Buổi tối lúc mọi người trở về ký túc xá, Tôn Giai Kỳ tò mò hỏi: "Là xã đoàn của hai cậu tổ chức hoạt động gì sao?"
Tôn Giai Kỳ và Lý Cầm Phương cũng không cảm thấy chuyện gì lạ đối với xã đoàn thường xuyên tổ chức hoạt động. Đối với thời sinh viên mà nói, xã đoàn không tổ chức hoạt động nhưng lại thêm điểm mới là xã đoàn tốt, giống như loại xã đoàn quái đàm, các cô hận không thể tránh xáa. Cũng không biết sao hai người Tô Dung lại không có một câu oán hận nào.
"Du lịch một ngày do xã đoàn trả, còn có lúc trở về được thêm nhiều điểm nữa." Điền Khinh Khinh cười trả lời.
Hai người còn lại chú ý đến chữ "điểm" này, nếu như có nhiều điểm, vậy trái lại cũng đáng giá.
Tôn Giai Kỳ thở dài: "Đáng tiếc lúc trước tôi có hỏi thử, xã đoàn này tạm thời không có nhận người mới, nếu không vì điểm nhiều tôi cũng muốn tham gia thử một chút."
Nghe vậy, Tô Dung và Điền Khinh Khinh nhìn nhau một cái, không nói gì.
Nhắc đến khoảng thời gian này Điền Khinh Khinh biểu hiện khác thường, là bởi vì biết tháng sau mình tham gia quái đàm quy tắc không chết cho nên cảm thấy kích động.
Quái đàm lần này khác với quái đàm lúc trước cô ấy bị ép buộc đi vào. Thứ nhất đây chính là do cô ấy tự đăng ký, thứ hai quái đàm này không có nguy hiểm đến tính mạng.
Nguồn ô nhiễm của "Quái đàm quy tắc lầu ký túc xá số 44" đã bị tiêu tiêu diệt, cho nên Điền Khinh Khinh kể chuyện mình gặp bên trong cho Tô Dung nghe nhiều lần.
Bây giờ chuyện xưa lặp lại, cô ấy lại bắt đầu lo lắng: "Lần trước tôi là bởi vì bạn cùng phòng đều rất tốt mới thành công thông quan, lần này nghe nói còn có rất nhiều người nước ngoài tham gia vào với chúng ta. Bọn họ chắc chắn sẽ không giúp tôi giống như bạn cùng phòng, đến lúc đó không lẽ tôi chính là người đầu tiên bị bắn ra ngoài?"
Lúc nói đến chỗ này, vẻ mặt của cô ất bắt đầu trở nên hoảng sợ Phải biết từ nhỏ đến lớn Điền Khinh Khinh chính là một tiểu thư nhà giàu được mọi người nuông chiều, trong nhà có tiền, bộ dạng cũng đáng yêu xinh xắn, quan trọng nhất là cô ấy dựa vào mình thi đậu đại học Q!
Đại học Q là đại học tốt nhất nước, người thi đậu thật sự rất ít.
Nếu như là người đầu tiên bị bắn ra là vì không tuân theo quy tắc, vậy cũng thật mất mặt! Điền Khinh Khinh tự giác cảm thấy mình không muốn bị mất mặt như vậy.
"Đừng lo lắng, dù gì cậu còn có đạo cụ quái đàm giúp đỡ." Tô Dung an ủi: "Những điều tra viên khác tham gia một hai lần quái đàm đều không có đạo cụ. Cậu sinh ra đã ở chỗ hơn người ta rồi."
Liên quan đến chuyện rốt cuộc Điền Khinh Khinh nhận được đạo cụ quái đàm gì, Tô Dung cũng không biết, nhưng đạo cụ tiêu diệt nguồn ô nhiễm chắc chắn sẽ không tệ. Coi như Điền Khinh Khinh không phải là người đóng góp lớn nhất trong chuyện tiêu diệt nguồn ô nhiễm, nhưng khen thưởng lấy được cũng có thể để cho cô ấy chống đỡ một đoạn thời gian.
Nghe được Tô Dung nói như vậy, Điền Khinh Khinh yên tâm không ít. Đúng vậy, cô ấylấy được đạo cụ quái đàm có chất lượng tốt, không phải là người dễ dàng chết như vậy.
Rất nhanh một tháng đã trôi qua, ở trong một tháng này có một thông báo toàn cầu vang lên. Chỉ là cũng không phải ở Hoa Hạ, mà là một điều tra viên nước ngoài.
Điều tra viên này cũng không có tên trên bảng xếp hạng điều tra viên tinh anh toàn cầu, là một người mới, từ trước đến nay Tô Dung chưa từng nghe qua tên của cậu ta.
Mà từ sau ngày thông báo toàn cầu đó được vang lên, cô bắt đầu lục tục nghe được cái tên này xuất hiện trong cuộc sống của cô. Không có chỗ nào là không có quảng cáo, lên weibo ở mục giới thiệu tin tức mới, hoặc là mục hotsearch đều có thể thấy được người này, cho người ta một loại cảm giác toàn dân đang thảo luận về một người nam có biệt danh là "Adam" này.
Phải biết ngay cả "Cà Phê" Tô Dung đây cũng không có đãi ngộ này, cũng chỉ là mỗi khi có thông báo toàn cầu thì lên hot search một hai ngày mà thôi.
Lúc mấy người trong xã đoàn nói chuyện trời đất với nhau cũng có nhắc đến chuyện này, đối mặt với sự nghi ngờ của Liễu Đình Nhã, Điền Khinh Khinh dùng một loại giọng điệu bình tĩnh hờ hững nói: "Đây là đang đào tạo ngôi sao."
"Đào tạo ngôi sao?"
"Đúng vậy, ở khu Hoa Hạ chúng ta xuất hiện một ngôi sao mới là "Cà Phê", thế lực nước ngoài vì không để cho mình rơi vào thế hạ phong, cho nên lựa chọn một người mới để đào tạo ngôi sao. Mà người có biệt danh tên là "Adam" ở nước A này, mặc kệ tuổi tác, hay là biệt danh của cậu ta, đều vô cùng hợp điều kiện tạo thế."
Adam, người cha của loài người trong thần thoại nước ngoài. Cái biện danh này còn cao quý, áp bức hơn là cái biệt danh "Cà Phê" kia.
Còn về bản thân "Adam" này thì cũng chỉ là một nam sinh mới 19 tuổi, mặc dù tiêu diệt nguồn ô nhiễm không có liên quan gì đến tuổi tác, nhưng nhỏ như vậy đã đạt thành tựu như thế, cũng đủ cho người ta kiêu ngạo.
Điền Khinh Khinh tiếp tục nói: "Các cậu cũng biết đó, điều tra viên nước ngoài không bị hạn chế gì cả, trên cơ bản trở thành điều tra viên cũng đều có thể đi kiếm tiền, công ty sau lưng sẽ ủng hộ bọn họ trở thành thần tượng toàn dân. Nhưng người có biện danh "Adam" này thì không giống. Cậu ta không phải là được một công ty nhỏ bồi dưỡng, mà là do chính phủ bồi dưỡng. Mục đích chính là so đấu với "Cà Phê".”
Cho nên quảng cáo về người này mới ùn ùn kéo đến, ở trong một tuần lễ ngắn ngủi, đã được tuyên truyền đến mức ai cũng biết. Ngay cả trong nước Hoa Hạ cũng có thể nghe được chuyện của cậu ta.
Người này chính là thiên tài từ nhỏ, 16 tuổi đậu Haval, còn làm từ thiện, mỗi năm đều quyên góp tiền vào cơ quan từ thiện. Những tin tức này có tin là thật có tin là giả, nhưng đều được tung ra đồng thời. Mà trước mắt, "Adam" được chính phủ nước A bảo vệ rất tốt, vẫn còn chưa lộ mặt.