Thành tích mới là quan trọng nhất, "Adam" muốn so sánh với cô và Tần Phong, ai không phải là dùng thực lực để cho người ta biết đến? Nếu như "Adam" này không có thực lực, ôm đồm một động vũ khí cũng không làm được tích sự gì.
Cô bình tĩnh như vậy, để cho ba người còn lại cũng trấn định lại.
Điền Khinh Khinh hung tợn nói: "Đúng vậy, tuyên truyền của cậu ta nhiều thì như thế nào? Trái lại tôi muốn xem thử khi nào cậu ta lật xe!"
Tạ Kha Kha đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, “"Adam" này chỉ trải qua hai lần quái đàm quy tắc, theo lý thuyết cũng có cơ hội tham gia quái đàm lần này đi?"
Quái đàm mà cậu ta nói chính là quái đàm quy tắc không chết.
Lời này làm cho những người còn lại sửng sốt một chút, Tô Dung không nhịn được cười nhạo một tiếng: "Thảo nào."
"Thảo nào cái gì?" Tạ Kha Kha nghi ngờ nói.
Thấy những người khác không hiểu, lúc này Tô Dung giải thích: "Mới vừa rồi chúng ta nói cậu ta không có thành tích, dù tuyên truyền nhiều thế nào cũng vô ích. Bây giờ không phải có sẵn thành tích rồi sao?"
Cô vừa nói vừa nở nụ cười: "Các cậu nói tiêu đề "Chúa cứu thế đè đầu tất cả điều tra viên thanh niên trên toàn cầu đoạt được vị trí thủ khoa", này như thế nào?"
Ba người còn lại: "..."
Đúng vậy, Tô Dung nói đúng, nếu như "Adam" thật sự tham gia hoạt động này, hơn nữa còn thành công thông qua, sợ rằng bọn họ thật sự có thể thấy được tiêu đề này xuất thế.
Phải biết, đây cũng không phải là suy đoán không có chứng cứ, thông báo toàn cầu của "Adam" là vang lên đầu tháng, mà cậu ta lại tiếp nhận phỏng vấn ở giữa tháng này, khi bọn họ sắp tham gia vào quái đàm không chết kia, chuyện này làm cho người ta không thể không suy nghĩ nhiều.
Làm một thám tử, nhất là còn là một thám tử có một cộng sự luật sự bên cạnh, sự nhạy bén về chính trị của Tô Dung không kém hơn bất kỳ người nào.
Cô lại nghĩ sâu thêm một nước, đã biết bây giờ nước A cùng với đồng minh của mình ủng hộ "Adam", đẩy cậu ta lên thần đàn. Như vậy bên trong quái đàm không chết lần này, sợ rằng trừ Hoa Hạ ra, phần lớn điều tra viên khác đều sẽ nhường cậu ta, để cho cậu ta có nhiều hào quang, có nhiều khả năng thông quan.
Mà những điều tra viên nước ngoài không cùng một tổ với "Adam" thì sẽ cố gắng quấy rầy bên trong quái đàm, tranh thủ để cho mọi người đều không thông quan.
Như vậy kết quả cuối cùng chính là chỉ có "Adam" là thông qua quái đàm này, đồng đội đồng hành đều sẽ nhường toàn bộ công lao cho "Adam", nhưng vậy truyền thông nước ngoài lại có một trận ca ngợi say sưa.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Tô Dung trở nên nghiêm túc hơn.
Cô suy nghĩ trong chốc lát, cũng bình tĩnh lại. Ở mặt chính trị, thứ mà cô có thể nghĩ ra, không thể nào chính phủ không nghĩ ra được. Nếu bọn họ nghĩ ra, nhất định sẽ có đối sách. Cho nên cô không cần vội vàng.
Như đã nói, trong quái đàm này, tất cả mọi người đều biết thân phận của đối phương, vì không bại lộ thân phận, sợ rằng cô phải hạn chế sử dụng đạo cụ và kỹ năng của mình.
Nếu không sử dụng trong thực tế, lại sử dụng trong quái đàm chân chính, rất dễ dàng bại lộ thân phận.
Quả nhiên giống với suy nghĩ của Tô Dung, trước một ngày đi vào thế giới quái đàm, xã đoàn cố ý nhắc đến chuyện này.
Trên bục giảng, Mai Lạc nghiêm túc nói: "Tóm lại chuyện chính là như vậy, không có gì bất ngờ xảy ra, tiếp theo một bộ phận quốc gia sẽ lựa chọn hợp tác nhằm vào chúng ta. Vì có thể thuận lợi thông quan, tôi hy vọng ở trong quái đàm này gặp phải người Hoa thì cố gắng đoàn kết với nhau. Ngoài ra bây giờ nước C chính là đồng minh của chúng ta, có thể tin tưởng."
Xem ra đối sách mà Hoa Hạ nghĩ ra chính là cũng kết minh. Quan hệ giữa nước C và nước A vẫn luôn không tốt, kết minh với bọn họ chính là lựa chọn chính xác.
Sau khi chắc chắn mọi người đã nghe rõ, Mai Lạc nói tiếp: "Còn về "Adam" đó, nếu như có người ở cùng tổvới cậu ta... tập trung đào thải cậu ta!"
Nghe nói như vậy, mọi người trố mắt nhìn nhau, cũng có thể thấy được vẻ mặt kinh ngạc của những người khác.
"Đây là một quái đàm quy tắc không chết, cho nên mọi người cũng không cần băn khoăn cái gì. Nếu bọn họ khiêu khích trước, vậy tất nhiên cũng phải đáp trả. Mà đào thải "Adam" kia ra khỏi quái đàm, chính là biện pháp tốt nhất."
Nói cũng đúng, dù sao quái đàm này cũng thật sự không có người nào chết thật cả, cũng chỉ để cho cậu ta bị mất mặt mà thôi. Coi như những người khác biết cũng không sao. Mọi người đều xem video phỏng vấn kia, trong lòng đã sớm bất mãn đối với người có biệt danh là "Adam" này. Lúc này biết bọn họ có thể hành động trong quái đàm, cũng rất vui vẻ.
Chú ý đến vẻ mặt hưng phấn của bọn họ, Mai Lạc lại nhấn mạnh: "Dĩ nhiên, coi như muốn đào thải cậu ta, cũng không cho phép sử dụng biện pháp bạo lực, làm mất mặt quốc gia chúng ta. Chúng ta muốn đào thải cậu ta, thì cứ dùng thực lực quang minh chính đại đào thải cậu ta."
Nói cách khác không cho phép bọn họ họp lực lại, trực tiếp giết "Adam", như vậy vừa nghe cũng biết không biết xấu hổ, cho dù là trò chơi nhỏ bình thường, loại hành động ỷ đông này cũng làm cho người ta khinh thường, huống chi là trong quái đàm chứ?
Phương pháp đơn giản nhất là bị loại, mọi người không khỏi có chút thất vọng. Mặc dù bọn họ coi thường "Adam", nhưng dù sao đối phương cũng là người tiêu diệt nguồn ô nhiễm, nhất định bản thân cũng có thực lực, còn có đạo cụ quái đàm. Phương pháp đơn giản nhất không dùng được, đối với phần lớn người muốn đào thải cậu ta chỉ sợ có chút khó khăn.
Mai Lạc cũng biết nhắm vào "Adam" này có chút khó xử mọi người, vì vậy dịu giọng nói: "Nhưng nhiệm vụ quan trọng của chúng ta vẫn là đảm bảo mình thông quan, chỉ cần mọi người đều thông quan, vậy chính là đánh vào mặt những người kia.”