cho bọn họ."
Người đàn ông dừng một chút, thanh âm mơ hồ không rõ, "Cha và hai anh của tôi đều chết trong cuộc chiến bảo vệ tộc, em trai và em gái bị cống nạp cho vương quốc Thánh Nghi. Đã hơn 20 năm, đến nay tôi vẫn không biết bọn họ bị bán đến nơi nào, còn sống hay đã chết."
Quốc gia Tinh Linh chỉ tồn tại trên danh nghĩa, người thân sống chết không rõ, bản thân bị bắt, vợ con ly tán, thiếu chút nữa bị bán vào nhà thổ.
Người đàn ông càng nói càng thương tâm, đến cuối cùng trực tiếp bật khóc.
Sở Thời Từ chỉ nghe những lời này mà hốc mắt đã thấy cay cay, càng không nói đến người trong cuộc có bao nhiêu thống khổ.
Khóc xong một trận, cảm xúc của tinh linh dần dần bình ổn lại.
"Kỳ thật chiến tranh không chỉ mang đến đau khổ cho tộc tinh linh, sau khi chia cắt rừng rậm, liên minh giữa vương quốc Thánh Nghi và thú nhân tự động giải trừ, trong mấy chục năm qua bọn họ vẫn luôn đánh nhau."
Anh ta lau nước mắt, thỉnh thoảng nức nở hai tiếng, "Tôi không hiểu rõ về hai thế lực đó, nhưng thần quan nói chiến tranh liên miên làm dân chúng Thánh Nghi mệt mỏi bất kham, trong nước đã xuất hiện quân khởi nghĩa, trong tộc thú nhân cũng xuất hiện chia rẽ."
Quý Hoài Triết vẫn luôn trầm mặc không nói, ngữ khí lãnh đạm hỏi, "Những gì ngươi nói có liên quan gì đến việc các ngươi xâm nhập vào dãy núi Erleya?"
Tinh linh vội vàng nói, "Tất nhiên là có liên quan, thần tử của Nữ thần Quang Minh và Thần Thú đã bị nuôi phế rồi. Ban đầu hoàng gia Thánh Nghi và thú hoàng cũng muốn bồi dưỡng thần tử, dẫn dắt tín đồ thống trị thế giới."
"Nhưng sau khi đánh bại tộc tinh linh rừng rậm, tuyết nữ ở tuyết vực và tộc nhân ngư, diện tích lãnh thổ của hai thế lực đều tăng lên đáng kể. Số trẻ con ra đời vì tìm kiếm thần tử lúc trước, tất cả cũng cũng đều đã trưởng thành, có thể ra chiến trường."
"Có người có tiền, có thổ địa có tài nguyên. Vương quốc Thánh Nghi và thú nhân phương Bắc tự mình có đủ thực lực thống trị thế giới, bọn họ không cần dựa vào thần tử. Thậm chí sự tồn tại của thần tử đã trở thành một loại tai họa ngầm."
Sở Thời Từ khiếp sợ trừng lớn đôi mắt.
Tinh linh thở dài một hơi, "Vì phòng ngừa thần tử uy h**p đến sự thống trị của hoàng gia Thánh Nghi và Thú hoàng, sau khi xác định bản thân có đủ thực lực, bọn họ liền không dạy bất cứ thứ gì hữu dụng cho hai thần tử nữa."
"Thần tử mỗi ngày du sơn ngoạn thủy ăn uống hưởng lạc, không ai dạy bọn họ, cũng không ai cho bọn họ cơ hội thay đổi, bọn họ không biết làm gì. Mà mỗi khi phát động chiến tranh với một quốc gia nào đó, lại gọi thần tử ra diễn thuyết. Đem tất cả các cuộc chiến xâm lược tô vẽ thành ý chỉ của thần."
Tinh linh nhìn về phía nam pháp sư trước mặt, giống như đang nhìn một cọng rơm cứu mạng.
"Chúng tôi là quân khởi nghĩa tự phát, muốn lật đổ sự cai trị của hoàng gia Thánh Nghi và Thú hoàng, để thế giới một lần nữa khôi phục hoà bình."
Anh ta chỉ về hang động yêu tinh ở nơi xa, "Nhưng chỉ bằng vào sức lực của chúng tôi, căn bản không có biện pháp lay chuyển hai ngọn núi lớn đó. Chúng tôi nghĩ đến lời tiên tri kia, thần tử có thể thay đổi thế giới. Vì thế chúng tôi đến dãy núi Erleya, tìm kiếm thần tử của Nữ thần Tử Vong, ngài là hy vọng cuối cùng của thế giới này."
Quý Hoài Triết nhíu mày, "Thần tử của tộc tinh linh đâu?"
Thần sắc người đàn ông nháy mắt suy sụp, mang theo nức nở nói, "Thần tử của chúng tôi đã trở thành nô lệ của hoàng gia. Khi nữ hoàng đi gặp thần tử, thần tử đã... bị tra tấn đến phát điên rồi."
"Chúng tôi chỉ có thể tới dãy núi Erleya tìm ngài, nhưng nơi này rất kỳ quái, tiến vào khu rừng là sẽ lạc đường, đi như thế nào cũng không thể ra ngoài. Người trong đội ngũ còn đột nhiên biến mất, hoặc bỗng nhiên tấn công đồng đội. Chúng tôi chia thành nhiều nhóm đi vào, cuối cùng tất cả đều bị tiêu diệt."
"Tất cả mọi người đều bị nhốt trong hang động yêu tinh, cách mỗi một đoạn thời gian sẽ có thú nhân và pháp sư đến đây chọn người mang đi bán. Đưa đến nhà thổ, chợ nô lệ hoặc đấu trường. Những người không bị đưa đi sẽ trở thành đồ ăn của yêu tinh."
Quý Hoài Triết lại hỏi vài câu, tinh linh nói tất cả những gì mình biết.
Sở Thời Từ nghiêng nghiêng đầu nghi hoặc.
Cậu suy nghĩ vì sao hiệu trưởng lại bắt giữ những người này.
Đơn thuần là vì phòng ngừa có người xâm nhập Học viện Pháp Sư, hay là hiệu trưởng và hai thế lực kia cũng có hợp tác sau lưng?
Sở Thời Từ hỏi ra vấn đề, tinh linh lắc đầu, tỏ vẻ anh ta cũng không biết.
Nhưng anh ta biết một chuyện, phía sau hành động săn pháp sư trăm năm dường như có uẩn khúc nào đó.
Quân khởi nghĩa của tinh linh khi quấy rối khắp nơi trên đại lục đã từng phát hiện một chuyện khả nghi.
Bị tiền thưởng hấp dẫn, tiểu đội săn pháp sư tạo thành từ lính đánh thuê sẽ trực tiếp g**t ch*t pháp sư.
Nhưng quân đoàn săn pháp sư của hoàng gia lại là bắt sống pháp sư và bí mật xử lý.
Quân khởi nghĩa cảm thấy kỳ quái, phái người lén đi điều tra.
Sau đó phát hiện một chuyện làm người ta phải sởn tóc gáy.
Hoàng gia không g**t ch*t những pháp sư đó, sau khi giam giữ một đoạn thời gian thì thả bọn họ ra, đưa đến các đại lục khác hoặc đưa vào các tộc khác.
Cũng không biết bọn họ đã làm gì, những pháp sư đó tựa như nhiễm phải một loại nguyền rủa quỷ dị nào đó.
Người từng tiếp xúc với bọn họ sẽ trở nên rất đói khát, không khống chế được mà muốn ăn thịt người. Không ăn được thịt người, sẽ chết một cách ly kỳ.
Người đi điều tra từng nhìn thấy trong thân thể pháp sư chui ra những cái bóng đen.
Bóng đen ăn xong ký chủ, lại chui vào trong cơ thể người khác.
Nhưng bóng đen không thể tồn tại trong cơ thể người bình thường trong thời gian dài, chỉ có thể ký sinh lâu dài trong thân thể tín đồ tử vong.
Bóng đen trí lực rất thấp, lực công kích rất yếu, nhưng năng lực sinh tồn đặc biệt mạnh, ngay cả nước thánh cũng không thể hoàn toàn g**t ch*t chúng.
Thậm chí có hai thiên sứ tượng trưng của Quang Minh, bởi vì sức mạnh Quang Minh trong cơ thể không đủ, bị nhiễm bóng đen biến thành quái vật ăn thịt người.
Tốc độ nguyền rủa lây lan cực kỳ nhanh, chỉ trong khoảng một năm thời gian, đã có thể làm sụp đổ một quốc gia nhỏ.
Hoàng gia Thánh Nghi và thú nhân phương Bắc chính là dựa thủ đoạn này để tiêu diệt các đối thủ khó nhằn, tiến thêm một bước mở rộng thế lực.
Sở Thời Từ nghe đến choáng váng, nhịn không được chửi thề một tiếng.
Bóng đen nào phải là nguyền rủa gì đó, đó là một bộ phận của thân thể ác quỷ, là quái vật hiệu trưởng mang ra từ cánh cửa địa ngục.
Lúc này, mọi manh mối đã có trong đầu Sở Thời Từ đã liền thành một chuỗi.
Cậu cuối cùng cũng biết tại sao cậu và Triết ca vẫn luôn cảm thấy không đúng, lại nghĩ như thế nào cũng không ra rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu.
Bởi vì một bộ phận manh mối quan trọng khác, giấu ở bên ngoài dãy núi Erleya.
Bọn họ không nhìn thấy thế giới bên ngoài, cho nên không biết người ủng hộ sau lưng hiệu trưởng kỳ thật chính là hoàng tộc Thánh Nghi đã đưa ra cuộc săn lùng pháp sư trăm năm và Thú hoàng nhìn như không liên quan gì đến pháp sư.
Sở Thời Từ càng nghĩ càng kinh hãi, nhịn không được hít một ngụm khí lạnh.
Khó trách hiệu trưởng và thủ lĩnh thú nhân trước khi chết thái độ lại tốt như vậy, thống khoái khai ra mọi chuyện như vậy.
Hiệu trưởng hợp tác với hoàng tộc Thánh Nghi, thậm chí hắn ta rất có thể chính là gian tế của hoàng gia.
Dưới mưu kế của hoàng tộc Thánh Nghi và thú hoàng, hiệu trưởng triệu hồi cánh cửa địa ngục trong dãy núi Erleya, bắt đầu nuôi dưỡng bóng đen.
Thành lập Học viện Pháp Sư, tìm kiếm học viên pháp sư làm ký chủ. Lợi dụng bộ tộc thú nhân cung cấp thức ăn.
Dãy núi Erleya trở thành căn cứ nuôi dưỡng bóng đen, mỗi khi hoàng tộc và Thú hoàng yêu cầu, sẽ đưa bóng đen vào người pháp sư, làm cho bọn họ trở thành nguồn lây lan, phá đổ đối thủ cạnh tranh từ bên trong.
Hiệu trưởng là công cụ của hai thế lực lớn kia, thủ lĩnh thú nhân là cấp dưới do hắn ta phát triển, tám phần cũng liên quan đến Thú hoàng.
Phó hiệu trưởng hẳn là không biết sự tình, bà ta càng giống như đàn em bị hiệu trưởng kéo vào.
Hai người bọn họ có lẽ đã hết chịu nổi việc bị người khác kiểm soát, hoặc là cũng động tâm tư xấu, không muốn tiếp tục làm công cho người ta.
Cho nên lén triệu hồi thần tử của Nữ thần Tử Vong từ thế giới khác, chuẩn bị lợi dụng hắn đánh thức để đánh thức ác quỷ địa ngục.
Sau đó dựa vào sức mạnh của ác quỷ, trở thành thần minh mới.
Hiệu trưởng và thủ lĩnh thú nhân có lẽ thực sự đã chết.
Hiệu trưởng hạ ám chiêu sau lưng thủ lĩnh thú nhân, biến gã thành con rối. Những lời thủ lĩnh thú nhân nói trước khi chết có lẽ cũng do hiệu trưởng chỉ đạo.
Mà hiệu trưởng rất có thể đã bị ác quỷ trong địa ngục điều khiển.
Lúc trước khi linh mục Vincent chết, linh hồn giống như bị người khống chế, không có biện pháp nói chuyện.
Hắn ta từng giãy giụa nhìn về phía tủ trong phòng ngủ của Quý Hoài Triết, trong ngăn tủ kia chỉ có một trận pháp dịch chuyển kết nối với cánh cửa địa ngục.
Quý Hoài Triết thường xuyên nghe thấy những tiếng thì thầm, đó là tiếng vọng đến từ địa ngục.
Năm ác quỷ đã thức tỉnh rất có thể có biện pháp gây ra ảnh hưởng nhỏ đến nhân gian.
Hiệu trưởng lợi dụng ác quỷ, ác quỷ cũng lợi dụng hắn ta.
Bọn họ mượn tay Quý Hoài Triết g**t ch*t hiệu trưởng, lại mượn miệng hiệu trưởng lừa gạt Quý Hoài Triết, nói dối rằng nước thánh có thể tiêu diệt bóng đen, làm hắn rời khỏi dãy núi Erleya đi tìm nhà thờ.
Mà tinh linh đã nói rõ ràng, nước thánh không thể giết bóng đen, ngay cả thiên sứ cũng có khả năng trúng chiêu.
Một khi Quý Hoài Triết tin lời hiệu trưởng, hắn sẽ biến thành nguồn lây lan sống.
Bóng đen trong cơ thể Quý Hoài Triết nhiều, đánh nhau lại mạnh, người bình thường không thể bắt được hắn. Hắn đi đến nơi nào xin giúp đỡ, sẽ lây nhiễm ở nơi đó.
Chờ đến khi hắn phản ứng lại, toàn bộ vương quốc Thánh Nghi phỏng chừng đã lạnh cả rồi.
Đến lúc đó chỉ cần đụng phải một kẻ có dã tâm, phát hiện bóng đen trong cơ thể Triết ca đã hấp thu đủ năng lượng, mạnh mẽ lôi kéo hắn làm vài huyết tế.
Mười ác quỷ kia sẽ hoàn toàn thức tỉnh, phá tan cánh cửa địa ngục, chiếm cứ thân thể Triết ca, biến hắn thành vật chứa quái vật.
Hoàng gia Thánh Nghi và Thú hoàng lợi dụng ác quỷ trong địa ngục, ác quỷ cũng đang lợi dụng bọn họ.
Sở Thời Từ có thể nghĩ đến, Quý Hoài Triết cũng có thể nghĩ đến.
Hiện tại trước mắt bọn họ là một một tử cục, không có lấy một đường sống.
Quân khởi nghĩa trông chờ vào thần tử cuối cùng dẫn dắt bọn họ lật đổ bạo chúa, làm thế giới khôi phục hoà bình.
Mà Quý Hoài Triết rời khỏi dãy núi Erleya sẽ liên lụy đến người vô tội, còn có khả năng rất lớn sẽ thả mười đại ác quỷ từ địa ngục ra.
Nhưng nếu Triết ca ở lại dãy núi Erleya, đến đêm trăng tròn, hắn không cho bóng đen ăn thịt người, sẽ bị bóng đen phản phệ.
Thấy rõ tình hình, trái tim Sở Thời Từ nháy mắt chìm xuống.
Quý Hoài Triết nâng cậu trong lòng bàn tay, trong mắt tràn ngập cảm xúc không rõ.
Hai người nhìn nhau, trầm mặc hồi lâu, sắc mặt Quý Hoài Triết bình tĩnh trước sau như một, "Ta sẽ không ăn thịt người, cũng tuyệt đối không cho phép mình biến thành quái vật."
Sở Thời Từ đã đoán được suy nghĩ của Triết ca.
Cậu cọ cọ đầu ngón tay hắn, kiên định gật đầu, "Anh, mặc kệ anh còn bao nhiêu thời gian, biến thành cái dạng gì, em đều sẽ ở bên cạnh anh. Em là ác linh tôi tớ của anh, chúng ta đã ký kết khế ước, sẽ mãi mãi ở bên nhau."
Quý Hoài Triết cong cong khóe môi, lộ ra một nụ cười nhạt.
Cùng lúc đó, hậu trường bắn ta thông báo.
【 Giá trị sức sống + 5, giá trị sức sống hiện tại: 65/100. 】
Quý Hoài Triết nói tình huống của mình cho tinh linh nghe.
Tinh linh phảng phất như bị đả kích rất lớn, tuyệt vọng ngồi trên mặt đất không nói một lời.
Quý Hoài Triết thả tất cả quân khởi nghĩa trong hang yêu tinh ra. Nói cho bọn họ biết trận pháp trong rừng đã phá, để bọn họ tự rời đi.
Nhóm quân khởi nghĩa không lập tức khởi hành, bọn họ ôm nhau gào khóc.
Từ trong tiếng khóc mơ hồ, Sở Thời Từ nghe ra nỗi chua xót của bọn họ.
Bên ngoài dãy núi Erleya có quân lính canh gác, đám người đó ngụy trang thành thợ săn pháp sư, không cho bất luận kẻ nào tiến vào.
Những người này là liều chết xông vào dãy núi Erleya, cuối cùng lại bị trận pháp của hiệu trưởng vây khốn.
Nhà cửa không có, đồng đội hoặc là chết hoặc là bị bán.
Bọn họ đánh không lại hoàng gia Thánh Nghi, cũng không phải đối thủ của thú nhân, hiện tại ngay cả hy vọng cuối cùng cũng tan biến.
Nhóm quân khởi nghĩa hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu, lưu tại tại chỗ chậm chạp không có động tác.
Quý Hoài Triết không giúp được gì, cũng lo lắng khi mình ngủ, bóng đen sẽ trộm lây nhiễm sang quân khởi nghĩa.
Hắn không ở lại lâu, mang theo búp bê nhỏ đi dạo loạn trong rừng.
Sau khi rời xa đám người, vẻ bề ngoài bình tĩnh ngoài của Quý Hoài Triết cũng biến mất.
Hắn tìm một góc không người, ôm búp bê nhỏ trộm lau nước mắt. Hắn cắn chặt hàm răng, nhỏ giọng gọi, "A Từ."
Trong thời khắc nước mắt Sở Thời Từ sắp trào ra, hệ thống đột nhiên chọc chọc cậu.
【 Bảo bối, Bộ Giám Sát vừa mới bị đánh hạ. Vợ tôi hỏi cậu, bên này có cần hỗ trợ hay không? Nếu cần, vợ tôi sẽ mang thành viên đội chiến đấu giết qua đây, mở hack mạnh nhất mặt đất cho các cậu. 】
Sở Thời Từ: "!!!"
"Cần! Cần cần cần!"