Khu an toàn số 3 bị Liên minh Sao biến thành một thành phố giải trí, nơi đó có hơn một trăm nghìn người cải tạo.
Hiện tại, những người này đã thuộc về hắn.
Giáo hội Bồ Câu Trắng chỉ có mười nghìn người, muốn từ ngàn dặm xa xôi trộm đi một trăm nghìn người, đã vượt quá khả năng của bọn họ.
Đại Tư Tế lấy ra át chủ bài bảo mệnh của Bồ Câu Trắng, cùng Lý trợ tế triệu hoán Đức Mẹ của Đế quốc.
Quân hạm của Liên minh Sao đang dừng bên ngoài khu an toàn số 3, chỉ cần bay thêm một trăm mét nữa là có thể tiến vào được khu an toàn số 3, nhưng tình huống trước mắt khiến Liên minh Sao rất kinh ngạc.
Hư ảnh khổng lồ của nữ thần xuất hiện trên bầu trời Khu an toàn số 3, thật sự là quá mức khổng lồ, mắt thường gần như khó có thể thấy toàn cảnh.
Những người ở phía dưới thấy không rõ khuôn mặt của ngài, lại có thể cảm nhận được ánh mắt xót thương của ngài.
Theo tiếng cầu nguyện của giáo chúng Bồ Câu Trắng, hư ảnh của nữ thần chắp tay lại, bao trùm toàn bộ Khu an toàn số 3 trong đó.
Ánh sáng trắng bao phủ cả thành phố, những người dân hoảng loạn chạy trốn đột ngột biến mất.
Chờ đến khi hư ảnh hoàn toàn tiêu tán, trên đường phố chỉ còn lại lác đác mấy người.
Bọn họ mờ mịt nhìn về phía bốn phía, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Từng cánh cửa ánh sáng xuất hiện từ hư không, những đặc công tóc trắng mắt vàng và làn da tái nhợt nhảy ra từ cánh cửa, hùng hổ mà tiến lên.
Bọn họ vọt tới trước mặt những người dân kia, khiêng lên rồi ném vào cánh cửa ánh sáng.
Hiện tại Đức Mẹ Đế quốc đã kết thúc quá trình ban phước, nếu không nhanh chóng đưa người đi, người ngoài hành tinh sẽ đánh lại đây.
Thẳng đến khi hư ảnh của Đức Mẹ biến mất, quân hạm của Liên minh Sao mới chậm rãi khởi động. Đạn pháo bắn xuống như mưa, nhắm vào khu trung tâm thương mại của khu 3.
Trong khoảng trống giữa những vụ nổ mạnh, cuối đường phố truyền đến tiếng tiếng gầm rú điếc tai. Một nhóm đặc công của Liên minh Sao cưỡi xe chiến đấu, nhanh chóng di chuyển qua đống đổ nát.
Bọn họ di chuyển rất nhanh, cực kỳ linh hoạt, gắt gao bám chặt phía sau các đặc công trốn chạy.
Đặc công trốn chạy đã tiến vào giai đoạn kết thúc hành động, ôm những người dân còn lại nhảy vào cánh cửa ánh sáng.
Trong nháy mắt cánh cửa ánh sáng khép lại, mấy chiếc xe lao vào theo bọn họ.
Cùng lúc đó, ở thành phố ngầm phía dưới khu 10 đã tụ tập hơn một trăm nghìn người dân.
Thiết bị lơ lửng trên không đang tấn công thiết bị khống chế trong não của người cải tạo, cố gắng giải phóng bọn họ khỏi sự kiểm soát của Liên minh Nhân loại.
Cố Vân Triết mặt không biểu tình đứng trên đài cao, quả cầu trắng ghé vào đỉnh đầu hắn, lẳng lặng nhìn xuống toàn cục.
Nhân số quá nhiều, những người cải tạo này được phân bố ở các khu vực khác nhau.
Nghi thức triệu hồi vừa rồi đã tiêu hao tinh lực quá mức, tất cả giáo chúng của Bồ Câu Trắng đều rơi vào trạng thái hôn mê, chỉ còn Lý trợ tế và Đại Tư Tế còn có thể đứng vững.
Trong thành phố ngầm có hơn hai mươi đặc công trốn chạy, chỉ dựa vào bọn họ rất khó duy trì được trật tự tại hiện trường.
Nhìn các đặc công lần lượt quay trở lại, Cố Vân Triết tháo quả cầu nhỏ xuống, "A Từ, em đi canh chừng các tín đồ Bồ Câu Trắng."
Sở Thời Từ gật gật đầu, xoay người chuẩn bị bay qua đó.
Vừa mới bay lên, bỗng nhiên nghe được một trận tiếng vang kỳ lạ.
Đặc công trốn chạy đang khiêng người cải tạo chạy ra từ cánh cửa ánh sáng, phía sau bọn họ còn có mấy đặc công của Liên minh Nhân loại lái xe máy.
Cố Vân Triết hơi hơi giơ tay, hệ thống phòng ngự của thành phố ngầm bằng thép khởi động.
Mấy tia laser nhắm vào đặc công của Liên minh Nhân loại, trên người bọn họ xuất hiện vô số tầm ngắm màu đỏ.
Khi Cố Vân Triết chuẩn bị ra lệnh tấn công, những đặc công này bỗng nhiên giơ tay lên.
Nữ đặc công tóc xoăn dài đã từng giao đấu với bọn họ vài lần, kéo tai mình ra, để lộ một dòng chữ nhỏ sau tai.
【 A-3911 (đã xử lý)】
Nữ đặc công ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Vân Triết trên đài cao.
Tầm mắt hai người chạm nhau, vành mắt người phụ nữ dần dần phiếm hồng, "Đây là cơ hội cuối cùng của tôi, nếu không bắt được anh, tôi sẽ bị đưa đến xưởng xử lý. Mỗi ngày phải tiếp đãi vô số khách nhân, muốn chết cũng không chết được. Anh cũng là đặc công cấp cao, các anh làm cách nào thoát khỏi khống chế? Có thể mang tôi đi cùng không?"
Trong thanh âm của cô tràn đầy khủng hoảng cùng tuyệt vọng, "Tôi đã không còn đường lui, cầu xin anh, cứu tôi với!"
Cùng là đặc công cấp cao từng bị nô dịch, Cố Vân Triết hiểu rõ nỗi đau của cô.
Nhìn các đặc công phía dưới, trong mắt hắn hiện lên một tia tinh quang.
Là ánh mắt hắn thiển cận, nếu đã có thể cướp người cải tạo từ khu 3, tại sao không thể cướp luôn các đặc công cấp cao của Liên minh Nhân loại?
Còn có Khu an toàn số 1, nơi đó có rất nhiều quân nhân Đế quốc bị biến thành người cải tạo, hắn cũng muốn.
Cố Vân Triết giữ chặt Sở Thời Từ đang định bay đi, nói ý nghĩ của mình ở bên tai cậu.
Sở Thời Từ theo bản năng nhìn về phía đất trống ở một bên.
Các tín đồ Bồ Câu Trắng nằm tứ tung ngang dọc đầy đất, Lý trợ tế đang nôn khan, Đại Tư Tế mặt trắng bệch, vẫn cố chống đỡ mở cánh cửa ánh sáng.
Triết ca của hắn thật đúng là không khách khí, không chỉ hợp tác với Bồ Câu Trắng, mà còn hận không thể vắt kiệt bọn họ.
Sau khi đặc công trốn chạy cuối cùng khiêng người chạy vào, Đại Tư Tế đóng lại cánh cửa ánh sáng.
Hơn một trăm nghìn người cải tạo của Khu an toàn số 3, toàn bộ đều được dịch chuyển đến thành phố ngầm bằng thép.
Nhìn thành phố trống rỗng không có một bóng người phía dưới, quân hạm của Liên minh Sao chậm rãi rút lui khỏi Khu an toàn số 3.
Máy móc được bố trí ở đỉnh thành phố ngầm có thể tạm thời che chắn sự khống chế của Liên minh Nhân loại. Các thành viên Hiệp hội Cơ khí đang tấn công vào cơ sở dữ liệu của Liên minh Nhân loại, hoàn thành các công việc kế tiếp.
Mọi người làm việc cật lực suốt ba ngày, cuối cùng cũng xử lý xong hơn một trăm nghìn người này.
Người dân khôi phục ký ức, nhớ lại những đau khổ đã từng trải qua, tiếng khóc thống khổ vang lên khắp đại sảnh.
Bọn họ kêu to tên người thân, nhưng không được bất kỳ ai đáp lại.
Thù hận là chất k*ch th*ch tốt nhất, nó có thể biến người bình thường thành chiến binh chỉ sau một đêm.
Cố Vân Triết rốt cuộc có được đội quân thuộc về hắn, một đội quân hoàn toàn được tạo thành từ người cải tạo.
Chờ xử lý xong các công việc kế tiếp, Cố Vân Triết kéo theo thân thể mệt mỏi trở về phòng ngủ.
Thành phố ngầm bằng thép không lưu lại ký ức tốt đẹp gì cho hắn, căn phòng này cũng vậy.
Trước đây khi tinh thần suy sụp nhất, mỗi đêm Cố Vân Triết đều trốn trong phòng ngủ khóc.
Mở cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy bày trí quen thuộc, ký ức cũng hiện lên trước mắt.
Góc tường có một cái giá treo quần áo, khi hắn xuất hiện ảo giác, thường xuyên nhìn nó thành người thật.
Ống thông gió đôi khi sẽ phát ra tiếng động rất nhỏ, hắn luôn cảm thấy sẽ có người bò ra từ trong đó, căn bản không dám chợp mắt.
Cố Vân Triết đứng ở cửa, chậm chạp mãi không chịu vào.
Một quả cầu nhỏ nhảy nhót đi ngang qua bên chân hắn, chui vào phòng nhìn quanh khắp nơi.
"Phòng ngủ lớn quá, một mình anh ở đây sao?"
"Đây là giường massage! Em chưa từng ngủ trên giường massage, dùng như thế nào, cho em thử đi!"
"Bên kia là máy chiếu 4D thực tế ảo? Trước đây em thường xuyên dùng, xem phim rất thoải mái."
Sở Thời Từ đi dạo một vòng, bỗng nhiên phát hiện Triết ca vẫn chưa đi vào.
Cậu biến thành quả cầu lớn, lăn đến trước mặt Cố Vân Triết, "Anh sao vậy, Triết ca?"
Cố Vân Triết không nói gì, chỉ lạnh mặt vùi đầu vào trong lòng ngực cậu.
Sở Thời Từ vỗ lưng hắn, "Nhớ tới chuyện không vui sao?"
Cố Vân Triết nhẹ nhàng ừ một tiếng.
"Không sao đâu Triết ca, đều đã qua rồi, sau này em sẽ luôn ở bên anh. Nếu anh không thích chỗ này, chúng ta đi đổi chỗ khác. Dù sao anh cũng là thành chủ, thích ở đâu thì ở đó."
"Chỗ nào cũng không thích."
Sở Thời Từ kéo người vào phòng, vươn xúc tua chỉ quanh một vòng, "Chỗ nào để lại cho anh hồi ức không tốt, anh cứ đặt em ở đó, cứ thế làm, làm đến quên hết di. Làm nhiều rồi, nhìn lại chúng, anh sẽ chỉ nhớ tới các loại tư thế đã từng làm."
Thân mình Cố Vân Triết cứng đờ, vành tai dần dần đỏ lên.
Hắn thoát khỏi vòng tay của Sở Thời Từ, quay đầu đi không để ý đến cậu nữa.
Sở Thời Từ tiến thò gần, "Xấu hổ rồi? Có thấy dễ chịu hơn chút nào không?"
Cố Vân Triết trầm mặc hồi lâu, lãnh đạm liếc cậu một cái, "Anh không thích bồn tắm, tối nay giúp anh quên đi hồi ức về nó."
Hắn dừng một chút, mặt không biểu tình bổ sung, "Còn cả gương toàn thân."
Sở Thời Từ: "..."
Trong khoảng thời gian này Triết ca toàn lau nước mắt, cậu suýt nữa đã quên đây là một mãnh 1 đã được nếm mùi thịt.
Cố Vân Triết nghỉ ngơi một lúc, ôm Sở Thời Từ vào phòng tắm.
Hắn đặt quả cầu nhỏ vào bồn tắm, cởi áo ngủ màu đen trên người ra.
Sở Thời Từ trôi nổi trên mặt nước, cúi đầu xoa thân thể, muốn nhanh chóng xoa thành hình người.
Người cầu play quá k*ch th*ch, Triết ca chỉ thử qua một lần, sau đó bọn họ đều dùng hình người để làm.
Cậu mới nặn ra một cánh tay, đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến thanh âm thanh lãnh của Cố Vân Triết, "Không cần, quả cầu là được."
Sở Thời Từ được người nhẹ nhàng nâng lên, Cố Vân Triết cúi xuống hôn lên người cậu.
Trên gương mặt người đàn ông vẫn không có nửa điểm biểu tình, ánh mắt nhìn cậu lại dịu dàng đến cực điểm.
"Em nói anh biến thành cái dạng gì em cũng thích, anh cũng vậy. A Từ, chỉ cần là em, không phải người cũng không sao."
Cũng giống như mọi khi, hệ thống bị mosaic lấp đầy mặt.
Rõ ràng nó cũng là quả cầu, lại không cho nó xem người cầu play.
Bởi vì Sở Thời Từ quá nuông chiều Triết ca của cậu, nam chính của thế giới này đã nếm được ngon ngọt, thuộc tính túi nước mắt cũng tăng lên gấp bội.
Hệ thống chọc chọc mosaic, nó rất muốn nhìn hai mỹ nhân vừa làm vừa khóc.
Đến sau nửa đêm, hệ thống đang thức đêm xem phim, nhận được thông báo từ hậu trường.
Giá trị sức sống của nam chính và ký chủ đồng thời tăng tới 79.
Gần đến 80 điểm rồi, hệ thống viết một lá đơn xin nghỉ phép, chuẩn bị ra ngoài mua quà cho ký chủ, sau đó đi gặp cấp trên đối chất.
Tại sao lại cắt mạng của nó, nó muốn đấu tranh!
Trước khi đi, hệ thống mở ra cơ chế tự động, đến lúc đó nó không ở nhà, ký chủ vẫn có thể tự động biến thành người.
Nó cài đặt bản vá hệ thống, chỉ khi có nam chính ở bên cạnh mới có thể kích hoạt cơ chế này.
Như vậy vừa có thể thỏa mãn nhu cầu của ký chủ, vừa có thể bảo đảm ký chủ an toàn.
Nó biết mình rất trâu bò mà.
............
Tố chất thân thể của người cải tạo gấp ba lần người bình thường, mỗi đêm Cố Vân Triết đều điên cuồng tạo ra ký ức mới ở trong phòng ngủ, sáng dậy vẫn là thần thái tươi tỉnh như cũ.
Cả thể chất và tinh thần đều được chữa lành, trạng thái của Cố Vân Triết tốt hơn rất nhiều.
Có lẽ cảm thấy mình đã sai rồi, không có mặt mũi gặp hắn, Đại Tư Tế lại tự nhốt chính mình.
Lý trợ tế trở thành người phụ trách của Bồ Câu Trắng, tiếp quản Khu an toàn số 10, cùng Cố Vân Triết làm việc chung.
Thái độ của cô đối với người cải tạo không khác Đại Tư Tế bao nhiêu.
Thành phố ngầm bằng thép có tổng diện tích bằng Khu an toàn số 10, chỉ khác là nằm dưới lòng đất. Hơn một trăm nghìn người cải tạo mới chộp tới đã tiến vào giai đoạn huấn luyện, một năm sau bọn họ sẽ trở thành những sát thủ xuất sắc nhất.
Cố Vân Triết nhắm vào người cải tạo của Liên minh Nhân loại.
Lợi dụng năng lực dịch chuyển tức thời của Giáo hội Bồ Câu Trắng, lục tục trộm đi hơn năm trăm đặc công cấp S, hai nghìn đặc công cấp A và một đống quân nhân Đế quốc đã bị cải tạo.
Mặt ngoài khu 10 vẫn do các cao tầng cũ quản lý, hành tung của bọn họ cũng không có bị lộ, Liên minh Sao và Liên minh Nhân loại không tìm thấy dấu vết của bọn họ.
Cố Vân Triết bắt đầu tiến hành kế hoạch trước đây của mình.
Trộm đi tất cả những đồ vật có thể che chắn thiết bị khống chế trong Liên minh Sao, chế thành bông tai nhỏ, phân phát cho tất cả người cải tạo.
Mỗi người chỉ cần nhận một mảnh nhỏ bằng hạt đậu nành, là sẽ không bị người thao tác nữa.
Cố Vân Triết cần phải ở lại tổng bộ để điều hành toàn cục, Lý trợ tế bận rộn quản lý khu 10, bọn họ không có tinh lực chạy khắp nơi.
Sau khi xong việc cấp bách, Cố Vân Triết nhớ tới chuyện của vợ quản lý Tô.
Hắn phái người đi điều tra thông tin liên quan, mượn hai người từ Bồ Câu Trắng, đưa quản lý Tô đến thủ đô.
Hai ngày sau, quản lý Tô lại lần nữa trở về.
Khi đi chỉ có ba người, khi trở về biến thành mười người.
Nghe nói người ngoài hành tinh đã nô dịch vợ của quản lý Tô, còn đồng thời nô dịch nhiều người khác.
Cố Vân Triết đi nhìn thoáng qua.
Người phụ nữ đã mất tứ chi, ánh mắt đờ đẫn, cho dù gọi thế nào cũng không có bất kỳ phản ứng.
Đều là cải tạo người, Cố Vân Triết cảm thấy bất an.
Hắn theo bản năng lui về phía sau một bước, trực tiếp đâm vào lòng quả cầu trắng lớn.
Sở Thời Từ ôm lấy hắn, nhẹ nhàng vỗ về thân thể run rẩy của hắn.
Người cải tạo chỉ cần còn sống là có thể một lần nữa khôi phục như ban đầu. Nhóm người này được đưa đến Hiệp hội Cơ khí sửa chữa, vài ngày sau lại có thể tung tăng nhảy nhót.
Cố Vân Triết xóa ký ức bị nô dịch của mấy người, miễn cho bọn họ biến thành kẻ điên.
Vợ quản lý Tô quên hết mọi thứ, một lần nữa bắt đầu một cuộc sống mới, thù hận lại khắc vào người chồng.
Quản lý Tô hôn lên trán vợ, đeo chiếc nhẫn cưới mới mua lên tay cô. Con trai ngồi giữa hai người, vui vẻ gọi mẹ.
Ngày hôm sau, quản lý Tô đến gõ cửa văn phòng Cố Vân Triết.
Người đàn ông luôn luôn yếu đuối này đưa ra một thỉnh cầu rất hoang đường.
"Nếu tôi đã là nửa người nửa máy, có thể thay cánh tay tôi thành súng không? Tôi muốn báo thù cho vợ, tôi muốn giết bọn chúng."
Cố Vân Triết vừa xem tài liệu vừa lãnh đạm nói, "Không thể. Anh có thể đi tham gia huấn luyện, ở đây có vài trăm nhiệm vụ ám sát chưa ai thực hiện. Nhưng anh không thể tùy ý cải tạo thân thể của mình, đây là điểm mấu chốt của tôi."
Quản lý Tô sửng sốt, "Tại sao, dù sao chúng ta cũng đều không phải người. Thành chủ cứ yên tâm, tôi chịu được khổ."
Cố Vân Triết mặt không biểu tình nhìn anh ta, "Hôm nay anh cải tạo cánh tay thành súng, ngày mai cải tạo chân thành bánh xe. Sức mạnh của máy móc vĩnh viễn vượt trội hơn thân thể huyết nhục, người, vĩnh viễn sẽ không thỏa mãn."
Hắn buông tài liệu xuống, "Người cải tạo không phải là cỗ máy chiến tranh, bọn họ không công nhận anh là nhân loại, nhưng chúng ta không thể quên mất chính mình là ai, đừng biến mình trở thành quái vật. Đi huấn luyện, thông qua bài kiểm tra, tôi sẽ giao nhiệm vụ cho anh."
Có nhóm pháp sư nhỏ của Giáo hội Bồ Câu Trắng, kế hoạch của Cố Vân Triết tiến hành rất thuận lợi.
Hắn âm thầm thay đổi cao tầng của khu an toàn số 4, lại cùng khu 9 trở thành liên minh.
Chờ đến khi mấy khu an toàn may mắn còn tồn tại cơ bản đều bị hắn kéo vào trận doanh, hắn nhận được một tin tức có trong dự kiến.
Bởi vì gần đây xuất hiện quá nhiều vụ đặc công trốn chạy, Liên minh Nhân loại quyết định xử lý tất cả người cải tạo.
Ba ngày sau, quân hạm sẽ đưa năm mươi nghìn người cải tạo đến hành tinh khác. Bọn họ sẽ trở thành nô lệ tinh tế, cuối cùng chết ở một góc vũ trụ nào đó.
Hơn năm mươi nghìn người, trong đó có một đống quân nhân.
Cố Vân Triết tóm Đại Tư Tế đang bế quan ra ngoài, "Ông còn có thể triệu hồi Đức Mẹ được nữa không?"
Đại Tư Tế nhìn thấy hắn liền áy náy, cúi đầu nói: "Có thể, làm sao vậy?"
Cố Vân Triết đưa một tập tài liệu cho ông ta, "Có thể thì tốt, nơi đặt quân hạm đã được chuẩn bị xong, Hiệp hội Cơ khí cũng có biện pháp cắt đứt liên lạc giữa quân hạm và ngoài vũ trụ, hiện tại chỉ cần cướp một chiếc thuyền quân hạm về."
Quả cầu nhỏ vẫn luôn ghé trên đỉnh đầu hắn vươn ra một chiếc xúc tua thật dài, chọc vài cái trên giấy.
"Chúng ta cần chiếc quân hạm số 37, bên trong đó có hơn năm mươi nghìn người cải tạo, đến lúc đó đừng chuyển nhầm. Tranh thủ hành động trước khi quân hạm cất cánh, như vậy đặc công trốn chạy có thể hỗ trợ từ mặt đất."
Đại Tư Tế: "?"
Trước đây chuyển hơn một trăm nghìn người cải tạo, bây giờ lại muốn chuyển quân hạm.
Bọn họ coi Đức Mẹ Đế quốc là gì, thần chuyển phát nhanh sao?
...
Lần này kẻ thù phải đối mặt chính là mấy quân hạm, Cố Vân Triết do dự một hồi, quyết định tự mình ra trận.
Có hắn và Đại Tư Tế ở đây, cho dù không cướp được quân hạm, bên ta cũng sẽ không xuất hiện quá nhiều thương vong,
Đêm trước khi xuất phát, Cố Vân Triết ôm quả cầu nhỏ trong ngực, "A Từ, ngày mai em ở lại khu 10."
Sở Thời Từ mờ mịt ngẩng đầu lên, "Tại sao?"
Ánh mắt Cố Vân Triết dần lạnh xuống, "Nếu anh đoán không sai, chuyện quân hạm chỉ là cái bẫy. Liên minh Nhân loại đã biết chuyện chúng ta giấu mình trong thành phố ngầm. Ngày mai sẽ có người tấn công khu 10, em ở lại giúp Lý trợ tế."
"Nếu đã biết sao còn đi cướp? Nếu không thì thôi bỏ đi Triết ca, lỡ bên kia cũng có mai phục thì làm sao bây giờ."
"Đại Tư Tế đã giao tiếp với Đức Mẹ rồi, ngày mai ngài sẽ ban phước đúng giờ. Có Đức Mẹ ở đó, sẽ không xảy ra chuyện gì. Hơn nữa Hiệp hội Cơ khí thiếu người, một chiếc thuyền quân hạm phải mất ít nhất 5 năm mới có thể chế tạo xong, anh muốn cướp một chiếc về."
Sở Thời Từ gật gật đầu, tỏ vẻ mình nhất định sẽ bảo vệ nhà.
Trong phòng rơi vào yên lặng, qua một lúc lâu, Cố Vân Triết mím mím môi, "Thôi được, em đi cùng Đại Tư Tế cướp quân hạm, anh ở lại khu 10."
Sở Thời Từ còn chưa kịp nói chuyện, hắn lại sửa miệng, nói để A Từ lưu lại.
Đổi tới đổi lui ba bốn lần, Cố Vân Triết đột nhiên quay người, đưa lưng về phía cậu.
Sở Thời Từ hỏi hắn rốt cuộc thì sắp xếp thế nào, hắn cũng không hé răng.
Ở chung lâu như vậy, tâm tư nhỏ này của Cố Vân Triết không thể gạt được Sở Thời Từ.
Cậu đưa xúc tua vòng ra phía trước, chọc vào cơ bụng rắn chắc của người đàn ông.
Cướp quân hạm và giữ nhà đối với Cố Vân Triết đều rất quan trọng, Triết ca của cậu chỉ tin tưởng cậu, không tin ai khác. Muốn cậu giúp đỡ lại sợ cậu bị thương, không biết nên sắp xếp cậu như thế nào.
Đợi vài phút, Cố Vân Triết xoay người, "Ngày mai em đi cùng anh."
Sở Thời Từ biết Triết ca đây là muốn mang cậu theo, bảo vệ bên người.
Làm người lãnh đạo, thay đổi xoành xoạch là điều tối kỵ, cũng may Cố Vân Triết ngày thường đều rất bình tĩnh trầm ổn, chỉ bộc lộ tính khí này trước mặt cậu.
Sở Thời Từ cảm thấy mình nên làm gì đó.
Cậu bắt đầu lăn lộn trên giường, ồn ào đòi giữ nhà.
Sáng sớm hôm sau, Cố Vân Triết giữ cậu lại hôn nửa ngày, lạnh mặt thì thầm với cậu, "Không được dùng thân thể để đỡ đạn, không được ăn đồ vật linh tinh."
"Vâng, Triết ca!"
"Không được lao vào đám người, rất nguy hiểm."
"Vâng, Triết ca!"
Sở Thời Từ cũng muốn dặn dò gì đó, bỗng nhiên phát hiện không có gì để nói.
Nam chính là chiến lực mạnh nhất trong toàn văn, lúc trước sa sút thành như vậy cũng không có người nào có thể làm hắn bị thương, hiện tại càng không cần lo lắng.
Cậu vỗ vỗ đầu Cố Vân Triết, "Chú ý an toàn, Triết ca."
Giống như dự đoán của Cố Vân Triết, người ngoài hành tinh thực sự nhân cơ hội tấn công Khu an toàn số 10.
Hệ thống phòng ngự của khu 10 bị bắn thủng một khe hở, chiến xa từ bên ngoài tiến vào.
Các đặc công trốn chạy đã sớm chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón quân địch, mặc chiến giáp do Hiệp hội Cơ khí chế tạo.
Theo một tiếng súng nổ vang, nhóm đặc công dựng súng máy, bắn vào quân địch.
Một bãi chất lỏng màu trắng nhanh chóng chảy qua mặt đất, chảy vào sâu trong đội quân của người ngoài hành tinh.
Một đôi mắt hạt đậu nhìn quanh khắp nơi, nhắm vào quân hạm ngừng ở cách đó không xa.
Cậu biến thành kích thước như hạt đậu nành, dính vào giày của một binh lính người ngoài hành tinh, cùng hắn ta đi vào quân hạm.
Mấy người toàn thân hiện ra màu bạc trắng đang xem hình ảnh chiến đấu trên màn hình.
Bọn họ là người ngoài hành tinh thường trú ở Đế quốc.
Đặc công trốn chạy và quân đội khu 10 phản kháng rất kịch liệt, chiến trường rơi vào trạng thái giằng co, chậm chạp không có tiến triển.
Thảo luận xong chiến thuật, người đàn ông đứng đầu khoanh tay, "Hư ảnh xuất hiện ở khu 3 rốt cuộc là cái gì, các cậu đã điều tra rõ chưa?"
Người phụ nữ phía sau lên tiếng, "Là Thần Minh chưởng quản thời gian và luân hồi, đứng đầu chúng thần, Đức Mẹ của Đế quốc."
"Không phải nói Chính thần không thể hiện thân, chỉ có thể ban phước sao?"
"Không hiện thân, đó chỉ là một chút sức mạnh Thần Minh ban cho tín đồ. Rất khó đối phó, tôi trước nay chưa từng thấy sinh vật nào lớn như vậy."
Người đàn ông hơi trầm ngâm, "Tên đặc công trốn chạy quản lý thành phố ngầm, trên đầu hắn luôn có một quả cầu?"
"Tôi biết nó, nó là Tà thần. Không biết cụ thể là từ đâu tới, nghe nói thích ăn người, báo cáo nói nó là quả cầu trắng ăn thịt."
"Người cải tạo hẳn là không thể triệu hoán Thần Minh, chuyện này là sao."
Khi mấy người đang nói chuyện, mấy cái xúc tua trồi lên phía sau bọn họ, đột nhiên bay vụt qua, quấn lấy đầu bọn họ.
Mấy người bị bịt lại miệng mũi, không thể phát ra một chút âm thanh.
Sở Thời Từ nhìn quanh khắp nơi, sau khi xác định không ai chú ý tới bên này, liền nhét bọn họ vào trong bụng.
Có bản vá của hệ thống, chất lỏng trong thân thể cậu có thể chuyển hóa thức ăn thành thuốc chữa lành.
Sở Thời Từ chuẩn bị tiêu hóa bọn họ.
Người ngoài hành tinh giãy giụa trong thân thể cậu, cậu nghiêng đầu nhìn một hồi, đột nhiên nhớ tới trước khi đi Cố Vân Triết đã dặn dò mình điều gì đó.
Bảo cậu không được đỡ đạn, còn câu sau là gì nhỉ?
...
Bởi vì sợ bị lộ cơ mật, phòng chỉ huy không có camera.
Binh lính canh giữ bên ngoài, không ai biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Chờ đến khi ý thức được chỉ huy đã mất tích, Liên minh Sao vội vàng mở cửa.
Một bãi chất lỏng màu trắng ngà chảy ra từ trong một góc, chảy qua chân bọn họ đi ra ngoài.
Cuộc chiến ở khu 10 còn chưa kết thúc, Sở Thời Từ chảy tới chảy lui khắp mặt đất, thỉnh thoảng chui vào một chiếc chiến xa, siết chết vài binh lính người ngoài hành tinh.
Một chiếc chiến xa nghiền qua người cậu, lưu lại vết bánh xe rõ ràng.
Sở Thời Từ lật người, mặt ủ mày ê nhìn vết bánh xe.
Xong rồi xong rồi, nếu để Triết ca thấy, cậu ít nhất bị phạt nguyên một ngày.
Tưởng tượng đến đây, cậu theo bản năng sờ sờ bụng.
Người cải tạo có tốc độ và sức mạnh gấp ba lần nhân loại, cũng may cậu là quả cầu, nếu không thân thể khẳng định chịu không nổi.
Chỉ huy mất tích bí ẩn, Liên minh Sao không kiên trì được bao lâu, nhanh chóng rút lui khỏi khu 10.
Sở Thời Từ đi bộ trở về, trực tiếp bị Lý trợ tế lấy chậu úp lại, "Cố thành chủ nói tôi phải chiếu cố cậu thật tốt, cậu đừng chạy lung tung. Trời ơi, người cậu sao lại bẩn thế này!"
Quả cầu nhỏ nghiêng đầu giơ dấu chấm hỏi, giả vờ không nghe hiểu cái gì.
Lý trợ tế còn muốn hỏi lại, đột nhiên chóng mặt, sau đó ngồi bệt xuống, tháo dây chuyền bắt đầu cầu nguyện.
Cô cảm ứng được Đại Tư Tế đang triệu hoán Đức Mẹ.
Tiếng cầu nguyện thành kính vang lên, trên bầu trời khu 10 xuất hiện hư ảnh của Đức Mẹ Đế quốc, đôi tay ngài nâng một cánh cửa ánh sáng khổng lồ.
Một chiếc quân hạm từ từ xuất hiện trong ánh sáng trắng, bao trùm cả khu 10 trong bóng tối.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, quân hạm bay về hướng đã được Cố Vân Triết quy hoạch tốt.
Người Đế quốc đã nhìn thấy quân hạm rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ có được quân hạm thuộc về mình.
Đã từng là nhà tù không thể nào trốn thoát, hiện giờ biến thành vũ khí của bọn họ.
Đặc công trốn chạy đi ra khỏi chiến giáp, lẳng lặng nhìn quân hạm bay đi xa.
Không biết là ai bắt đầu, trên chiến trường còn đầy khói thuốc súng vang lên tiếng khóc.
Trong ánh mắt kinh ngạc của binh lính khu 10, người cải tạo ôm nhau mà khóc.
Cơn ác mộng bị nô dịch cuối cùng cũng kết thúc.
Cố Vân Triết từ quân hạm bước xuống, phía sau là một đống nhân viên y tế nâng cáng đi ra.
Các tín đồ Bồ Câu Trắng đã kiệt sức, nằm trên cáng ôm đầu r*n r*.
Lý trợ tế chạy tới, tìm thấy Đại Tư Tế trong đám người.
Đại Tư Tế giãy giụa nắm chặt tay cô, nở một nụ cười tái nhợt, "Đây là trận đầu tiên, chúng ta đánh thắng."
Cố Vân Triết nhìn quanh khắp nơi, cách đó không xa có một chậu sắt, bên trong có một vật đen tuyền đang nhìn lén hắn.
Đó là bạn trai của hắn.
Cố Vân Triết lạnh mặt đi tới, bế quả cầu nhỏ lên.
Khi hắn rời đi, A Từ vẫn là quả cầu trắng tinh sạch sẽ.
Chờ hắn trở về, đã biến thành hạt dẻ nướng màu xám xịt.
Nơi nơi đều là bùn đất và máu bẩn, trên người còn hai vết bánh xe.
Cố Vân Triết móc khăn tay ra, lạnh mặt lau cho cậu, "Đã nói em ở lại hậu phương, hiệp trợ Lý trợ tế chỉ huy, em thật là một câu cũng không nghe vào!"
Sở Thời Từ có chút chột dạ, cậu thử tranh công, "Em lẻn vào bên trong quân địch, giết năm chỉ huy."
Cố Vân Triết nhắm mắt lại, "Em còn mặt mũi nói!"
Sở Thời Từ bị mắng một trận, méo miệng xoay đầu không nói chuyện.
Cố Vân Triết ngồi ở một bên giận dỗi.
Đây là lần đầu tiên Đế quốc giành chiến thắng quy mô lớn kể từ khi người ngoài hành tinh xâm lược đến nay.
Bọn họ đã cướp được năm mươi nghìn người cải tạo từ dưới mí mắt Liên minh Sao, còn có một con thuyền quân hạm.
Tất cả mọi người ở khu 10 đều đang ăn mừng, xung quanh tràn ngập tiếng hô hào phấn khởi.
Sở Thời Từ lập công còn bị mắng, cảm thấy hơi oan ức.
Cậu đang đùa nghịch xúc tua, đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến thanh âm thanh lãnh của người đàn ông, "Em làm tốt lắm."
Sở Thời Từ ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt của Cố Vân Triết.
Hai người đối diện một lúc lâu, Cố Vân Triết rũ mắt xuống, "Nơi đó rất nguy hiểm, anh... Anh chỉ là rất sợ. Lại đây A Từ, anh lau sạch cho em."
Sở Thời Từ vỗ vỗ tay hắn, ghé vào trên đùi hắn, hưởng thụ sự phục vụ cẩn thận.
Cố Vân Triết nhẹ nhàng v**t v* quả cầu nhỏ, nhìn về phía đám người náo nhiệt ở nơi xa.
Hắn thở phào một hơi thật dài, hòn đá đè trên ngực rốt cuộc cũng rơi xuống.
Bóng ma người ngoài hành tinh để lại quá mãnh liệt, Đế quốc 5 năm qua chưa từng thắng trận, hắn đã từng lo lắng nhân loại có thể vĩnh viễn sẽ không thể ngẩng đầu hay không.
Thắng lợi lần này là một liều thuốc an thần.
Giá trị sức sống vẫn luôn dừng ở 79, chậm rãi tăng tới 80 điểm, kích hoạt cơ chế tự động biến thành người.
Cố Vân Triết đang trầm tư, bỗng nhiên cảm giác trong lòng ngực trầm xuống.
Quả cầu nhỏ vốn đang nằm trên đùi hắn, biến thành một chàng trai tóc ngắn vàng nhạt.
Làn da cậu trắng nõn, dáng người thon dài, hơn nữa còn không mặc quần áo.
Đầu óc Cố Vân Triết còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể đã hành động trước một bước.
Hắn đột nhiên kéo áo choàng sau lưng, bao kín người trong lòng.
Chờ đến khi Sở Thời Từ bị bọc kín mít, đại não Cố Vân Triết mới bắt đầu vận chuyển.
Hắn ngơ ngẩn nhìn chàng trai trước mắt.
Tà thần biến thành người, đều đẹp như vậy sao?