Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 134

Chương 134 -
Chương 134 -

Mắt thấy xe buýt sắp đến trạm tiếp theo, Tô Dung có chút lo lắng. Chẳng lẽ muốn tìm nhân viên an toàn giúp đỡ sao? Mặc dù quy tắc thứ hai nói có thể tìm nhân viên an toàn điều chỉnh chỗ ngồi, nhưng quy tắc số bốn lại nói cố gắng không nên tìm hắn giúp đỡ.

Mặc dù không biết nếu như tìm nhân viên an toàn sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng Tô Dung biết tốt nhất mình không nên vi phạm quy tắc.

Nên làm cái gì đây? Chỗ ngồi nào mới là số chẵn?

Đột nhiên, Tô Dung lại đọc quy tắc một lần nữa. Quy tắc chỉ nói [Giữa các hành khách không được trao đổi], nhưng không có nói hành khách và nhân viên an toàn không thể trao đổi!

Cùng đạo lý như thế, nhân viên an toàn giúp đỡ điều chỉnh chỗ ngồi có thể xúc phạm quy tắc, nhưng nếu như chỉ là nhắc nhở một chút chỗ ngồi nào là chỗ ngồi chính xác chắc không có vấn đề gì.

Nghĩ đến đây, cô lập tức ngước mặt lên nhìn nhân viên an toàn. Nhân viên an toàn trùng hợp cũng nhìn đến chỗ này của cô, thấy cô nhìn qua đây, lập tức nghiêng đầu đi, hình như không muốn trao đổi với cô.

Nhân viên an toàn không muốn giúp cô một tay? Tô Dung lập tức trở nên căng thẳng, đang muốn lại nghĩ cách khác, lại đột nhiên phát hiện, tầm mắt của nhân viên an toàn luôn nhìn cố định ở một chỗ ngồi.

Mà chỗ đó, chính là chỗ ngồi rất gần với Tô Dung.

Lập tức cô biết được ý của đối phương, một tay đè lên chỗ ngồi kia, sau đó nhắm mặt lại, đứng dậy đi qua chỗ đó.

Chờ cô mở mắt ra, nhân viên an toàn đã không nhìn đến chỗ này nữa.

Quả nhiên cô đã đoán đúng!

---

Dau khi thành công ngồi vào vị trí an toàn, Tô Dung thở phào nhẹ nhõm, cô cũng đã có nhận thức mới đối với những lời [Có thể tin tưởng nhân viên an toàn].

Hiển nhiên đối phương cũng biết, nếu quả thật bị cô nhờ giúp đỡ, hơn nữa trợ giúp cô sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên mới dùng phương pháp mờ mịt này giúp đỡ cô.

Vậy cũng đủ để chứng minh, một khi loại tình huống này xảy ra, không biết người khác như thế nào, nhưng nhân viên an toàn nhất định sẽ rơi vào nguy hiểm.

Đã biết nhân viên an toàn là bùa hộ mệnh của các hành khách, vậy khi hắn ta rơi vào nguy hiểm, vậy buồng xe sẽ biến thành cái dạng gì?

Rất nhiều chuyện chỉ thật sự xảy ra mới có thể có câu trả lời, Tô Dung không xoắn xuýt vấn đề này nữa, lại một lần nữa quan sát buồng xe. Từ khi bắt đầu tiến vào quái đàm, buồng xe này đã xảy ra thay đổi vi diệu. Mới vừa rồi cô vẫn còn đang cố gắng suy nghĩ tìm được chỗ ngồi an toàn, còn không có quan sát sự thay đổi của buồng xe.

Bảng tuyến đường đặt ở cửa đã xảy ra thay đổi rõ ràng, lúc trước bên trên có rất nhiều trạm, bây giờ đã biến thành sáu trạm đơn giản, sắp đến trạm thứ hai rồi.

Không tính đến trạm cuối cùng và trạm đầu tiên, nói cách khác tổng cộng chỉ có bốn trạm thử thách.

Cùng một loại quái đàm, so sánh với quái đàm taxi lúc trước, mặc dù bị nhằm vào, nhưng Tô Dung vẫn cảm thấy quái đàm này có cục diện có lợi.

Cô lập tức lên tinh thần, ngồi chờ thử thách đến.

Rất nhanh xe đã đến trạm, không có người nào xuống xe. Một người phụ nữ toàn thân ướt nhẹp run lẩy bẩy đi lên. Theo bước chân của cô ta, trên mặt đất xuất hiện mất chuỗi nước đọng.

Cô ta cũng không nhìn những người khác, đi thẳng đến ngồi xuống bên cạnh Tô Dung, sau đó vòng tay trước ngực nhìn cô, dùng giọng nói run rẩy, không ngừng nói: "Lạnh quá... Lạnh quá...

Quả nhiên đang bị nhằm vào đi!

Chỉ là người phụ nữ đến gần, làm cho Tô Dung cũng có thể cảm giác được sự lạnh lẽo thấu xương từ trên người cô ta. Bình tĩnh quan sát một lát, cuối cùng Tô Dung đưa ra kết luận --- người phụ nữ này đã chết, hơn nữa còn bị chết đuối.

Thân thể của cô ta có một màu xám xanh mà người chết mới có, nhìn vào làn da cũng có phát hiện được sự sưng phù bị ngâm trong nước, còn mang theo mùi hôi thi thể nhàn nhạt. Mơ hồ còn nhìn thấy đất bùn, cát sỏi có trong lỗ mũi, đó là kết quả giãy giụa ở trong nước.

Là một thám tử, Tô Dung thường xuyên tiếp xúc với thi thể. Vì không xuất hiện những chuyện rắc rối như thi thể biến mất, phòng giữ xác bất ngờ bị bốc cháy gì đó, cô thành thạo nắm giữ phương pháp từ bên ngoài phán đoán được kiểu chết của người chết, thậm chí còn có thể ở hiện trường khám nghiệm thi thể. Không nói giỡn, nếu như có một ngày nghề thám tử này không còn được sử dụng nữa, cô đi làm nhân viên nghiệm xác cũng hoàn toàn hợp cách.

Một người chết sao lại biết lên xe?

Chẳng lẽ chiếc xe này vốn dĩ chính là xe tang đi quỷ môn quan?

Hiển nhiên không phải. Bởi vì trên xe có những người khác, ít nhất cô tuyệt đối là một người sống. Mà quỷ nữ này là dị loại duy nhất.

nhưng có thể khẳng định, ở cùng một chiếc xe với người chết chính là có vấn đề. Dựa theo quy tắc, cô phải ở trạm tiếp theo để cho người phụ nữ này thành công xuống xe, bởi vì trạm tiếp theo sẽ có hành khách mới lên xe, cách con số 10 này càng xa, bọn họ sẽ càng nguy hiểm.

Sau khi hiểu rõ trong lòng, Tô Dung lại nhìn người phụ nữ kia lần nữa. Cô ta còn đang không ngừng lẩm bẩm trong miệng "lạnh quá". Trong đôi mắt tràn đầy tia máu đang nhìn chằm chằm cô, thật giống như không phải "lạnh quá" mà là "ăn ngon".

Tô Dung không quan tâm đến ánh mắt đáng sợ này, cười chết, còn không dọa người bằng Hoàng Đào đâu.

Nếu là lạnh, có phải để cho cô ta cảm thấy ấm thì cô ta có thể xuống xe không?

Nghĩ đến chỗ này, Tô Dung tìm kiếm trên người, sau đó buồn bực phát hiện trên người cô không có chút đồ có thể làm cho người ta ấm áp. Thứ đồ ấm áp duy nhất trên người cô chính là áo khoác dài đang mặc, nhưng cởi áo khoác dài ra thì đồng nghĩa với việc cô phải lấy đạo cụ bên trong túi ra, [Ví sinh tiền] vừa lấy ra, cô sợ rời khỏi quái đàm quy tắc này mình sẽ qua đời tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment